Chương 360: Chuyện cũ của Ôn Đình.

Tinh Ngự

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Bùi trưởng lão!

Chiêm Như Âm lộ vẻ không kiên nhẫn, quát lên:

– Lúc này chúng ta cần Mộc tiên sinh hỗ trợ tìm tung tích người kia, nếu như ngươi vì ân oán cá nhân dây dưa không rõ ở đây, làm lỡ chuyện chính, cuối cùng khiến cho tông chủ quý tông không hài long, vậy cũng đừng trách ra không nhắc nhở ngươi!

Nàng biết rõ tính tình gia nô của Bùi Không, giờ khắc này chỉ có thể dùng Huyền Nguyên mới ép được hắn.

Quả nhiên, nàng vừa nói xong, Bùi Không nhất thời giống như quả bóng cao su xì hơi, nói không ra lời.

– Như âm muội muội.

Huyền Thái nhìn Lăng Phong, không hề thấy mảy may vẻ phẫn nộ, trong giọng nói còn mang theo mùi vị kẻ khác khó có thể phán đoán.

– Nơi này chỉ có duy nhất hai vị Linh giả trước mắt, mới vừa rồi chúng ta bị kẻ khác quấy rối tất không tránh khỏi liên hệ với bọn họ, ta nghĩ tin tức Tào Kế Suất đang ở nơi nào có thể đang ở trên người bọn họ!

Chiêm Như Âm có chút nhíu mày, Huyền Thái coi thường nói:

– Lão đầu tử nhà ta chính miệng nói, kẻ nào bắt được Tào Kế Suất có thể nhận được một chiếc tinh chương tinh kỹ Linh Sĩ cấp, hơn nữa còn dùng hạch tinh họ Tào kia luyện chế! Nếu như ta nhớ không làm mà nói, Như Âm muội muội cũng đang cần một chiếc tinh chương như thế đúng không?

Trong lòng Chiêm Như Âm rùng mình, người biết công pháp chủ tu của nàng chính là Xích Tâm Lục Thức Pháp không ít, nhưng biết được nàng đồng thời là Thuật Luyện Sư đã thiếu lại càng thiếu!

Bởi vì Huyền Nguyên Tông hầu như lũng đoạn đối với tri thức Thuật Luyện Sư, các thế lực khác muốn tạo thành Thuật Luyện Sư Linh cấp cho chính mình phi thường khó khăn. Ngọc Lan Tông chú tâm bắt giữ Tào Kế Suất như vậy, chính là vì tâm tư thu được ban thưởng của Huyền Nguyên Tông, tiến tới Chiêm Như Âm có thể tìm hiểu được chút huyền bí trong đó, cuối cùng thăng cấp!

Nhưng nghe lời nói của Huyền Thái vừa rồi, rõ ràng Huyền Nguyên Tông đã sớm đoán được dung tâm của Ngọc Lan Tông, vì vậy tông môn bọn họ có thể không phòng bị, để uy hiếp phát triển hay sao?

Nhíu sát lông mày, mặc dù trong lòng có muôn vàn hoài nghi, thế nhưng Chiêm Như Âm cũng không phải chỉ vẻn vẹn những lời này liền đơn giản buông tha, nàng hít sâu một hơi, dần dần bình phục suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, nhìn về phía Lăng Phong nói:

– Mộc tiên sinh, ngươi chủ chưởng toàn bộ địa giới xung quanh, có từng thấy người Huyền Nguyên Tông phát lệnh truy nã? Dáng vẻ người này đại thể…

Kiên nhẫn nghe Chiêm Như Âm miêu tả xong, Lăng Phong nhíu mày lắc đầu:

– Chưa từng!

– Hừ!

Huyền Thái không chịu nổi, cười lạnh nói:

– Ngươi tự nhiên nói không, nào có hung thủ tự nhận tội!

– Ngươi nói cái gì?

Lăng Phong đột nhiên hét lớn một tiếng, cước bộ hoán chuyển, mạnh mẽ xuất hiện trước mặt Huyền Thái. Huyền Thái đột nhiên phảng phất thấy một pho tượng sừng sững, bị dọa tới kinh ngạc thét chói tai, lảo đảo lui lại phía sau mấy bước, vẻ đỏ bừng dần dần thay thế trên khuôn mặt trắng muốt.

Chiêm Như Âm cũng bị dạo cả kinh, nàng thiếu chút nữa cho rằng Lăng Phong lại một đánh ra một chương, lúc phát hiện Lăng Phong chưa hề có cử động nào khác, lúc này trong lòng mới lặng yên bình phục tâm tình.

Lão đại Mộ thị cũng trợn mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Phong, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi, bộ pháp tốc độ giống như thiểm điện vừa rồi khiến cho bọn họ nghĩ tới hồi ức không thoải mái trước kia.

Rất nhiều năm trước đây, huynh đệ bọn họ bị an bài theo tông chủ Yên Vân La, kết quả trong một lần ngoài ý muốn gặp phải “quái nhân”. Người nọ xúc phạm vô lý, bất quá hai người lúc tu vi đỉnh phong, liên thủ đủ để giết chết bất cứ Linh Giả nào, nhưng lại không thể chống lại được đối phương.

Nguyên nhân rất đơn giản, bộ pháp của người nọ kỳ dị không gì sánh được, một khi bị hắn tới gần người, bọn họ liền không còn bất cứ cơ hội liên thủ nào khác, chỉ có thể tách thành hai nữa tiến hành chiến đấu. Trận chiến ấy khiến hai người khuất nhục không gì sánh được! Cũng chính bởi vì bọn họ thủ hộ bất lực, quái nhân dĩ nhiên to gan lớn mật khiến tông chủ Yên Vân La có hộ vệ kèm theo hai bên bỏ mạng trong Vô Tận Hoang Nguyên.

Lúc đó, Ngọc Lan Tông rung động.

Ngọc Lan Tông hầu như đã tập trung toàn bộ cường giả trong tông tham dự truy tìm, nhưng người này gian xảo như chuột, trốn chạy tới nơi nào đó, không ai tìm được bất cứ manh mối nào.

Cuối cùng tông chủ Yên Vân La đột nhiên trở lại tông môn, đồng thời các trưởng lão nhất trí giải trừ truy sát, mặc cho ai dò hỏi cũng không thể biết được nàng ta biết mất trong mấy ngày rốt cuộc đã phát sinh những chuyện gì.

Chẳng qua huynh đệ Mộ thị thường ngày thân cận với Yên Vân La nhất luôn cảm nhận được nữ thần trong cảm nhận của bọn họ lúc nào cũng không nhịn được nở nụ cười mỉm ngọt ngào, nụ cười kia khiến họ điên đảo tâm hồn, nhưng lại lộ vẻ không rõ ràng nhè nhẹ, dày đặc bi thương.

Từ lúc đó trở đi, trong lòng hai huynh đệ Mộ thị, nhất định phải đảm bảo nữ thần của chính mình luôn nằm trong bảo hộ, không để bất cứ kẻ nào có cơ hội khiến nàng nở nụ cười tan nát lòng người như vậy!

Giờ khắc này, Lăng Phong thi triển bộ pháp giống như lật lại tấm vải đen bị phủ bụi nhiều năm, phóng xuất tình cảm mãnh liệt sâu trong lòng hai huynh đệ, hai huynh đệ Mộ thị vô thức kinh hô lên tiếng:

– Lai lịch của ngươi là gì? Có quan hệ gì với kẻ kia?

Lăng Phong dừng lại, hắn hơi chếch bước tiến một chút, huynh đệ Mộ thị giống như gặp quỷ liên tục rút lui, trên mặt tràn đầy vẻ cảnh giới, phảng phất giống như trên người Lăng Phong mang theo thứ gì đó rất đáng sợ.

Lăng Phong có chút không hiểu ra sao, bản thân không đến nỗi kinh khủng như vậy đi?

Chiêm Như Âm cũng lộ thần sắc không giải thích được, nhìn về phía huynh đệ Mộ thị:

– Mộ thúc thúc, thế nào?

Hít một hơi khẩu khí thật dài, lão đại Mộ thị dừng lại tại hai chân Lăng Phong, phảng phất như trong đó ẩn chứa thứ gì đó khiến bọn họ căm thù tới tận xương tủy:

– Người truyền thụ bộ pháp này cho ngươi là ai?

Bộ pháp?

Trong lòng hắn khẽ động, hắn bỗng dưng nghĩ tới Ôn Đình tại lúc dừng lại Ngọc Lan Tửu Quán đã vô tình thổ lộ tint ức, chẳng lẽ là lão quái vật này làm gì đó? Thấy biểu tình huynh đệ Mộ thi thực sự không giống như thiện ý. Lăng Phong lắc đầu nói:

– Đây là một bộ tàn phổ trong lúc vô tình ta lấy được, theo như hình vẽ trong đó nghiên cứu ra được, lẽ nào hai vị biết được lai lịch công pháp này?

Thật sâu dừng lại ở Lăng Phong, huynh đệ Mộ thị muốn từ trong đó phát hiện một ít thứ gì đó, nhưng chỉ thấy một mảnh bình tĩnh không gợn sóng.

Mặc dù không thích lời bịa đặt, thế nhưng không có nghĩa Lăng Phong không hiểu được thay đổi tùy hoàn cảnh, lúc này đối mặt với chất vấn không thiện ý của huynh đệ Mộ thị, Lăng Phong tự nhiên không lựa chọn trả lời thành thật.

Từ miệng Lăng Phong không chiếm được thứ mình muốn, lão đại Mộ thị nặng nề hừ một tiếng! Chuyện tình phát sinh năm đó kỳ thực xa xa không kết thúc, sau khi Yên Vân La trở về vẫn không vui vẻ, huynh đệ Mộ thị thực sự nhìn không được, xung phong nhận việc truy tìm quái nhân kia giết chết tại chỗ!

Yên Vân La cực kỳ sợ hãi, khổ sở khuyên can hai người, cho đến lúc này nàng mới thỏ lộ tiếng lòng, nguyên lai trên đường theo hắn chạy trốn, Yên Vân La dĩ nhiên nảy sinh tình cảm đối với hắn, nhưng là người kia sau khi nghe được lời thỉnh cầu cùng nhau trở về Ngọc Lan Tông của nàng dĩ nhiên sọ tới chạy trối chết, dẫn theo Yên Vân La một mình một người đuổi về Ngọc Lan Tông, sau đó biến mất không còn bóng đáng.

Từ đó về sau, không hề có tin tức gì nữa, mỗi khi hồi tưởng lại đoạn thời gian lưu lạc nhưng vui vẻ này, trong lòng Yên Vân La đều cảm thấy rất ngọt ngào, nhưng nghĩ tới cảnh hắn vô tình rời đi lại thương xót tận tim.

Sau khi biết được ngọn nguồn, huynh đệ Mộ thị thực sự phẫn nộ không thể kìm nén, vị tông chủ trong cảm nhận của bọn họ giống như thiên thần dĩ nhiên bị người khác chủ động vứt bỏ? Bọn họ hận không thể tìm được quái nhân kia, dùng tuyệt chiêu cực mạnh giết chết hắn mới có thể hóa giải mối hận trong lòng.

Nhưng bọn họ rất rõ ràng, nếu như thực sự làm như vậy, người thương tâm nhất lại chính là Yên Vân La. Bởi vì, từ sau khi trở về tông môn, Yên Vân La chưa hề tươi cười qua!

Vì vây, hiện tại nhìn thấy Lăng Phong thi triển Thác Bộ, so sánh với nội tâm phẫn nộ, một loại mừng rỡ như điên khiến bọn họ thiếu chút nữa không nói ra lời:

“Có thể từ trên người trẻ tuổi này tìm được một chút tin tức quan hệ với kẻ đó chăng?”

Nhưng Lăng Phong không chút do dự phủ nhận lại khiến cho cục diện rơi vào cảnh bế tắc…