Chương 95: Tiểu bình mất linh

Phàm Nhân Tiên Giới Thiên (PNTT 2)

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hàn Lập không cất ngọc giản trong tay đi mà đặt lại bên cạnh thi hài của Lạc Mông.

Dù sao đối phương cũng đã từng là Tổ thần của Ô Mông đảo, mặc dù đã chết do kiếp nạn của bản thân đã tới nhưng cuối cùng cũng để lại di ngôn. Còn về việc y không rõ trong tộc có bất kì tu sĩ Đại Thừa nào hay không, cho nên mới không cho tộc nhân biết, nhờ vậy mà cố ý dùng kế hoãn binh thì rốt cuộc cũng không thể xác định chính xác được.

Tuy nhiên, di ngôn cũng đã đề cập, nếu như ngày sau thật sự có tộc nhân Độ Kiếp thành công, liền có thể lấy những tài liệu mà y lưu lại để luyện chế hóa thân Địa Chích, trở thành Tổ Thần mới của Ô Mông đảo để tiếp tục che chở tộc nhân về sau.

Tuy nói đại đạo vô tình, nhưng loại lấy tín niệm huyết mạch làm căn cơ Tổ Thần trên con đường tu luyện Địa Tiên, so với con đường tu tiên bình thường thì có thêm một chút vướng bận, cũng như vài phần “khói lửa” chiến tranh ở nhân gian.

“Đạo hữu Lạc Mông, mặc dù ta không thể trở thành Tổ thần mới của Ô Mông đảo, nhưng nếu đủ khả năng thì ta sẽ chú ý bảo vệ tộc nhân của ngươi một chút. Những tài liệu này của ngươi xem như là thù lao cho ta.” Hàn Lập thầm thì với thi hài.

Dứt lời, hắn thu hồi ánh mắt, tiện tay cầm lấy một trong ba khối ngọc giản còn lại trên mặt đất, đặt vào mi tâm.

Sau một lát, khóe miệng của hắn không khỏi hơi hơi nhếch lên.

Bên trong ngọc giản này ghi chép phương pháp chuẩn xác để luyện chế hóa thân Địa Chích.

Hắn đang rất muốn tìm hiểu một chút về phương pháp luyện chế trước mắt này.

Căn cứ theo lời kể bên trong, luyện chế hóa thân Địa Chích không chỉ có quy trình cực kì phức tạp, hơn nữa còn cần rất nhiều loại tài liệu hỗn tạp khác nhau, cực kì khó tìm, mà tài liệu đặc thù nhất và cũng không thể thiếu được nhất chính là một loại Linh tài có tên là Đản Hồn Hoa.

Lúc luyện chế hóa thân Địa Chích, nguyên liệu phải có là một cây Đản Hồn Hoa nguyên vẹn. Từ đó lấy ra Đản hồn dịch thể, rồi cho thêm các tài liệu khác vào, sau đó cùng nhau luyện chế mới có thể thành công.

Hoa này càng lâu năm thì hiệu quả luyện chế càng tốt, linh trí của hóa thân cũng càng cao. Tuy nhiên hoa này tối thiểu phải từ vạn năm trở lên, nếu không không có cách nào đạt được hiệu quả trong việc ngưng hồn. Nếu hoa này từ mười vạn năm trở lên, hiệu quả ngưng hồn có thể đạt được gần như hoàn mỹ.

Ở phần cuối cùng của ngọc giản, cũng có giới thiệu và mô tả sơ qua về Đản Hồn Hoa. Hoa này sinh trưởng dưới trăm năm có lá không có hoa, trăm năm mới có thể nở ra một đóa hoa trắng, ngàn năm sau thì màu sắc và hoa văn từ trắng chuyển sang đỏ, năm ngàn năm sau chuyển từ đỏ sang tím, tám ngàn năm thì màu sắc càng đậm, sẽ sinh ra nhụy hoa hình dạng mào gà, đến lúc hoa được vạn năm, trên cánh hoa sẽ xuất hiện một đạo kim văn, rồi cứ cách vạn năm sẽ xuất hiện thêm một đạo. Về phần từ mười vạn năm trở lên, hoa có xuất hiện bất kì biến hóa gì hay không cũng không thấy có bất kì ghi chép gì trong ngọc giản, có lẽ bởi vì nó quá mức hiếm thấy.

Hoa này ngoại trừ dùng để luyện chế hóa thân Địa Chích ra còn lợi ích giúp Địa Tiên đột phá tiến giai khi gặp bình cảnh. Tuy nhiên, quá trình chăm sóc hoa lại cực kì khó khăn, nghe nói có thể tìm được một cây ngoài ngàn năm đã quý như lông phượng, vảy lân. Cho nên trên thị trường ở toàn bộ hải vực Hắc Phong, đừng nói có Đản Hồn Hoa hơn vạn năm, mà là năm nghìn năm cũng vô cùng hiếm thấy, căn bản chính là có muốn cũng không được.

Cách Hàn Lập không xa, dĩ nhiên không thể nghi ngờ chính là Đản Hồn hoa. Xem hình dáng của nó ít nhất cũng đã hơn tám nghìn năm, nếu đem tới hải vực Hắc Phong tuyệt đối đủ khiến cho bất cứ thế lực nào tương tự gia tộc Địa tiên táng gia bại sản.

Hàn Lập suy nghĩ một chút sau đó lại cầm một tấm ngọc giản khác lên.

Nội dung bên trong khối ngọc giản này có chút đặc thù, từ ngữ sử dụng có chút khác biệt so với bình thường, mang ý nghĩa thâm sâu và khó hiểu.

Lúc đầu hắn thấy có chút không rõ ràng nhưng sau khi hắn nghiên cứu một lúc thì hắn liền mừng rỡ phát hiện ra ngọc giản này ghi chép phương pháp luyện hóa Tín niệm lực

Trong đó bao gồm làm như thế nào bản thân sử dụng Tín niệm lực, cũng như làm sao chuyển hóa làm Pháp lực cùng với cách ngưng tụ lực lượng pháp tắc.

Phần còn lại trong ngọc giản ghi chép một ít tâm đắc của Lạc Mông trong quá trình tu luyện hằng ngày cùng với một ít phân tích, giải thích về cách tu luyện của Tổ Thần.

Hàn Lập nhìn qua loa một chút, không nghiên cứu kỹ nhưng trong ngọc giản có nhắc đến một ít nội dung khiến hắn có chút để tâm.

Bởi vì vị trí địa lý của hải vực Hắc Phong khá đặc thù, diện tích hải dương rộng lớn hơn xa lục địa, bên trong lại có thiên địa nguyên khí chảy không ngừng, dĩ nhiên Thủy thuộc tính là sung túc nhất.

Cho nên ở chỗ này, nếu ngưng tụ cùng tu luyện Thủy pháp tắc sẽ dễ dàng hơn nhiều so với tu luyện các loại lực lượng pháp tắc khác. Hơn nữa bởi vì thiên thời địa lợi, nếu cùng với người khác tranh đấu tại đây, sử dụng Thủy thuộc tính sẽ tăng thêm ba phần công lực so với loại pháp tắc khác.

Cũng chính bởi vì điểm này, nếu muốn tìm điển tịch Địa Tiên có chứa Thủy pháp tắc ở đây sẽ dễ dàng hơn. Tuy nhiên, điều này cũng khiến cho tất cả số lượng tài nguyên có chứa Thủy pháp tắc đều rất khan hiếm, một khi xuất hiện sẽ lập tức bị người ta tranh đoạt điên cuồng.

Hàn Lập thu hồi ba khối ngọc giản, ánh mắt chú ý lên chiếc nhẫn trữ vật, tìm tòi trong đó.

Quả nhiên, bên trong nhẫn trữ vật toàn là tài liệu luyện chế hóa thân Địa Chích Thủy thuộc tính được nhắc ở trong ngọc giản, trong đó bao gồm cả đầu pho tượng bằng Lam tinh thạch mà lúc trước hắn đã gặp qua.

Hàn Lập không chút khách khí thu lấy toàn bộ đồ vật bên trong túi trữ vật, sau đó nhìn về gốc Đản Hồn Hoa ở cách đó không xa.

Suy nghĩ một lúc lâu, hắn tiến đến vài bước, lấy Chưởng Thiên Bình thường hay đeo trước ngực xuống, mở nắp bình, cẩn thận đem một giọt lục dịch trong bình, rót xuống.

Đây là số lục dịch hắn đã ngưng tụ được trước khi rời khỏi Linh Hoàn Giới. Kể từ lúc đặt chân đến hải vực Hắc Phong này, tâm tư của hắn đặt hết vào việc thoát khỏi xiềng xích nên không có cơ hội sử dụng nên lục dịch được lưu lại đến bây giờ.

Hiện tại có bình này thúc dục gốc hoa này sinh trưởng đến hơn vạn năm là không khó. Nếu như thời gian cho phép, hắn còn tính toán thúc dục hoa này sinh trưởng đến mười vạn năm.

Trong thời gian tiếp theo, hắn tìm tòi toàn bộ khu rừng cũng như lầu gỗ qua một lần nhưng cũng không phát hiện chỗ nào đặc biệt nên hắn liền từ không gian thông đạo quay trở về mật thất.

Lúc hắn vừa mới bay ra khỏi thông đạo, trong nháy mắt, lối đi ông ông rung động lắc lư, tản mát ra một chùm quang mang màu trắng rộng lớn, sau đó nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng biến mất vô tung.

Ngọc bài màu trắng một lần nữa lại hiện ra, bên ngoài lập lòe linh quang, lơ lửng trên không, tản mát ra từng đợt chấn động không gian yếu ớt.

Hàn Lập thò tay thu Ngọc bài về, cất vào vòng tay trữ vật của hắn.

Cái ngọc bài này xem ra chính là chìa khóa mở bí cảnh của Tổ thần Lạc Mông.

Hôm nay, cấm chế của nó đã bị hắn phá vỡ, về sau giống như đang mang theo một kiện Động Thiên Chi Bảo, bản thân làm chuyện gì cũng tiện lợi rất nhiều.

Hàn Lập nghĩ vậy, liền khoanh chân ngồi xuống, lấy khối ngọc giản có ghi phương pháp luyện chế hóa thân Địa Chích ra tìm hiểu.

Thời gian trôi qua, sắc trời dần tối, trên bầu trời Ô Mông Đảo hiện ra một vầng trăng tròn sáng tỏ. Vậy là đã đến tối.

Đang trong mật thất khoanh chân tìm hiểu, bỗng nhiên Hàn Lập đứng dậy, lóe lên một cái đã xuất hiện ở ngoài viện.

Hắn ngẩng đầu nhìn ánh trăng to lớn trên không trung, thò tay gỡ Chưởng Thiên Bình trên cổ xuống, để trên mặt đất.

Không bao lâu, từng đạo bạch quang từ phía trên không lao xuống, hội tụ trên tiểu bình, hình thành từng quang điểm màu trắng. Xung quanh bình hiện ra một khe hở màu trắng rất lớn, có chút chói mắt.

Hàn Lập mắt thấy cảnh này, trong lòng khẽ động.

Động tĩnh mà Chưởng Thiên Bình hấp thụ Nguyệt Hoa tại Tiên Giới so với lúc ở Linh Hoàn giới lớn hơn rất nhiều. Lúc trước chỉ cần ánh trăng sung túc là có thể ngưng tụ ra một giọt lục dịch chỉ sau hai ngày, còn tình huống trước mắt, chẳng lẽ có thể ngưng tụ ra một giọt chỉ trong một ngày?

Hàn Lập hưng phấn nghĩ, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.

Một chùm ánh sáng màu xanh hiện lên, bao trùm dị tượng xung quanh Chưởng Thiên Bình

Sau đó, hắn nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống bên cạnh, lấy ra ngọc giản lúc trước, tiếp tục tham ngộ.

Một đêm trôi qua.

Hàn Lập mở to mắt, phất tay xua tán ánh sáng màu xanh, cầm lấy Chưởng Thiên Bình, biểu tình hơi ngẩn ra.

Nắp bình căn bản không có cách nào mở được. Nói cách khác, trong bình cũng không ngưng tụ ra lục dịch.

“Có lẽ vẫn phải là hai ngày… “

Hàn Lập có chút bất đắc dĩ thì thào một tiếng, không để trong lòng quá mức, lại ngồi nguyên tại chỗ, tiếp tục nhắm mắt tìm hiểu.

Cho đến khi màn đêm buông xuống, vào thời điểm dị tượng khi tiểu bình hấp thu Nguyệt Hoa xuất hiện, hắn mới lần nữa thi pháp che giấu dị tượng.

Buổi sáng ngày hôm sau, hắn cầm lấy Chưởng Thiên Bình, rồi sắc mặt có chút khó coi.

Bởi vì tiểu bình như trước, không có cách nào mở ra được!

“Chẳng lẽ thiên địa linh khí ở Tiên Giới không nồng đậm như ở Linh Hoàn Giới sao?”

Trong đầu Hàn Lập vừa xuất hiện ý niệm có chút hoang đường, liền bị bác bỏ ngay.

Đêm hôm đó, hắn một lần nữa đem Chưởng Thiên Bình đặt ở trong tiểu viện, lúc này đây, hắn không có nhắm mắt tìm hiểu ngọc giản, chăm chú không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào tiểu bình.

Tình huống tiểu bình hấp thu ánh sáng Nguyệt Hoa không có gì khác. Tuy nhiên, đến sáng sớm hôm sau, lục dịch vẫn không xuất hiện.

Điều này làm cho tâm tình Hàn Lập có chút nôn nóng.

Phải biết rằng, sở dĩ hắn có thể đi đến được như hôm nay, ngoại trừ việc chú ý cẩn thận ở bên ngoài, thì có thể nói phần còn lại đều nhờ vào công lao của Chưởng Thiên Bình. Nếu như bình này mất khả năng ngưng tụ lục dịch, chính là hắn đã mất đi chỗ dựa lớn nhất rồi.

Ví như việc trước mắt, nếu muốn làm cho Đản Hồn Hoa sinh trưởng đến vạn năm, chỉ sợ là một sự tình cực kì khó giải quyết.

Chẳng qua hiện tại nếu đưa ra kết luận thì vẫn còn khá sớm, dù sao nơi này là Chân Tiên giới, không giống như Linh Hoàn Giới hoặc Linh Giới.

Hắn mang theo vài phần hy vọng, tiếp tục thử nghiệm

Ngày thứ tư, lục dịch vẫn không xuất hiện.

Ngày thứ năm, giống như trước.

Ngày thứ sáu…

Nháy mắt, đã qua hơn mười ngày.

Ban đêm, Chưởng Thiên Bình vẫn hấp thụ bạch quang như trước đây, nhưng mà sự xuất hiện của lục dịch thần bí vẫn không có chút dấu vết nào.

Bên trong mật thất, Hàn Lập nhìn Chưởng Thiên Bình trước mắt, thần sắc có chút âm trầm.

Nhớ ngày đó tại Nhân giới, bất quá cũng tầm bảy tám ngày là ngưng tụ được một giọt lục dịch. Vậy mà hôm nay thời gian đã gấp đôi so với trước kia nhưng trong bình vẫn trống không. Chuyện này đến giờ chưa từng phát sinh làm cho hắn có cảm giác trở tay không kịp.

Chỉ là trải qua những ngày này suy nghĩ, hắn cũng nghĩ đến hai khả năng.

Thứ nhất, bởi vì nguyên nhân nằm ở Chân Tiên giới.

Căn cứ lời lúc trước của Chân Tiên Mã Lương khi hạ giới đã nói, Chưởng Thiên Bình chính là vật thuộc về Cửu Thiên Quan, một thế lực lớn ở Tiên Giới. 

Giờ phút này tiểu bình trở về Tiên Giới, trong đó hẳn đã phát sinh một chút biến hóa mà hắn đã không thể nhận ra.

Thứ hai, lúc ở bên trong giới diện, cùng với Độc Mục Cự Nhân chiến đấu một trận, bình này đã hấp thụ một đạo ánh sáng pháp tắc ẩn chứa lực lượng trì trệ, đã sinh ra một ít ảnh hưởng đến bình.

Hàn Lập thở nhẹ thở ra một hơi, chậm rãi khôi phục bình tĩnh.

Chưởng Thiên Bình mặc dù là bảo vật quan trọng nhất của hắn nhưng cũng không có nghĩa là nếu thiếu nó, hắn không cách nào sinh tồn.

Hơn nữa, tình huống của Chưởng Thiên Bình hôm nay, cũng không có nghĩa là không có cách nào sinh ra lục dịch, tối thiểu thì mỗi lúc trời tối nó còn có thể hấp thu bạch quang.

Đi từng bước tính từng bước vậy.