Chương 318: Trao đổi hội

Phàm Nhân Tiên Giới Thiên (PNTT 2)

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Lệ huynh, người nọ là một vị trưởng lão tương đối nổi danh của bổn môn, thân mang tu vi Chân Tiên cảnh trung kỳ, am hiểu thần thông Huyễn thuật, tên là Thục Thiên Thánh. Vốn không phải người xấu, chỉ là tính ưa đùa giỡn, thường hay sử dụng huyễn thuật đắc ý trêu chọc người khác chứ không có ác ý.” Giọng nói của Kỳ Lương vang lên trong đầu Hàn Lập.

Hàn Lập nghe vậy, nhớ lại Huyễn thuật vừa rồi, quả thật không có địch ý, bèn thu hồi ánh mắt, không để ý tới người nọ.

Thục Thiên Thánh thấy vậy mới khẽ buông lỏng, bộ dạng cũng trở nên thành thật hơn. Có điều thỉnh thoảng y vẫn tò mò đưa mắt liếc nhìn Hàn Lập.

Thời gian từng chút trôi qua, rất nhanh đã qua nửa canh giờ, lúc này đã có thêm hai tu sĩ Chân Tiên Cảnh đi vào.

Thời gian ước chừng trôi qua một nén nhang nữa vẫn không có thêm ai xuất hiện.

“Thường Hạc đạo hữu, thời gian cũng không sai biệt lắm, lão phu còn có việc quan trọng bên người, có thể bắt đầu trao đổi hội rồi chứ?” Lão giả mặc áo bào trắng mở mắt, lạnh lùng lên tiếng.

Thường Hạc lão đạo có chút chần chờ, tuy rằng vẫn còn một lúc nữa mới đến thời gian ước định nhưng dựa theo tình hình trước mắt, có lẽ sẽ không còn người khác tham dự.

“Thời gian không sai biệt lắm, trao đổi hội lần này chính thức bắt đầu. Hôm nay, chúng ta có mười chín vị đạo hữu, đa tạ chư vị tham dự, tại hạ thay mặt bổn môn xin tạ ơn.” Thường Hạc lão đạo nhẹ gật đầu, đứung lên, ôm quyền nhìn xung quanh một vòng rồi nói.

“Thường Hạc đạo hữu, không cần nói lời khách sáo làm gì, nhanh chóng bắt đầu đi thôi.” Một tên Trưởng lão Chúc Long Đạo có đôi tai rất to nói ra.

“Ha ha, nếu chư vị đạo hữu đã sốt ruột như thế, chúng ta liền bắt đầu thôi. Quy tắc của trao đổi hội lần này cũng giống lần trước, chư vị hãy lần lượt lấy ra bảo vật của mình, sau khi giới thiệu đôi chút hãy nói ra ý định đổi lấy đồ vật gì, hoặc là bảng giá, nếu hai bên cùng đồng ý, coi như hoàn thành giao dịch. Mặt khác, Thiên Hạc Phái chúng ta chỉ cho quý vị mượn chỗ giao dịch, sẽ không thu thêm bất kì khoản phí nào, vì vậy trong quá trình giao dịch xảy ra tranh chấp, kính xin chư vị tự mình giải quyết, bổn môn sẽ không chịu trách nhiệm.” Thường Hạc lão đạo ha ha cười một tiếng, không có chút nào xiểm nịnh, cao giọng nói ra.

“Nếu đã như vậy, thì tại hạ xin được bắt đầu trước.” Thường Hạc lão đạo vừa dứt lời, thì một gã nam tử đầu hói là tu sĩ đến từ bên ngoài đã nhanh chóng đứng lên.

Tay gã chạm vỗ một cái lên túi trữ vật treo ở bên hông. Hào quang tức thì lóe lên, trên tay đã xuất hiện một cái hộp ngọc.

Hộp ngọc toàn thân có màu xanh lam, xung quanh mơ hồ có một cỗ sương mù màu lam vờn quanh, tỏa ra một cỗ hàn khí lạnh thấu xương.

Mọi người ở đây ai cũng kiến thức vô cùng rộng rãi, thấy vậy liền biết bảo vật trong hộp chắc chắn không đơn giản, mọi ánh mắt ngay lập tức bị hấp dẫn.

Nam tử đầu hói chứng kiến cảnh này, vẻ mặt lộ ra một tia đắc ý, cố ý mở hộp ngọc một cách vô cùng chậm rãi. Bên trong là một viên Tinh thạch màu lam lớn chừng nắm tay, toàn thân óng ánh, bao quanh một loại chất lỏng màu lam.

Cỗ hàn khí lạnh thấu xương xen lẫn với lực lượng pháp tắc từ viên Tinh thạch lan ra, trong đại sảnh không khí đột nhiên hạ xuống, giữa không trung hơi nước đông lại thành từng đóa băng hoa, thoạt nhìn vô cùng đẹp mắt.

“Một khối Lam Văn Hàn Tinh Ngọc, do Hàn Băng vạn năm sinh ra, rắn chắc không thể bị phá vỡ, bên trong ẩn chứa hàn khí rất mạnh, thích hợp dùng để luyện chế Tiên khí thuộc tính băng.” Nam tử đầu hói ngồi xuống, ngạo nghễ nói ra.

Lời vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy động dung, không ít người hiện ra ý muốn mãnh liệt.

Hàn Lập liếc nhìn viên Tinh Thạch lam một cái liền thu hồi ánh mắt.

Loại đồ vật này ẩn chứa một ít lực lượng pháp tắc, đối với Chân Tiên tu sĩ bình thường thì có lẽ rất trân quý, nhưng với hắn thì không đáng kể chút nào, trên người hắn bây giờ còn dư vài kiện.

“Không thể tưởng tượng được, Tân đạo hữu lại có bảo vật cỡ này, nhưng mà chưa nghe đạo hữu nói muốn đổi lấy thứ gì?” Thường Hạc lão đạo mở miệng nói ra.

“Ta muốn đổi lấy một vật mang pháp tắc thuộc tính Kim cùng cấp bậc, hoặc là yêu hạch Chân tiên thuộc tính Kim.” Nam tử đầu hói nói ra đồng thời đảo mắt nhìn quanh.

Mọi người đều trầm mặc, không ai mở miệng.

Mấy người lúc trước mong muốn sở hữu vật ấy nét mặt đều mang vẻ cười khổ, bất đắc dĩ lắc đầu, hiển nhiên là Lam Văn Hàn Tinh Ngọc mặc dù rất trân quý nhưng đối phương lại muốn một vật đồng dạng cũng trân quý không kém.

Nam tử hói đầu mắt thấy cảnh này bèn nhướng mày.

“Theo như lời đạo hữu nói muốn hai loại đồ vật kia, Trương mỗ ta đều không có nhưng không biết các hạ có bằng lòng dùng Tiên Nguyên Thạch trao đổi hay không?” Một lão giả mang mũ tròn hỏi.

“Tiên Nguyên Thạch ta không thiếu, nếu như không có người xuất ra được loại tài liệu mà ta cần, thì coi như thôi vậy.” Nam tử hói đầu thu hồi hộp ngọc, nhắm mắt lại.

Lão giả đội mũ tròn còn đang tính nói gì đó, nhìn thấy cảnh này đành phải ngậm ngùi tiếc nuối.

“Thiếp thân mang đến một đồ vật, là tài liệu của Chân Tiên yêu thú, muốn đổi lấy một ít đan dược giúp tịnh tiến tu vi.” Hói đầu nam tử vừa ngồi xuống, thì bên cạnh một thiếu phụ che mặt đứng lên, bàn tay trắng khẽ vung, trên mặt bàn liền hiện ra bốn năm cái xương cốt, tản mát ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt.

Tài liệu yêu thú cũng không phải là cái gì trân quý, phần lớn những người đang ngồi chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức thu hồi ánh mắt, không có chút hứng thú.

Có điều, vật này dù sao cũng là hài cốt của yêu thú Chân Tiên Cảnh, cũng có người muốn lấy, cuối cùng bị một trưởng lão Chúc Long đạo, dùng hai bình đan dược đổi đi.

Ngay sau thiếu phụ, chính là Thục Thiên Thánh.

“Chư vị đạo hữu, lần này lão phu lần này mang tới đây một bộ bảy bảy bốn mươi chín mặt của Tử Mẫu Lạc Hồn Phiên, mỗi một mặt đều có cấp bậc Linh Bảo. Ba mặt chủ phiên còn là cực phẩm Linh Bảo, bốn mươi chín mặt Lạc Hồn Phiên nếu đồng thời thi triển, uy lực có thể so với một kiện Tiên khí bình thường, ta muốn đổi lấy Ma Huyền Kim Tinh, Thiên Thủy Nhu Tinh, mỗi thứ một khối.” Thục Thiên Thánh ho nhẹ một cái, vung tay lên.

Trước người y, ô quang chớp động, từng mặt tiểu phiên đen kịt hiện ra, tổng cộng bốn mươi chín mặt, trong đó có ba mặt đen hơn những cái khác rất nhiều.

Thục Thiên Thánh dùng tay bấm niệm pháp quyết, một cỗ mây đen như mực từ những mặt phiên phát ra, trong nháy mắt đã bao trọn cả đại sảnh, bên cạnh đó là những tiếng khóc gào thảm thiết thê lương từ trong mây đen truyền ra, hư không cũng theo đó mà rung động.

Mọi người trông thấy cảnh này, nhao nhao đứng lên, không ngớt khen lạ.

Hàn Lập cũng nhìn thoáng qua, bộ Tử Mẫu Lạc Hồn Phiên này đúng là vật trân quý nhất từ khi trao đổi hội diễn ra tới giờ.

Bộ pháp bảo này tuy rằng uy lực không nhỏ, nhưng hắn cũng không hề có ý muốn đổi lấy.

Thục Thiên Thánh lấy bảo vật ra trao đổi làm cho tài liệu trao đổi đạt lên một tầm cao mới, liền sau đó mấy người xuất ra bảo vật đều không phải chuyện đùa, đều là bảo vật vô cùng có ích đối với tu sĩ Chân Tiên Cảnh, trao đổi hội vì vậy mà náo nhiệt hơn hẳn.

Trong đó bảo vật trân quý nhất là do nho bào tu sĩ Chân Tiên Cảnh trung kỳ lấy ra ba đóa kỳ hoa màu tím, tên là Tử Nhị Mạn Đà Hoa, bên trong chứa kịch độc đủ làm Chân Tiên tu sĩ cũng phải bỏ mạng, dùng để luyện chế Linh tài Độc thuộc tính, vô cùng quý giá.

Người này muốn đổi lấy một khỏa yêu hạch của Chân Tiên yêu thú Xích Quan Tỏa Hạc, đáng tiếc tất cả những người ngồi ở đây không ai có thể lấy ra.

Theo thời gian, bầu không khí trao đổi hội từ từ đạt tới cao trào.

Kỳ Lương xếp trước Hàn Lập, vận khí của hắn không tệ, dùng hai kiện Linh bảo đổi lấy một cây linh thảo mười vạn năm, không biết muốn dùng vào việc gì.

Sau nửa ngày, rốt cuộc cũng đã tới phiên Hàn Lập, hắn dùng tay lướt nhẹ trên mặt bàn, hào quang lóe lên, hiện ra hai loại đồ vật.

Là một viên cầu màu đen cùng một khối Tinh Thạch màu đỏ thẫm lớn cỡ đầu người.

Trong đó viên cầu màu đen chính là yêu hạch của con Hắc Hạc, thú cưỡi của Trọng Loan, còn viên tinh thạch đỏ thẫm thì lấy được ở chỗ lão giả gầy gò, ẩn chứa Hỏa pháp tắc.

Vật ấy sau khi lấy được Hàn Lập đã điều tra một phen, biết được đây chính là tài liệu mang tên Phi Vân Hỏa Tinh, mặc dù ẩn chứa Hỏa Pháp tắc nhưng trời sinh không thể dung nạp được hỏa linh lực, vì vậy không cách nào luyện chế được Pháp bảo Tiên khí.

Thế nhưng vật ấy cũng có một tác dụng rất lớn, đó là có thể thuần phục lực lượng hỏa linh.

Lực lượng hỏa linh loại nào cũng cực kì cuồng bạo, nhưng chỉ cần đi qua Phi Vân Hỏa Tinh một lần, ngay lập tức trở nên vô cùng ôn hòa.

Chính bởi vì đặc tính này, Phi Vân Hỏa Tinh chuyên dùng để luyện chế lò đan, hoặc là một tài liệu luyện khí tốt nhất, trong lò luyện đan chỉ cần bỏ vào một chút Phi Vân Hỏa Tinh, tính ổn định sẽ lập tức tăng thêm nhiều lần, ở đây có một khối Phi Vân Hỏa Tinh lớn như thế, đủ để luyện chế một lò đan cực phẩm, gặp được người am hiểu luyện đan, hoặc tông môn luyện khí, tuyệt đối có thể bán được với giá trên trời.

Nếu so với Phi Vân Hỏa Tinh thì viên yêu hạch màu đen kia mặc dù cũng vô cùng trân quý nhưng giá trị hiển nhiên là kém hơn nhiều.

Thường Hạc lão đạo khẽ giật mình, tiếp theo hô hấp cũng trở nên trầm trọng, gắt gao nhìn vào viên Tinh Thạch đỏ thẫm, cũng vì có chút hưng phấn mà mặt mũi đã đỏ lên.

Những người khác mặc dù không nhận ra Tinh Vân Hỏa Tinh, nhưng nhìn vào thần sắc trên mặt của Thường Hạc lão đạo, cũng đoán ra được Tinh Vân Hỏa Tinh này chính là kì trân bảo vật, ngay lập tức truyền âm hỏi han.

“Một viên yêu hạch yêu thú Chân Tiên cảnh, một khối Phi Vân Hỏa Tinh, yêu hạch thì đổi lấy Vạn Luân Quả, Huyết Tinh Ngẫu, hai loại tài liệu này cần phải qua năm vạn năm. Phi Vân Hỏa Tinh thì muốn đổi lấy Phù Sinh Quả, Thiên Tạo Tham, Lộ Ngưng Thảo,…Thiên Hàn Giao, gồm chín loại tài liệu, trao đổi cụ thể thế nào, có thể thương lượng.” Hàn Lập ung dung nói ra.

Nghe Hàn Lập nói xong, mọi người đều lộ ra vẻ mặt cổ quái, nét hưng phấn mất hết, nhất thời cả đại sảnh chợt im lặng.

“Vị đạo hữu này, tại hạ có một khỏa Vạn Luân Quả, nhưng lại không có Huyết Tinh Ngẫu, liệu rằng có thể dùng tài liệu khác để thay thế được không?” Vào thời khắc này, một thanh âm vang lên, hóa ra là lão giả mặc áo bào trắng có tu vi Chân Tiên Cảnh trung kỳ, đang nhìn chăm chú yêu hạch màu đen.

“Được, trước hết các hạ hãy lấy Vạn Luân Quả cho ta xem đã.” Hàn Lập nghe vậy, không nhanh không chậm trả lời.

Lão giả mặc áo bào trắng lấy ra một hộp gỗ màu xanh, nhưng không lập tức ném tới, nhìn tới viên yêu hạch màu đen, nói: “Vậy các hạ có phải cũng nên đưa viên yêu hạch cho ta xem một chút.”

“Đương nhiên có thể.” Hàn Lập cười nhạt một tiếng, phất tay một cái, một cỗ ánh sáng màu xanh nâng viên yêu hạch lên bay đến trước mặt lão giả.

Lão giả mặc áo bào trắng thấy vậy, cũng ném hộp gỗ tới.

Bề mặt hộp gỗ dán một tấm phù lục, Hàn Lập lặng lẽ dùng tay khẽ vẫy nhẹ, một tia linh quang màu xanh hiện lên, tờ phù lục lập tức bay xuống, nắp hộp tự động mở ra.

Một quả lớn chừng nắm đấm màu vàng nhạt nằm ở bên trong, mặt ngoài quả có từng vòng hình dáng hoa văn, mặc dù không có bất kì mùi thơm gì nhưng đã có một cỗ sinh khí dị thường đập vào mặt.

Hàn Lập cầm lấy linh quả, xem xét kĩ lưỡng, nhẹ gật đầu.

Vật này đúng là Vạn Luân Quả, đã được sáu bảy vạn năm, đủ để luyện đan, hạt giống bên trong cũng không bị hư tổn chút nào, sau này trồng tiếp cũng không có vấn đề gì.

Lão giả mặc áo bào trắng xem xét kĩ viên yêu hạch màu đen một phen, trong mắt cũng hiện lên vẻ hài lòng, khẽ vung tay, trước người hiện ra nắm sáu loại hộp ngọc.

“Ta mặc dù không có Huyết Tinh Ngẫu, nhưng mà những cái này nếu đem so sánh cũng không thua kém chút nào.” Bàn tay lão giả lại một lần nữa vung lên, bạch quang nhàn nhạt hiện lên, đem tất cả các hộp ngọc đồng loạt mở ra, hiển lộ đồ vật bên trong.

“Tinh Kim Ti, Hổ Tình Ngọc, Lục La Quả… Đạo hữu, mấy thứ này mặc dù phẩm chất cũng không tệ, nhưng ta lại không cần, hay là đổi hết thành Tiên Nguyên Thạch đi.” Hàn Lập ánh mắt chỉ nhìn lướt qua rồi nói.

Kết quả trao đổi vừa hoàn thành, thanh âm của Thường Hạc lão đạo liền vang lên:

“Lệ đạo hữu, Thiên Tạo Tham, Thiên Hàn Giao, toàn là vật quá mức hiếm thấy, thoạt nhìn tất cả mọi người không ai có. Không biết khối Phi Vân Tinh Thạch có thể dùng Tiên Nguyên Thạch trao đổi được hay không?”