Chương 602: Tu Luyện Dưới Đáy Ly Lan Giang, Thuận Lợi Xuất Hả

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bệnh chủng tử ho càng ngày càng dữ dội, còn những khác người trên mặt hiện lên có nghi hoặc, cũng có hưng phấn. Bệnh chủng tử lại nói:

– Chúng ta có thể tạo ra rất nhiều Lâm Vân, cũng có thể chế tạo ra càng nhiều Ma Đạo Tử hơn nữa, như vậy sẽ quấy rối Thiên Nhất tông một quãng thời gian ngắn! Chờ bọn hắn phát hiện ra gian trá thì thế cục Bắc Tề quốc dĩ nhiên không còn là bộ dáng như hiện tại. Đương nhiên, nếu có thể chính thức đem Lâm Vân thu phục được thì kế hoạch của chúng ta liền không sơ hở tý nào mà còn thêm nhất tuyệt đại trợ lực.

Sau một phen giải thích, mọi người đều nhao nhao gật đầu. Đế thiếu suy tư một chút liền trầm giọng, nói:

– Hứa Chính Tử, cho ngươi một cái cơ hội, đi đem đám người bắn tên về phía Tân Nhất Chân lúc trước bắt trở lại đây, nếu như chuyện này ngươi vẫn làm không xong vậy thì ngươi mang đầu trở về gặp mặt.

– Vâng, Đế thiếu! Tiểu lão nhi nhất định hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt không lại để cho Đế thiếu thất vọng.

Đế thiếu không thèm để ý tới hắn nữa mà nhìn chằm chằm về phía một người khác, nói:

– Lạc Sa Phi, Lam Thuỷ Hà, hai người các ngươi đi truy tìm tin tức đệ tử Thần Khí phái, một khi có tin tức lập tức phải phản hồi. Nếu có cơ hội, liền đem bọn chúng một lưới bắt hết. Nếu không làm được, nhất định phải đem người sở hữu loại đồ vật có có thể tự bảo trong lời Hứa Chính Tử nói bắt trở lại. Chỉ cần bắt được hắn, chính là một cái đại công!

– Vâng, Đế thiếu!

Hai người mặt mũi tràn đầy vẻ vui mừng, đáp lại.

Đế thiếu lại mở miệng lần nữa, nói:

– Chuyện thứ ba…

– Chuyện thứ ba, tiếp theo hãy tra xét nội tình Tinh Bảo Các, chúng ta đã tra xét lâu như vậy mà vẫn không có tin tức hữu dụng gì, người xếp vào trong đó đều không lấy được tin tức gì.

Đế thiếu gia nói đến Tinh Bảo Các, trên mặt quỷ bệnh tràn đầy vẻ ngưng trọng.

– Chuyện thứ tư, toàn lực tra cho ra lão phụ nửa đường xuất hiện, căn cứ theo thông tin của chúng ta bây giờ, nàng khẳng định có thù hận rất lớn cho nên mới hành hạ Tân Nhất Chân đến chết, chúng ta phải tìm bà ta để hợp tác.

Đế thiếu gia rất xem trọng việc này, bởi vì nếu có lão phụ kia tương trợ thì thực lực của hắn sẽ tăng mạnh, chẳng những có thể hoàn thành đại nghiệp mà trong tràng tranh đoạt sau này sẽ chiếm được thượng phong.

Đưa ra quyết định, Đế thiếu gia vội vàng rời đi, điều hai tên Võ Đế tọa trấn Thần Khí Sơn, tróc nã Lâm Vân.

Vừa mới đầu hai người vẫn bất động thanh sắc , cho đến khi Đế thiếu gia xuất ra lợi ích lớn nhất, còn nói Lâm Vân cổ quái, trong tay có bảo bối nghịch thiên thì hai vị Võ Đế mới động tâm, tiến thẳng về phía Thần Khí Phái. không quan tâm.

o0o

Mà lúc này, Thiên Nhất Tông đã phái sáu tên Võ Đế hạ sơn, đi khắp thiên hạ để truy tìm Sở Nam, mỗi người một hướng. Đồng thời, đám người Tử Võ Hoàng cũng chia làm vài đường, cuối cùng tập hợp ở một nơi nào đó phối hợp, nhưng bởi vì mục tiêu quá lớn cho nên bị người của Thiên Nhất Tông phát hiện, nhưng người của Thiên Nhất Tông không có lập tức ra tay, chỉ tiếp tục theo dõi, bọn chúng muốn một mẻ lưới bắt trọn đoàn người Tử Võ Hoàng.

Vì thế, bốn tên Võ Hoàng cao cấp dẫn theo hai mươi Võ Vương liền rời khỏi Thiên Nhất sơn.

Ngoài ra, tin tình báo của những tông phái muốn tỏ thái độ với Thiên Nhất Tông càng không ngừng tràn về Thiên Nhất Sơn, tứ đại thế gia cũng phải bày tỏ thái độ, Tần gia lão tổ bày ra tư thái phối hợp, nhưng âm thầm hắn cũng phái thủ hạ đến biên cảnh Đại Khánh Quốc vốn đồng minh với Bắc Tề Quốc. Hứa gia, Phạm gia đều bàng hoàng, duy nhất chỉ có Nam Cung gia chủ là vẫn bộ dạng bình thản không lo, bởi vì hắn đã nắm chắc một con bài, Nam Cung Linh Vân sẽ gã cho đệ tử Thiên Nhất Tông, đây chính là át chủ bài lớn nhất.

Tuy nhiên, Nam Cung gia chủ căn bản cũng không biết Nam Cung Linh Vân đã bỏ đi, Liệt Phong cũng mất dấu nàng, vì thế không khỏi bừng lên nộ hỏa, Liệt Phong cắn răng nói:

– Ngươi tưởng bản thân có thể trốn thì người nhà của ngươi cũng có thể trốn sao? Hừ, ta không tìm thấy ngươi, nhưng ta muốn ngươi phải đi tìm ta.

Nói xong, Liệt Phong liền vội vàng trở về Thiên Nhất Tông.

Sau khi Sở Nam rời khỏi thành Đông Nhạc, trước hết an bài Chúc Chi Vũ, tiếp đó đến đám người La Đào, đưa La Đào đến một nơi bí mật, La Đào lúc trước tràn đầy kính sợ với Sở Nam, bây giờ lại thấy Sở Nam một mình cùng Võ Đế trung cấp đối chiến càng kinh hãi đến tận tâm can, La Đào vội vàng xuất ra dược tài, lợi dụng thân phận trưởng lão, thu gom được rất nhiều dược tài, Tình Dung Nhuận Nhan Đan chỉ còn thiếu một dược tài nữa, đó chính là nước bọt của Thiềm Thừ ngàn năm.

Sau khi đưa dược tài qua, Sở Nam mới cho La Đào không ít thượng phẩm nguyên thạch, lại cho hắn vài giọt huyết dịch, tiếp đó lại cho hắn một đơn dược tài, để hắn tận lực đi sưu tầm, mà dược tài bên trong có một phần là dược tài của Trường Sinh Đan và Phong Ma Đan.

Sau đó, Sở Nam dẫn theo Chúc Chi Vũ rời đi, Sở Nam muốn lên, thế nhưng bây giờ không phải lúc, hắn muốn lợi dụng nội đan mà lão phụ lưu lại để luyện thêm vài vũ kỹ nữa.

Nơi cuối cùng Sở Nam dừng chân không phải nơi nào khác, chính là Ly Lan giang mà hắn lấy thân phận sư phụ Ma Đạo Tử để trảm sát ác mãng, hơn nữa tại dưới sâu đáy Ly Lan giang còn khai phá một động phủ, tiềm tâm tu luyện.

Mặc dù nói đáy Ly Lan giang áp lực rất lớn, hô hấp càng khó khăn, nhưng hắn đã từng tu luyện dưới đáy hỏa hải Hàn Ngọc Lam Viêm, hơn nữa thân hoài dị Ngũ Hành cho nên đối với Sở Nam mà nói căn bản không có gì khó khăn.

Lúc Sở Nam tiến vào đáy Ly Lan giang còn nhìn thấy bức tượng Ma Đạo Tử cao lớn đứng sừng sững, nhìn thấy vậy, Sở Nam không khỏi cười vui vẻ:

– Sư phụ, người có thấy không? Pho tượng đó là của người, dân chúng vì cảm động người mà lập nên.

Trong động phủ dưới lòng Ly Lan giang, Sở Nam không hề lãng phí thời gian, hắn đem sáu vũ kỹ mà lão phu truyền thụ nhớ lại, trong lòng không kìm được xuất hiện vài hình ảnh, gương mặt của lão phụ, vệt nước mắt của bà ta, Nhược Tuyết gọi lão phụ là sư phụ, dụng tâm lúc lão phụ truyền thụ vũ kỹ…

Phí một phen công phu thì Sở Nam mới đem tạp niệm áp chế xuống, để bản thân chìm trong tu luyện vũ kỹ.

– Kiền Nguyên Trảm, Vạn Kiếm Quy Nhất và Ưng Kích Cửu Thiên, Sở Nam trước hết không nghiên cứu, những loại vũ kỹ này đều rất lợi hại, không phải một sớm một chiều có thể luyện thành, hắn trước hết tu luyện Cung Lực Quyền, kinh mạch vận hành cũng không quá phức tạp, chỉ mất ba giờ thì Sở Nam đã tính toán được lộ kinh mạch.

Quá trình tiếp theo, Sở Nam càng thành thạo hơn, nhắm mắt lại, thôn phệ, tập trung nguyên lực, áp súc đến cực trí, phóng thích, chịu đựng tran tấn để đả thông đường kinh mạch…

Trong lúc tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh.

Lúc Sở Nam đả thông đường kinh mạch thứ hai mươi ba, luyện thành Cung Lực Quyền liền mất một ngày, nhưng Sở Nam dường như cảm thấy chỉ vừa trôi qua vài giây mà thôi. Ngay lập tức, Sở Nam khôi phục tinh lực, tính toán đường kinh mạch Thiên Hành Cửu Bộ, Thiên Hành Cửu Bộ có chín đường kinh mạch, mỗi bộ là một đường kinh mạch…

Tính toán được lộ tuyến, liền đả thông, một vòng thời gian, Sở Nam đả thông ba đường kinh mạch Thiên Hành Cửu Bộ, có thể bước được ba bước, nhưng càng về sau càng khó tính toán, đường kinh mạch của bộ thứ tư, Sở Nam tính toán cả một ngày mà vẫn không tính ra được lộ tuyến…

Cứ như vậy, lại trôi qua thêm một ngày.

o0o

Lúc Sở Nam dưới đáy Ly Lan giang tu luyện không hề biết rằng Điệp Y Tiên Tử càng lúc càng đến gần Ly Lan giang, mà trên mặt đất ở Bắc Tề Quốc lại phát sinh vài sự kiện không lớn không nhỏ…

Chuyện thứ nhất.

Trong màn đêm mây che kín trăng, Thành chủ thành Hùng La, Hứa Mãn Dương, kể cả bang hội lớn nhỏ Lam Thiểm, Hoành Vân đều bị tiêu diệt, thi thể treo trên tường thành Hùng La, cực kỳ máu tanh, ngày hôm sau, người thức dậy sớm nhìn thấy một hàng thi thể xếp thẳng tắp trên tường liền bị dọa đến ngất xỉu.

Tin tức này lập tức truyền đi, Thiên Nhất Tông nắm một lượng lớn thông tin tất nhiên biết Sở Nam đã từng ở thành Hùng La, hơn nữa còn bị người của Hứa gia truy sát, có người hoài nghi là do Sở Nam gây ra, vì thế một tên Võ Đế liền đuổi đến thành Hùng La.

Mà Tư Đồ Dật Tiêu làm xong việc này lại dẫn người đi về phía vùng đất Man Việt, Thu Tiểu Mạch và Đa Tháp cùng Tư Đồ Dật Tiêu đi chung một đường. Tư Đồ Dật Tiêu sở dĩ chém giết máu tanh như vậy là để báo thù cho các huynh đệ năm xưa, đồng thời hấp thu sự chú ý của Thiên Nhất Tông, để kéo dài thêm thời gian cho Sở Nam.

Chuyên thứ hai.

Đám người Tử Võ Hoàng đã tập trung đến bờ biển, còn không đợi bọn hắn ra biển thì đám người Thiên Nhất Tông đã giết đến, nhân số dù ít nhưng đều là cường giả tinh nhuệ, đối mặt với bốn gã Võ Hoàng cao cấp, đám người Tử Võ Hoàng, Mạc Lão hoàn toàn không địch nổi. Mà hai mươi tên Võ Vương Thiên Nhất Tông cũng đem đám người Hải Lang đoàn và Lạc Đao giết gần sạch. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY – www.truyenyy.com

Mắt thấy Thiên Nhất Tông muốn bắt Tử Mộng Nhân, mặt biển vô cùng bĩnh tĩnh đột nhiên bộc phát sóng lớn ngập trời, một ngọn sóng đập lên bờ, trực tiếp đem đám người Thiên Nhất Tông thành “gà nhúng nước”, còn không đợi bọn hắn phản ứng xem việc gì xảy ra thì đã nhìn thấy một quái vật lớn xông thẳng về phía bọn hắn, đám người Lạc Đao, kể cả Tử Võ Hoàng nhìn thấy San Hô Huyền Lam Kình cũng chấn kinh không thôi.

Mà đám người Tử Mộng Nhân thì lại quen thuộc, Hải Lang đoàn sở dĩ có thể phát triển nhanh như vậy là nhờ San Hô Huyền Lam Kình.

Sau khi bốn tên Võ Hoàng cao cấp kinh ngạc thì lập tức trở nên cực kỳ hưng phấn, hung thú như vậy khẳng định có giá trị, liền xuất thủ bắt San Hô Huyền Lam Kình, năm xưa San Hô Huyền Lam Kình có thể dựa vào thân thể đâm cho Võ Vương cao cấp ngã xuống đất trọng thương, mặc dù bị Sở Nam hút đi hơn phân nửa nguyên lực, nhưng San Hô Huyền Lam Kình lại được Tử Mộng Nhân chăm sóc rất tỉ mỉ, cũng khôi phục không ít, lực chiến đấu thập phần cường hãn.

Bốn tên Võ Vương cao cấp đang muốn xuất ra tuyệt chiêu, nhất cử chế phục San Hô Huyền Lam Kình, thế nhưng San Hô Huyền Lam Kình lại há rộng cái miệng lớn, phun ra ngàn vạn thủy tiễn chằng chịt, bao phủ lấy bốn tên Võ Hoàng và hai mươi tên Võ Vương.

– Chỉ vài cái thủy tiễn cũng dám huênh hoang.

Một tên Võ Hoàng lên tiếng, thuận tay vung lên, liền đánh cho thủy tiễn tiêu tán, nhưng nào ngờ thủy tiễn này không phải là thủy tiễn đơn thuần, trong sát na thủy tiễn tiêu tán lập tức xuất hiện vài đạo thân ảnh, những thân ảnh này có hồng, có bạch, có tử, có hoàng kim…

Những thân ảnh này hiển nhiên chính là Ngọc Chi San Hô trùng rồi.

Công kích của đám Ngọc Chi San Hô trùng đến trước mặt hai mươi bốn người của Thiên Nhất Tông, chưa biết thực lực thế nào, chỉ riêng số lượng của Ngọc Chi San Hô trùng cũng đu lấp trời rồi, phảng phất như giết mãi không hết, vừa dùng nguyên lực chấn tan một đống lớn thì lỗ hổng lại lập tức dày đặc, bao vây lấy toàn bộ bọn hắn.

Hơn nữa còn có đầu hung thú San Hô Huyền Lam Kình, đám người Tử Võ Hoàng, Mạc Lão nhân cơ hội tận sát, “phù” của Phù Chấn lại lần nữa đại triển uy phong.

Đến lúc này, đám cường giả tinh nhuệ của Thiên Nhất Tông quả thật hoảng sợ rồi.

Cuối cùng, một con Ngọc Chi San Hô trùng tử sắc đâm vào cơ thể đám Võ Vương, tên Võ Hoàng cũng trúng chiêu, tiếng kêu thảm bắt đầu vang lên…

Tới cuối cùng, hai mươi bốn tên cường giả tinh nhuệ của Thiên Nhất Tông, toàn quân chết sạch.

Mà số lượng Ngọc Chi San Hô trùng lại giảm mạnh, thân thể San Hô Huyền Lam Kình cũng bị mất một mảng thịt lớn, một tên Võ Hoàng cao cấp của đối phương tự bạo thành công khiến đám người Tử Võ Hoàng cũng thụ thương không nhẹ.

o0o

Khoảnh khắc bọn chúng tử vong, mệnh bài đặt ở Thiên Nhất Tông liền ầm ầm vỡ vụn, Tư Không Vân mới chấp chưởng đại quyền Thiên Nhất Sơn liền chấn kinh, vốn Tư Không Vân muốn nhân cơ hội này lập uy, nhưng không ngờ bị đám người Tử Mộng Nhân hung hăng giáng cho một bạt tai, Tư Không Vân tất nhiên là không kềm chế được, lại lần nữa phái ra tám tên Võ Hoàng hạ sơn truy sát, trong đó có một Võ Hoàng cảnh giới đại viên mãn.

Chỉ tiếc là đám người Tử Mộng Nhân đã xuất hải rồi.

Về phần nhân thủ mà Đế thiếu gia phái ra, vốn muốn đợi Tử Mộng Nhân và Thiên Nhất Tông giết đến lưỡng bại câu thương sẽ làm ngư ông đắc lợi, nhân cơ hội bắt lấy Phù Chấn, nhưng khi nhìn thấy tình cảnh phát sinh, hai người bọn hắn lại không dám ra tay.

Thế nhưng, tin tức Thiên Nhất Tông lại phái ra Võ Hoàng cao cấp liền được truyền về.