Chương 1188: Chinh Phục Nàng

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sở Nam sau khi bảo hộ mình trùng trùng điệp điệp, lập tức bắt tay duy trì “Long quyển”.

Muốn duy trì “Long quyển” thì phải khiến “Long quyển” chuyển động, chứ không phải trạng thái cứng đờ này, Sở Nam vung hai tay ra, cơn lốc nổi lên, Sở Nam muốn dùng lơn lốc này để khiến “Long quyển” chuyển động.

“Long quyển” khổng lồ như vậy, Sở Nam muốn khiến nó chuyển động cũng không phải là việc dễ dàng. Cũng giống như một con kiến muốn kéo một cọng rơm so với nó còn nặng hơn gấp ngàn lần.

Trên thực tế, thế cục so với Sở Nam tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn, muốn tai bên trong “Long quyển” xuất ra cơn lốc quả thật rất khó, thật vất vả mới xuất ra được một chút thì đã bị vân vụ bao bọc rồi.

Sở Nam không tùy tiện ra tay, đem năng lượng tích tụ tại trong kinh mạch của nắm quyền, còn có cả đường kinh mạch Thiên Nhai Chỉ Xích chu thiên tuần hoàn, hắn muốn dùng thân mình để khiến “Long quyển” chuyển động, lại thi triển ra gió lốc.

Lúc làm đủ loại chuyện này, toàn bộ lời nói của tỷ tỷ Thiên Quy đều rơi vào tai Sở Nam không thiếu một chữ, lúc này tỷ tỷ Thiên Quy đột nhiên nói:

– Ta rất bội phục ngươi, ngươi đối với người khác ngoan độc, đối với chính mình còn ngoan độc hơn, đáng tiếc ngươi đã chọn nhầm nơi để ngoan độc rồi, “Long quyển” này không phải là “Long quyển” lúc trước ta gặp được trong vận vụ, mà ngươi cũng không phải ta. Nếu như ngươi đem Thiết Thương Hùng dạy dỗ rồi giao cho đệ đệ của ta, sau đó trả lại Kim Dương Thần Trượng, lại để Tây Độc và bảy tên Võ Thánh cao cấp nghe hiệu lệnh của đệ đệ ta…

– Có phải là muốn ta thần phục với đệ đệ ngươi, sau đó, ngươi sẽ rút lại Phong Vân Phá, còn đem thức vũ kỹ Phong Vân Phá này truyền thụ lại cho ta?

Thanh âm Sở Nam từ trong “Long quyển” truyền ra.

Lời này chính là tỷ tỷ Thiên Quy muốn nói, tỷ tỷ Thiên Quy bị nói trúng lời trong lòng, trên mặt lại không có nửa phần kinh ngạc, tự nhiên đến không thể tự nhiên hơn, giống như phải vậy mới là đúng, cho nên, nàng nói:

– Không sai!

– Vậy ngươi cho rằng ta ngoan độc nhầm chỗ rồi?

– Ta cho rằng là vậy, nhưng trong lòng lại có một loại cảm giác kỳ quái!

Tỷ tỷ Thiên Quy rất bình thản nói:

– Chỉ có điều, mặc kệ loại cảm giác này kỳ quái bao nhiêu, ngươi đối với đệ đệ ta như thế nào, ta sẽ đối với ngươi như vậy!

– Vậy ngươi cho rằng hắn sẽ cảm kích sao?

Sở Nam vừa dứt lời, Thiên Quy liền kiệt lực hét lên:

– Chuyện của bổn Vương, không cần ngươi lo, ngươi đi đi, đi thật xa vào, bổn Vương vĩnh viễn không muốn nhìn thấy ngươi nữa, bổn Vương không cần ngươi thương hại, ngươi đi đi…

Thần sắc tỷ tỷ Thiên Quy lộ vẻ ảm đạm, nhưng lại nói:

– Mặc kệ tiểu đệ cảm kích hay không, đây là chuyện mà tỷ tỷ như ta phải làm, tiểu đệ của ta há có thể để ngươi tùy ý ức hiếp?

Sở Nam cũng không tiếp tục thảo luận vấn đề này, hét lớn một tiếng:

– Xoay cho ta!

Cùng với tiếng hét, Sở Nam liền thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích chu thiên tuần hòa từ đuôi rồng cho đến đầu rồng, chỉ trong nháy mắt, năng lượng khổng lồ áp súc tại hai tay tràn ra một cơn lốc thật lớn.

“Long quyển” thật sự bắt đầu chuyển động.

Thiên Long Hồn nhân cơ hội này, Long thân uốn lượn, “Long quyển” lại lần nữa gào thét, uy năng tận xuất.

Trong mắt tỷ tỷ Thiên Quy lộ vẻ kinh ngạc, sắc mặt hơi tái, hiển nhiên duy trì “Phong Vân Phá” cũng tiêu hao năng lượng không nhỏ, chủ ý của Sở Nam không chỉ là khiến “Long quyển” chuyển động, mà hắn muốn phòng thủ, trong thế giới của hắn, thứ hắn tin tưởng nhất đó là tiến công chính là cách phòng thủ tốt nhất. Sở Nam và Thiên Long Hồn hợp lực khống chế “Long quyển” cuốn đến, ánh mắt tỷ tỷ Thiên Quy thoáng run, tiếp tục giải thích vũ kỹ “Phong Vân Phá”, thân thể lại hóa thành một đoàn bay lên như diều gặp gió.

– “Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lí”, không thể ngờ rằng cô ta đã luyện phi hành vũ kỹ đến tình cảnh này, bổn Vương nhất định phải vượt qua cô ta, vượt qua cô ta!

Thiên Quy siết chặt nắm quyền, trong lòng thầm phát thệ.

Sở Nam thấy tỷ tỷ Thiên Quy cũng động thì liền nói với Thiên Long Hồn:

– Lúc này, “Long quyển” không thể dừng lại.

– Chủ nhân yên tâm, ta sẽ liều mạng dốc toàn lực.

Thiên Long Hồn vội vàng cam đoan, Sở Nam liền xông lên, đem vân vụ trong cơ thể tập trung lại một chỗ, cũng không diệt trừ nó mà giữ lại, ngay sau đó, thân hình Sở Nam liền lao ra khỏi “Long quyển”.

Sở Nam từ trong “Long quyển” lao ra, mình đầy thương tích, không có chỗ nào lành lặn, nhưng hắn căn bản không để ý, chỉ xuất quyền, đồng thời hét lớn một tiếng:

– Diệt Thiên Quyền!

Cùng lúc đó, toàn bộ năng lượng và “Pháp tắc” trong cơ thể đám Võ Thánh Minh lão tổ tông, Công Dã Dương, còn cả Thiết Thương Hùng, Tiểu Nê Thu đều lập tức dâng lên, đám người Công Dã Dương thì đã quá quen thuộc, còn Thiết Thương Hùng thì lại nhảy dựng lên:

– Năng lượng của gia gia đâu? Tại sao năng lượng của gia gia không còn nữa?

Hai mắt Minh lão tổ tông nhìn chằm chằm Sở Nam, hồi tưởng lại vài ngày trước, tình cảnh hắn chiến đấu với Sở Nam, thầm nghĩ:

– Trách không được một quyền của hắn lại có uy lực lớn như vậy, thì ra ta không phải chiến đấu cùng một người mà là đang cùng một đám Võ Thánh chiến đấu!

Hắc động hiện ra, thân hình tỷ tỷ Thiên Quy vốn đã trì tệ, nhưng vẫn tiếp tục lao đến, hai tay vung lên càng nhanh, từng đạo bình chướng bằng Phong ngăn cản phía trước hắc động, chỉ tiếc, trước mặt hắc động, tất cả bình chướng đều chỉ có thể bị hắc động cắn nuốt.

Hơn nữa, bị hắc động ảnh hưởng, tỷ tỷ Thiên Quy liền cảm thấy tốc độ Phù Diệu Trực Thượng của nàng bị hạn chế, cảm giác kinh hãi xuất hiện, Thiên Quy ở bên dưới nhìn thấy vậy, sắc mặt lập tức đại hỉ, thậm chí còn cỗ vũ Sở Nam:

– Nhất định phải đánh bại cô ta, đánh bại cô ta…