Chương 1321: Không Từ Nguyên.

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trời đã sáng, Võ giả tập trung quanh đài cao, đoán Sở Nam sẽ có hành động như thế nào. Có nhiều người đoán rằng Sở Nam sẽ không đi. Tuy nói thực lực của Sở Nam lợi hại, nhưng Tu vi dù sao chỉ là Võ Thánh, còn quy định của Tấn quốc là phải có Võ Thần tọa trấn, điều mà mọi người chờ chính là Sở Nam có dùng biện pháp khác để làm cho một trong Tam đại Thiên Quốc xuất chiến. Đương nhiên, mọi người đều hiểu, quốc gia này, chắc chắn là Long Võ Thiên Quốc.

Trên cao đài, Sở Nam không chút cảm giác mình là trọng điểm, là trung tâm. Trước mặt hắn đã không có người luyện đan nữa rồi, nói cách khác, còn người muốn luyện đan thì lại không đưa được tài liệu ra, đành phải từ bỏ.

– Bảy trăm hai mươi bốn cái, còn thiếu một cái nữa, đó chính là Không Từ Nguyên.

Sở Nam nói, Không Từ Nguyên này chính là thứ không thể thiếu được trong Không Gian Sáo Trận. Không có Không Từ Nguyên thì sẽ không thể bố trí được Không Gian Sáo Trận. Hắn quét mắt về phía hơn hai mươi vạn Võ giả, trong lòng thầm suy nghĩ:

“Cũng không biết những người này có trong tay có hay không, có thể có người có, nhưng người ta lại không cần đan dược, hoặc là tác dụng của Không Từ Nguyên quá lớn, nên nếu đưa ra thì thiệt thòi của mình là quá lớn”.

Nghĩ ngợi như vâyh, Sở Nam không hề có chút vướng mắc, quay sang nói với Cốc Hi Đan:

– Mấy ngày nay, ngươi có thu hoạch gì không?

– Sư tôn.

Cốc Hi Đan cung kính hành lễ, sau đó mới nói:

– Phương pháp luyện đan của sư tôn khác hẳn phương pháp luyện đan trước đây của con, đệ tử cảm giác được, lúc đan được luyện thành, thì nó giống như có sinh mệnh vậy.

Sở Nam gật đầu tán thành nói:

– Không tồi, đan dược cũng có sinh mệnh của nó, đó cũng là vấn đề mấu chốt để có thể luyện ra được cực phẩm đan dược hay không.

– Đan dược cũng có sinh mệnh?

Trong đầu Cốc Hi Đan không ngừng vang vọng những lời này, đánh sâu vào những nhận thức trước đây của hắn đối với việc luyện đan. Nhưng Cốc Dược Thánh vẫn là Cốc Dược Thánh, rất nhanh đã tiếp thu được điểm này. Tiếp theo trong lòng hiện lên nghi ván: ” Làm thế nào để đan dược có sinh mệnh được?”

Sở Nam nói:

– Phương pháp luyện đan thì có rất nhiều, chưa chắc phương pháp của ta đã tốt hơn phương pháp trước đây của ngươi. Ta có thể luyện đan được như vậy, là nhờ có quyền ‘Tâm Luyện Quyết’.

Nói đến đây, Sở Nam dừng lại một chút, hắn nghĩ trong lòng: “Tâm Luyện Quyết vốn là Tử Mộng Nhi truyền cho hắn, là vật của Thần Khí phái, nói cho cùng, Cốc Hy Đan là đệ tử của hắn, hắn lại là Chưởng môn nhân của Thần Khí pháo. Từ một phương diện nào đó mà nói, Cốc Hy Đan cũng được tính là người của Thần Khí phái. Nghĩ như vậy, Sở Nam biền bình thường trở lại, nói:

– Bây giờ ta sẽ đem quyền Tâm Luyện Quyết này truyền cho ngươi, nên để lực khống chế và độ chính xác của ngươi được nâng cao một bước.

– Đa tạ sư tôn.

Sở Nam không nói cho Cốc Hi Đan rằng Tâm Luyện Quyết này không phải là dùng để luyện đan mà là dùng để luyện khí, Sở Nam nói:

– Nếu như muốn làm cho đan dược có sinh mệnh, có một phương pháp, đó chính là đem Sinh Mệnh lực dung nhập vào bên trong đan dược…

Trong đầu của Cốc Hi Đan lúc này đang nghiền ngẫm ba chữ ‘Sinh Mệnh lực’.

Sở Nam không giấu diếm đối với đệ tử mà mình đã thu nhận, trực tiếp nói:

– Tiếp theo ta sẽ truyền cho ngươi Thảo Mộc Quyết tâm pháp, sau khi luyện đến cảnh giới cuối cùng thì ngươi sẽ có thu hoạch lớn, sẽ hiểu ra Sinh Mệnh lực là cái gì.

Cốc Hi Đan trước kia bị kỹ thuật luyện đan của Sở Nam thuyết phục, giờ lại cảm thấy thuyết phục vì nhân cách của mình, hắn đi theo sư tôn mới bao nhiêu ngày, mà sư tôn đã truyền cho hắn hai thứ công pháp không hề tầm thường như vậy?

Cốc Hi Đan cũng cảm động, ghi nhớ ‘Thảo Mộc Quyết’. Sở Nam hỏi:

– Ngươi luyện đan, muốn luyện đến cảnh giới nào?

– Luyện ra cực phẩm đan dược, luyện ra đan dược khởi tử hoàn sinh, làm cho người chết biến thành người sống.

Cốc Hi Đan kích động nói.

Sở Nam cũng vô cùng bội phục, trong cơ thể hắn có “Hắc Bạch ngư”, sinh tử chuyển hoán, nhưng chưa từng nghĩ đến việc sẽ luyện ra loại đan dược có thể cải tử hoàn sinh như vậy. Trong lòng thầm nghĩ: ” Nếu như thật sự có thể luyện ra được loại đan dược đó, thì không biết sẽ phải trả một cái giá như thế nào. Một viên Công lực đan đã khiến cho người ta phải hao tâm tổn sức lắm rồi.”

Đặt những tâm tư này xuống, Sở Nam lại nói:

– Đan dược ngoài việc lấy con người làm trung tâm mà luyện ra, ngươi nghĩ đan dược còn được sử dụng vào việc nào nữa?

Cốc Hi Đan nhìn sư tôn chằm chằm, Sở Nam ngẩng đầu, tiếp tục nói:

– Ngươi cảm thấy, có thể sử dụng một viên đan dược, phá vỡ một mảnh không trung được không?

Nghe vậy, Cốc Hi Đan cả người chấn động, trong lòng hàng vạn hàng nghìn hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ đang đảo lộn. Đan dược mà có thể phá được hư không ư? Võ thần cũng không thể phá được ấy chứ, thế mà chỉ dùng một viên đan dược mà có thể phá được sao?

– Ngươi cảm thấy có được không?

– Sư tôn, đệ tử….

– Nghĩ lại nghịch đan đạo của ngươi, thật ra, khiến người chết biến thành người sống, không phải cũng là một loại nghịch đan đạo hay sao?

Cốc Hi Đan rơi vào trầm tư, trong lòng không khỏi xuất hiện một loại cảm giác: “Sư tôn chắc chắn gặp qua hoặc biết loại đan dược phá vỡ hư không! Đan dược, có thể phá được không?”

Sở Nam nói xong những lời này, bèn đứng lên, thu hồi Tỉnh trận, Thủy hồn cỏn bị vây bởi một trạng thái phấn khởi, Sở Nam phát hiện Thủy hồn lại tăng trưởng lên không ít, giống như là đem Thủy chi Pháp tắc của Tôn Long Võ Thần tiêu hóa hẳn, mà hết thảy, đều không khiến cho Sở Nam kinh ngạc. Điều khiến cho Sở Nam khiếp sợ đó chính là, giọt máu ở bụng, lại lớn gần gấp đôi rồi.

Trong khi Sở Nam khiếp sợ vì giọt máu tươi ở bụng lớn ra, thì một người không một tiếng động đi đến nơi này, dung nhập vào trong hơn mười vạn Võ giả, người này đến đây, không nháy mắt, ánh mắt đã tập trung vào Sở Nam.

– Giọt máu này, cuối cùng có thể đem thân thể của Thủy hồn thấm đầy được không, nếu thấm đày sẽ lại xảy ra điều gì? Tỉnh trận kia có thể vây lấy được Thủy hồn hay không?

Sở Nam có cảm giác đối với Thủy hồn, đem Thủy hồn thu lại, sau đó Sở Nam thông báo cho mọi người chuẩn bị lên đường, nói:

– Tôn Long Võ Thần, có lẽ đã không đợi được rồi.

Giọng nói mặc dù ảm đạm, nhưng đám Võ giả thì rầm rĩ lên, thứ nhất bọn họ đã đoán đúng, một là bọn họ lại có kịch hay để xem rồi, mọi người đều đang suy đoán, suy đoán Sở Nam đi đâu để tìm được một vị Võ Thần, hay nói cách khác là dùng phương pháp gfi để ép Tôn Long Võ Thần xuống.

Có người nghĩ tới Phong Long, nhưng không dám tin, bởi vì Phong Long bị trọng thương, tất cả bọn họ đã được nhìn tận mắt. Hơn nữa ánh mắt mọi người quét sang, trong đám người đứng sau Sở Nam, không có bóng dáng của Phong Long.

Lúc Sở Nam muốn đi xuống cao đài, đột nhiên dừng lại, nói:

– Đúng rồi, vị bằng hữu nào có Không Từ Nguyên trong tay thì có thể báo cho ta một tiếng được không? Ngươi có đưa ra điều kiện gì, không chỉ là đan dược, mà tất cả sẽ sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng.

– Không Từ Nguyên?

Trong đám người, người từ nãy đến giờ im lặng, thì lúc này bỗng lên tiếng. Trong lòng suy nghĩ: ” Hắn dùng Không Từ Nguyên để làm cái gì?”

Toại Tức lẩm bẩm:

– Nếu như người mà điện chỉ nói đúng là hắn, thì phải đem hắn dẫn về, cũng không phải là chuyện khó khăn rồi.

Sở Nam đạp không mà đi, đi vào nơi chuyên dùng để tỉ thí, lớn tiếng nói:

– Thiên Tướng Thượng Quốc, khiêu chiến Long Võ Thiên Quốc, Tôn Long Vũ Thần, ngươi có dám ứng chiến không?