Chương 1222: 24 Ngôi Sao

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Ngoài ngôi sao đầy trời ra thì không hề có mặt trăng xuất hiện.

– Tinh Thần cung? Ngôi sao…

Thiên Nhiên lẩm bẩm, Sở Nam mơ hồ cảm thấy quen thuộc, 24 ngôi sao này bắn ra 24 quan tuyến, cùng với những quang tuyến khác trên không trung giao hòa, giống như hợp thành một tấm lưới phức tạp, đem đoàn người Sở Nam vây khốn trong đó, năm người Minh lão tổ tông nhìn quang tuyến, chân tay có chút luống cuống.

Lúc này lại có âm thanh truyền ra:

– Bây giờ đầu hàng còn kịp, bằng không các ngươi sẽ bị chôn vùi bên trong những ngôi sao này, đến lúc đó, hắc sắc lệnh bài trong tay ngươi sẽ là của chúng ta, ngọc bội là của chúng ta, tất cả mọi thứ đều là của chúng ta.

– Những lời này có thể nói là chân ngôn của những kẻ đánh cướp, lời ta định nói cũng chính là những lời này! Chỉ có điều, của ta lại nhiều hơn một chút, đó là người của các ngươi đều là của ta.

– Không biết trời cao đất rộng, từ từ hưởng thụ đi, kích thứ nhất, Khứ Căn! (*)

(*) Loại trừ căn cơ, năng lượng

Lời vừa dứt, đám người Sở Nam liền cảm thấy năng lượng trong cơ thể nhanh chóng bốc hơi, ngay cả huyết dịch cũng bốc hơi, trên mặt năm tên Võ Thánh đại viên mãn đều lộ vẻ sợ hãi, Minh lão tổ tông lấy ra Thần Khí trường kích, đánh thẳng về phía một quang tuyến.

– Bình…

Tám thành thực lực của Minh lão tổ tông dồn vào một kích, nếu không có phòng ngự gì thì cho dù một tòa núi của Thần Lai Sơn cũng sẽ bị chém thành hai nửa, vậy mà bây giờ Minh lão tổ tông lại bị bắn ngược trở về, còn thổ huyết, cả kinh quát:

– Quang tuyến này có thể phản ngược uy năng!

– Phản ngược?

Đám Võ Thánh đại viên mãn giật mình, lập tức nhao nhao xuất thru thăm dò, tất nhiên mọi người chỉ dùng không đến nửa thành lực, uy năng nện lên quang tuyến lập tức bị bắn ngược trở lại, Qua Võ Thánh giật mình, nói:

– Uy năng, 100% phản ngược lại, không chút hao tổn.

Không biết là có phải kích động bởi vì quang tuyến hay không, chúng nhân đều cảm thấy tốc độ năng lượng trong cơ thể biến mất nhanh hơn không ít, Thiên Nhiên nhìn chằm chằm vào quần tinh đầy trời, đôi mi thanh tú nhíu chặt, vừa phất tay một cái thì cuồng phong nổi lên…

Phong, không gì không thể lọt qua.

Thế nhưng, dưới quang tuyến trùng trùng điệp điệp của những ngôi sao này, Phong lại không lọt qua được, ngược lại còn bị phản ngược trở về.

Đến lúc này, mọi người đều không có biện pháp, tất cả đều đưa mắt nhìn Sở Nam, bọn họ chỉ thấy Sở Nam mặt đầy vẻ tươi cười, mặc dù khó hiểu, nhưng mọi người đều không khỏi cảm thấy an tâm.

Sở Nam nói:

– Khứ Căn, hay cho một Khứ Căn , dù có muôn vàn thủ đoạn, chỉ cần không còn năng lượng thì cũng chỉ có thể tùy ý để các ngươi đùa giỡn.

– Xem như ngươi thức thời, chỉ có điều, thức thời cũng đã muộn rồi.

Âm thanh từ trên tinh không vang lên, tựa như dọc theo những quang tuyến kia truyền xuống, Sở Nam lắc đầu nói:

– Bố trí một trận pháp trên trời, quả thật hiếm gặp, nếu không lãnh giáo một chút thì quả thật đáng tiếc.

– Ngươi biết đây là trận pháp?

Trong âm thanh truyền ra đã có chút kinh ngạc.

– Thứ ta biết còn nhiều hơn…

Sở Nam nói xong, cũng không bắt tay phá trận, ngược lại khoanh chân ngồi xuống, mở túi linh thú, thả tiểu Hắc ra, nói:

– Tiểu Hắc, nơi này có người chuẩn bị cho chúng ta một bữa tiệc lớn!

Dứt lời, hai tay Sở Nam áp lên quang tuyến, tiểu Hắc khoác “ẩn thân y” trên người cũng đem vuốt nhỏ đặt lên quang tuyến, từ trong tinh không truyền ra một tiếng kinh hô, Sở Nam nói:

– Ngươi bây giờ đã biết chúng ta muốn làm gì chưa?

Trong hư không, Văn Phiến Tử đang phe phẩy quạt, chợt lẩm bẩm:

– Người này có thể nắm được quang tuyến…

Từ trong quang tuyến ngôi sao, thể nội Sở Nam vận chuyển một phen, thoáng chốc, vô tận năng lượng tràn về phía cơ thể Sở Nam và tiểu Hắc, 24 ngôi sao không giống ngôi sao bình thường chợt chấn động mạnh một cái.

– Bốp…

Cây quạt trong tay Văn Phiến Tử đột nhiên khép lại, nói:

– Bọn chúng đang hấp thu năng lượng của đại trận! Nhục thể của hắn có thể chịu được uy năng ngôi sao ư?

Nghe nói vậy, nam tử đầu tóc rối bời cũng sững sờ, hừ lạnh một tiếng rồi nói:

– Người này quả nhiên không bình thường, chỉ tiếc, lần này hắn đã tính sai rồi, cho dù thân thể có thể kháng trụ được uy năng ngôi sao thì cũng vô dụng, năng lượng của Tinh Thần đại trận là đến từ năng lượng của thương khung, có thể nuốt sạch được sao? Huống hồ, đây mới chỉ là kích thứ nhất của chúng ta!

Những người còn lại đều cười lớn phụ họa, ánh mắt Văn Phiến Tử vẫn nhìn chằm chằm tiểu Hắc, cảm thấy chuyện này không chỉ đơn giản như vậy, mà hai đầu lông mày của Hồng Hồ Nữ lại càng ngưng trọng hơn vài phần.

Lúc này, Sở Nam đang lẩm bẩm:

– Uy năng ngôi sao này và uy năng ngôi sao của đại lục Đồ Đằng đều có tính chất giống nhau, chỉ có điều ở đây lại mạnh hơn một chút, cũng may thân thể ta đã được tôi luyện qua uy năng ngôi sao tại đại lục Đồ Đằng, bằng không, quả thật chưa chắc đã kháng cự được.

Về phần tiểu Hắc, Sở Nam lại không hề lo lắng, tiểu Hắc lúc ở sa mạc đã từng khiến cho ngôi sao phải thối lui.

– Kế hoạch lần trước là hấp thu năng lượng tại Thần Lai Sơn, nhất cử tấn cấp đến Võ Tôn đại viên mãn, lại bị quấy rầy, lần này chính là cơ hội!

Sở Nam và tiểu Hắc điên cuồng thôn hấp, quần tinh trên đỉnh đầu, trong nháy mắt càng lóe lên nhanh hơn, 24 ngôi sao cũng phát ra ánh sáng lấp lánh.

Cùng lúc đó, trong lòng Sở Nam cảm thấy vô cùng hoài nghi, hoài nghi ngôi sao này liệu có mối liên hệ gì với tàn trận da thú trong nhẫn trữ vật của hắn hay không:

– Đều là ngôi sao, đều mượn lực ngôi sao…

Trong đầu Sở Nam hiện ra hình vẽ tàn trận da thú, cùng so sánh với 24 ngôi sao này, 24 ngôi sao hỗn loạn trên không trung dường như hình thành một trận pháp tương ứng nào đó.

Thiên Nhiên, Thiết Thương Hùng và đám người Minh lão tổ tông cũng khoanh chân trên không trung, chỉ có điều bọn họ không thôn hấp uy năng của ngôi sao, mà là toàn lực áp chế năng lượng trong cơ thể đang không ngừng biến mất.

Cư như vậy, một lúc lâu sau thì trên trán đám người đã xuất hiện mồ hôi lớn như hạt châu, Sở Nam thì vẻ mặt vẫn hồng hào, vẫn còn đắm chìm trong uy năng của ngôi sao, đồng thời trên người tản ra ánh sáng chói lọi.

Đột nhiên, khí tức trên người Sở Nam phát sinh biến hóa yếu ớt, Văn Phiến Tử kinh ngạc hô lên:

– Đột phá? Khí tức Võ Tôn đại viên mãn, hắn không phải ẩn giấu tu vi sao? Chẳng lẽ lúc trước hắn thật sự chỉ là một Võ Tôn cao cấp?

Đám người Qua Võ Thánh cũng có suy nghĩ giống như Văn Phiến Tử, Văn Phiến Tử trực giác cảm thấy quỷ dị, liền quát:

– Xuất động kích thứ hai!

Lúc này, trong tinh không vang lên âm thanh:

– Trảm Thân!

Hai chữ “Trảm Thân” vang lên trong tinh không, ngàn vạn quang tuyến ngôi sao bắt đầu di động… hướng về phía thân thể đám người Sở Nam cắt xuống, giống như muốn đem bọn họ phân thành vô số khối, đám người Minh lão tổ tông dùng tốc độ nhanh nhất xuất ra pháp bảo phòng ngự, lại lấy Thần Khí ra thi triển “Pháp tắc”, đem xung quanh bảo vệ, thậm chí còn đem cả “Vực” mà từ khi bọn hắn tiến vào cảnh giới Võ Thánh chưa từng sử dụng qua, cũng xuất ra…

Nhất thời, có thể nói là tuyệt chiêu tận xuất.

Trong tinh không xuất hiện một tòa đại sơn nguy nga, thác nước ngân hà, cự mộc che trời, vô tận hảo hại, kiếm quang,…