Chương 1136: Cà Rốt

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Trận khởi!

Nghe được Sở Nam phun ra hai chữ này, An Võ Thánh cái gì cũng không cần nghĩ mà bứt ra bỏ chạy. Không nói tới các loại thủ đoạn của Sở Nam, đơn giản chỉ với đầu cá chạch này với một giọt nước kia cũng đủ khiến hắn khó giữ nổi tính mạng, ở đâu mà cón dám ở lại thêm tích tắc nào?

Nhưng mà, một tiếng “phanh” vang lên, An Võ Thánh bị chấn ngược trở về, tâm càng đại kinh.

“Là cái gì mà có thể ngăn được ta?”

An Võ Thánh lại xuất ra Pháp tắc chi kiếm, muốn phá khai bình chướng kia.

Pháp tắc chi kiếm đâm một phát, cột đá vỡ tan nhưng An Võ Thánh vẫn không thể thoát ra ngoài được, ngược lại còn cảm giác bản thân như rơi vào trong đầm lầy. Ngay lập tức, An Võ Thánh minh bạch, thứ cản đường của hắn chính là Thuỷ pháp tắc!

Mỗi một tế bào An Võ Thánh đều hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Dùng Thuỷ pháp tắc bố trận, thủ bút thật lớn!”

“Thuỷ pháp tắc, bản Võ Thánh cũng không tin Thổ pháp tắc của ta khắc không được ngươi!”

An Võ Thánh hung hăng một cái, thì thầm:

– Thổ pháp tắc, bao trùm!

Ngay lập tức, Thổ pháp tắc khiến cho đại địa phập phồng một trận, sau lại hướng Thuỷ pháp tắc phủ xuống, nhưng ngay sát na Thổ pháp tắc trùm xuống, Thuỷ pháp tắc trước mặt lại biến mất không thấy bóng dáng, thay vào đó lại là một đám cà rốt!

Vô biên vô vô tận cà rốt màu hồng hồng!

An Võ Thánh sửng sốt, hắn không phải là chưa từng rơi vào trận pháp, trong trận, hắn đã từng gặp qua băng sơn cự thạch, đao ảnh kiếm khí, thuỷ yêm hoả thiêu (nước dìm lửa đốt), … Nhưng mà, hắn chưa từng gặp qua cà rốt!

An Võ Thánh nghĩ tới nát óc mà không hiểu gì cả, sở dĩ là cà rốt, hoàn toàn là do Tiểu Hắc bày trò!

Tại một lúc ngây người này đám cà rốt kia đột nhiên dựng đứng dậy, sau đó lại biến hoá hình dạng. Tiếp đó, An Võ Thánh liền thấy được tất cả cà rốt lúc trước giờ phút này dĩ nhiên lại biến thành một đám “An Võ Thánh” khác!

– Huyễn trận?

Tuy rằng không tinh thông về trận pháp nhưng An Võ Thánh dùng lại có thể dùng kinh nghiệm của bản thân mà đoán được phần nào. Ngay lập tức hắn liền thủ bị tâm thần chặt chẽ, tránh không để ảo giác mê hoặc. Nhưng mà, những “An Võ Thánh cà rốt” kia lại hướng hắn nện xuống!

Mí mắt An Võ Thánh híp thành đường, ánh mắt sắc bén từ trong bắn ra, hắn không có lập tức liều chết xông lên, trái lại còn thu liễm Thổ pháp tắc lại, mặc kệ cho mấy củ cà rốt kia nện lên người.

– Rầm rầm rầm bang bang…

Thanh âm giòn tan vang lên như đếm số, An Võ Thánh bị từng cái từng cái công kích một, cảm giác được đau nhức, An Võ Thánh miệng quát lên:

– Rốt cuộc trận này là trận gì? Đám cà rốt này vậy mà lại sở hữu ba thành thực lực của bản Võ Thánh!

Sau khi quát lên như vậy Thổ pháp tắc của hắn lại kéo về phía trước, hắn lại tiếp lời:

– Không cần biết đám cà rốt này là thứ gì, có thể hay không tiếp được Thổ pháp tắc của bản Võ Thánh lĩnh ngộ!

Sở Nam trong trận quan sát, không khỏi thở dài tiếc nuối nói:

– Nếu có Trận hồn, đám cà rốt này thi triển ra không phải chỉ có ba thành thực lực của người này như vậy mà ít nhất là tám phần! Hơn nữa, có Trận hồn, Thổ pháp tắc của người này cũng không nhất định là không mô phỏng ra được, Sinh Tử Băng Hoả trận có thể đem Vạn Trận lão tổ vây khốn thì huống chi là ngươi. Bất quá, ngươi muốn thoát khỏi trận này này cũng không phải dễ dàng như vậy.

Quay trở lại An Võ Thánh bên này, như hắn dự liệu, cà rốt không phải là thứ có thể sánh được với Pháp tắc mà hắn sở hữu, dưới Thổ pháp tắc bảo hộ, vô biên vô tận cà rốt ngược lại bị đánh rơi đầy đất.

An Võ Thánh lúc này mới thở ra một hơi, nhưng miệng vừa mới mở ra được một nửa thì hai khoả đồng tử của hắn lại mạnh mẽ co rụt lại. Hắn cảm giác được xung quanh bản thân đột nhiên xuất hiện Tử khí nồng đậm, lập tức không chút do dự môi hơi xuất ra Thổ pháp tắc lan tràn khắp nơi, là hắn muốn dùng Thổ pháp tắc bao trùm lấy Tử khí.

Chỉ một lát sau, Tử khí đã được An Võ Thánh bao trùm không sai biệt lắm, mắt lại thấy, đám cà rốt hắn vừa mới đánh rớt đầy đất kia đột nhiên lại từ mặt đất đứng dậy, thậm chí còn phá mở Thổ pháp tắc của hắn.

An Võ Thánh chấn kinh không nói nên lời, đám cà rốt phá vỡ Thổ pháp tắc này của hắn, mỗi một căn đều mang theo Tử khí nồng đậm tới cực điểm. An Võ Thánh ngang nhiên xuất thủ, ngàn vạn Pháp tắc chi kiếm du đãng hư không, đem những củ cà rốt kia chém thành bột phấn.

Mặc dù đám cà rốt này hoàn toàn không đáng để An Võ Thánh xuất thủ như vậy, nhưng mà An Võ Thánh cảm thấy tâm thần bất an với việc đám cà rốt này phá khai được Pháp tắc của hắn.

“Cao nhân như vậy ở đâu chui ra đây, thế nào mà trước kia ta chưa từng nghe qua?”

An Võ Thánh nhớ lại, đồng tử lại co rụt lần nữa. Bởi vì hắn thấy những củ cà rốt bị chém thành bột phấn kia dĩ nhiên lại hội tụ lại, sau đó tổ hợp lại một củ cà rốt như lúc đầu, mà đám cà rốt sau tổ hợp này cùng với trước kia không giống nhau, đám cà rốt này trên người vậy mà lại có một tầng khải giáp bằng hàn băng!

Mà trong mắt An Võ Thánh, những khải giáp bằng băng kia lại chính là Thuỷ pháp tắc cấu thành!

An Võ Thánh bắt đầu bất an rồi.

Về phần mười bảy tên Võ Tôn kia tình cảnh càng thêm gian nan. Bọn hắn gặp đủ loại hình tấn công của cà rốt, có cà rốt do hoả diễm biến thành, có từ nước biến ra, còn có bùn đất, cự mộc, …

Sở Nam tạm thời không hạ sát thủ với bọn hắn mà chỉ dày vò bọn hắn. Hắn cũng tịnh không có tự mình đi ma luyện một hai, mục đích của hắn chính là muốn thu phục những người này, mà chính yếu nhất chính là An Võ Thánh! Chỉ cần đem vị Võ Thánh này thu phục, còn không phải muốn ma luyện như thế nào cũng được sao?