Chương 1750: Phối Hợp Làm Việc

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sở Nam bắt được phù hạch, Lam Thu Sinh cười lạnh, trào phúng, nhưng thực ra trong lòng hắn vô cùng kinh hoàng. Bất kể có cắn nuốt được Phù hạch hay không như Phù hạch trong tay đối phương, cho dù đối phương không nuố được nhưng chẳng lẽ cũng không có cách nào hủy diệt sao?

Càng lo lắng, Hư hỏa cháy càng mạnh, Lam Thu Sinh cười lạnh vài tiếng, giống như là đang cười hạo Sở Nam khiến Sở Nam không chịu được, trả lại Phù hạch cho hắn!

Đáng tiếc, Sở Nam mắt điếc tai ngơ, căn bản không thèm để trong lòng, hắn không nghĩ tới việc hủy diệt Phù hạch, bởi bên trong có chín giọt máu Thương Long quá quan trọng với Thiên Long hồn. Hủy diệt Phù hạch, vạn nhất chín giọt máu kia cũng bị hủy vậy thì không hay.

– Nguyên hạch hóa thành Phù hạch, theo trình độ mà nói thì Phù hạch đã bị tế luyện qua, chỉ có điều tài liệu rất đặc thù, là nguyên hạch của võ giả.

Suy đoán này mặc dù có chút giật mình, nhưng đối với Sở Nam mà nói thì căn bản không coi vào đâu. Trong đầu Sở Nam hiện lên những lời của Hỗ trưởng lão về việc đem Tổ hạch luyện đan, cầm lấy Phù hạch, vận chuyển Ích mạch quyết.

Đồng thời tay kia Sở Nam chuẩn bị, nếu thực sự không thôn dung được vậy hắn sẽ khiến cấp cho pháp bảo luyện, Phù hạch tới tay, sao hắn có thể trả trở về.

Vận chuyển Ích mạch quyết chừng hai mươi hơi thở, trên mặt Sở Nam hiện lên vẻ vui mừng, quả nhiên đúng như lời hắn nói, Phù hạch bị thôn dung. Lam Thu Sinh sắc mặt đại biến, không giữ được vè bình tĩnh nữa, Phù hạch là gốc rễ của hắn, gốc rễ mất, hắn làm sao tỉnh táo được? Sao trấn định được?

Bởi vì quá sợ hãi, Hư hỏa không bị ngăn cản, trở nên cực kỳ hung mãnh, trong chớp mắt đốt Lam Thu Sinh chỉ còn cảnh giới Bán Tổ, thân thể một phần ba không còn. Lam Thu Sinh giống như không nghe thấy, thê lương quát:

– Phù hạch của ta, mau trả lại ta…

Rất nhanh, giọng nói liền yếu dần.

Sau một phút, phù hạch cũng hóa hoàn toàn thành năng lượng, cũng trong nháy mắt, Lam Thu Sinh bị Hư hỏa đốt sạch sẽ, Sở Nam xem xét đoàn năng lượng trong cơ thể, bên trong có chín giọt máu tươi.

– Chín giọt máu tươi này tạo thành đồ án có phần giống bộ dạng của long.

Sở Nam gọi Thiên Long hồn tới, quán trú năng lượng và máu tươi cho Thiên Long hồn. Hồn thân chấn động lien tục, thấy thế Sở Nam nói:

– Chỉ e là Thiên Long hồn lại chuẩn bị ngủ say một giaiacs.

Ngay lập tức, Thiên Long hồn thu lại. Thu hồi Hư hỏa về, Sở Nam liền cảm thấy Hư hỏa mạnh hơn trước nhiều, hắn thì thầm trong lòng:

– Nếu muốn khiến Hư hỏa có chức năng công kích Hỗ trưởng lão tốt hơn thì tuyệt không thể bỏ qua một chút cơ hội khiến nó trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng mạnh mẽ chỉ là một phần.

Kết quả là Sở Nam tế ra Hư hỏa, đi tới bên người Sư Thiên Long. Sư Thiên Long chứng kiến Lam Thu Sinh cường hãn là vậy vẫn chết thảm, lại thấy Sở Nam đi tới, thân thể cư bắt, da thịt chắc nịch dắt đầu rung động, run rẩy. Hắn biết mình không phải đối thủ của Sở Nam, huống chi còn có một tên Lôi tộc ở cạnh, lúc này Sư Thiên Long cảm thấy hối hận.

Chỉ có điều Sư Thiên Long hối hận không phải là vì không nên giết người cướp của mà là vì trước khi giết người cướp của không điều tra mục tiêu rõ ràng. Sư Thiên Long nói:

– Ta phải làm như thế nào mới có thể giữ được mạng?

– Ngươi có thể phối hợp với ta làm một việc không?

Sở Nam hiền lành nói khiến Sư Thiên Long càng thêm sợ hãi, run run:

– Ta… ta cần… phải làm gì?

– Thất tình của loài người, hỉ nộ ai cụ ái ác dục, ngươi có thể chọn một hay là vài loại trong đó, chỉ cần ngươi có thể khiến Hư hỏa đề thăng một tầng thì ta có thể suy nghĩ một chút, dù sao ta cũng rất thích lực lượng.

Dừng lại một chút, Sở Nam lại tiếp tục:

– Ta cảm thấy tức giận tương đối khá, vậy chúng ta làm nhanh một chút!

Nói xong, Sở Nam đánh Hư hỏa vào trong thân thể Sư Thiên Long.

Sư Thiên Long theo phản xạ nổi giận, nhưng lập tức tỉnh lại, người trước mắt không phải là người mà hắn có thể tùy ý bắt nạt trước đây, hắn đã bắt đầu cảm thấy Hư hỏa phát uy. Sư Thiên Long sợ hãi, kêu:

– Ta không tức giận, ta vô cùng sợ, ta chọn sợ!

– Vậy ngươi thuận tiện kể chuyện của Lực tộc, công pháp tu luyện của các ngươi… nói ra để ta rửa tai lắng nghe! Đương nhiên nếu ngươi không muốn nói thì ta cũng không miễn cưỡng!

Sở Nam nói xong, không có tiếp tục phụng bồi Sư Thiên Long mà đi về phía Mộc Thông Tâm, để Thanh Tùng khuyển trở về cạnh Lôi Nhụy, Thổ Phách lui về sau, Sở Nam giải trừ cấm chế trên người Mộc Thông tâm nói:

– Ngươi có thương tích, ta bị thương còn nặng hơn ngươi. Ta cho ngươi cơ hội công bình đánh một trận, thắng ngươi có thể rời khỏi đây, thua, ngươi tự biết hậu quả.

– Ngươi nói thật sao ?

Mộc Thông Tâm có phần không tin, trong lòng hắn đang run lên, Lam Thu Sinh chết đi mang lại chấn động quá lớn cho hắn.

– Không ra tay, ngươi không còn cơ hội.

Sở Nam nói, lập tức ra tay, mặc dù năng lượng trong cơ thể hắn chưa đạt tới trạng thái đỉnh phong nhưng Ngũ Hành nguyên dịch đã bắt đầu phun ra, hơn nữa tinh thần uy năng cũng không thiếu, đủ để Sở Nam đánh hết một trận này.

– Chiểu trạch quyền đánh ra, sắc mặt Mộc Thông Tâm đại biến, giơ tay lên, pháp tắc chi ý mãnh liệt công kích. Mặc dù Trận chi nghịch hồn đang trong kén năng lượng kinh mạch, nhưng những hắc động kia phân bố rất kỳ lạ, Sở Nam đánh ra Chiểu trạch quyền nhưng không thể làm được gì.

Pháp tắc chi ý của Mộc Thông Tâm cũng không hoàn toàn thoát khỏi Chiểu trạch quyền. Vừa tiếp xúc, Mộc Thông Tâm lập tức tế ra sát chiêu. Phía bên này Sở Nam và Mộc Thông Tâm đã giao thủ mà còn Sư Thiên Long vẫn chưa mở miệng nói tình hình, trên mặt cũng không hiện lên vẻ sợ hãi.

Đúng lúc này, Chiểu trach quyền bị phá, Sở Nam và Mộc Thông Tâm tách ra. Sở Nam cười:

– Xem ra không chơi thật ngươi cũng không sợ.

Theo tiếng nói, Diệt Nguyên Minh Đằng mọc leo ở trên người Sư Thiên Long, Hư hỏa và Diệt Nguyên Minh Đằng cũng nhau phát lực, điên cuồng cắn nuốt tu vi Sư Phi Long.

Mặc dù đối với Lực tu giả như Sư Thiên Long thì không cần quá quan tâm tu vi nhưng tu quá thấp thì lực lượng sẽ bị ảnh hưởng, đặc biệt là Hư hỏa còn đang thiêu đốt lực lượng của hắn. Sư Thiên Long luống cuống, miệng không ngừng phun ra tin tức của Sư Thiên Long.

Mà thừa dịp Sở Nam đối phó sư Thiên Long, Mộc Thông Tâm điên cuồng công kích, trong lòng thì thầm:

– Ta không tin vừa rồi Lam Thu Sinh chịu một đòn đó đều sẽ chịu trọng thương. Bất kể ngươi có chủ ý gì, ta chỉ cấn thắng ngươi là chức vô địch sẽ trong ba khắc tới!

– Âm Dương long quyển.

Sở Nam đánh ra một chiêu nói:

– Đúng rồi, ngươi kể một ít chuyện của Mộc tộc xem!