Chương 1358: Ai Trong Trận Ai?

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thân ảnh trong hắc nhìn thấy bốn khoả cốt đầu kia đột nhiên trở nên yên tĩnh lại, giống như đang chìm vào trong hồi ức gì đó mà bắt đầu suy tư. Sở Nam cũng không có đi quấy rầy hắn mà chờ hắn suy nghĩ xong.

Đại khái tầm năm phút sau, thân ảnh trong hắc vụ lại lớn tiếng hô:

– Lão phu đoán ra rồi, đám cốt đầu này cùng thứ kia…

Nói đến đây hắn liền hoàn hồn lại, không hè nói tiếp nưa mà ngược lại còn hét lớn:

– Không sai, bốn khối cốt đầu kia là của lão phu, là của lão phu! Ngoan ngoãn hiến ra, lão phu liền cho các ngươi toàn thây!

– Chỉ có vẻn vẹn bốn khối đã khiến ngươi kích động như vậy?

Sở Nam nhàn nhạt nói ra, trong nội tâm lại còn nhớ lại một câu lúc trước của hắn:

“Xem ra, hắn còn biết rõ tung tích của đám cốt đầu còn lại rồi.”

Đồng thời, Sở Nam còn lấy ra một khoả nhãn châu, hắn nói:

– Khoả hạt châu này, cũng là của ngươi?

– Đồng dạng, là của lão phu.

Lông mi Sở Nam thoáng hạ, cân nhắc hai chữ “đồng dạng” trong lời của thân ảnh trong hắc vụ đến tột cùng là khoả nhãn châu cùng bốn khối cốt đầu kia giống nhau hay là toàn bộ đều là của ắn, mà trong tay Sở Nam lại xuất hiện thêm tám cây Chân Vũ Trụ, hắn cười nói:

– Tám cây này, cũng là của ngươi?

Thân ảnh trong hắc vụ lại trầm mặc xuống, sau nửa ngày sau hắn mới nói ra:

– Đoán không được, dù sao cũng đều là của lão phu! Các ngươi có thứ gì, đều xuất ra cả đi, bất kể là siêu cấp Thần khí hay trân bảo như cốt đầu, thậm chí là Thánh khí gì đó đều giao ra cho lão phu!

– Thánh khí cũng không bỏ qua?

Sở Nam nhướng mày, ngược lại có chút kinh ngạc, hắn cảm thấy có thể bố trí xuống một cái bẫy rập như vậy, có thể hủ thực (ăn mòn) Thần khí như vậy dù sao cũng coi là cao nhân, nếu đã là cao nhân thì làm sao có hứng thú với Thánh khí gì đó đây?

Sở Nam đoán chừng, những người theo hắn ở đây, thậm chí là chúng hung thú kia hắn sẽ đều không quan tâm tới.

Nào biết, thân ảnh trong hắc vụ nghe được nghi vấn của Sở Nam xong liền nổi giận mà quát:

– Đừng nói là một kiện Thánh khí, ngay cả nguyên thạch trên người các ngươi cũng phải lưu lại cho lão phu, đúng rồi, còn có y phục trên người, cũng không thể mang đi!

– Giết người cướp của tới mức này, xác thực cũng là một loại cảnh giới!

Sở Nam nói ra, lại phi thường phối hợp mà đem sáu bảy mãnh vỡ cùng kiện ngọc bội Tổ bảo lấy ra, những người khác thấy Sở Nam làm vậy liền trên người có gì đều lấy ra cả, duy nhất không có động chỉ có Cửu Võ mà thôi.

Thân ảnh trong hắc vụ nhìn chòng chọc mảnh vỡ trong tay Sở Nam mà tuôn ra một trận hắc vụ, giống như hắn đang tìm kiếm thứ gì đó. Chừng ba phút sau, trong hắc vụ lại lộ ra một khối mảnh vỡ, thân ảnh trong hắc vụ nói:

– Mảnh vỡ này cùng thứ trong tay ngươi hình như là giống nhau, khối toái phiến này là lão phu lấy ở được nơi nào nhỉ? Ai, thời đại quá lâu rồi, đã quên rồi…

Thầm nói xong thân ảnh trong hắc vụ lại nhìn chòng chọc Cửu Võ mà quát:

– Đồ của ngươi đâu? Mau mau xuất ra cho lão phu!

– Ta chỉ có một thanh kiếm!

– Xuất ra đi a!

– Nhưng mà, kiếm của một khi xuất ra, chỉ có máu rơi!

Cửu Võ nói xong thân ảnh trong hắc vụ lại trực tiếp đáp lại:

– Tiểu tử, đừng để lão phu phải tức giận, bằng không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, kết cục rất bi thảm!

– Ngươi xác định muốn ta lấy ra?

Thân ảnh trong hắc vụ cảm thấy khí thế của bản thân bị đè nén lại, trong nội tâm rất không thoải mái mà giận dữ hét lên:

– Biết rõ Vụ Cấm Hải này thứ đáng sợ nhất là cái gì không? Cấm Vụ! Cấm Vụ là thứ hắc vụ trong lời các ngươi nói, cũng chính là thứ đang bao trùm bên ngoài thân lão phu, lão phu có thể ngự sử hắc vụ, ngươi còn có thể đả thương lão phu sao?

Cửu Võ cười cười, Sở Nam không có để Cửu Võ nói ra thì đã cướp lời nói:

– Ý của ngươi là, ngươi trong hắc vụ, a, là Cấm Vụ một chút ảnh hưởng sẽ không, nửa điểm thụ thương cũng không?

– Nhiều lời!

– Vậy thì tốt, tóm lấy hắn, đem hắn ném vào trong Cấm Vụ thử xem sao.

Sở Nam ngay lập tức ra lệnh.

Thân ảnh trong hắc vụ cười to không thôi.

– Nực cười, các ngươi đã rơi vào trong Bạch Cốt Lục Giáp trận của lão phu mà còn muốn bắt lão phu? Đúng là chuyện nực cười! Lão phu khuyên các ngươi, vẫn là ngoan ngoãn giao ra mọi thứ, lão phu liền hảo hảo để các ngươi toàn thây!

Thân ảnh trong hắc vụ nói xong nhưng trong nội tâm lại còn có một câu:

“Đương nhiên phải để các ngươi toàn thây rồi, bằng không thế nào có thể luyện chế ra Bạch cốt binh đây?”

Sở Nam đem mấy khối cốt đầu, mảnh vỡ vân vân đều đẩy ra ngoài, hắn cười nói:

– Vậy ngươi cần phải hảo hảo tiếp lấy rồi.

Lời vừa dứt, hai mươi mốt kiện đồ vật liền bay ra ngoài, trong nháy mắt liền bố trí thành Tinh Thần trận!

Thân ảnh trong hắc vụ duỗi lớn tay ra chụp vào khối cốt đầu, nhưng như thế nào cũng bắt không được.

Ngay lúc Sở Nam ném ra tài liệu bố trận, Cửu Võ lại nói:

– Hắc lão đầu, ngươi không phải muốn xem kiếm của ta sao? Ta liền cho ngươi xem!

Lập tức, một đạo kinh hồng kiếm khí chớp cái hiện lên, thân ảnh trong hắc vụ đang bực bội vì không bắt được khối cốt đầu kia thấy kiếm khí đánh tới liền vội vã thúc dục hắc vụ hình thành một cái vòng xoáy hướng kiếm khí đánh tới.

Thân ảnh trong hắc vụ cảm giác đạo kiếm khí này mặc dù lợi hại nhưng vẫn không để vào trong lòng, bởi vì hắn nhận định hắc vụ có thể thay hắn ngăn cản được. Nhưng mà, vòng xoáy hắc vụ vừa mới tiếp cận với kiếm khí lại bị kiếm khí đánh cho tan tác, ngay lập tức mà xuyên qua tầng tầng hắc vụ mà trảm lên một ngón tay của thân ảnh trong hắc vụ. Lập tức, ngón tay liền bị chém đứt xuống, máu tươi tung toé ra.

– Ngươi thật sự đả thương lão phu? Ngươi…

– Ta đã cho ngươi biết, kiếm xuất là máu phải rơi thì mới thu hồi sao?

– Kiếm của ngươi, lão phu nhất định muốn rồi.

Thân ảnh trong hắc vụ rống to, sau lại để sáu bộ bạch cốt tiến lên, nhưng mà chỉ có ba bộ lao tới, còn ba bộ còn lại đang bị Thiết Thương Hùng gắt gao kéo lại. Phong Long, Cự Lực Viên vân vân lập tức muốn lao lên nhưng Thiên Long hồn lại lớn tiếng hô:

– Chúng là của bản Thiên Long, các ngươi không ai được động tới.

Lời còn chưa dứt thì hắn đã bay qua đem ba bộ bạch cốt chế trụ lại.

Thân ảnh trong hắc vụ âm u cười lạnh:

– Các ngươi cho rằng lão phu chỉ có chừng ấy bạch cốt? Lão phu giết bao người, là có chừng ấy bạch cốt!

Thuận theo lời này, thân ảnh trong hắc vụ liền mở ra một cái túi lớn, sau đó liền thò tay vào nhấc ra trên trăm bộ bạch cốt.

Đám Phong Long thấy cảnh này không khỏi kinh hỉ một trận, như lang như sói mà lao lên, bắt đầu cùng đám bạch cốt dây dưa lại một chỗ, ngay cả Tiên Nguyệt cũng không có nhàn rỗi, cũng bắt đầu thổi sáo lên, khúc chưa hoàn chỉnh đã có mấy bộ bạch cốt tiêu tan thành cặn bã…

Chứng kiến cảnh này, thân ảnh trong hắc vụ không khỏi sững sờ, trong nội tâm không khỏi hiện lên một cái cảm giác, người rơi vào bẫy rập không phải là đám người trước mắt mà lại chính là hắn.

Đem cái suy nghĩ này ném ra khỏi đầu, lão đối với Sở Nam cùng Cửu Võ không có tham chiến nói:

– Các ngươi thật sự muốn đùa giỡn với tính mạng?

– Không cần biết có đùa giỡn với tính mạng hay không, chỉ cần ngươi trên người có cái gì đều toàn bộ giao ra, ta liền cho ngươi một con đường sống!

Sở Nam cười nói.

Thân ảnh trong hắc vụ lại sững sờ, sau đó lại cuồng tiếu một trận:

– Đừng tưởng ngươi có thể ngăn cản mấy bộ bạch cốt này của ta tưởng là giỏi, lão phu có rất nhiều bạch cốt, quan trọng nhất là, các ngươi bây giờ đang ở trong trận pháp của lão phu!

– Phải không?

– Bạch Cốt Lục Giáp trận, khởi!

Thân ảnh trong hắc vụ hét lớn một tiếng.

Cùng lúc đó, Sở Nam chỉ ra một ngón, quát:

– Tinh Thần trận, khởi!