Chương 2253: Thôn Nhật Luyện Nguyệt

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu nói ‘cốt nhục phân ly; là một loại võ kỹ thì Sở Nam trước đó đã nắm giữ rành rẽ, chẳng qua ban đầu võ kỹ này dùng để giết cá, chó, hiện tại dùng để phân tích trăng.

Cốt thịt của đám ma thú thỏ tử là một loiạ văn, cấu tạo trăng cũng là văn.

Vẫn bị hân ly!

Sở Nam cầm Trọng Kiếm chém xuống, kiếm nhập, phá văn, trảm lý!

Khi ‘cốt nhục phân ly’ đến một phần hai thì Sở Nam không chém xuống được. Văn phía sau hắn chưa sờ rõ ràng, thứ hai uy lực của trăng không dễ chém. Huống chi còn có mặt trời hô ứng với nó. Trời bắn thẳng Sở Nam, hắn tẩm trong ánh nắng, toàn thân bốc cháy lên. Đốt cháy không chỉ là máu thịt còn có năng lượng, thế giới trong người của Sở Nam, bao gồm tinh khí thần, tất cả bị đốt cháy.

Mặc dù mới phân ly một nửa nhưng cũng đủ khiến Sở Nam rút ra bàn tay bị trói. Khoảnh khắc rút Trọng Kiếm, tay phải Sở Nam bóp một nửa trăng phân ly, chớp mắt hóa nhập thế giới trong người, bị luyện hóa.

Trăng có khuyết, mặt trời bị ảnh hưởng, lắc lư sắp rớt. Nhưng tốc độ vọt tới của Sở Nam càng nhanh. Sở Nam thành một hỏa nhân. Chính lúc này, Tiểu Hắc phát ra tiếng rồng ngâm, mười trảo ở mé bên trăng, khe nứt ngày càng nhiều. Long trảo còn chưa thu hồi, há to mồm nuốt trăng.

Nhưng Tiểu Hắc tỉnh lại trong cơn nguy cấp, luôn liều mạng, đã trả giá đắt, bị trọng thương, vì vậy nuốt nửa trăng này hơi khó khăn.

Sở Nam luyện hóa tiến hành cũng không phải quá thuận lợi, bởi vì uy lực mặt trời quá mạnh, khiến hắn luyện hóa cực chậm. Sở Nam nhíu mày, độc ác kéo liệt nhật hỏa diễm vào thế giới trong người. Thế giới trong người đã sinh thành tinh thần, nhật nguyệt xoay tròn. Hỗn độn năng lượng phủ lên, mệnh lực và lực tín ngưỡng dung nhập. Những uy lực lửa bị thu lại, tăng tốc luyện hóa.

Nửa trăng bị luyện hóa khiến Sở Nam dung vào trăng hắn sáng tạo ra, trông như sắp bị hắn, Tiểu Hắc bao phủ mặt trời.

Sở Nam hét to:

– Thâu thiên hoán nhật!

Lần này là lấy ‘nhật’ đổi ‘nhật’. Sở Nam đem mặt trời ở thế giới trong người đổi mặt trời kia, mới bắt đầu người hắn phát ra tiếng két két, nhưng hắn không bỏ cuộc, vẫn đang đổi. Mặt trời chậm rãi đến gần Sở Nam.

– Nếu ngươi đã không nguyện ý ấn thì ta chủ động điểm!

Chớp mắt mặt trời Sở Nam sáng tạo đụng vào mặt trời kia. Mặt trời kia chấn động kịch liệt, chia ra một phần uy lực thiêu đốt mặt trời của Sở Nam. Nhân dịp này Tiểu Hắc nuốt một hơi nửa mặt trăng. Mặt trơi rơi vào thế đơn độc.

Ngay sau đó, Sở Nam đạp bước đi hướng mặt trời, Chuyên Húc lóe tia kinh ngạc, do dự. Chuyên Húc nghĩ tới hình ảnh Sở Nam, Tiểu Hắc xử lý mặt trăng, gã không đợi nữa, định nhấc chân đi. Nhưng Chuyên Húc động lại phát hiện mình như chìm trong vũng bùn.

Chuyên Húc hét to:

– Thủy Long, vô dụng, ngươi không ngăn ta được! Hơn nữa tại sao ngươi muốn cản ta? Không phải ngươi muốn trọng sinh hỗn độn, lại mở vũ trụ sao? Ta thực hiện nguyện vọng này cho ngươi!

Không có đáp lại, chỉ có công kích càng mãnh liệt. Thủy Long tiền bối trên Thiên Võ đại lục đang liều mạng, nàng bất chấp tất cả phải ngăn lại Chuyên Húc, không để gã nhân dịp này hủy Sở Nam. Vì thế mà tầng trời dày của Thiên Võ đại lục biến mỏng manh, có vết nứt.

Chuyên Húc rống to:

– Màn trời của Thiên Võ đại lục mà ngươi cũng dám dùng? Ngươi không sợ thương khung diệt thế, tai nạn lai lâm? Thời đại hậu thiên mất đi thì Thủy Long ngươi cách cái chết không xa!

Nhưng vô dụng, Chuyên Húc nhìn Sở Nam, thầm nhủ:

– Hy vọng mặt trời có thể bám chân Sở Nam một đoạn thời gian, rắc rối này không thể ngăn ta được bao lâu. ikienthuc.org

Bên Sở Nam, sau ba bước thì hắn vọt tới hư không bị đốt cháy, vào trong mặt trời.

Sở Nam hét to:

– Tiến vào cho ta!

Tiếng nói vừa dứt, Sở Nam như thiêu thân lao đầu vào lửa nhét mặt trời vào. Hư không rách nát không có bóng dáng Sở Nam, chỉ có liệt nhật hỏa diễm.

Chưa xong, Tiểu Hắc tiêu hóa hết nửa vầng trăng, cõng Sở Nam lên liều mạng đi hướng Thiên Võ đại lục. Chuyên Húc nhìn mà nóng ruột, nhưng không thể lập tức phá hủy Thủy Long giam cầm, trừ phi gã trả cái giá nhất định. Nhưng trước mắt Chuyên Húc không muốn bị tổn thất lớn, vì gã phải chừa cho lại mở vũ trụ.

Vì vậy Chuyên Húc đành trơ mắt nhìn Tiểu Hắc, Sở Nam ngày càng xa.

– Chạy xa lại có thể như thế nào? Ta nhân cơ hội này khiến Thủy Long bị trọng thương, sau này hành sự tiện hơn nhiều.

Chuyên Húc cõng mặt trời lao nhanh, vô số tiểu thiên địa cũng tùy theo nàng đi xa, chìm trong hắc ám. Tuyệt vọng lan tràn trong hắc ám, bọn họ đều cho rằng mạt nhật thời đại đến rồi.

Mặt trời không dễ cõng, long lân của Tiểu Hắc sút ra nhiều, máu thịt bị đốt trọi, bao gồm long cốt, nhưng Tiểu Hắc vẫn đang chạy. Sở Nam ở khe hở mặt trời kịch liệt chiến đấu, công kích ẩn chứa tín ngươngx bất diệt bị mặt trời thiêu đốt cũng bắt đầu diệt.

Sở Nam thấy vậy, suy đoán là do mặt trời quá mạnh, ngay cả lực lượng tín ngưỡng cũng bị đốt, thứ hai là lực lượng tín ngưỡng hơi yếu.

– Hơn phân nửa là Thiên Võ đại lục xảy ra việc.

Thiên Võ đại lục đúng là có chuyện, do màn trời dày dẫn đến, khiến nhiều võ giả hộc máu hôn mê. Cộng thêm Thủy Long bị thương, Thiên Võ đại lục bị ảnh hưởng nhiều. Vì vậy Sở Nam có lực lượng tín ngưỡng ít đi, tín ngưỡng yếu dẫn theo toàn thân, mệnh lực của hắn chịu ảnh hưởng.

Mắt Sở Nam bắn tia lửa, đặt mục tiêu vào những sinh linh dựng dục từ thế giới trong người. Lập tức một bóng người nổi trong thiên địa, tất cả sinh linh tại thế giới trong người đều thấy được.

Sở Nam mở miệng nói:

– Ta biết các ngươi đã diễn sinh ra ý thức, chắc các ngươi biết rõ nếu ta chết thì các ngươi cũng hủy diệt. Vì vậy ta cần các ngươi trợ giúp, cần lực lượng của các ngươi, cần tín ngưỡng của các ngươi.

Thật ra Sở Nam không cần nói lời này, những thứ hắn sáng tào thì hắn tự nhiên có quyền khống chế. Sở Nam mệnh lệnh là những sinh linh sẽ nghe lệnh, nhưng hắn không làm vậy, đó không phải là điều hắn muốn.

– Thỉnh tin tưởng ta! Thỉnh tín ngưỡng ta!

Thanh âm truyền vào lòng mỗi sinh linh, tiếng rồng ngâm chấn trời, cửu thiên chi long ngâm, phượng vũ toát ra phượng minh sáng như ngân ha, muông thú có sinh mệnh, vạn vật sông núi, bao gồm đại lục trước tiên sinh ra đã hóa linh đều thành kính tín ngưỡng.

Phút chốc lực lượng tín ngưỡng thuần túy đậm đặc bao vây Sở Nam, công kích không bị diệt nữa, luyện hóa vĩnh vô cùng. Uy lực mặt trời chậm rãi yếu đi, mặt trời Sở Nam sáng tọa dần chiếm ưu thế, thay thế mặt trời.

Nhưng quá trình thay thế này cũng không phải một lần là xong, Sở Nam bị thương càng lúc càng nặng; Trọng Kiếm đã chém tới. Hư hỏa phù chung diễn biến Càn Khôn thuộc về Sở Nam, cũng đụng vào mặt trời, không bị cnar trở chút nào, dung hợp với mặt trời Sở Nam sáng tạo.

Trong một thoáng, liệt nhật băng liệt!

Khi mặt trời treo trên cao thì Sở Nam bỗng phát hiện thế giới trong người của hắn có một người, không phải những người hắn ném vào mà là thế giới trong người dựng dục ra. Người này sinh ra từ hư vô, đón gió lướn lên, chớp mắt từ sơ sinh đến trưởng thành.

Thế cục chuyển biến tốt đẹp, nguy hiểm mặt trời mất đi. Khoảnh khắc này Chuyên Húc đột phá Thủy Long cản trở, đuổi theo tới.

Chuyên Húc nói:

– Tiểu tử thật lợi hại, nuốt luôn mặt trời, hôm nay bất luận thế nào cũng không thể cho ngươi sống nữa!

Sở Nam định công kích thì trước mắt bỗng xuất hiện hai người.

Chuyên Húc ngẩn ra, biến sắc mặt:

– Các ngươi…