Chương 1737: Một Kích Của Cường Giả Cổ Chi Cảnh

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Ba gã Thần Tổ Cảnh cường giả, cho dù trước đó đã chém giết nhau tiêu hao không ít năng lượng, vẫn như trước không thể xem nhẹ. Giờ phút này, ngoại trừ lão giả kia công kích Hỗ trưởng lão ra thì Kim Mao Nam cùng hắc y võ giả đều tấn công Sở Nam.

Tuy nói Kim Mao Nam bị thương nặng, dưới sự công kích không ngừng của Sở Nam. Thời gian phục dụng đan dược cũng không có, thế cho nên Kim Mao Nam có ảnh hưởng lực không lớn, nhưng đối với Sở Nam cũng có một chút ảnh hưởng. Đặc biệt là vạn nhất Kim Mao Nam chó cùng rứt dậu mà không hề cố kỵ công kích lại càng thêm kinh khủng. huống chi ở bên cạnh còn có hắc y võ giả, hắc y võ giả không biết nghĩ tới điều gì mà mỗi một chiêu đều muốn chém giết Sở Nam.

Nếu như nói chỉ có một người thì Sở Nam đối mặt với thế cục như vậy sẽ nhẹ nhõm ứng phó được. Không nói khác, chỉ là “Định thần phù văn ” vừa ra, trên cơ bản có thể kết thúc hết thảy, ngay cả Hư Hỏa vân vân cũng có thể dùng.

Nhưng mà, Sở Nam bây giờ là Liên Thành Song, Liên Thành Song không biết phù văn gì cả, Sở Nam muốn thực xuất ra, chỉ sợ Hỗ trưởng lão sẽ trước tiên sẽ bắt hắn lại rồi hỏi cho cặn kẽ.

– Họ hỗ để cho ta tiếp nhận ma luyện, ta muốn là thối lui, chỉ sợ không thể là cho hắn thỏa mãn toan tính, cho nên, không thể lui!

Ánh mắt Sở Nam kiên định vô cùng, Trận Chi Nghịch Hồn còn không phải quá cường đại, không thể đem tả quyền khống chế trận pháp. Bởi vậy, muốn cho tả quyền cũng sử xuất tam đoạn công kích là rất không thực tế. Trong đầu Sở Nam hiện lên Tiêu Dao trận quyền nghiên cứu những ngày qua. Thời gian rất ngắn, chỉ có một cách nghĩ thô sơ giản lược, bất quá cách nghĩ này nếu như kết hợp thêm Chấn Thiên Quyền thì ngược lại có thể lừa dối qua cửa.

Lập tức, Sở Nam đem “Chấn Thiên Quyền ” ngăn cản hướng Kim Mao Nam, đem “Binh trận quyền “, “Suất Trận Quyền “, “Đế trận quyền ” tạo thành công kích tam đoạn thức công kích hắc y võ giả, hắc y võ giả. Sở Nam lập tức cảm giác được bên trong nguyên khí có mộc nguyên khí tức lộ ra một luồng hơi thở nguy hiểm.

Nhưng vào lúc này, Hỗ trưởng lão thì thầm:

– Quy tắc chi đạo!

Lẩm bẩm liền muốn xuất thủ, bất chợt nghĩ đến:

– Thành Song còn không có lĩnh ngộ quy tắc chi đạo, để cho hắn trước tiếp xúc bỗng chốc cũng tốt, thuận tiện hắn sau này bước vào cánh cửa quy tắc đệ tam trọng, dù sao có lão phu tại đây, hắn cũng không chết được.

Hỗ trưởng lão không có xuất thủ, Lôi Nhụy lại ra tay, nàng không thể để cho Sở Nam bị thương nặng, khác với Hỗ trưởng lão, nàng muốn yểm hộ Sở Nam. Bởi vậy con ngươi Lôi Nhụy

trở nên lạnh lẽo, vung tay ra mấy trăm đạo tử sắc thiểm điện vừa thô vừa to, chia làm ba bộ phận, bộ phận thứ nhất có 60 đạo tia chớp bộ phận thứ hai có ba mươi đạo tia chớp, bộ phận thứ ba đầu có vài chục đạo.

Bộ phận thứ ba dùng công kích tam đoạn thức Lôi Đình màu tím bổ về phía hắc y võ giả, đồng thời, còn ném ra ngoài một vật.

Lão nhân kia cùng hắc y võ giả đều là sững sờ, chỉ có Kim Mao Nam trong cuồng nộ chịu ảnh hưởng nhỏ nhất, bởi vì hắn chỉ có một tâm tư, chính là muốn đem Sở Nam cho chém giết,

trả mối hổ thẹn thổ huyết lúc nãy.

Hắc y võ giả sững sờ nhưng trong sắc mặt đại biến, phản ứng càng thêm vô cùng nhanh nhẹn, vung ra một áo choàng bị tàn phá, nghênh hướng màu tím Lôi Đình, công kích đã nhắm trúng Sở Nam!

Ba ba ba. . .

Tử Lôi đánh xuống, bùm bùm cách cách một hồi loạn hưởng, áo choàng rách rưới không biết là lai lịch ra sao, vậy mà đã ngăn được hơn phân nửa Lôi Đình, bất quá, hắc y võ giả vẫn chịu trọng kích, liền phun ba ngụm máu tươi, công kích cũng yếu đi vài phân.

Cùng lúc đó, Kim Mao Nam cùng Sở Nam tả quyền đánh lên:

– Tiểu tử, lão tử muốn uống ngươi…

Lời nói còn chưa dứt, thân thể tựa như mì sợi run rẩy ngã xuống. Mà cánh tay trái Sở Nam cũng kịch liệt run rẩy, thật ra, ngoại trừ một kích này của Kim Mao Nam cũng không thể xem thường, mà là do Sở Nam cố ý như thế.

Cùng trong nháy mắt, hắc y võ giả giết tới, công kích tam đoạn thức Sở Nam trực tiếp bị phá, hắn cắn Huyết Nha, để cho những người lung lay sắp đổ, lần nữa thành trận tế ra Chiểu Trạch Quyền, tuy nhiên vẫn khiến Sở Nam cảm giác được khí tức nguy hiểm, không thể vận dụng thủ đoạn khác, Sở Nam đành phải bay ra ngoài, nhưng trong lòng thì thoáng cái hiểu rõ khí tức nguy hiểm kia là cái gì?

Trong lòng không khỏi thì thầm:

– So quy tắc chi ý mạnh hơn khí tức, chỉ sợ là quy tắc chi đạo rồi, không thể tưởng được quy tắc chi đạo như thế hung tàn.

Bên kia lão đầu bị Tử Lôi kinh hãi, thất thanh nói:

– Lôi Tộc!!!

Sau đó liền thu hồi sở hữu công kích, quay người chạy như điên, mà hắc y võ giả đắc thủ cũng không có như lão đầu thối lui về phía sau, mà ngược lại lần nữa thẳng hướng Sở Nam, hắn nghĩ đến rất rõ ràng, dựa vào tốc độ Lôi Tộc, cứ như vậy trốn, là khẳng định chạy không thoát. Chỉ cần bắt được tiểu tử có điểm cổ quái này vào trong tay thì có thể thong dong rời đi, trừ cách đó ra, không còn hắn đường nào khác.

Hắc y võ giả tính toán rất chính xác, đáng tiếc, còn có một vật so với tốc độ hắn còn nhanh hơn, đúng là Thanh Tùng khuyển. Thanh Tùng khuyển những ngày này đối với Lôi Nhụy rất ngoan ngoãn. Nó vừa sủa vừa vẫy vẫy cái đuôi dài,

Mấy viên cổ mộc bài thành trận, bắn về phía hắc y võ giả. Hai tay hắc y võ giả nện mạnh xuống muốn hủy diệt nó sau đó chạy đi nhưng lại chứng kiến một lôi long màu tím đang hướng hắn gào thét.

Không chút do dự, hắc y võ giả lựa chọn trốn, quy tắc chi đạo của hắn tuy rằng sắc bén, nhưng không phải là dùng mà không cạn. Mà Lôi Long màu tím cũng làm cho hắn có chút sợ hãi trong lòng, đặc biệt là bên kia còn có hai người chưa xuất thủ chứ.

– Đã gặp lão phu, các ngươi cho rằng, còn trốn được sao?

Hỗ trưởng lão lạnh lùng nói, khí tức bình tĩnh vô hại, bỗng nhiên bạo phát đi ra, khuếch tán tứ phương. Lão đầu chạy như điên cùng hắc y võ giả toàn thân run rẩy dữ dội, trên mặt một mảnh tử sắc. Lúc này, tinh huyết chảy như điên bày bí pháp muốn chạy trốn.

Kim Mao Nam rơi trên mặt đất muốn gạch ngói cùng tan thoáng cái nhuệ khí mất hết, cả thân thể co quắp ngã xuống đất, Lôi Nhụy đã cùng Sở Nam đứng chung một chỗ, Hỗ trưởng lão nói:

– Thành Song, chú ý quan sát một chút, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, đều xem chính ngươi!

Trong nội tâm Sở Nam khẽ động:

– Trước khi hắn dùng trận pháp phá trận thời điểm, cho tới bây giờ không cho cố ý dặn dò qua ta, lúc này đây nhắc nhở ta, hẳn là hắn lần này không biết dùng trận pháp công kích, không lẽ trận pháp công kích kia là dùng…

Lập tức, Sở Nam đem con mắt trợn to đến mức tận cùng, nhìn không chớp mắt, nếu không phải sợ bạo lộ, hắn đang còn muốn trong hai mắt lòe ra hào quang tinh thần, thậm chí thập sắc quang mang tiểu hắc cũng xuất hiện.

Chỉ thấy Hỗ trưởng lão rất tùy ý mà một tay vung xuống, trong hư không có gợn sóng kỳ lạ rung động lắc lư, toàn bộ không gian tựa hồ cũng tại theo những gợn sóng mà động, chỉ là loại rung động này, Sở Nam không lí giải nổi, đây chỉ là Sở Nam có thể nhìn qua cảm giác được mà thôi. Còn có rất nhiều, Sở Nam nhìn không tới, cũng cảm giác không thấy.

Ngay tại lão đầu cùng hắc y võ giả tốc độ bỗng nhiên nhanh hơn, muốn biến mất ở trước mắt thì gợn sóng lập tức hội tụ thành một thanh kiếm, chém xuống, kiếm này tựa hồ dẫn tới Thiên Địa tùy theo mà chém, hắc y võ giả cùng lão đầu nửa phần phản kháng đều không có, đã bị trảm được tan thành mây khói, chỉ có áo choàng rách rưới từ không trung phiêu phù rơi xuống.

Thấy như vậy một màn, Sở Nam khiếp sợ trong lòng cực hạn, coi như kia kinh đào hải lãng của biển rộng, bay thẳng vào thương khung rơi tự do xuống đất cũng không bằng. Hắn thì thầm:

– Đây là một kích cường giả Cổ Chi Cảnh sao?