Chương 1540: Cùng Giao Phó!

Vũ Nghịch Càn Khôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Đồ vật đã rơi vào trong tay ta, ai có thể đoạt được?

Triệu Hữu nghe những lời này, cười cười, nói:

– Ta thật lòng muốn kết giao bằng hữu với ngươi, ngươi nên…

Không để hắn nói xong, Sở Nam liền cắt ngang:

– Nếu ngươi giết chết hai người bọn hắn, ta liền coi ngươi như bằng hữu, sao?

Trong giọng Sở Nam tràn đầy vẻ châm chọc. Cuồng đao Hoa Phương nhíu mày, Hỏa Vô Song cười nói:

– Họ Triệu, ngươi dám sao?

Triệu Hữu không để ý tới, chỉ nhìn Sở Nam nói:

– Giết hai người bọn họ, không phải là không thể được. Nhưng ngươi cũng sẽ giống Hồn Phiên lão tổ, thần phục ta. Ta sẽ cho ngươi trong vòng mười năm tiến vào cảnh giới Vũ tổ!

– Thần phục? Ha ha ha…

Sở Nam cười như điên.

– Buồn cười lắm sao?

– Ngươi dám sao?

Một tiếng hỏi lại, Sở Nam một quyền đánh về phía Hồn Phiên lão tổ, lấy ra một giọt tinh huyết. Hồn Phiên lão tổ thấy vậy, sững sờ, hỏi:

– Ngươi muốn làm gì ta?

– Dù sao cũng là thần phục, thần phục lão tử, như thế nào?

– Không có khả năng!

Hồn Phiên lão tổ quả quyết cự tuyệt. Thần phục Triệu Hữu, ít nhất tu vị của Triệu Hữu cao hơn hắn. Còn Sở Nam ngay cả cảnh giới Vũ thần cũng chưa đạt tới! Quan trọng nhất là, hắn rơi vào kết cục hôm nay, toàn bộ là do Sở Nam ban tặng, sao hắn có thể thần phục kẻ thù của mình?!

Sở Nam nở nụ cười, trong tiếng cười, toàn thân Hồn Phiên lão tổ liên tiếp vang lên tiếng nổ, đau tới mức hắn không khỏi kêu lên. Sở Nam lại nói tiếp:

– Ngươi cho rằng lão tử đang trưng cầu ý kiến của ngươi sao?

Nói xong, Sở Nam nuốt lấy tinh huyết, dùng Sinh tử bí quyết luyện hóa. Hồn Phiên lão tổ, Hoa Phương, còn cả Hỏa Vô Song đều không rõ ràng lắm, nhưng Triệu Hữu lại kinh hãi thét lên:

– Sinh tử bí quyết!

Lúc này, vẻ tươi cười của Triệu Hữu hoàn toàn biến mất, trên khuôn mặt chuyển thành ngưng trọng, trầm trọng.

Sở Nam cũng cả kinh. Đây là lần đầu tiên có người nhận ra Sinh tử bí quyết khi hắn nuốt tinh huyết. Sinh tử bí quyết là một trong Tuế Hàn Tam Hữu, lại lịch cụ thể như thế nào, Sở Nam cũng không biết.

– Chẳng lẽ hắn biết rõ?

Triệu Hữu hỏi:

– Ngươi lấy được tử chỗ nào?

Hồn Phiên lão tổ thất kinh hỏi:

– Sinh tử bí quyết là cái gì?

Câu hỏi này khiến Triệu Hữu phục hồi tinh thần, quát to:

– Cùng nhau động thủ, nhất định không thể để hắn luyện hóa hoàn toàn giọt máu tươi kia. Bằng không thì đối thủ của chúng ta không chỉ có một mình hắn, sẽ còn có thể Hồn Phiên lão tổ!

– Cái gì?

Hoa Phương chấn động, Hồn Phiên lão tổ hỏi lại:

– Rốt cục sinh tử bí quyết là thứ gì?

– Nếu như hắn luyện hóa thành công, sinh tử của ngươi chỉ phụ thuộc vào một ý niệm của hắn.

Triệu Hữu vọt tới chỗ Sở Nam, vừa đáp. Hồn Phiên lão tổ nghe vậy, như sấm giữa trời quang, đờ đẫn hỏi:

– Hắn chỉ là Vũ thánh, ta là Bán tổ, sao hắn có thể khống chế được ta? Hắn không sợ bị cắn trả sao?

– Cắn trả? Sinh tử bí quyết căn bản là không thể dùng lẽ thường để tính toán. Đừng nói ngươi là Bán tổ, cho dù là Thần tổ, cho dù hắn là Vũ vương, chỉ cần hắn luyện hóa xong, sự sống chết của ngươi đều bị hắn nắm giữ.

Triệu Hữu vừa nói, thân ảnh phiêu hốt trong năng lượng cuồng bạo. Cuồng đao Hoa Phương nghe thấy Sinh tử bí quyết lợi hại, cũng phóng về phía Sở Nam. Đang lúc hai người muốn ra tay, đột nhiên Hỏa Vô Song xuất hiện trước mặt, cuồng ngạo nói:

– Hai tên cao thủ cảnh giới Vũ tổ lại muốn liên thủ đối phó với một tên tiểu tử Vũ thánh, điều này mà truyền đi, các ngươi nhất định sẽ vang danh toàn bộ tinh không!

– Hắn có Sinh tử bí quyết!

– Trên người hắn có quá nhiều thứ không rõ ràng, tuyệt không thể giữ lại!

– Cút ngay! Một mình bản thiếu gia cũng có thể giết chết hắn, không cần các ngươi phải ra tay!

Hỏa Vô Song vô cùng tự tin, một hỏa quyền đánh về phía Sở Nam. Triệu Hữu và Hoa Phương thấy vậy, thoáng nhìn lẫn nhau, đều dừng bước lại. Trong lòng hai người đều có tính toán riêng, Hoa Phương nghĩ:

– Hỏa Vô Song tới có thể tiêu hao không ít năng lượng của hắn, ép hắn ra không ít át chủ bài. Ta muốn xem rốt cục hắn có bao nhiêu điều bí mật!

Triệu Hữu nghĩ trong lòng:

– Có Hỏa Vô Song đến ngăn trở, hắn luyện hóa không dễ thành coogn!

Mặc dù nghĩ vậy, Triệu Hữu vẫn nhìn chằm chằm Hồn Phiên lão tổ. Hắn muốn phòng ngừa vạn nhất, nhỡ đâu Sở Nam thật sự vượt qua mọi người sở liệu, luyện hóa thành công, hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt Hồn Phiên lão tổ.

Hỏa Vô Song quả nhiên lợi hại, nơi nắm đấm lướt qua, ngay cả năng lượng hư không cũng bị chôn vùi. Sở Nam rung mình, Hỏa Vô Song nói:

– Tiểu tử, nhận thua đi. Đi theo bản thiếu gia lăn lộn, bản thiếu gia sẽ không để ngươi thua thiệt!

– Không bằng ngươi theo ta lăn lộn!

Sở Nam nói, tế thủy ta. Hỏa Vô Song thấy vậy, hơi kinh ngạc.

– Thật không đơn giản, ngươi đã bước vào cánh cửa pháp tắc đầu tiên, lĩnh ngộ thế của pháp tắc. Để bản thiếu gia xem, thế của ngươi là gì?!!

Nói xong, bá khí trên người Sở Nam tỏa ra. Hoa Phương hai mắt sáng lên.

– Không trách tên tiểu tử này hung hăng càn quấy như vậy, hóa ra là kích phát bá khí. Hỏa, chính là hung hăng càn quấy, là bá đạo. Nhưng có bá khí tương trợ, hắn đúng là như hổ thêm cánh, quả thực là có tiền vốn để hung hăng càn quấy!

– Bá khí?

Trong lòng Sở Nam cảm thấy kinh ngạc. Hắn cảm thấy bá khí của Hỏa Vô Song mạnh mẽ hơn hắn, hẳn là kích phát từ rất sớm, được thiên chuy bách luyện. Nhưng Sở Nam vẫn không sợ, nghịch chi thế phát ra, cứng đối cứng.

Rầm!

Năng lượng thủy và hỏa va chạm với nhau, khí lãng tỏa ra bốn phía. Hoa Phương và Triệu Hữu thân hình không động, Hồn Phiên lão tổ lui ra xa. Còn hai người Sở Nam và Hỏa Vô Song lui về phía sau, tương đối mà nói thì Sở Nam lui ra xa hơn!

Hỏa Vô Song thu quyền.

– Quy tắc của ngươi có thể ngăn cản bá khí của bản thiếu gia, xem ra nghịch chi tâm của ngươi rất sâu đậm. Nhưng tại sao bản thiếu gia cảm thấy trên người ngươi có một khí tức quen thuộc

Hỏa Vô Song cảm thấy quen thuộc là vì hắn mơ hồ cảm nhận được khí tức bá khí trên người Sở Nam. Thân thể Sở Nam tiếp tục thu nhỏ lại, đã cách trạng thái bình thường không xa, vạn hồn chui vào thân thể giờ chỉ vẻn vẹn còn ba nghìn. Đồng thời, hắn cũng gia tăng tốc độ luyện hóa giọt tinh huyết kia, trong lòng nghĩ:

– Nghịch chi thế có thể giao cho Thủy pháp tắc, khẳng địch cũng có thể giao cho Hỏa pháp tắc. Nghịch có thể giao phó, vậy còn bá khí?

Triệu Hữu thấy hai người như vậy, vội vàng quát:

– Không thể dừng lại, tuyệt đối không thể dừng công kích, không thể cho hắn luyện hóa thành công. Còn nữa, khi công kích nên công kích những vị trí không bành trướng, những vị trí đó khẳng định có điều cổ quái!

– Bản thiếu gia làm như thế nào còn cần ngươi dạy sao?

Hỏa Vô Song quát tháo, lại nói với Sở Nam:

– Tiểu tử, thủy của ngươi đúng là có chút năng lực, nhưng muốn khắc chế hỏa của bản thiếu gia thì còn kém xa lắm. Bởi vì bản thiếu gia đã bước chân vào cánh cửa pháp tắc thứ hai, pháp tắc chi ý, bá khí!

– Bá Tuyệt Thiên Hạ!

Hỏa Vô Song lại một lần nữa công kích. Triệu Hữu thở dài một hơi, cánh cửa pháp tắc thứ hai Sở Nam tuyệt đối không thể ngăn cản. Còn Sở Nam thấy Hỏa Vô Song hung hổ xông tới, lập tức quyết định giao phó nghịch và bá khí cho Hỏa pháp tắc và Thủy pháp tắc, mặc kệ có thành công hay không, đều phải thử một lần.

Bởi vì cánh cửa pháp tắc thứ hai, pháp tắc chi ý không phải là thứ hắn có thể ngăn cản. Nếu như thành công, như vậy có thể liều mạng một phen. Sở Nam tế ra lôi đình quát:

– Nếu thủy không được, vậy thủy hỏa cùng lên, nghịch thế, bá khí, cùng nhau xông lên!