Chương 275: Đoạn Kiếm hạp cốc

Truyền Kiếm

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Thu Khôi Lỗi hình người Tam giai vào kiếm nang, Mạc Vấn tiếp tục lấy ra một bộ Thiên Huyễn Kiếm Dực, đây là một chuôi tiểu kiếm liền vỏ màu xanh đậm.

Vỏ kiếm màu xanh đậm này là một kiện Linh khí không gian, bên trong không phải là một thanh kiếm khí mà là một ngàn lẻ tám thanh Thiên Huyễn kiếm khí, đồng thời nó cũng là hạt nhân chủ yếu khống chế trọn bộ Thiên Huyễn Kiếm Dực. Mạc Vấn dùng kiếm thức ngưng tụ ra đạo Linh Bảo kiếm ấn thứ hai rồi khắc ấn vào trong vỏ kiếm, sau đó thanh mang màu xanh đậm từ trong vỏ kiếm phóng xuất ra vô cùng vô tận. Hai đạo thanh sắc từ trong vỏ kiếm phóng xuất ra ngoài phụt lên không trung như hai tấm lụa.

Mà bên trong hai tấm lụa này một chuôi kiếm khí màu xanh dài hơn một thước bay nhanh đến hội tụ cùng một chỗ, rất nhanh sau đó hai tấm lụa này mở rộng tới mười thước trên không trung xuất hiện một đôi Kiếm dực vô cùng tinh mỹ.

Tâm thần Mạc Vấn khẽ động, hai Kiếm dực tự động dừng lại sau lưng Mạc Vấn, một đoàn thanh mang ngưng đọng thành thực thể bao Mạc Vấn lại, sau đó cả người Mạc Vấn phóng lên cao! Trong khoảng thời gian ngắn tốc độ của hắn đột phá tam thuấn rồi lên tới tứ thuấn!

Cái này rõ ràng là còn vượt qua cả tốc độ âm thanh, Mạc Vấn cảm giác có một tiếng nổ vang chói tai, cả người cảm giác nhẹ nâng, giống như vừa đột phá bình cảnh. Do tốc độ cực nhanh nên bên ngoài quang đoàn bao phủ toàn thân sinh ra một đạo quang mang dài hơn mười trượng, cả người nhìn như một viên lưu tinh (sao băng).

“Phi hành với tốc độ tứ thuấn, dựa vào tốc độ tiêu hao linh lực ẩn chứa trong kiếm khí, nhiều nhất có thể duy trì được nửa canh giờ.”

Mạc Vấn thầm tính toán trong lòng, sau đó kích phát năng lực kiếm khí ẩn tàng, tốc độ mạnh mẽ tăng vọt. Linh quang hộ thể trong nháy mắt bị kéo thành một vệt ánh sáng rất nhỏ, Mạc Vấn chỉ cảm thấy cảnh vật xung quanh biến hóa rất nhanh, đã sắp vượt qua giới hạn khả năng nhìn của mắt hắn. Đồng thời hắn phải chịu tác dụng của một cỗ áp lực lớn xuyên qua linh quang hộ thể của Thiên Huyễn Kiếm Dực, gần như có thể gấp hai mươi lần so với trọng lực! Nếu không phải Mạc Vấn có được kiếm thể có lẽ hắn sẽ bị cỗ áp lực này trực tiếp làm cho nổ tung!

“Linh lực tiêu hao quá nhanh! Như vậy tốc độ này chỉ duy trì được nửa khắc!”

Mạc Vấn lập tức rời khỏi “Thanh Quang Kiếm Dực”, hạ xuống trên đỉnh một ngọn núi.

Sau đó Mạc Vấn lại biến hóa ra một tác dụng khác của Thiên Huyễn Kiếm Dực, tả dực (cánh phía bên trái) tự động phân giải ra rồi tổ hợp lại bên ngoài thân thể Mạc Vấn tạo thành một bộ Kiếm Giáp, còn hữu dực (cánh phía bên phải) tự động ly thể, trôi nổi ở bên người Mạc Vấn, tự động phân tán rồi tổ hợp lại tùy tâm mà động.

Gáy!

Một tiếng ưng gáy bén nhọn vang lên, chỉ thấy một đầu yêu cầm Nhị giai Hạ vị bay ra từ trong tầng mây, hung mãnh bổ nhào về phía Mạc Vấn.

Mạc Vấn không nhúc nhích nhìn chằm chằm nó. Đợi cho yêu cầm tiến vào gần phạm vi trăm trượng, Thiên Huyễn kiếm khí đang trôi nổi bên người Mạc Vấn như vật sống tự động mạnh mẽ bắn ra.

Phốc! Phốc! Phốc!

Kiếm khí Tam giai Hạ vị chống lại yêu thú Nhị giai Hạ vị căn bản là không bị ngăn cản chút nào, trong nháy mắt yêu cầm này đã bị hơn năm trăm kiếm khí xuyên thủng, toàn bộ thân thể khổng lồ tan giã giữa không trung, hóa thành một mảnh thịt vụn rơi xuống.

Mạc Vấn hít sâu một hơi, lần tham gia thí luyện Ảo Cảnh này có thể nói thu hoạch rất tốt. Không chỉ một lần nữa tìm được phương pháp tu luyện kiếm khí mà còn phải kể đến một đầu Khôi Lỗi hình người Tam giai Trung phẩm cùng với bộ Thiên Huyễn Kiếm Dực. Cái đầu tiên làm cho chính mình có năng lực chống lại lão tổ Kiếm Nguyên, cái sau lại là công cụ sắc bén để bản thân mình có thể thong dong chạy thoát trước cường giả Kiếm Nguyên. Tốc độ lục thuấn cực nhanh chỉ sợ trong toàn bộ Tử Vân Tinh Các chỉ có mình Tử Vân Các chủ mới có khả năng làm được như vậy.

Đúng lúc này, trên khuôn mặt Mạc Vấn lộ ra một tia dị sắc. Kiếm nang bên hông chợt lóe, một con bọ cánh cứng màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay Mạc Vấn, linh quang hơi lóe lên. Lúc này, không khí đang trầm lặng bỗng con bọ cánh cứng truyền ra một đạo tinh thần dao động.

“Mạc sư huynh, còn nhớ ta không?”

Mạc Vấn nhíu mày, dùng kiếm thức đáp lại: “Nam Cung Linh.”

“Hì hì, sư huynh còn nhớ người ta, người ta thực sự rất vui.” Bọ cánh cứng lại tiếp tục truyền ra một trận dao động.

“Ta không có thời gian nghe ngươi nói nhảm.” Mạc Vấn thản nhiên nói.

“Ai nha, sư huynh quá tuyệt tình đi? Uổng công Linh Nhi rất nhớ người, thế nhưng ngay cả một câu thăm hỏi ân cần cũng không có.” Nam Cung Linh oán trách nói.

Mạc Vấn khẽ hừ một tiếng, ngón tay hắn dùng sức nghiền mạnh lên thân thể con bọ cánh cứng.

“Được rồi được rồi, không nhiều lời với ngươi nữa. Mười ngày sau đến Đoạn Kiếm hạp cốc hội họp, con trùng này sẽ giúp ngươi tìm được địa điểm, ngươi cũng có thể nói một tiếng với Mộ Dung muội muội nha.”

Nam Cung Linh nói xong, tinh thần dao động truyền lại trên thân thể bọ cánh cứng lập tức biến mất không còn một mảnh.

Mạc Vấn liếc mắt một cái nhìn con bọ cánh cứng màu đen trên tay, linh quang chợt lóe một lần nữa thu nó vào trong kiếm nang. Trầm tư một lát hắn lại vẫy tay thu Thiên Huyễn Kiếm Dực vào vỏ kiếm rồi lấy ra một thanh phi kiếm Nhị giai Thượng phẩm phá không mà đi…

Đoạn Kiếm hạp cốc, trong Tử Linh Ảo Cảnh được đánh giá là khu vực cực kì nguy hiểm, gần với tuyệt địa, ở phía đông nam Ảo Cảnh, cách di phủ gần hai vạn dặm. Mạc Vấn trở lại di phủ, vào ngày thứ ba hắn liền rời đi. Mộ Dung Hinh cuối cùng cũng quyết định không đi theo, đối với Thiên Trì Kiếm Tông mà nói thu hoạch đã vượt qua mong muốn, không tất yếu thì không nên mạo hiểm, hơn nữa mười mấy tên đệ tử Thiên Trì Kiếm Tông còn cần nàng chiếu cố.

Mạc Vấn không hề dùng Thiên Huyễn Kiếm Dực đi đường, mà hắn dùng Kim Sí Bá Vương Điêu thay cho đi bộ, tốc độ của con vật bá chủ bầu trời này đã gần tiếp cận tam thuấn, thời gian còn lại cũng đủ để hắn tới được Đoạn Kiếm hạp cốc.

Có Bá Vương Điêu mở đường, những đầu yêu thú bình thường không dám tập kích quấy rồi. Đến ngày thứ năm, Mạc Vấn đã vượt qua hơn vạn dặm đường xá, tiến vào phạm vi Đoạn Kiếm hạp cốc. Con bọ cánh cứng màu đen trong kiếm nang Mạc Vấn lại truyền đến dị động, thế nhưng linh quang vừa lóe nó lại tự động phi lên, nhằm thẳng một phương hướng chuẩn rồi đột nhiên vọt tới, tốc độ vậy mà nhanh hơn nhất thuấn.

Mạc Vấn thúc dục Bá Vương Điêu đi theo. Tiếp tục đi ra hơn mấy trăm dặm, phía trước đột nhiên xuất hiện một mảnh trùng vân che kín bầu trời, hoàn toàn che khuất hạp cốc hơn mười dặm bên dưới!

“Hắc Kim Vân Văn Trùng!” Đồng tử Mạc Vấn hơi co lại, đây là một loại yêu trùng Thủy thuộc tính, phẩm giai chỉ là Nhất giai Hạ phẩm, nhưng chúng có sức sinh sản rất mạnh, động một chút từ một vạn lên đến mười vạn tộc đàn trưởng thành. Hơn nữa chúng còn có một năng lực biến thái đó là lấy khí cơ trên thân thể tương thông với nhau hình thảnh một mảnh hắc vân liên miên, bất cứ là công kích vật lý nào tác dụng vào đều bị hắc vân chia sẻ trong toàn bộ phạm vi, gần như là thân thể bất tử!

Phiến trùng vân trước mắt tuyệt đối đã vượt qua con số mười vạn, chỉ là ánh mắt Mạc Vấn có thể nhìn được thấy mười tám phiến trùng vân màu đen to lớn, nếu mỗi phiến là một vạn Hắc Kim Vân Văn Trùng thì nơi kia ít nhất có tới mười tám vạn yêu trùng!

Mạc Vấn tới gần lập tức khiến cho đám yêu trùng chú ý, một mảnh trùng vân lập tức thoát ra đánh về phía Mạc Vấn. Một vạn yêu trùng che kín cả bầu trời còn đáng sợ hơn nhiều so với yêu nhện trong mê cung dưới lòng đất.

Hình thể của Hắc Kim Vân Văn Trùng không lớn, miễn cưỡng lớn bằng cái đầu người, thủ đoạn công kích là phụt ra một loại dịch axit màu đen, chất lỏng này có lực xuyên thủng rất mạnh, tương đương với kiếm khí của Kiếm Mạch sơ kỳ, nhưng có kèm theo tính thẩm thấu ăn mòn cực mạnh nhất là đối với linh lực. Kiếm quang hộ thể của một gã Linh Kiếm sư Kiếm Mạch trung kỳ căn bản là không thể đồng thời chống cự lại được dịch axit ăn mòn của ba con yêu trùng này.

Nhìn trùng vân đánh tới, ý tưởng đầu tiên của Mạc Vấn là trốn chạy, nhưng phía xa xa trong hạp cốc một đạo kiếm quang mơ hồ lóe ra trong đám trùng vân trùng với phương hướng con bọ cánh cứng lao đi, làm cho hắn thay đổi chủ ý.

Linh quang trên tay chợt lóe, một thanh tiểu kiếm liền vỏ màu xanh đậm xuất hiện trong tay Mạc Vấn. Tiếp theo như tiên nữ rải hoa, vô số kiếm khí bắn ra từ trong vỏ kiếm, một nửa hóa thành một bộ Kiếm Dực bao phủ toàn thân Mạc Vấn một nửa khác làm thành một cái vòng hình tròn ngoài thân thể Mạc Vấn ba trượng, bố trí thành một rừng kiếm dày đặc, toàn bộ mũi kiếm hướng ra phía ngoài.

Tiếp đó Mạc Vấn hít một hơi sâu, thúc dục Bá Vương Điêu bay về phía trùng vân.