Chương 109: Diễn Tinh Thần Cấm

Truyền Kiếm

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ánh sao lấp lánh lan tỏa khắp bốn phương, Dưới chân Mạc Vấn là những đường nét huyền ảo đan xen vào nhau, như một bàn cờ trải dài vô tận, Mặc dù Mạc Vấn đã bước vào đây rất nhiều lần, nhưng cảnh tượng nơi đây vẫn làm cho hắn ngơ ngẩn không thôi.

Tự trấn an bản thân một chút, Mạc Vẩn bắt đầu quan sát không gian chung quanh, Thật ra việc này hắn đã làm không biết bao nhiêu lần, nhưng đều chẳng thu được kết quả gì. Nhìn đi nhìn lại thì các vì sao ở giữa “tinh không” cùng với những đường nét trên “bàn cờ” chẳng cỏ một quy luật hay một điểm khác thường nào. Nhưng trong đó dường như ẩn chứa một thứ gì đó cao thâm huyền bí, làm cho hắn muốn đắm chìm vào.

Mạc Vấn tập trung tinh thần thử cảm ứng những ngôi sao chung quanh hắn, Cuối cùng hắn lại phát hiện những ngôi sao này như bóng hình dưới nước, hư huyễn mờ ảo, không cách nào chạm tới. có thể trong hàng ngàn hàng vạn ngôi sao ở đây có ẩn chứa bí mật nào đó, nhưng số lượng thật không thể nào đếm hết. Muốn đem toàn bộ những ngôi sao này dò xét một lần quả thật là chuyện viễn tưởng mất rồi.

Tiếp đó Mạc Vấn chuyển sang quan sát những đường nét dưới chân, Nếu nói nó là bàn cờ thì không đúng lắm, đường nét khá lộn xộn, đan xen lẫn nhau tầng tầng lớp lớp, tạo thành một cái hình vẽ hết sức trừu tượng.

Cũng có thể … đây là một loại trận văn đặc biệt Mạc Vẩn quan sát hình ảnh dưới chân, lấy phương pháp suy diễn cấm trận mà tìm hiểu những đường nét này. Hắn vận dụng hơn một trăm loại quy luật suy diễn khác nhau, nhưng tất cả đều không giống, khó lòng có thể diễn biến ra toàn bộ. Đường nét trên bàn cờ quả thật quá hỗn loạn, bố trí không theo một quy tắc nào cả. Hơn nữa, nếu vận chuyển linh lực theo những đường nét đó, linh lực không bị tiêu tán thì cũng xung đột lẫn nhau. Ngay cả một người mới nhập môn nghiên cứu cấm trận cũng chẳng bao giờ mắc vào sai lầm như vậy.

Mạc Vẩn ở trong Diễn Tâm Thần cảnh suy diễn mười ngày liền, cuối cùng chỉ có thể thất vọng mà từ bỏ. Đường nét trên bàn tờ này giống như bị đám trè con tinh nghịch vẽ nên, chẳng hề có một chút huyền ảo nào.

Sao có thể như vậy được chứ? Không thể nào là vậy? Đến lúc này Mạc Vấn cảm thấy thực sự sợ hãi, rẩt có thể lần này hẳn sẽ bị giam cầm tại nơi đây. Hiện tại hắn đã lĩnh ngộ hoàn toàn cấm chế nhất giai, có thể phá giải tất cả cấm trận nhất giai trong chốc lát. Cấm trận nhị giai hắn cũng nắm được nguyên lý cơ bản, thì cần có đủ thời gian sẽ tìm ra phương pháp giải trừ. Mà cấm trận tam giai thì hắn mới chỉ nghiên cứu qua hai loại đại trận là Địa Từ Trọng Nguyên Kiếm trận và Tam Chuyển Thủy Vân Kiếm trận, về nguyên lý cơ bản thì hắn cũng thấu hiểu đôi chút nhưng chỉ dựa vào những kìến thức của hắn về cấm trận cấp thấp thì việc phá giải quả thật quá gian nan, việc này chẳng khát gì tự mình sáng tạo ra cấm trận, mặc dù có Diễn Tâm Thần Cảnh trợ giúp sợ rằng đến lúc Đầm Lầy Mê Vụ mở ra lần nữa hắn mới có thể làm được

Ba mươi sáu năm, có lẽ phải đợi thêm ba mươi sáu năm.

Mạc Vấn thở dài nhìn bàn cờ dưới chân lần cuối. Tâm thần quan tưởng tới bí âm chữ “úm”, không gian trong Diễn Tâm Thần Cảnh trở thành méo mó vặn vẹo, tinh không cùng với bàn cờ như hòa vào với nhau. Mà đúng lúc này, cảnh tượng tại vị trí giao hòa đột nhiên biến hóa, tựa như hình vẽ trên trang giấy bước vào không gian lập thể. Hình ảnh này chỉ khẽ thoáng qua, mơ hồ giống như ảo giác. Đợi đến lúc Mạc Vấn muốn nhìn thật kỹ thì một vòng xoáy xuất hiện hút hắn vào bên trong, đưa hắn rời khỏi Diễn Tâm Thần cảnh.

“Hình ảnh vừa rồi là ảo giác hay sao?”

Mạc Vấn ngồi trong đại điện không dám tin vào những gì mình nhìn thấy. Nhưng hiện tại hắn không thể bỏ qua bất cứ một chi tiết khác thường nào, biết đâu đấy sẽ là điểm mấu chốt giúp hắn giải khai Diễn Tâm Thần cảnh.

Mạc Vấn nghi ngơi một lát, để cho tinh thần tỉnh táo nhất. Sau đó hắn lại tiến vào Diễn Tâm Thần Cảnh.

Lần này Mạc Vấn tập trung toàn bộ tinh thần, quan sát tẩt cả những biển đổi nhỏ nhất của tinh không cùng với bàn cờ. Sau đổ hắn bẳt đầu quan tưởng bí âm chữ “úm”, không gian bắt đầu biến hóa.

“Tinh không” và “bàn cờ” tiếp xúc với nhau một lần nữa. Ngay khi những ngôi sao kia chạm tới bàn cờ, đường nét trên bàn cờ giống như được truyền cho sinh mệnh, từ trên mặt phẳng bổng chốc bay lên, ghép lại với nhau thành một đồ án lập thể lơ lửng giữa không gian. Hầu hết các vì sao đều tan biến vào hư vô, chỉ còn một phần nhỏ dung hòa hoàn mỹ với các tiếp điểm trên đồ án.

Mạc Vấn còn muốn quan sát đồ án kìa kỹ càng hơn, nhưng lúc này lực hút truyền đến, kéo hắn ra ngoài.

Mạc Vấn cảm thấy nội tâm rạo rực không, thèm dừng lại để không và những đường nét trên bàn cờ. Thời gian chậm rãi trôi qua, ý nghĩ của hắn càng lúc càng trở nên rõ ràng.

“Tìm được rồi!”

Mạc Vấn tạm ngừng suy diễn, nghỉ ngơi một lát, sau đó quan tưởng tới bí âm chữ “úm”.

Tinh hà biến mất, bàn cờ bay lên. Mạc Vấn cố gắng ghi nhớ vị trí của các ngôi sao dung nhập vào trong tiếp điểm. Đương nhiên số lượng ngôi sao nhiều như thế, chỉ dựa vào tâm thần cảnh giới hiện tại của Mạc Vấn làm sao có thể ghi nhớ hết được, không và những đường nét trên bàn cờ.

Những phần mà hắn nhớ được chỉ như muối bỏ biển mà thôi.

Vừa đặt chân tới bên ngoài, Mạc Vấn tiếp tục tiến vào Diễn Tâm Thần Cảnh.

Hắn đứng ở trên bàn cờ, tìm kiếm những ngôi sao mà hắn quen thuộc, dùng lực lượng tinh thần để đánh dấu những ngôi sao này. Sau đó hắn quan sát bàn cờ dưới chân, tập trung toàn bộ tinh thần suy diễn. Thời gian trôi đi, đường nét trên bàn cờ bắt đầu chuyển động. Từng đường từng nét từ trong mặt phẳng chầm chậm bay lên, đan xen với nhau thành vô số tiếp điểm, vừa vặn tương dung với những ngôi sao lúc trước.

Đương nhiên những hình ảnh này chỉ là hư ảo, được Mạc Vấn vẽ lên trong tâm trí của mình.

Toàn bộ các đường nét trở về vị trí cũ, dung hợp hoàn toàn với các vì sao hóa thành một đồ án trong tâm thần của Mạc Vấn.

“Đây là… trận văn của Diễn Tinh Thần Cấm!”

“Thì ra đây chính là bí mật của Diễn Tâm Thần Cảnh.”

Mạc Vấn hít một hơi thật sâu, đến lúc này hắn đã hiểu được vì sao mình dùng phương pháp của cấm trận để suy diễn những đường nét trên bàn cờ mãi mà không được. Nguyên nhân là do trận văn của Diễn Tinh Thần Cấm được khắc họa trong không gian lập thể. Thử nghĩ xem, tất cả đường nét của trận văn trong không gian lập thể được vẽ trên một mặt phẳng, hiểu được mới đúng là chuyện lạ.

Ổn định tâm thần, Mạc Vấn bât đầu suy diễn trận văn. Hắn đem một phần trận văn mà mình phá giải được khắc sâu trong tâm trí, ghi nhớ đến từng chi tiết nhỏ nhất, Cuối cùng, hắn quan tưởng bí âm chữ “úm” thoát khỏi Diễn Tinh Thần Cấm, nhưng trước đó không quên đem một phần tiếp điểm nhớ kỹ, đợi lần sau tiến vào sẽ tiểp tục phá gìải trận văn.

Cứ như vậy, Mạc Vấn tìm hiểu trận văn của Diễn Tinh Thần Cấm, Trận văn mỗi lúc một nhiều, tác dụng của Diễn Tinh Thần Cấm cũng càng lúc càng rõ rệt.

Sự vận chuyển của Diễn Tinh Thần Cấm đã phá bỏ hoàn toàn các lý thuyết về cấm trận mà hắn biết, tự nó tạo thành một hệ phái hoàn toàn khác biệt. Nếu không phải được các tiếp điểm chỉ đường dẫn lổi, sợ rằng Mạc Vấn không bao giờ hiểu được loại cấm trận này. Hơn nữa uy lực của nó không phải ở tấn công hay phòng ngự, mà là cấm trận này có khả năng dung hợp. Diễn Tinh Thần Cấm giống như một chiếc bàn cờ, nó đem các loại cấm trận vốn dĩ không thể kết hợp với nhau hòa vào làm một, làm uy lực của bọn chúng gia tăng rất nhiều lần.

Diễn Tinh Thần Cấm ở trong Đại Diễn Điện này không biết có giai vị thế nào, chỉ biết được kết cấu trận văn của nó vô cùng phức tạp. Nếu đem nó so sánh với hai cấm trận tam giai hạ phẩm Địa Từ Trọng Nguyên Kiếm trận cùng Tam Chuyển Thủy Vân Kiếm trận, Mạc Vấn ước đoán ít nhất phải gấp năm mươi lần. Đây là một khái niệm như thế nào? Dựa theo lẽ thường để tính toán, Diễn Tinh Thần Cấm nếu không phải cấm trận tứ giai thì cũng là siêu phẩm trong các loại cấm trận tam giai.

Mạc Vấn nghĩ kỹ thấy việc này cũng khá hợp lý, Cấm chế tam giai không thể nào dung hợp đại trận hộ sơn Huyền Thiên Khảm Thủy Vạn Hỏa Kiếm trận cùng vô số các cấm trận khác của Tâm Diễn Tông được.

Đến khi Mạc Vấn ra ra vào vào Diễn Tâm Thần Cảnh trên dưới một trăm lần, hắn đã nhớ đưực một nửa trận văn. Hắn có thể nắm bắt được quy tẳc vận chuyển cùng với những điểm mấu chốt nhất trong Diễn Tinh Thần Cấm, vì vậy tốc độ phá giải trận văn cũng được đẩy nhanh. Thậm chí hắn không cần phải ghi nhớ tiếp điểm của các ngôi sao, chỉ dựa vào đường nét bên trên bàn cờ cũng có thể suy diễn ra trận văn.

Khi Mạc Vấn thấu hiểu được toàn bộ trận văn, đã là một ngày một đêm sau đó. Tinh thần của hắn vô cùng mệt mỏi. Ngược lại nguyên linh cùng với kiếm thức của Mạc Vấn thông qua việc suy diễn trận văn, giống như trải qua một quá trình biến hóa, trở nên thông thấu hơn nhiều, cảnh giới của hắn cũng tiến bộ một bước thật dài, chỉ cần có đủ thời gian, hắn sẽ bước vào Kiếm Cương trung kỳ.

“Hôm nay cách thời điểm Huyền Thiên Khảm Thủy Vạn Hóa Kiếm trận mở ra chỉ còn năm ngày nữa, thành công hay thất bại sẽ quyết định bởi hành động lần này.”

Mạc Vấn điều chỉnh lại tinh thần, tiếp tục tiến vào Diễn Tâm Thần Cảnh . Hắn dung nhập tâm thần vào trong bàn cờ, các đường nét lộn xộn trên bàn cờ nhanh chóng biến thành một loại trận văn huyền ảo, lơ lửng giữa không gian.

Sau một hồi, Mạc Vấn tìm được trận nhãn trọng tâm nhất của Diễn Tinh Thần Cấm. Hẳn đưa tâm thần vào trong tiếp điểm trên trận nhãn. Ngay khi tâm thần hoàn toàn dung hợp vào trong tiếp điếm, Mạc Vấn cảm thấy mình tiến vào một đường hầm thời không, theo trận văn mà lan tỏa. Thông qua các tiếp điểm, Mạc Vấn đem tâm thần của mình bao phủ toàn bộ trận văn.

Diễn Tâm Thần Cảnh đột nhiên biến hóa, giống hệt như lúc Mạc Vấn rời khỏi nơi đây. Tinh hà biến mất bàn cờ bay lên, giao hòa với nhau, hóa thành một hình ảnh khổng lồ rực rỡ.

Từng tia trận văn màu bạc lấy chủ cấm làm trung tâm, tỏa ra trong hư không, vươn tới từng góc nhỏ trong Đầm Lầy Mê Vụ.

Tại thời khắc này, Mạc Vấn cảm thấy mình như một vị thần bất khả xâm phạm. Ý niệm của hắn cỏ thể xuyên qua cấm trận, không bị ngăn cách bởi không gian. Khắp cả Đầm Lầy Mề Vụ rộng hơn ba nghìn dặm, chỉ cần có cấm trận, ý niệm của hắn đều có thể tới được!