Chương 223: Ám chiến

Truyền Kiếm

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Gián điệp của Cổ Yêu nhất tộc!

Tội danh này quả thật quá lớn! Từ thời Viễn Cổ, con người đã tranh đoạt không gian sinh tồn với Yêu tộc, cố gắng qua biết bao thế hệ, kết quả đã đuổi được Yêu tộc đến phía tây của đại lục. Nhưng lúc nào Yêu tộc cũng muốn đoạt lại vùng đất của tổ tiên khi xưa, vì thế mà xung đột ở Ngoại Vực cứ dây dưa mãi không ngừng, rồi cứ qua ba trăm năm sẽ lại diễn ra một chiến dịch tổng lực xâm lấn. Cổ Yêu là tên gọi chung của Yêu tộc cấp cao, bọn chúng mang trong mình huyết mạch cường đại của Yêu tộc Viễn Cổ, khác biệt hoàn toàn so với những Yêu thú sống đơn lẻ trong Tứ Đại Kiếm Vực. Trí tuệ của Cổ Yêu cũng không thua kém Nhân Tộc, khi đạt tới một cảnh giới nhất định lập tức chúng có thể bỏ đi thân thể yêu thú, hóa hình thành người. Sự thật đúng là đã từng xảy ra việc có Yêu Tộc hóa hình lẻn vào một vài Tinh Các trong Tứ đại Kiếm Vực, hơn nữa những tên Cổ Yêu kia cũng nổi danh với thể chất rất mạnh mẽ.

Bây giờ nghĩ lại việc Mạc Thu chưa từng sử dụng qua tu vi của bản thân, mà kiếm khí vừa sử dụng cũng là do kiếm trận trên cánh tay Khôi Lỗi kích phát, đúng là có điểm nghi ngờ!

Dẫu vậy, Hư Không lão tổ chỉ dựa vào một cái mặt nạ mà đã suy đoán vị đệ tử Thiên Trì Kiếm Tông đứng đầu Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội có thể là gián điệp của Cổ Yêu nhất tộc, không khỏi quá mức võ đoán, thậm chí còn ở ngay trước mặt Thiên Trì Kiếm Tông.

Những Linh Kiếm Sư có đầu óc nhanh nhạy, không khó để bọn họ phát hiện ra nguyên nhân sâu xa bên trong. Cả đám ngoan ngoãn ngậm miệng lại, kiên nhẫn chờ đợi kịch hay sắp diễn ra. Đối với những tiểu Kiếm Môn như bọn họ mà nói, có cơ hội được chứng kiến xung đột giữa các đại Kiếm Tông, cũng là một việc trọng đại chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.

Sắc mặt Đinh Hàn tuy tái nhợt nhưng vẫn cứng cỏi nói: “Tiền bối, xin thứ cho Thiên Trì Kiếm Tông chúng ta không thể chấp nhận suy đoán của ngài.”

“Bổn tọa chính là là phó Các chủ của Tử Vân Tinh Các, đại biểu cho chức trách, quyền lực của Tông Hội đứng đầu Tinh Các. Thiên Trì Kiếm Tông của ngươi là một trong mười bốn Kiếm Tông, phải chịu sự ước thúc của Tinh Các Tông Lão Hội. Ngươi từ chối quyết định của bổn tọa, chẳng lẽ muốn rời khỏi Tinh Các sao?”

Hai mắt Hư Không lão tổ lóe lên hàn quang, nhìn chằm chằm vào Đinh Hàn.

Mồ hôi lạnh chậm rãi chảy ra trên mặt Đinh Hàn. Với trí tuệ của người đang đảm nhiệm vị trí Chưởng Tông, đương nhiên hắn hiểu rõ mấu chốt của vấn đề. Mặt nạ trên mặt Mạc Vấn chỉ là cái cớ để Hư Không lão tổ thực hiện ý đồ của mình, mục đích thật sự của hắn là muốn ép Thiên Trì Kiếm Tông phải bày tỏ thái độ!

Trong nội bộ Tinh Các, tuy bề ngoài biểu hiện ra vẻ bình tĩnh, nhưng bên trong lại đầy rẫy sự tranh đấu, cho dù Thiên Trì Kiếm Tông muốn đứng ngoài cuộc cũng không có khả năng.

Cổ họng Đinh Hàn khô khốc, uy hiếp của Hư Không lão tổ làm hắn phân vân, lần này một khi thật sự cúi đầu trước Hư Không lão tổ, như vậy Thiên Trì Kiếm Tông bọn hắn sẽ buộc phải đối đầu với Hư Không Kiếm Tông, hơn nữa còn vĩnh viễn không có ngày nổi danh.

“Hư huynh, có hơi quá rồi.” Bỗng nhiên một giọng nói lạnh nhạt ung dung truyền tới.

Ánh mắt Hư Không lão tổ chợt trầm xuống, mặt không biểu tình nhìn về phía Tử Hàm Dương: “Tử huynh còn có cao kiến gì sao? Chẳng lẽ cho rằng suy đoán của tại hạ có gì không ổn? Đừng quên, tao ngộ tại Thanh Hà Tinh Các năm đó vẫn còn rõ mồn một trước mắt. Để cho Mạc Thu tháo mặt nạ xuống chứng minh bản thân cũng chỉ vì mục đích an toàn, nếu như hắn thật sự không có vấn đề gì thì gỡ mặt nạ xuống, thế nhưng bọn họ lại ra sức khước từ khiến cho người khác không khỏi nghi ngờ.”

Sắc mặt Tử Hàm Dương cũng sa sầm: “Có phải Hư huynh cũng muốn nghi ngờ cả Linh Chủ đại nhân?”

“Không có, đây chỉ là suy luận của ta! Cổ Yêu nhất tộc thần thông quảng đại, chúng có năng lực giấu diếm được sự kiểm tra của Linh Chủ đại nhân cũng không phải là không thể, năm đó Linh Chủ của Thanh Hà Tinh Các không phải cũng bị qua mặt hay sao?”

Hư Không lão tổ thản nhiên nói, không hề có ý nhượng bộ. Nhưng sau khi hắn vừa nói xong câu đó, tất cả Linh Kiếm Sư đang đứng tại đây đều cảm thấy bầu trời đột nhiên tối lại, không phải tối thật sự, mà chỉ là ảo giác trong tâm hồn, dường như có vật gì đó che kín cả bầu trời.

Khóe mắt Hư Không lão tổ giật giật, thân thể cũng chợt khẩn trương, hắn biết rõ loại cảm giác này đến từ đâu, hiển nhiên là một tồn tại nào đó vừa mới có chút khó chịu đối với hắn, thế nhưng hiện giờ đã như tên lên dây không bắn không được rồi, hơn nữa với thân phận của người nọ có lẽ sẽ không quản đến những việc nhỏ ở trong Tinh Các.

“Hư phó Các chủ, thật sự phải làm vậy sao?” Tử Hàm Dương tuy vẫn bảo trì vẻ bình tĩnh, nhưng ai cũng nghe được trong giọng nói kia lộ ra sự giận dỗi tạo thành một vòng áp lực vô hình.

“Vì lo lắng cho sự an toàn của toàn bộ Tử Vân Tinh Các, nhất định phải làm!” Hư Không lão tổ nói như chém đinh chặt sắt.

Hai vị chính phó Các chủ đối chọi gay gắt, dường như làm cho sức nóng của toàn bộ hội trường cũng giảm đi vài lần.

“Ha ha, nếu như ý kiến của chính phó Các chủ đã không hợp nhau, vậy thì việc này cứ làm theo quy củ của Tinh Các Tông Lão Hội đi.” Một tiếng cười khẽ vang lên phá vỡ bầu không khí nặng nề, lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông mỉm cười nói.

“Không thỏa đáng lắm, trưởng thượng Tông Lão Hội chỉ có sáu vị, vẫn chưa tới một phần ba, kết quả bỏ phiếu cũng không được coi là đầy đủ.” La Âm Sơn thản nhiên nói.

“Cho dù trưởng thượng không đến đông đủ, nhưng tất cả Chưởng Tông đều đã tề tụ, bọn họ chính là Chưởng Tông của mười bốn Kiếm Tông, cũng có quyền quyết định nghị sự của Tinh Các. Chi bằng cứ để cho bọn hắn thay thế Tông Lão Hội bỏ phiếu, như vậy đối với Mạc Thu cũng càng thêm công bằng.” Lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông cười nói.

“Đề nghị của Nguyên kiếm hữu cũng không tệ, lão phu đồng ý.” Lão tổ Vô Vi Kiếm Tông bình thản nói.

“Nhạc kiếm hữu quyết định thế nào?” Lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông mỉm cười nhìn về phía lão tổ Huyền Trọng Kiếm Tông.

Lão tổ Huyền Trọng Kiếm Tông liếc nhìn hắn một cái rồi nhắm mắt lại: “Ta ủng hộ quyết định của hai vị Các chủ.”

Cáo già! Trong lòng lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông thầm mắng một tiếng, song trên mặt thủy chung vẫn bảo trì thái độ. Mấy Lão tổ Kiếm Nguyên không hẹn mà cùng hướng ánh mắt về phía Tử Dương lão tổ – Tử Hàm Dương!

Tử Hàm Dương mặt không biểu tình, lạnh lùng nói: “Việc này cứ làm như vậy đi.”

Các chủ giải quyết dứt khoát, vì một vấn đề nho nhỏ mặt nạ trên mặt một gã hậu bối, thoáng một phát bay lên thành vấn đề Tinh Các Tông Lão Hội tiến hành nghị sự để đưa ra quyết định, đúng là sự việc chưa từng xảy ra từ trước tới nay. Nhưng không một ai trong số những Linh Kiếm Sư ở phía dưới cảm thấy buồn cười, sau hơn trăm năm mâu thuẫn trong nội bộ Tử Vân Tinh Các vốn yên ổn bình tĩnh lại một lần nữa ngoi lên mặt nước. Diệu Dương Kiếm Tông bởi vì sự xuất hiện của Thiên Trì Kiếm Tông mà trở nên gay gắt, rồi cuối cùng từ Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội mà bùng phát. Hiện giờ đã khiến cho đại biểu của hai thế lực Các chủ và phó Các chủ chính diện giao phong.

“Các ngươi đều là Chưởng Tông của các Kiếm Tông, có lẽ đều hiểu rõ hậu quả của việc này, phải suy nghĩ cho toàn bộ an nguy của Tinh Các. Bổn tọa hi vọng các ngươi thận trọng mà cân nhắc hậu quả.” Hư Không lão tổ phát biểu mở màn bằng một đoạn văn đầy tính uy hiếp.

Sắc mặt của tất cả Chưởng Tông đều có phần mất tự nhiên, vẻ mặt mỗi người đều lộ ra sự bất an. Nếu có lão tổ Kiếm Nguyên ở phía sau làm chỗ dựa thì còn tốt, còn lại hơn một nửa Kiếm Tông không có Kiếm Nguyên Lão Tổ tới tham gia Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội lần này, không thể nghi ngờ áp lực từ Hư Không lão tổ đối với bọn hắn là rất lớn.

“Mọi người hãy quyết định theo suy nghĩ của mình, làm điều không thẹn với lương tâm là được.” Tử Hàm Dương nói lời trấn định những vị Chưởng Tông đang có vẻ dao động, song hiệu quả như thế nào, cũng chỉ có trời mới biết.

“Giơ tay tán thành việc Mạc Vấn tháo mặt nạ xuống chứng minh bản thân mình.” Lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông quét mắt liếc nhìn mười bốn vị Chưởng Tông, rồi thản nhiên nói.

Chưởng Tông Hư Không Kiếm Tông, Diệu Dương Kiếm Tông, Vô Vi Kiếm Tông dường như đồng thời giơ tay phải lên.

Dừng lại thời gian khoảng hai tức, ngay sau đó Chưởng Tông Hạo Thiên Kiếm Tông cũng giơ tay phải lên.

Bốn so mười!

“Còn ai ủng hộ không?” Vẻ mặt lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông vẫn bảo trì bình tĩnh, nhìn không ra bất cứ sự lo lắng nào.

“Hì hì, ta cũng rất muốn nhìn một chút xem đệ nhất nhân lần này của Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội có bộ dáng ra sao, cho nên ta cũng góp một tay.” Chưởng Tông Tố Tâm Kiếm Tông cười hì hì giơ bàn tay trắng như ngọc lên.

“Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội là thịnh hội quan trọng nhất của Tinh Các, có lẽ thận trọng một chút cũng tốt, lão phu đồng ý tra xét thân thể.” Chưởng Tông Dịch Thiên Kiếm Tông giơ tay phải lên.

Sáu so tám!

Chưởng Tông Ngự Linh Kiếm Tông cũng là nữ tử, mặc dù vẻ mị hoặc mê người so ra còn kém Chưởng Tông Tố Tâm Kiếm Tông nhưng cũng là một mỹ phụ trung niên, lờ mờ còn có thể đoán được lúc còn trẻ hẳn là một nữ tử rất xinh đẹp. Tiếp sau Chưởng Tông Dịch Thiên Kiếm Tông, nàng cũng cười nói: “Muội muội ta cũng muốn góp một tay.”

Bảy so bảy!

Hai mắt Tử Hàm Dương hơi híp lại. Tử Vân Tinh Các vốn gồm có mười ba Kiếm Tông, chuẩn xác mà nói thì được chia làm ba phe thế lực lớn. Một thế lực do Tử Dương Kiếm Tông của hắn cầm đầu, một phe đại biểu cho thế lực của Hư Không lão tổ, phe còn lại là thế lực trung lập. Tố Tâm Kiếm Tông và Ngự Linh Kiếm Tông vốn đều thuộc phe trung lập, không ngờ tới hôm nay cũng lựa chọn đứng thành hàng. Hư Không Kiếm Tông và Diệu Dương Kiếm Tông đúng là cao tay, không biết là do thủ bút của Hư Không lão tổ, hay là của Diệu Dương lão tổ. Hắn đột nhiên cảm giác được có một tấm lưới lớn vô hình đang phủ lên người mình, đang tìm kiếm cơ hội chậm rãi buộc chặt.

Ánh mắt Tử Hàm Dương hơi đổi, liếc nhìn sang vài tên Chưởng Tông còn lại, hắn biết rõ giao phong hôm nay mình đã thất bại. Bảy so bảy nhìn như thể là bất phân thắng bại, nhưng kì thực sức ảnh hưởng của hắn chưa thể khống chế được cả bảy Kiếm Tông. Hai Tông Thiên Ky, Hóa Đan đều là đại biểu của phe trung lập, mà Thiên Trì Kiếm Tông mới vừa gia nhập vào Tinh Các không lâu, thái độ còn chưa rõ ràng. Điểm số chính thức kì thực là bảy so bốn.

“Bảy so bảy tức là hoà bất phân thắng bại!” Đinh Hàn thở dài một hơi, không có quá nửa số người ủng hộ, đề tài thảo luận sẽ không thể thông qua.

Mạc Vấn đứng trên Kiếm đài, từ xa nhìn qua một màn này, nhưng không biết vì điều gì mà trong nội tâm lại không thấy nhẹ nhõm. Hắn cảm thấy một luồng áp lực khiến hắn như thể không thở nổi, loại cảm giác bị người khác sắp đặt mà không có cách nào kháng cự này làm cho hắn muốn giải phóng tất cả Sát Lục Kiếm Ý của mình hủy diệt hết thảy xúc động!

Vẫn còn quá yếu ớt…

Mạc Vấn hít sâu một hơi, nắm tay phải chậm rãi buông lỏng ra.

“Hư phó Các chủ, do số người không vượt qua một nửa, nên đề nghị của ngươi không thể nào thông qua, vì bảo vệ bí mật riêng tư của đệ tử Tinh Các, không được có người lại đưa ra yêu cầu vô lý đối với Mạc Thu.” Tử Hàm Dương thản nhiên nói.

Hư Không lão tổ nhìn thoáng qua mười bốn vị Chưởng Tông một lượt, rồi đột nhiên mỉm cười: “Tử huynh, ngài chớ nôn nóng.”

Ngay sau đó lại có một vị Chưởng Tông giơ tay lên.

Rốt cuộc khuôn mặt Tử Hàm Dương cũng không giữ được vẻ bình tĩnh, khóe mắt hắn khẽ giật.

Bởi vì người này chính là Chưởng Tông Linh Dục Kiếm Tông.

Đây vốn thuộc về thế lực chủ lực của Tử Dương Kiếm Tông, vậy mà bây giờ lại đâm một dao sau lưng!

“Linh Dục Kiếm Tông! Giỏi lắm!” Tử Hàm Dương liếc La Âm Sơn một cái thật sâu. Thật khó mà tưởng tượng, Linh Dục Kiếm Tông cùng với Diệu Dương Kiếm Tông và Vô Vi Kiếm Tông vốn ở thế không đội trời chung vậy mà hiện giờ lại đầu nhập vào phe địch nhân.

La Âm Sơn mỉm cười lạnh lẽo, nhìn thẳng vào ánh mắt Tử Hàm Dương: “Tử Các chủ, ta là lão tổ Kiếm Tông đương nhiên muốn điều tốt cho Kiếm Tông của mình. Chuyến đi Ngoại Vực ba mươi năm sau còn cần Hư huynh cùng Nguyên huynh giúp đỡ.”

“Ngoại Vực chiến trường, thì ra là vậy.” Tử Hàm Dương nhắm mắt lại, sau đó chậm rãi mở ra: “Hi vọng các ngươi sẽ không hối hận với lựa chọn của mình.”

Tám so sáu.

Quyết nghị được thông qua. Mạc Vấn phải tháo mặt nạ xuống tra xét thân thế.

“Mạc Thu, Tinh Các đã ra quyết nghị. Gỡ mặt nạ xuống!” Lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông thản nhiên nói.