Chương 128: Luyện trận

Truyền Kiếm

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Mạc Vấn hơi sững sờ, hắn không ngờ vị Đại trưởng lão Dục Kiếm môn này vậy mà lại thẳng tay hạ lệnh trục khách, xem ra trong suy nghĩ đối phương mình không được coi trọng rồi.

“Tiền bối, vãn bối khi đến đây đã có ý dốc chút sức mọn này, sao có thể chưa làm đã lui ?”

Lạc Tâm nhìn hắn một cái: “Ngươi không sợ Tâm Kiếm môn cùng Kiếm Quang môn trả thù sao?”

“Vãn bối không môn không phái, là một kẻ lang bạt giang hồ, bọn họ muốn đối phó ta cũng phải xem tâm tình ta như thế nào.” Mạc Vấn vô cùng ngạo nghễ nói, thế nhưng hắn tự biết mình có nỗi khổ riêng, hắn đã kết thù với hai đại kiếm môn từ lâu, hơn nữa lại là huyết cừu không thể thỏa hiệp!

Nguyệt Ảnh trợn mắt nhìn thẳng, Mạc Vấn ra sao nàng là người hiểu rõ nhất, nhưng chỉ là nàng tự nhiên sẽ không nhiều chuyện.

Những người khác không rõ suy nghĩ của Mạc Vấn, tất cả đều bị hào khí của Mạc Vấn thuyết phục, nguyên một đám những đệ tử trẻ tuổi kia lại càng lộ ra kính ý trong mắt.

Lạc Tâm lắc đầu: “Tiểu hữu có lòng là tốt, nhưng ở đây hung hiểm vạn phần, tu vi trận đạo của tiểu hữu có lẽ không tệ, chỉ là với cục diện hiện nay không có trợ giúp được bao nhiêu.”

“Vậy xin hỏi tiền bối, hung hiểm lớn nhất trong thế cục hiện nay là cái gì?” Mạc Vấn biết nên thể hiện một chút thủ đoạn.

Lạc Tâm thấy Mạc Vấn còn chưa từ bỏ ý định, liền nói: “Chúng ta bị hai đại kiếm môn bao vây ở trong hạp cốc này, ngươi từ bên ngoài tiến vào, thực lực hai đại kiếm môn có lẽ đã thấy qua, hơn nữa còn có nhân thủ đang lục tục chạy đến. Mà chúng ta ở đây chỉ có từng đó người, lại không có viện binh, ngươi xem chúng ta có khả năng đột phá vòng vây không?”

“Không có.” Mạc Vấn lắc đầu, đúng là như thế, lực lượng hai đại kiếm môn bên ngoài so với Dục Kiếm môn còn nhiều hơn năm phần, sáu đại cường giả Đại Kiếm Cương đang chằm chằm nhìn vào đây, mà bên này Dục Kiếm môn chỉ có bốn gã Kiếm Cương, Đại trưởng lão Lạc Tâm bị trọng thương chưa lành không được tính, lực lượng cấp cao hoàn toàn bị áp chế, không có khả năng đột phá vòng vây thành công.

“Nhưng tiền bối cũng có phù trận Nhị giai Trung phẩm này, bọn chúng muốn phá trận cũng không phải là dễ dàng, hoàn toàn có thể kéo dài thời gian tới lúc thương thế Đại trưởng lão được trị liệu tốt, khôi phục thực lực.” Mạc Vấn nói một câu.

“Không thể đợi đến lúc đó, tối đa chỉ trong ba ngày Đại trưởng lão Tâm Kiếm môn cùng Kiếm Quang môn sẽ xuất hiện bên ngoài kiếm trận, trước mặt hai gã Linh Kiếm sư Kiếm Cương Viên Mãn, kiếm trận Nhị giai Trung phẩm này coi như không có tác dụng, chỉ sợ không chống được một phút đồng hồ.” Lạc Tâm ảm đạm nói.

“Tiền bối nói rất đúng, nhưng đó là trước khi vãn bối tới đây.” Mạc Vấn cười ngạo nghễ: “Xin hỏi thương thế tiền bối còn cần bao lâu nữa mới có thể khôi phục?”

“Bảy ngày, chỉ cần cho ta thời gian bảy ngày, ta có thể khôi phục được chín thành thực lực.” Lạc Tâm chăm chú nhìn vào Mạc Vấn, nói thật trong lòng bà cũng có một chút chờ mong, có lẽ thiếu niên thần bí này thực sự có thể tạo ra kỳ tích.

“Trừ đi ba ngày, nói cách khác thì tòa kiếm trận này cần phải chống đỡ được hai tên Linh Kiếm sư Kiếm Cương Viên Mãn trong thời gian bốn ngày, thật là hơi khó khăn…” Nói đến đây khóe miệng Mạc Vấn hiện ra nụ cười khó hiểu: “Thế nhưng cũng không phải không làm được!”

Trên mặt phần lớn những Linh Kiếm sư đều lộ ra vẻ kinh nghi. Ánh mắt Nguyệt Ảnh hơi mơ hồ, Mạc Vấn hôm nay với ngày trước thật quá khác nhau, trên người toát lên thêm một cỗ khí tức chỉ thuộc về cường giả, thêm thần thái tự tin ngạo nghễ kia lại làm cho nàng ngây người, lòng khẽ rung động.

“Tiểu huynh đệ, ngươi có biện pháp nào sao? Chẳng lẽ ngươi có kiếm trận Nhị giai siêu phẩm hay sao?” Một gã trưởng lão Dục Kiếm môn Kiếm Cương sơ kỳ vội vàng hỏi.

“Kiếm trận Nhị giai siêu phẩm. . . Ta không có!” Mạc Vấn nghĩ một chút, quyết định sẽ không xuất ra Tam Chuyển Thủy Vân kiếm trận, khả năng trên người những trưởng lão Kiếm Cương này có linh thạch Thủy thuộc tính Tam giai, nhưng một phù trận Tam giai Hạ phẩm liên quan quá lớn, không ai có thể bảo đảm những môn nhân Dục Kiếm môn nhìn như lương thiện dễ gần này sau khi nhìn thấy trận bàn có sinh ra tâm tư dòm ngó hay không.

“Hừ. . .”

Mạc Vấn trả lời, làm cho đa số đệ tử Dục Kiếm môn đang hồi hộp vểnh tai đợi câu trả lời cùng thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Mạc Vấn tất nhiên không còn thân thiết như ban đầu, đây không phải là trêu ngươi người khác sao?

Nhìn ra rất nhiều ánh mắt thù địch, Mạc Vấn chỉ cười cười, chậm rãi nói bổ sung: “Chỉ là hiện tại ta không có.”

Những lời nói này như mơ hồ, làm cho mọi người không đoán ra được, nhưng mấy cái đầu kia đã nhanh chóng đoán ra ý nghĩa, việc này không phải quá kinh khủng sao !

“Ý tiểu hữu là tạm thời luyện chế ra một bộ kiếm trận Cao giai?” Một trưởng lão Kiếm Cương sơ kỳ khô khốc hỏi.

Mạc Vấn nhẹ gật đầu: “Đúng vậy.”

Mọi người không có biểu lộ ra vẻ kính nể cùng cuồng hỉ, mà trái lại đều thấy vô cùng kỳ quái, như là đang nhìn vật lạ, chỉ thiếu viết hai chữ “không tin” lên mặt nữa thôi, lời nói quá ngông cuồng rồi.

“Tiểu hữu, ngươi hình như còn chưa có Trúc Cơ?” Từ Huệ nhẹ nhàng nói.

“Vâng.”

“Vậy ngươi làm sao mà luyện chế kiếm trận Nhị giai?” Từ Huệ hỏi.

Luyện chế kiếm trận giai vị khác nhau cần tài liệu giai vị cũng khác nhau, Mạc Vấn còn chưa Trúc Cơ, làm sao luyện hóa tài liệu Nhị giai? Chỉ sợ luyện hóa tài liệu Nhất giai còn quá sức.

“Ta không thể luyện chế, cũng không có nghĩa là các vị không thể.” Mạc Vấn làm ra bộ dáng cao thâm khó dò.

“Tiểu hữu, nếu chúng ta biết luyện chế kiếm trận thì cũng đã không ngồi chờ chết ở đây rồi.” Sắc mặt vài tên trưởng lão Kiếm Cương rất khó coi, bọn hắn đã bắt đầu nghi ngờ tên tiểu tử này ăn nói lung tung trêu đùa bọn hắn.

“Mọi người không cần phải biết, chỉ cần luyện chế theo chỉ dẫn là được rồi.”

Mạc Vấn cũng phát hiện những lão quái Kiếm Cương này đang dần dần hết kiên nhẫn, mình khua môi múa mép như vậy, đấu khẩu với nhau, chỉ sợ không có kết quả tốt đẹp. Trực tiếp vỗ vào kiếm nang, hơn một trăm miếng Diễn Thiên Thần Giám bay ra, rơi xuống đất trống bốn phía xung quanh.

Hơn một trăm miếng phù kiếm Diễn Thiên Thần Giám rơi trên mặt đất, tất cả Linh Kiếm sư trong phạm vi phù kiếm đều cảm thấy tâm thần hoảng hốt, liền phát hiện cảnh vật bốn phía thoáng cái đã thay đổi , biến thành một bầu trời đầy sao.

Một vài trưởng lão Kiếm Cương thiếu chút nữa rút kiếm giết người, thế nhưng đã kiềm chế được, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Mạc Vấn, giống như Mạc Vấn không giải thích rõ ràng liền một kiếm chém qua.

“Không cần kích động, chỉ là một cái ảo cảnh ảnh hưởng tâm thần con người.” Thanh âm Lạc Tâm nhàn nhạt truyền đến, Diễn Thần ảo cảnh của Mạc Vấn có lẽ có thể tạo thành ảnh hưởng nhất định với Linh Kiếm sư Kiếm Cương sơ kỳ, nhưng với Kiếm Cương Đại viên mãn mà nói, chẳng khác gì không khí, chỉ cần thoáng tập trung tư tưởng suy nghĩ là có thể bài trừ tất cả những thứ không có thật này.

“Tiểu huynh đệ, đây là ý gì?” Từ Huệ trấn định lại đầu tiên, bà có thực lực Kiếm Mạch trung kỳ đỉnh phong, ảo cảnh ảnh hưởng đến bà rất nhỏ.

Mạc Vấn chẫm rãi nói: “Đây là vãn bối dùng cấm trận mô phỏng ra một không gian tinh thần, chỉ cần mọi người không kháng cự lực lượng cấm chế ở đây, mở rộng tâm thần, ta có thể đem một ít tin tức chuẩn xác Trận Văn trong đầu truyền cho các vị, đến lúc đó các vị căn cứ vào Trận Văn ta truyền lại luyện chế ra trận khí, kiếm trận có thể tạo thành.”

Nói xong những lời này, cảnh tượng tinh không bốn phía thoáng cái đã biến mất vô tung vô ảnh.

“Chư vị tiền bối còn có thắc mắc nào không?” Trong tay Mạc Vấn cầm một Diễn Thiên Thần Giám phù, nói với vài tên trưởng lão Kiếm Cương còn đang thất thần.

“Tiểu hữu trận đạo đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, lão phu tâm phục khẩu phục, tiểu hữu quyết định như thế nào, cứ việc dặn dò.” Một trưởng lão Kiếm Cương sơ kỳ thở dài nói. Sự tôn kính đối với một đại sư trận đạo, tuổi tác đã không còn quan trọng nữa.

“Tiểu hữu yên tâm mà làm, ta sẽ để cho bọn hắn toàn lực phối hợp với ngươi.” Lạc Tâm cuối cùng một lời đã định, nói thật nàng cũng không nghĩ tới Mạc Vấn có năng lực như vậy, tuổi còn trẻ mà đã có tu vi tài nghệ trận đạo như này, có thể nói là thiên tài! Chỉ sợ hàng loạt đệ tử kiệt xuất của những Kiếm Nguyên kia trong Tinh Các cũng không hơn được? Người này nếu có thể thu về sử dụng, tương lai nhất định là một đại trợ lực cho Dục Kiếm môn.

Mạc Vấn lặng lẽ nhìn thoáng qua Nguyệt Ảnh, thấy ánh mắt Nguyệt Ảnh có chút si mê đang nhìn mình, không khỏi tâm tình chấn động, toàn thân tràn ngập ý chí chiến đấu.

“Chư vị tiền bối, vãn bối cần linh tài luyện kiếm, càng nhiều càng tốt.”

“Có thể.” Lạc Tâm nhẹ gật đầu, linh quang kiếm nang bên hông lóe lên, trên đất trống trước mặt đã xuất hiện hơn mười khối linh tài kim loại lớn nhỏ không đều.

Mạc Vấn thầm hít một hơn khí lạnh, thế mà kém cỏi nhất cũng là Nhị giai siêu phẩm! Có một nửa lại đã đạt tới phẩm chất Tam giai! Quả nhiên là Đại trưởng lão một kiếm môn, Thái Thượng chưởng giáo, tư tàng thật là phong phú.

“Đây vốn là ta muốn tế luyện Linh kiếm một lần nữa sau khi trùng kích Kiếm Nguyên, hiện tại tình thế sinh tử, những vật ngoài thân này cũng không cần lưu lại.”

Mạc Vấn nhìn một chút tài liệu Tam giai kia mà thèm, nhưng vẫn cắn răng nói: “Tiền bối, không cần linh tài Tam giai, ngài tốt hơn vẫn là thu về đi.”

Lạc Tâm cũng không cố chấp, linh quang lóe lên đem những tài liệu phẩm chất Tam giai kia thu về, ở đây ngoại trừ bà ra không có ai có thể luyện hóa tài liệu Tam giai, nhưng hiện tại bà không thể sử dụng tới Kiếm Cương, những tài liệu Tam giai này cũng chỉ là để trang trí.

Từ Huệ cùng vài vị trưởng lão Kiếm Cương kia cũng lần lượt lấy ra đồ riêng của mình, đối với Linh Kiếm sư mà nói, một phần linh tài trên người bị lấy đi đều là chuẩn bị dùng để tế luyện Linh kiếm lần nữa khi tu vi bản thân đột phá.

Vì thế bốn người lấy ra năm khối linh tài Nhị giai Thượng phẩm, hai mươi mấy khối linh tài Nhị giai Trung phẩm, hơn mười khối linh tài Nhị giai Hạ phẩm, để cùng một chỗ có chừng hơn một ngàn cân!

Cuối cùng những đệ tử Kiếm Mạch kỳ cũng lần lượt lấy ra linh tài trên người mình, cũng gom góp ra trọn vẹn hơn hai ngàn cân linh tài Nhất giai.

Trên đất trống chồng chất hơn ba nghìn cân linh tài, tinh khí Kim Anh nồng đậm làm cho lỗ chân lông toàn thân Mạc Vấn đều dễ chịu nở rộng ra, tham lam hấp thu lấy. Nhưng hắn biết rõ những linh tài này không phải để cho mình hấp thu.

Liếc mắt đánh giá các loại linh tài trước mặt, Mạc Vấn tiến lên phân loại linh tài dựa theo giai vị và thuộc tính, sau đó phân phó nói: “Phiền các vị đem những tài liệu này dung luyện tất cả lại, tinh luyện tạp chất trong đó.”

Một vài trưởng lão Kiếm Cương liếc nhìn nhau, lập tức tiến lên bắt đầu luyện hóa. Kiếm Quyết chủ tu của bốn vị trưởng lão có thuộc tính khác nhau, thủ pháp luyện chế tự nhiên cũng không giống nhau, bởi vậy lúc thi triển thủ đoạn tiến hành dung luyện cùng chiết xuất, những đệ tử Kiếm Mạch, Dưỡng của Kiếm Dục Kiếm môn kia đứng xem mà muốn hoa mắt.

Mạc Vấn cũng cẩn thận quan sát những trưởng lão này luyện chế, phát hiện cơ bản đều là giống nhau, đầu tiên dùng kiếm khí thẩm thấu vào trong tài liệu, làm cho tài liệu mềm đi, sau đó dưới sự khống chế linh thức tinh vi đem tạp chất bài trừ.

Làm việc một mạch đến khi trời sáng, bốn vị trưởng lão mới dung luyện hết hơn ba nghìn cân linh tài giai vị cùng thuộc tính khác nhau này lại một chỗ, biến thành hơn bốn mươi khối.

“Bốn vị trưởng lão trước tiên hãy nghỉ ngơi một chút, vãn bối sẽ xem xét qua Trận Văn kiếm trận.”

Bốn người Từ Huệ nhẹ gật đầu, mọi người thật sự cũng mệt muốn chết rồi, lập tức ngồi xuống đất nhắm mắt dưỡng thần.

Mà Mạc Vấn thì đang ngồi ngay ngắn phía trước bốn mươi khối linh tài kia, tâm thần nhanh chóng suy diễn, tính toán nên luyện chế một tòa đại trận như thế nào.