Chương 34 : Hạt trí tuệ

Tam Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

85.000 giờ Tam Thể (khoảng 8,6 năm Trái đất) sau.

Nguyên thủ ra lệnh mở cuộc họp khẩn cấp toàn thể quan chức hội đồng chấp chính của thế giới Tam Thể, đây là điều rất không bình thường, nhất định là có sự kiện quan trọng gì đó.

20.000 giờ Tam Thể trước, hạm đội Tam Thể đã khởi hành, bọn họ chỉ biết được phương hướng đại khái của mục tiêu, mà không biết khoảng cách đến đó. Có lẽ, mục tiêu ở cách xa hàng chục triệu năm ánh sáng, thậm chí là ở đầu bên kia của hệ Ngân Hà cũng không chừng. Trước biển sao mênh mông phía trước, đây là một cuộc viễn chinh với hy vọng cực kỳ mỏng manh.

Hội nghị của các quan chức chấp chính được tổ chức dưới bia kỷ niệm hình con lắc đơn khổng lồ. (Khi đọc đến đoạn này, Uông Diểu không khỏi nhớ đến hội nghị Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc trong trò chơi Tam Thể, sự thực là, bia kỷ niệm hình con lắc đơn khổng lồ là một trong rất ít sự vật trong trò chơi thực sự tồn tại ở thế giới Tam Thể.)

Việc Nguyên thủ lựa chọn địa điểm của cuộc hội nghị này, khiến đại đa số người tham gia cảm thấy rất khó hiểu. Kỷ nguyên Hỗn loạn vẫn chưa kết thúc, vầng Mặt trời rất nhỏ vừa mới dâng lên phía chân trời kia có thể lặn bất cứ lúc nào, thời tiết lạnh giá dị thường, đến nỗi những người tham gia hội nghị buộc phải mặc lên người bộ trang phục giữ nhiệt bằng điện kín mít hoàn toàn. Qủa lắc kim loại khổng lồ dao động đầy khí thế, quất vào bầu không khí lạnh căm căm, vầng dương nhỏ phía chân trời kéo bóng nó đổ dài trên mặt đất, trông như thể một người khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất đang bước đi. Trước ánh mắt chăm chú của toàn thể hội nghị, Nguyên thủ đứng trên bệ đỡ con lắc, gạt một công tắc màu đỏ, đoạn quay người lại nói với các quan chức của hội đồng:

“Ta vừa tắt nguồn điện của con lắc khổng lồ này, nó sẽ chầm chậm dừng lại do sức cản của không khí”

“Nguyên thủ, tại sao lại làm vậy?” Một quan chức hỏi.

“Chúng ta đều hiểu rõ hàm nghĩa lịch sử của con lắc khổng lồ này, nó dùng để thôi miên Thượng Đế. Hiện giờ, chúng ta đã biết, Thượng Đế thức tỉnh thì có lợi hơn cho văn minh Tam Thể, ông ta bắt đầu bảo hộ cho chúng ta rồi.”

Tất cả đều im lặng, ngẫm nghĩ ý nghĩa của những lời Nguyên thủ nói. Sau khi con lắc đung đưa được ba lượt, có người cất tiếng hỏi: “Văn minh Trái đất trả lời rồi hả?”

Nguyên thủ gật đầu: “Đúng vậy, nửa giờ Tam Thể trước, ta nhận được báo cáo, hồi đáp lại thông điệp cảnh cáo kia”

“Nhanh vậy sao?! Thông điệp cảnh cáo được gửi đi mới chỉ có hơn 80.000 giờ, thế tức là, tức là…”

“Tức là, văn minh Trái đất cách chúng ta chỉ có 40.000 giờ ánh sáng”

“Đó chính là ngôi sao ở gần chúng ta nhất còn gì?!”

“Đúng vậy, thế nên ta mới nói: Thượng Đế đang đứng về phía văn minh Tam Thể”

Sự mừng rỡ điên cuồng lan đi khắp hội trường, nhưng lại không thể bộc lộ hoàn toàn, mà như ngọn núi lửa bị nén xuống. Nguyên thủ biết rõ, để cho cảm xúc yếu đuối này bùng phát sẽ có hại, vậy nên, ông ta lập tức giội xuống “núi lửa” một gáo nước lạnh:

“Ta đã ra lệnh cho hạm đội Tam Thể bay về phía ngôi sao ấy, nhưng sự việc không lạc quan như các vị tưởng tượng đâu, với tình hình trước mắt, hạm đội đang bay về phía mộ phần của chính họ.”

Lời nói này của Nguyên thủ khiến các vị quan chức trong hội đồng lập tức bình tĩnh lại.

“Có người nào hiểu ý ta không?” Nguyên thủ hỏi.

“Tôi hiểu.” Viên quan chức phụ trách khoa học đáp, “Chúng ta đều đã nghiên cứu rất tỉ mỉ thông điệp đầu tiên đến từ Trái đất, trong đó, phần đáng chú ý nhất là lịch sử văn minh của họ. Hãy nhìn vào sự thực dưới đây: Loài người ở đó đã mất hơn 100.000 năm Trái đất để đi từ thời đại săn bắn hái lượm đến thời đại nông nghiệp; từ thời đại nông nghiệp đến thời đại công nghiệp chỉ cần có mấy nghìn năm tính theo thời gian Trái đất; mà từ thời đại công nghiệp tiến lên thời đại nguyên tử, chỉ có hai trăm năm; sau đó, chỉ tốn có mấy chục năm, họ sẽ tiến vào thời đại thông tin. Nền văn minh này, có năng lực gia tốc tiến hóa cực kỳ đáng sợ! Mà thế giới Tam Thể, trong hai trăm nền văn minh đã từng tồn tại, kể cả chúng ta, không có nền văn minh nào có thể gia tốc phát triển như thế, sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật của tất cả các nền văn minh Tam Thể đều giữ nguyên một tốc độ, thậm chí còn giảm tốc. Các thời đại kỹ thuật của thế giới chúng ta đều cần thời gian phát triển dài đằng đẵng tương tự nhau”.

Nguyên thủ tiếp lời: “Sự thực là, sau 450 vạn giờ nữa, khi hạm đội Tam Thể đến được hệ hành tinh có Trái đất, trình độ kỹ thuật của nền văn minh ấy đã vượt xa chúng ta mất rồi! Hạm đội Tam Thể vượt qua hành trình dài như vậy, trên đường còn phải xuyên qua hai dải bụi sao, rất có khả năng chỉ có một nửa số phi thuyền là đến được Hệ Mặt trời, phần còn lại sẽ tổn thất trong hành trình dài đằng đẵng đó. Đến lúc ấy, hạm đội Tam Thể sẽ không chịu được một đòn tấn công của văn minh Trái đất… chúng ta không phải đang lên đường viễn chinh, mà là đi đâm đầu vào chỗ chết!”

“Nếu thật sự như vậy, Nguyên thủ, vẫn còn một khả năng đáng sợ hơn…” Quan chức phụ trách quân sự nói.

“Đúng thế, chuyện này có thể dễ dàng nghĩ ra. Vị trí của văn minh Tam Thể đã bị bại lộ, để loại bỏ sự uy hiếp trong tương lai, hạm đội vũ trụ của Trái đất sẽ phản kích đến hệ hành tinh của chúng ta. Rất có khả năng, trước khi Mặt trời bành trướng nuốt trọn hành tinh này, văn minh Tam Thể đã bị người Trái đất hủy diệt mất rồi.”

Viễn cảnh rực rỡ trước mắt đột nhiên trở nên ảm đạm mờ mịt như vậy, khiến cả hội trường lặng đi hồi lâu.

Nguyên thủ nói tiếp: “Bước tiếp theo mà chúng ta cần làm, chính là ngăn cản khoa học của Trái đất phát triển. Từ khi nhận được thông điệp đầu tiên, chúng ta đã bắt đầu đặt ra kế hoạch trên phương diện này rồi. Hiện nay, đã xuất hiện một điều kiện rất có lợi để thực hiện những kế hoạch này: thông điệp hồi đáp mà chúng ta nhận được lần này, là do một kẻ phản bội văn minh Trái đất phát ra, vì vậy, chúng ta có lý do để suy đoán rằng, trong nội bộ văn minh Trái đất có tồn tại một lực lượng tương đối đông đảo những kẻ đối lập, chúng ta cần phải lợi dụng cho tốt lực lượng này.”

“Nguyên thủ, nói thì dễ lắm, môi dây liên hệ giữa chúng ta và Trái đất rất mong manh, hơn 80.000 giờ mới hoàn thành được một lần giao tiếp.”

“Không hẳn vậy, cũng giống như chúng ta, đối với toàn thể xã hội ở thế giới trên Trái đất, việc biết được có một nền văn minh ngoài hành tinh tồn tại là một cơn sốc nặng nề, nó sẽ gây ra ảnh hưởng rất sâu rộng trong nội bộ nền văn minh. Chúng ta có đầy đủ lý do để suy đoán, lực lượng đối lập bên trong nền văn minh Trái đất sẽ tụ tập lại và phát triển.”

“Vậy thì bọn họ có thể làm được gì? Tiến hành phá hoại chắc?”

“Trong khoảng thời gian dài đến 40.000 giờ, bất cứ chiến lược chiến tranh truyền thống hay hoạt động khủng bố nào cũng không có ý nghĩa lớn lao gì, đều có thể hồi phục được. Trong khoảng thời gian dài như thế, muốn ngăn một nền văn minh phát triển, giải trừ vũ trang của nó, thì chỉ có một phương pháp duy nhất, đó là giết chết nền khoa học của nó. Tiếp theo đây, xin mời quan chức phụ trách khoa học giới thiệu vắn tắt ba kế hoạch mà chúng ta đã đặt ra.”

“Kế hoạch đầu tiên có biệt danh là “Nhuộm Màu.” Viên quan chức phụ trách khoa học nói, “Lợi dụng các tác dụng tiêu cực mà khoa học và kỹ thuật gây ra, khiến công chúng sợ hãi và chán ghét khoa học, tỷ như vấn đề khoa học kỹ thuật phát triển dẫn đến phá hoại môi trường ở thế giới chúng ta, chắc hẳn là ở Trái đất cũng có, kế hoạch Nhuộm Màu sẽ lợi dụng đầy đủ những nhân tố này. Kế hoạch thứ hai là “Phép Màu”, kiến tạo nên một vũ trụ hư ảo mà logic khoa học không thể giải thích được. Khi hiện tượng giả tạo này kéo dài được một thời gian nhất định, sẽ có thể khiến văn minh Tam Thể trở thành đối tượng thờ phụng của các tín đồ tôn giáo ở thế giới kia, trong tư tưởng của người Trái đất, phương thức tư duy phi khoa học sẽ áp đảo tư duy khoa học, dẫn đến toàn bộ hệ thống tư tưởng khoa học của bọn họ bị sụp đổ.”

“Làm thế nào để tạo ra phép màu?” “Phép màu, sở dĩ trở thành phép màu, mấu chốt là ở chỗ người Trái đất tuyệt
đối không thể nhìn ra bản chất của nó. Việc này có lẽ cần chúng ta chuyển cho lực lượng đối lập ở Trái đất một số kỹ thuật cao hơn trình độ hiện tại của bọn họ.”

“Việc này quá mạo hiểm, cuối cùng ai sẽ bắt được những kỹ thuật này? Gần như là chơi với lửa!”

“Tất nhiên, chuyển kỹ thuật ở tầng mức nào để tạo ra phép màu, chúng ta còn phải nghiên cứu kỹ hơn một bước nữa…”

“Làm phiền ngài phụ trách khoa học dừng lại một chút!” Quan chức phụ trách quân sự đứng lên nói, “Nguyên thủ, tôi muốn bày tỏ cách nhìn của mình: Hai kế hoạch này gần như chẳng có tác dụng gì trong việc tiêu diệt nền khoa học của loài người ở Trái đất cả.”

“Nhưng dẫu sao cũng tốt hơn là không làm gì.”. Quan chức phụ trách khoa học cướp lời tranh biện trước khi nguyên thủ kịp trả lời.

“Cũng chỉ có thế mà thôi”. Quan chức phụ trách quân sự khinh thường nói.

“Ta đồng ý với ông, hai kế hoạch “Nhuộm Màu” và “Phép Màu” chỉ có thể tạo nên một vài nhiễu loạn trong sự phát triển của khoa học ở Trái đất.” Nguyên thủ nói với quan chức phụ trách quân sự, sau đó quay về phía tất cả người dự họp, “Chúng ta cần một hành động mang tính chất quyết định, triệt để chôn vùi khoa học của Trái đất, khiến nó bị khóa chặt ở trình độ hiện tại. Ở đây, chúng ta cần nắm bắt được trọng điểm: mấu chốt của sự phát triển toàn diện của khoa học nằm ở sự phát triển của khoa học cơ bản, mà cơ sở của khoa học cơ bản là ở việc thăm dò cấu trúc tầng sâu của vật chất, nếu lĩnh vực này không có tiến triển, khoa học kỹ thuật sẽ không thể nào có được bước đột phá lớn về mặt chỉnh thể. Thực ra, đây không chỉ nhằm vào văn minh Trái đất, mà cũng là nhằm vào tất cả các mục tiêu mà văn minh Tam Thể muốn chinh phục, từ trước khi nhận được tin tức đầu tiên từ hành tinh khác, chúng ta đã bỏ nhiều công sức vào phương diện này, gần đây, đã có nhiều bước tiến mới. Các vị hãy nhìn xem, đó là gì?”

Nguyên thủ chỉ lên bầu trời, các quan chức đều ngẩng đầu nhìn về hướng đó, thấy trên không trung có một vòng tròn đang phát ra ánh kim loại dưới ánh nắng Mặt trời.

“Đó chẳng phải là ụ tàu dùng để xây dựng hạm đội vũ trụ thứ hai hay sao?”

“Không phải, đó là một cỗ máy gia tốc hạt cỡ lớn đang được xây dựng. Kế hoạch xây dựng hạm đội vũ trụ thứ hai đã bị hủy bỏ, toàn bộ tài nguyên đều tập trung cho dự án Hạt trí tuệ.”

“Dự án Hạt trí tuệ?!”

“Đúng thế, ít nhất có một nửa số người ở đây không biết đến kế hoạch này, giờ tôi sẽ mời người phụ trách khoa học giới thiệu nó cho các vị”

“Tôi biết về kế hoạch này, nhưng không ngờ đã tiến hành đến mức độ này.” Quan chức phụ trách công nghiệp nói.

Quan chức phụ trách văn hóa giáo dục lên tiếng: “Tôi cũng biết, nhưng cảm giác nó giống như một câu chuyện thần thoại vậy.”

“Dự án Hạt trí tuệ, nói tóm lại chính là cải tạo một hạt proton thành một máy tính siêu trí tuệ.” Quan chức phụ trách khoa học nói.

“Đây là một ảo tưởng khoa học đã được lưu truyền rộng rãi, mọi người đều đã nghe về nó rồi.” Quan chức phụ trách nông nghiệp lên tiếng, “Nhưng muốn hiện thực hóa nó, thì vẫn hơi bất ngờ một chút. Tôi biết, các nhà vật lý của chúng ta đã có thể điều khiển chín chiều trong cấu trúc mười một chiều của thế giới vi mô, nhưng chúng ta vẫn không sao tưởng tượng nổi, họ có thể đưa một cái kẹp nhíp vào trong hạt nhân nguyên tử, lắp ghép các bảng mạch phức tạp bên trong đó hay sao?”

“Tất nhiên là không được, việc khắc các bảng mạch vi mô chỉ có thể thực hiện ở trong thế giới vĩ mô, vả lại còn chỉ có thể tiến hành trên mặt phẳng hai chiều của thế giới vĩ mô. Vì vậy, chúng ta cần phải tiến hành mở ra cấu trúc hai chiều của một proton.”

“Từ cấu trúc chín chiều mở ra thành cấu trúc hai chiều? Diện tích sẽ lớn chừng nào?”

“Rất lớn, ông sẽ thấy thôi.” Quan chức phụ trách khoa học mỉm cười nói.

Thời gian trôi đi, lại thêm 60.000 giờ Tam Thể nữa trôi qua. 20.000 giờ Tam Thể sau khi cỗ máy gia tốc khổng lồ trên không gian được xây dựng hoàn thành, việc triển khai cấu trúc hai chiều của một proton sẽ được tiến hành trên quỹ đạo của hành tinh Tam Thể.

Đây là một ngày gió nhẹ nắng đẹp thuộc kỷ nguyên Hằng định, bầu trời trong veo. Hệt như lúc hạm đội Tam Thể khởi hành vào 80.000 giờ Tam Thể trước đó, mọi người trong thế giới Tam Thể đều ngước lên nhìn bầu trời, nhìn vòng tròn khổng lồ ấy. Nguyên thủ và toàn thể quan chức trong hội đồng phụ trách lại một lần nữa đứng dưới bia kỷ niệm hình con lắc khổng lồ, con lắc đã ngừng dao động, quả lắc tựa như một khối đá tảng ổn định nằm giữa hai giá đỡ cao lớn, thoạt trông khó thể nào tin được rằng nó đã từng có một thời gian dao động.

Quan chức phụ trách khoa học phát lệnh khởi động chương trình mở ra cấu trúc hai chiều của proton. Trên vũ trụ, xung quanh vòng tròn có ba hình lập phương, đó là các trạm phát điện nhờ phản ứng nhiệt hạch để cung cấp năng lượng cho máy gia tốc, lúc này, những miếng tản nhiệt hình dạng như chiếc cánh dài của nó dần dần phát ra ánh sáng màu đỏ sậm. Quan chức phụ trách khoa hoc báo cáo với Nguyên thủ, việc triển khai đang được tiến hành, tất cả đều căng thẳng ngước nhìn máy gia tốc trên cao, không có chuyện gì xảy ra.

1/10 giờ Tam Thể sau đó, quan chức phụ trách khoa học áp tai nghe lên lắng nghe một lúc, đoạn nói: “Nguyên thủ, rất tiếc, việc triển khai đã thất bại, giảm quá mất một chiều, hạt proton bị giảm xuống chỉ còn một chiều.”

“Một chiều? Một đường thẳng?” “Đúng vậy, một đường thẳng mảnh vô cùng, theo lý thuyết mà tính toán, độ dài
của nó cỡ khoảng 1,5 nghìn giờ ánh sáng.”

“Hừ!” Quan chức phụ trách quân sự nói “Lãng phí tài nguyên đủ xây dựng một hạm đội vũ trụ, vậy mà kết quả chỉ có vậy thôi sao?”

“Đây là thí nghiệm khoa học, bao giờ chẳng phải có một quá trình điều chỉnh, đây mới là lần triển khai thực nghiệm đầu tiên thôi mà.”

Mọi người đã thất vọng tản đi, nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc. Proton triển khai thành cấu trúc một chiều vốn dĩ được cho là sẽ vận hành vĩnh viễn trên quỹ đạo đồng bộ của hành tinh, nhưng ma sát do bão Mặt trời sinh ra đã khiến nó giảm tốc, một phần của sợi tơ mảnh ấy rơi trở vào bầu khí quyển. Sáu giờ Tam Thể sau, những người ở ngoài trời đều phát hiện xung quanh có những tia lửa điện kỳ quái, những tia lửa điện ấy hình dạng như sợi tơ mảnh, thoắt cái đã biến mất, thoắt ẩn thoắt hiện. Họ nhanh chóng biết được qua bản tin, đây là hạt nhân nguyên tử triển khai thành cấu trúc một chiều bị tác dụng của lực hấp dẫn rơi xuống mặt đất. Tuy rằng những sợi tơ này vô cùng mảnh, nhưng trường lực của nó vẫn có thể phản xạ ánh sáng nhìn thấy được, nên vẫn có thể trông thấy chúng. Đây là lần đầu tiên người Tam Thể trông thấy vật chất không phải do nguyên tử tạo thành, bản thân chúng chỉ là một phần rất nhỏ của một hạt nhân nguyên tử mà thôi.

“Những thứ này thật đáng ghét.” Nguyên thủ không ngừng dùng tay phủi lên mặt, lúc này, ông ta đang cùng với quan chức phụ trách khoa học đứng trên bậc thang rộng rãi phía trước tòa nhà của chính phủ, “Ta cứ cảm thấy mặt mình ngứa ngáy.”

“Nguyên thủ, đây chỉ là ảnh hưởng tâm lý thôi. Tổng khối lượng của toàn bộ sợi tơ một chiều này cũng chỉ tương đương với một hạt proton, vì vậy nó hầu như không có bất cứ ảnh hưởng gì lên thế giới vĩ mô cả, tất nhiên, cũng không có bất cứ tác hại nào, giống như là nó không tồn tại vậy.”

Nhưng những sợi tơ trên không trung rơi xuống càng lúc càng dày đặc, dưới ánh Mặt trời, khoảng không gian sát với mặt đất đầy những tia chớp nhỏ, Mặt trời và các vì sao trông như thể được bọc một lớp viền nhung màu bạc. Những người ở bên ngoài bị bám đầy tơ mảnh lên người, lúc bước đi kéo theo cả một mảng những tia lửa điện lập lòe. Khi họ quay vào trong nhà, những sợi tơ mảnh ấy lại lấp lóa dưới ánh đèn, chỉ cần bọn họ chuyển động, phản quang từ những sợi tơ ấy lại làm hiện ra xung quanh họ hình dạng của tầng không khí vừa bị họ khuấy động. Tuy rằng những sợi tơ một chiều ấy chỉ có thể nhìn thấy được dưới ánh sáng, không gây ra bất cứ cảm giác tiếp xúc nào, nhưng vậy cũng đủ khiến người ta bực bội khó chịu lắm rồi.

Trận mưa sợi tơ ấy kéo dài suốt hơn hai mươi giờ Tam Thể mới dừng lại, không phải vì những sợi tơ mảnh ấy đều đã rơi xuống mặt đất. Khối lượng của chúng tuy rằng nhỏ bé đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng rốt cuộc vẫn có khối lượng, vì vậy gia tốc trọng trường của chúng cũng giống như các vật thể bình thường khác, có điều là, khi lọt vào tầng khí quyển, chúng sẽ tức khắc bị các dòng không khí khống chế hoàn toàn, mãi mãi không bao giờ rơi xuống.

Nhưng sau khi triển khai thành dạng cấu trúc một chiều, lực mạnh bên trong hạt nhân nguyên tử đã yếu đi rất nhiều, khiến độ bền chắc của sợi tơ một chiều không lớn, dần dần bị đứt thành nhiều đoạn nhỏ, dẫn đến mắt thường không còn nhìn thấy ánh sáng do chúng phản xạ nữa, mọi người liền cảm giác chúng đã biến mất. Sự thực là, một đám bụi do những mảnh tơ một chiều li ti ấy tạo thành sẽ vĩnh viễn trôi nổi trong không gian của thế giới Tam Thể.

***

50 giờ Tam Thể sau. việc mở ra cấu trúc hai chiều của hạt proton được tiến hành lần thứ hai. Lần này, những người ở dưới mặt đất nhanh chóng nhìn thấy điềm lạ, sau khi những cánh tản nhiệt của trạm phát điện nhiệt hạch phát ra ánh sáng đỏ, ở vị trí của máy gia tốc đột nhiên xuất hiện mấy vật thể khổng lồ, tất cả đều là những khối đa diện đều, có hình cầu, hình tứ diện, hình lập phương và hình nón, màu sắc trên bề mặt của chúng rất phức tạp, nhìn kỹ mới phát hiện thì ra chúng chẳng có màu sắc gì, mà toàn là những mặt gương phản xạ toàn phần, thứ người ta trông thấy chỉ là những hình ảnh méo mó trên bề mặt hành tinh bị phản chiếu lên đó. “Lần này thành công chưa?” Nguyên thủ hỏi, “Đây chính là hạt proton được triển khai thành cấu trúc hai chiều đó hả?”

Quan chức phụ trách khoa học trả lời: “Nguyên thủ, lần này vẫn chưa thành công, tôi vừa nhận được báo cáo từ trung tâm điều khiển máy gia tốc, lần này lại giảm thiếu mất một chiều, hạt proton mục tiêu đã được triển khai thành kết cấu ba chiều”

Những khối hình học mặt gương nhanh chóng tiếp tục xuất hiện với tốc độ rất nhanh, hình dạng cũng đa dạng hơn rất nhiều, có hình xuyến, hình chữ thập ba chiều, thậm chí còn xuất hiện cả một khối có hình dạng tương tự như dải Mobius. Tất cả các khối hình học trôi dần ra khỏi vị trí của máy gia tốc. Khoảng nửa giờ Tam Thể sau đó, những khối hình học này đã lấp đầy hơn nửa bầu trời, trông như thể một đứa trẻ người khổng lồ vung vãi ra bầu trời một hộp gỗ xếp hình của nó vậy.

Ánh sáng phản xạ từ các khối hình học khiến độ sáng dưới mặt đất tăng lên gấp đôi, chẳng những vậy còn lập lòe nhấp nháy, cái bóng của con lắc khổng lồ lúc ẩn lúc hiện trong ánh sáng chiếu xuống mặt đất, đung đưa lắc lư. Kế đó, các khối hình học bắt đầu biến dạng, dần dần mất đi hình dạng ban đầu của chúng, như bị cái nóng làm tan chảy ra vậy. Sự biến hình này càng lúc càng dữ dội, hình dạng biến đổi càng lúc càng rắc rối phức tạp, lúc này những thứ lơ lửng trên bầu trời kia không còn khiến người ta liên tưởng đến những khối gỗ xếp hình nữa, mà giống như cơ thể và nội tạng của một người khổng lồ sau khi bị giải phẫu. Vì hình dạng không còn theo quy tắc nào nữa, ánh sáng mà chúng tán xạ xuống mặt đất cũng dịu đi phần nào, nhưng màu sắc trên bề mặt chúng lại càng thêm quái dị, biến ảo khó lường.

Trong những khối ba chiều hỗn loạn che phủ khắp bầu trời ấy, có một số vật đặc biệt thu hút sự chú ý của những người quan sát dưới mặt đất, trước tiên là bởi những khối hình ba chiều này trông rất giống nhau, nhìn kỹ lại, người ta nhận ra thứ mà chúng thể hiện, một nỗi sợ hãi khủng khiếp nhanh chóng lan ra toàn bộ thế giới Tam Thể.

Đó đều là mắt! (Chúng ta không biết hình dạng con mắt của người Tam Thể trông thế nào, nhưng có một điểm có thể khẳng định: bất cứ sinh vật có trí tuệ nào cũng hết sức nhạy cảm với hình ảnh con mắt.)

Nguyên thủ là một trong số ít những người thực sự giữ được bình tĩnh, ông ta hỏi quan chức phụ trách khoa học: “Cấu trúc bên trong một hạt vi mô có thể phức tạp đến mức độ nào?”

“Vậy thì phải xem là quan sát từ điểm nhìn mấy chiều. Từ điểm nhìn một chiều quan sát một hạt vi mô, đó chính là cảm giác của người bình thường, chỉ là một điểm mà thôi; từ điểm nhìn hai chiều và ba chiều, hạt vi mô bắt đầu thể hiện ra cấu trúc bên trong của nó; nếu quan sát từ điểm nhìn bốn chiều, thì hạt vi mô ấy đã là một thế giới vĩ mô rồi”

Nguyên thủ nói: “Dùng từ “vĩ mô” với một vật nhỏ bé như hạt proton, làm ta có cảm giác không thể nào tin nổi.”

Quan chức phụ trách khoa học không để ý đến nguyên thủ, tiếp tục nói một mình: “Ở các chiều cao hơn, mức độ phức tạp và số lượng cấu trúc bên trong hạt nhân sẽ tăng lên cực lớn, tỷ dụ của tôi không được chuẩn xác lắm, mà chỉ là một lối nói hình tượng mà thôi: một hạt cơ bản dưới góc nhìn bảy chiều, mức độ phức tạp của nó có khả năng tương đương với hệ hành tinh Tam Thể của chúng ta trong không gian ba chiều; dưới điểm nhìn tám chiều, hạt cơ bản là một thứ lớn lao mênh mang như cả hệ Ngân Hà; khi điểm nhìn lên đến chín chiều, số lượng kết cấu bên trong và mức độ phức tạp của một hạt cơ bản đã tương đương với toàn thể vũ trụ. Còn đến các chiều cao hơn nữa, những nhà vật lý của chúng ta vẫn chưa thể thăm dò được, tôi cũng không thể hình dung được mức độ phức tạp của nó.”

Nguyên thủ chỉ vào những con mắt khổng lồ trên không trung: “Sự việc trước mắt có phải đã chứng tỏ rằng, trong vũ trụ vi mô ở bên trong hạt nguyên tử được triển khai ấy, có tồn tại sự sống có trí tuệ?”

“Định nghĩa về sự sống này, sợ rằng không thích hợp ở trong vũ trụ vi mô ở chiều cao hơn, chuẩn xác hơn, chúng ta chỉ có thể nói là trong vũ trụ ấy có trí năng hoặc trí tuệ.

Các nhà khoa học từ lâu đã dự đoán được khả năng này rồi, trong một thế giới to lớn phức tạp như thế mà không phát triển ra được thứ có trí tuệ thì mới gọi là bất bình thường.”

“Tại sao chúng lại biến hóa ra những con mắt nhìn chắm chằm vào chúng ta?” Nguyên thủ ngẩng mặt lên nhìn bầu trời. Những con mắt trong không gian ấy tựa như những tác phẩm điêu khắc tinh tế, trông sống động như thật, chúng đều nhìn chằm chằm vào hành tinh bên dưới, ánh mắt dường như rất kỳ dị.

“Có lẽ chỉ là muốn thể hiện sự tồn tại của mình thôi.”

“Những thứ đó đều sẽ rơi xuống mặt đất ư?”

“Không, Nguyên thủ cứ yên tâm. Dù có rơi xuống, thì cũng giống như những sợi tơ mảnh của lần triển khai một chiều khi trước, toàn bộ khối lượng của những vật thể khổng lồ này cũng chỉ tương đương với một hạt proton mà thôi, sẽ không có bất cứ ảnh hưởng nào đến thế giới của chúng ta. Điều mọi người cần làm, chỉ là để tâm lý của mình thích ứng với quang cảnh kỳ dị này mà thôi.”

Nhưng lần này, quan chức phụ trách khoa học đã nhầm.

Lúc này, mọi người đều có thể nhận ra, trong tất cả vật thể ba chiều rải khắp bầu trời kia, tốc độ di động của những “con mắt” nhanh hơn những khối hình học khác một cách rõ rệt, vả lại, tất cả chúng đều tụ hội về cùng một điểm. Thoáng sau, hai con mắt đã gặp nhau, hợp lại làm một, sau khi hợp nhất, hình dạng của nó vẫn là một con mắt, có điều, thể tích đã tăng lên. Càng lúc càng có thêm nhiều “con mắt” nhập vào, thể tích của con mắt hợp nhất cũng nhanh chóng lớn dần lên. Cuối cùng, tất cả các con mắt đã hợp nhất làm một, con mắt này vô cùng to lớn, tựa hồ đại diện cả vũ trụ nhìn chằm chằm vào thế giới Tam Thể. Con ngươi của nó trong veo sáng rỡ, ở trung tâm phản chiếu một vầng Mặt trời, trên bề mặt con mắt rộng mênh mông, những màu sắc rực rỡ đủ màu cuồn cuộn trôi chảy như nước lũ. Không lâu sau, những chi tiết nhỏ trên bề mặt con mắt khổng lồ bắt đầu nhạt dần, rồi từ từ biến mất, “con mắt khổng lồ” biến thành một con mắt mù không có con ngươi; sau đó, hình dạng nó lại bắt đầu thay đổi, cuối cùng thì hoàn toàn không còn dáng vẻ của con mắt nữa, trở thành một khối tròn hoàn mỹ. Khi hình tròn khổng lồ ấy bắt đầu chầm chậm chuyển động, mọi người phát hiện ra bề mặt nó không phẳng, mà là một hình parabol, tựa như một phần cắt từ một khối cầu khổng lồ.

Quan chức phụ trách quân sự nhìn chằm chằm vào khối vật thể khổng lồ đang chầm chậm chuyển động trên không trung, đột nhiên ngộ ra điều gì đó, vội hét lên: “Nguyên thủ, nhanh lên, cả những người khác nữa, mau vào hầm trú ẩn dưới lòng đất!” Ông ta chỉ tay lên trên, “Nó là…”

“Một mặt gương hội tụ.” Nguyên thủ bình tĩnh nói, “Ra lệnh cho quân đội lập tức hủy diệt nó đi, chúng ta đứng ở đây xem, không đi đâu cả.”

Lúc này, ánh Mặt trời do mặt gương hội tụ lại đã chiếu xuống hành tinh Tam Thể, thoạt đầu, diện tích của đốm sáng rất lớn, nhiệt lượng ở tiêu điểm vẫn chưa có khả năng sát thương. Đốm sáng này di động trên đại lục, tìm kiếm mục tiêu. Mặt gương hội tụ hiển nhiên đã phát hiện ra thành thị lớn nhất là thủ đô, đốm sáng bèn dịch chuyển về phía này, mau chóng bao trùm cả thủ đô trong phạm vi của nó. Những người bên dưới bia kỷ niệm hình con lắc chỉ thấy trên không trung xuất hiện một quầng sáng khổng lồ, mạnh đến mức làm lu mờ mọi thứ khác trên bầu trời. Cùng lúc đó, mọi người cảm thấy một luồng sóng nhiệt dữ dội ập đến. Đốm sáng lớn bao phủ thủ đô đang nhanh chóng thu lại, đây là do mặt gương đang tiếp tục hội tụ ánh Mặt trời, độ sáng của quầng sáng trên bầu trời tiếp tục tăng cường, khiến người ta không thể ngẩng đầu lên, những người bên trong quầng sáng chỉ cảm thấy nhiệt độ đang tăng lên cấp tốc. Khi cái nóng đã trở nên không thể chịu nổi, phần rìa của đốm sáng quét qua chỗ bia kỷ niệm khổng lồ, tất cả đột ngột tối sầm lại. Những người ở đó phải mất một lúc lâu mới khiến mắt mình thích ứng được với ánh sáng bình thường. Họ ngẩng đầu lên, thứ đầu tiên đập vào mắt là một cột ánh sáng cao chọc trời hình chóp ngược, mặt gương trong không gian chính là phần đáy của hình chóp, đỉnh chóp đâm thẳng vào chính giữa khu trung tâm của thủ đô, khiến mọi thứ ở nơi đó đều nóng giãy lên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, những cột khói cuồn cuộn bốc lên ngùn ngụt, vòi rồng do nhiệt lượng không đồng đều của hình chóp ánh sáng gây ra hình thành nên mấy cây cột bụi nối từ mặt đất lên tận trời, quây xung quanh cột ánh sáng mà nhảy múa…

Mấy quả cầu lửa chói mắt xuất hiện ở những chỗ khác nhau trên bề mặt gương. Màu sắc của chúng khác với màu của ánh sáng phát ra từ mặt gương, là màu xanh lam, đây là đầu đạn hạt nhân của quân đội bảo vệ thế giới Tam Thể bắn ra nổ tung phía trên mục tiêu. Vì vụ nổ diễn ra ngoài tầng khí quyển nên không nghe thấy bất cứ âm thanh nào. Khi mấy quả cầu lửa này tắt đi, trên mặt gương hội tụ xuất hiện mấy lỗ lớn, sau đó toàn bộ mặt gương bắt đầu nứt toác, cuối cùng vỡ thành mười mấy mảnh. Cùng lúc đó, hình chóp bằng ánh sáng chết chóc kia cũng biến mất, thế giới trở lại với ánh sáng bình thường, mọi người nhất thời có cảm giác như tất cả đều tối tăm mờ mịt như trong đêm trăng. Những mảnh vỡ đã mất đi trí năng kia tiếp tục biến hình, thoáng cái đã trộn lẫn với những khối hình học khác trong không gian, không phân biệt được nữa.

“Lần thực nghiệm tiếp theo sẽ thế nào?” Nguyên thủ nhìn quan chức phụ trách khoa học bằng ánh mắt châm biếm, “Liệu có triển khai một proton thành kết cấu bốn chiều không?”

“Nguyên thủ, mặc dù vậy thì vấn đề cũng không lớn, hạt proton khi triển khai cấu trúc bốn chiều thể tích nhỏ hơn nhiều, nếu quân đội phòng vệ không gian chuẩn bị tốt, tiến hành tấn công hình chiếu của nó trong không gian ba chiều thì cũng có thể hủy diệt nó như thường.”

“Ông đang lừa gạt Nguyên thủ!” Quan chức phụ trách quân sự phẫn nộ quát lên với người đồng sự phụ trách khoa học, “Ông không hề nhắc đến nguy cơ thực sự! Giả sử proton bị triển khai thành kết cấu không chiều thì sao?”

“Không chiều?” Nguyên thủ hứng thú hỏi, “Thế thì là một điểm rồi.”

“Đúng vậy, điểm kỳ dị! So với nó, một proton còn to hơn vô hạn lần, tất cả khối lượng của proton này đều bao hàm bên trong điểm kỳ dị đó, mật độ của nó sẽ trở nên lớn vô hạn! Nguyên thủ, đương nhiên ông có thể hình dung ra đó là thứ gì.”

“Lỗ đen?”

“Đúng thế.”

“Nguyên thủ, là thế này…” Quan chức phụ trách khoa học vội vàng giải thích, “Chúng ta lựa chọn proton chứ không phải neutron để triển khai thành cấu trúc hai chiều, mục đích chính là để tránh đi nguy cơ này. Ngộ nhỡ thực sự xuất hiện trường hợp triển khai thành cấu trúc không chiều, điện tích của proton cũng sẽ bị chuyển dịch vào lỗ đen mới hình thành đó, chúng ta có thể dùng lực điện từ bắt lấy và khống chế nó.”

“Nếu không may chúng ta không tìm được nó hoặc không thể khống chế nó thì sao?” Quan chức phụ trách quân sự chất vấn, “Nó có thể rơi xuống mặt đất, trên đường đi sẽ hút mọi vật chất nó gặp phải và nhanh chóng gia tăng khối lượng, sau đó rơi xuống trung tâm hành tinh của chúng ta, cuối cùng thì hút trọn cả thế giới Tam Thể này vào bên trong đó!”

“Chuyện này sẽ không xảy ra, tôi đảm bảo! Sao ông cứ làm khó tôivậy? Tôi đã bảo, thí nghiệm khoa học là…”

“Đủ rồi!” Nguyên thủ nói, “Tỷ lệ thành công của lần sau là bao nhiêu?”

“Gần như là 100%! Nguyên thủ, hãy tin tôi, qua hai lần thất bại, chúng tôi đã nắm được quy luật triển khai từ vi mô đến vĩ mô rồi.”

“Được rồi, vì sự sống còn của nền văn minh Tam Thể, chúng ta cần phải mạo hiểm lần này”

“Cảm ơn Nguyên thủ!”

“Nhưng, nếu lần sau vẫn thất bại, ông, và tất cả các nhà khoa học tham gia công trình Hạt trí tuệ, đều có tội.”

“Đúng vậy, tất nhiên, đều có tội.” Nếu người Tam Thể có thể đổ mồ hôi, viên quan chức phụ trách khoa học này nhất định đã đầm đìa mồ hôi lạnh rồi.

Việc xử lý hạt proton được triển khai thành cấu trúc ba chiều trên quỹ đạo đồng bộ dễ dàng hơn proton triển khai thành cấu trúc một chiều rất nhiều, dùng phi thuyền cỡ nhỏ là có thể kéo từng đám từng đám vật chất proton đó rời khỏi không gian gần hành tinh, tránh để chúng rơi vào bầu khí quyển. Những đám vật chất trông như dãy núi đó gần như không có trọng lượng, tựa như một đám ảnh ảo màu bạc, một đứa trẻ sơ sinh cũng có thể kéo đi dễ dàng.

Xong xuôi đâu đó, Nguyên thủ hỏi quan chức phụ trách khoa học: “Trong thí nghiệm vừa rồi, có phải chúng ta đã hủy diệt một nền văn minh trong vũ trụ vi mô không?”

“Ít nhất là một thực thể có trí năng, vả lại, thưa Nguyên thủ, chúng ta đã hủy diệt cả một vi vũ trụ. Ở chiều cao hơn, vũ trụ đó rất to lớn, thực thể có trí tuệ hoặc nền văn minh có thể tồn tại trong đó hiển nhiên không chỉ có một, chỉ là chúng không có cơ hội thể hiện mình với thế giới vĩ mô mà thôi. Tất nhiên, chúng ta tuyệt đối không thể tưởng tượng ra được hình thái của trí tuệ và văn minh trong không gian các chiều cao hơn ở góc độ vi mô ấy, bọn chúng là một thứ hoàn toàn khác. Còn phải nói rõ thêm rằng: chuyện này không phải xảy ra lần đầu tiên.”

“Hả?”

“Trong lịch sử phát triển dài đằng đẵng của khoa học, các nhà vật lý đã dùng máy gia tốc bắn phá bao nhiêu proton rồi? Rồi cả neutron và electron nữa? Có lẽ là không dưới 100.000.000 lần đâu. Mỗi lần bắn phá như thế, đều có thể là một thảm họa hủy diệt đối với văn minh hoặc thực thể trí tuệ ở trong vũ trụ vi mô. Thực ra, kể cả trong thế giới tự nhiên, việc vũ trụ vi mô bị hủy diệt cũng luôn luôn xảy ra từng giờ từng phút, ví dụ như sự phân rã của proton và neutron, còn nữa, một chùm bức xạ vũ trụ cao năng lượng đi vào tầng khí quyển có thể hủy diệt hàng nghìn hàng vạn vi vũ trụ… ngài không trở nên đa sầu đa cảm đấy chứ?”

“Ông rất hài hước. Ta phải lập tức thông báo cho quan chức phụ trách tuyên truyền, để ông ta không ngừng truyền bá sự thật khoa học này đi khắp thế giới, để cho nhân dân Tam Thể hiểu được, sự hủy diệt của một nền văn minh thực ra là một việc hết sức bình thường, mỗi giờ mỗi phút đều xảy ra trong vũ trụ.”

“Vậy thì có ý nghĩa gì? Để nhân dân có thể thản nhiên đối diện với sự hủy diệt có thể sẽ diễn ra với văn minh Tam Thể sao?”

“Không phải, là để họ thản nhiên đối diện với sự hủy diệt của văn minh Trái đất. Ông cũng biết đấy, sau khi chính sách cơ bản của chúng ta đối với văn minh Trái đất được công bố, đã khơi dậy một làn sóng cảm xúc hòa bình chủ nghĩa cực kỳ nguy hiểm. Đến giờ chúng ta mới phát hiện, thực ra những người như nhân viên giám thính số 1379 ở thế giới Tam Thể này rất nhiều, cần phải khống chế và tiêu diệt thứ cảm xúc mong manh yếu ớt này.”

“Nguyên thủ, cảm xúc này chủ yếu là do các thông tin đến từ Trái đất gần đây gây ra. Dự đoán của ngài đã thành hiện thực, lực lượng đối lập trên Trái đất quả nhiên đang phát triển, bọn họ đã xây dựng một căn cứ phát xạ hoàn toàn do chính họ khống chế, bắt đầu không ngừng truyền phát các thông tin về văn minh Trái đất đến cho chúng ta. Tôi phải thừa nhận, văn minh Trái đất có sức hấp dẫn rất lớn đối với thế giới Tam Thể, đối với nhân dân của chúng ta, đó là tiếng nhạc đến từ chốn thiên đường. Tư tưởng nhân văn của người Trái đất sẽ khiến rất nhiều người Tam Thể lạc lối về mặt tinh thần, văn minh Tam Thể đã trở thành một tôn giáo ở Trái đất, đồng thời, văn minh Trái đất cũng có khả năng trở thành như vậy ở thế giới Tam Thể của chúng ta.”

“Ông đã chỉ ra một nguy cơ rất lớn, cần phải nghiêm khắc hạn chế các thông tin đến từ Trái đất lọt ra ngoài, đặc biệt là các thông tin về văn hóa.”

Cuộc thí nghiệm triển khai cấu trúc hai chiều của proton được tiến hành 30 giờ Tam Thể sau đó, lần này là vào buổi đêm. Từ dưới mặt đất, không thể trông thấy vòng tròn máy gia tốc trên không gian, chỉ có ánh sáng đỏ từ các cánh tản nhiệt của những máy phát điện nhiệt hạch bên cạnh chỉ ra vị trí của nó. Không lâu sau khi máy gia tốc khởi động, quan chức phụ trách khoa học tuyên bố đã triển khai thành công.

Mọi người ngước nhìn bầu trời đêm, thoạt đầu thì chẳng thấy thứ gì, nhưng rồi rất nhanh, họ phát hiện ra một hiện tượng thần kỳ: bầu trời sao chia thành hai phần, bản đồ các chòm sao ở hai phần này không khớp nhau, tựa như hai tấm bản đồ sao xếp chồng lên nhau vậy, tấm nhỏ hơn đặt ở phía trên tấm lớn hơn, Ngân Hà bị cắt đứt ở chỗ rìa mép của hai tấm bản đồ ấy. Bầu trời sao thuộc phần nhỏ hơn có hình tròn, đang nhanh chóng mở rộng trên nền bầu trời sao bình thường.

“Chòm sao kia là ở Nam bán cầu!” Quan chức phụ trách văn hóa và giáo dục chỉ lên bầu trời sao hình tròn đang mở rộng.

Khi mọi người còn đang cố gắng vận dụng trí tưởng tượng của mình, thử lý giải tại sao những chòm sao mà chỉ ở mặt bên kia của hành tinh mới có thể nhìn thấy lại xuất hiện ở bầu trời đêm của bán cầu phía Bắc, một cảnh tượng khiến người ta kinh ngạc gấp bội lại xuất hiện: ở rìa mép của bầu trời phía Nam bán cầu đang không ngừng mở rộng ra ấy, xuất hiện một phần của một khối cầu khổng lồ có màu nâu, tựa như một bức ảnh được quét lên một màn hình hiển thị có tốc độ cực chậm, đó là khối cầu mà tất cả mọi người ở thế giới Tam Thể đều quen thuộc, bên trên hiện ra hình dạng đại lục mà họ đều đã quá quen. Khi khối cầu hoàn toàn hiển thị, nó chiếm cả một phần ba bầu trời, những chi tiết bên trên càng có thể nhìn rõ hơn: trên các đại lục màu nâu đầy những nếp uốn tạo thành từ núi non, tầng mây lớp lớp tựa như dính sát với tuyết đọng trên mặt đất… đến tận lúc này, mới có người nói lên sự thực: “Đó là hành tinh của chúng ta!”

Đúng vậy, trong không gian xuất hiện một thế giới Tam Thể khác.

Liền sau đó, bầu trời sáng bừng lên, bên cạnh hành tinh Tam Thể thứ hai trong không gian kia, ở rìa mép của bầu trời phía Nam bán cầu lại quét ra một vầng Mặt trời. Đây hiển nhiên là Mặt trời đang chiếu sáng ở phía Nam bán cầu, nhưng hình như chỉ nhỏ bằng một nửa thực tế.

Lúc này, rốt cuộc đã có người ngộ ra được chân tướng của sự việc: “Đó là một tấm gương!”

Tấm gương khổng lồ xuất hiện phía bên trên thế giới Tam Thể này chính là hạt proton được triển khai thành kết cấu hai chiều, đây là một mặt phẳng hình học theo đúng nghĩa đen, hoàn toàn không có độ dày.

Khi hoàn thành triển khai cấu trúc hai chiều, bầu trời đã hoàn toàn bị bầu trời phía Nam hành tinh che phủ, chính giữa là bóng của hành tinh Tam Thể và Mặt trời. Kế đó, bầu không ở chỗ đường chân trời bắt đầu biến hình, bóng của các chòm sao bị kéo dài, méo mó, trông như thể đang tan chảy ra vậy. Xu hướng biến hình này đang phát triển từ rìa mép lên phía trên.

“Nguyên thủ, mặt phẳng proton đang bị uốn cong bởi lực hút của hành tinh chúng ta.” Quan chức phụ trách khoa học nói, đoạn chỉ vào rất nhiều quầng sáng vừa xuất hiện trên bầu trời, trông như thể có người dùng đèn pin đung đưa chiếu lên vòm của cái hang lớn. “Đó là bức xạ điện từ phát ra từ mặt đất, đang điều tiết lực hấp dẫn đối với mặt phẳng, để cuối cùng mặt phẳng proton này sẽ hoàn toàn bao trùm lên hành tinh chúng ta, sau đó, bức xạ điện từ sẽ tiếp tục duy trì, giống như vô số chiếc nan đỡ lấy ổn định mặt cầu lớn này.

Như thế, hành tinh Tam Thể chính là một bệ làm việc cố định mặt phẳng proton lại, việc khắc các bảng mạch lên bề mặt mặt phẳng proton có thể bắt đầu được rồi.”

Việc để mặt phẳng hai chiều proton bao bọc hành tinh Tam Thể là một quá trình dài dằng dặc, khi bầu trời sao biến dạng đến gần ảnh tượng hành tinh Tam Thể, các ngôi sao từ trên xuống dưới lần lượt biến mất, mặt phẳng proton đã bị uốn cong tới mặt bên kia của hành tinh đã chắn mất bầu trời, lúc này, vẫn còn ánh Mặt trời chiếu vào trong mặt phẳng đã bị uốn thành bề mặt cong. Ảnh phản chiếu của thế giới Tam Thể trong chiếc gương biến dạng giữa không gian đã hoàn toàn biến đổi. Khi tia nắng Mặt trời cuối cùng biến mất, tất cả đều ẩn trong bóng tối. Đây là đêm tối nhất trong lịch sử của thế giới Tam Thể . Dưới lực hấp dẫn của hành tinh và tác động cân bằng của bức xạ điện từ nhân tạo, mặt phẳng proton hình thành một lớp vỏ có bán kính bằng với quỹ đạo đồng bộ của hành tinh, hoàn toàn bao bọc cả hành tinh vào trung tâm của nó.

Giá lạnh buông xuống. Mặt phẳng proton phản xạ toàn phần đã phản xạ lại toàn bộ ánh sáng Mặt trời về không gian, nhiệt độ của thế giới Tam Thể hạ xuống cấp tốc, cuối cùng giảm đến mức tương đương với thời điểm ba ngôi sao bay xuất hiện dẫn đến sự hủy diệt của nhiều nền văn minh trước đó. Tuyệt đại đa số công dân của thế giới Tam Thể đều đã thoát nước tồn trữ, mặt đất bị bóng đêm bao phủ chỉ còn lại sự tĩnh lặng chết chóc. Trên bầu trời, chỉ có những quầng sáng yếu ớt do bức xạ điện từ duy trì tấm màn khổng lồ đang lắc lư, thi thoảng còn có thể trông thấy mấy điểm sáng di động trên quỹ đạo đồng bộ, đó là các phi thuyền đang tiến hành khắc các vi mạch lên mặt phẳng proton.

Nguyên lý của các vi mạch vi mô hoàn toàn khác với các vi mạch tích hợp bình thường, vì vật liệu cơ sở không phải do nguyên tử cấu thành, bản thân nó đã chỉ là một proton. Chuyển tiếp PN của mạch điện được hình thành bằng cách tiến hành xoắn lực mạnh(*) trên cục bộ bề mặt proton, dây dẫn cũng làm từ các meson truyền dẫn lực hạt nhân. Do bảng mạch cực lớn, kích thước vĩ mô của mạch điện cũng rất lớn, dây dẫn dày bằng sợi tóc, ghé sát mắt thường lại cũng có thể phân biệt rõ ràng. Nếu bay lại gần mặt phẳng proton, liền có thể trông thấy cả một đồng bằng mênh mông bát ngát tạo nên từ các vi mạch tinh vi phức tạp, tổng diện tích mạch điện gấp khoảng mấy chục lần diện tích lục địa của hành tinh Tam Thế mà nó bao bọc ở bên trong

(*) Một trong bốn tương tác cơ bản trong tự nhiên (lực mạnh, lực yếu, lực hấp dẫn, lực điện từ), lực mạnh đóng vai trò giữ proton và neutron tạo thành hạt nhân nguyên tử, và giữ các hạt quark tạo thành proton, neutron hay meson, bảo đảm sự ổn định bền vững của vật chất.

Khắc mạch điện lên proton là một công trình vĩ đại, hơn nghìn phi thuyền làm việc 15.000 giờ Tam Thể mới hoàn thành, lại mất thêm hơn 5.000 giờ Tam Thể để điều chỉnh phần mềm, cuối cùng cũng đến thời điểm vận hành thử Hạt trí tuệ lần đầu tiên.
Trên màn hình lớn của trung tâm điều khiển Hạt trí tuệ nằm sâu dưới lòng đất, sau khi quá trình tự kiểm tra dài dòng của hệ thống kết thúc, màn hình bắt đầu hiển thị quá trình tải, cuối cùng, trên màn hình trắng trơn xuất hiện một hàng chữ lớn:

“Trí tuệ vi mô 2.10” hoàn thành cài đặt, Hạt trí tuệ số 1 đợi lệnh.

Quan chức phụ trách khoa học nói: “Hiện nay, Hạt trí tuệ đã ra đời, chúng ta đã ban trí tuệ cho một hạt proton, đây đã là thể trí năng nhân tạo nhỏ nhất mà chúng ta có thể làm được.”

“Nhưng theo những gì chúng ta thấy bây giờ, nó là thể trí năng nhân tạo lớn nhất đấy” Nguyên thủ nhận xét.

“Nguyên thủ, chúng ta sẽ tăng chiều của hạt proton này lên, nó sẽ nhanh chóng nhỏ lại” Dứt lời, ông ta nhập vào thiết bị điều khiển đầu cuối một câu hỏi:

Hạt trí tuệ số 1, chức năng chi phối chiều không gian có hoạt động bình thường không?

Bình thường. Hạt trí tuệ số 1 sẵn sàng khởi động chức năng chi phối chiều không gian bất cứ lức nào.

Thu lại thành cấu trúc ba chiều.

Sau khi mệnh lệnh này được phát ra, tấm màn hình lớn bao trùm thế giới Tam Thể nhanh chóng thu nhỏ lại, tựa như trong vũ trụ có một cánh tay khổng lồ đang lật tấm vải che thế giới này lên, cơ hồ như trong một cái chớp mắt, ánh Mặt trời đã tỏa chiếu khắp mặt đất. Proton từ hai chiều thu lại thành ba chiều, biến thành một khối cầu lớn trên quỹ đạo đồng bộ, kích cỡ tương đương với mặt trăng, nó đang nằm ở phía đêm đen của tinh cầu, nhưng ánh Mặt trời mà mặt gương phản xạ đã biến đêm đen thành ngày rạng. Lúc này, thế giới bên ngoài vẫn ở trạng thái lạnh giá cực độ, mọi người ở trong phòng điều khiến chỉ có thể quan sát mọi thứ thông qua màn hình lớn.

Thu chiều thành công. Hạt trí tuệ số 1 đợi lệnh.

Thu lại thành cấu trúc bốn chiều.

Trong không gian, khối cầu khổng lồ nhanh chóng thu lại, cuối cùng chỉ to bằng một ngôi sao bay, đêm đen lại giáng xuống nửa bên này của hành tinh.

“Nguyên thủ, khối cầu mà chúng ta đang nhìn thấy đây, không phải Hạt trí tuệ thực sự, mà chỉ là hình chiếu của nó ở không gian ba chiều. Nó là một người khổng lồ bốn chiều, thế giới của chúng ta là một tờ giấy mỏng ba chiều, nó đứng trên tờ giấy đó, chúng ta chỉ có thể trông thấy phần gót chân nó tiếp xúc với mặt tờ giấy mà thôi.”

Thu chiều thành công, Hạt trí tuệ số 1 đợi lệnh.

Thu lại thành cấu trúc sáu chiều.

Khối cầu nhỏ trong vũ trụ đã biến mất. “Proton cấu trúc sáu chiều lớn chừng nào?” Nguyên thủ hỏi.

“Bán kính của nó khoảng chừng 50 đơn vị” Quan chức phụ trách khoa học trả lời.

Thu chiều thành công. Hạt trí tuệ số 1 đợi lệnh.

Hạt trí tuệ số 1, ngươi có thể trông thấy chúng ta không?

Có thể, tôi có thể trông thấy phòng điều khiển, trông thấy từng người bên trong đó, còn có thể trông thấy nội tạng của mỗi một người, thậm chí còn có thể thấy thứ ở bên trong nội tạng của các vị.

“Nó đang nói gì vậy?” Nguyên thủ kinh ngạc hỏi.

“Hạt trí tuệ quan sát không gian ba chiều từ không gian sáu chiều, giống như chúng ta nhìn một bức tranh hai chiều vậy, tất nhiên có thể thấy được bên trong chúng ta.”

Hạt trí tuệ số 1, tiến vào phòng điều khiển.

“Nó có thể xuyên qua lòng đất à?” Nguyên thủ hỏi.

“Nguyên thủ, không phải xuyên qua, mà từ chiều không gian cao hơn tiến vào, nó có thể tiến vào bất cứ không gian khép kín nào trong thế giới của chúng ta. Đây cũng chính là quan hệ giữa chúng ta ở không gian ba chiều đối với mặt phẳng hai chiều, chúng ta có thể dễ dàng từ phía trên tiến vào một vòng tròn trên mặt phẳng, trong khi các sinh vật trên mặt phẳng hai chiều đó vĩnh viễn không thể nào, trừ phi nó phá vỡ vòng tròn ấy.”

Ông ta vừa mới dứt lời, một khối cầu bề mặt gương đã xuất hiện ở chính giữa phòng điều khiển, lơ lửng trên không trung.

Nguyên thủ bước lại gần, nhìn hình ảnh phản chiếu biến dạng của mình trên mặt gương phản xạ toàn phần. “Đây mà là một hạt proton ư?” Ông ta nói bằng giọng kinh ngạc pha lẫn cảm thán.

“Nguyên thủ, đây chỉ là hình chiếu ở không gian ba chiều của thực thể proton trong không gian sáu chiều mà thôi.”

Nguyên thủ vươn tay ra, thấy quan chức phụ trách khoa học không ngăn lại, bèn chạm vào bề mặt của Hạt trí tuệ. Bàn tay ông ta chạm khẽ vào một cái, Hạt trí tuệ liền bị đẩy ra xa một quãng.

“Hình như rất trơn mịn. Nó chỉ có khối lượng bằng một proton, nhưng tay ta không ngờ lại cảm thấy có một chút lực cản.” Nguyên thủ lấy làm khó hiểu.

“Do lực cản của không khí tác dụng lên khối cầu.”

“Nó có thể thu lại thành kết cấu mười một chiều, biến thành kích cỡ của một proton bình thường không?” Nguyên thủ hỏi. Ông ta còn chưa dứt lời, quan chức phụ trách khoa học đã kinh hoảng hét lên với Hạt trí tuệ:

“Chú ý, đó không phải là mệnh lệnh!”

Hạt trí tuệ số 1 hiểu.

“Nguyên thủ, nếu thu lại thành cấu trúc mười một chiều, chúng ta sẽ mất nó mãi mãi. Khi Hạt trí tuệ số 1 thu nhỏ lại bằng kích cỡ của một hạt vi mô thông thường, bộ cảm biến và các cổng xuất nhập bên trong nó sẽ nhỏ hơn độ dài bước sóng của tất cả các sóng điện từ, điều này đồng nghĩa với việc nó sẽ không thể nào nhận được được mệnh lệnh từ chúng ta.”

“Nhưng cuối cùng chúng ta phải để cho nó không phục lại thành một hạt vi mô mà.”

“Đúng thế, nhưng phải đợi khi hoàn thành Hạt trí tuệ số 2, số 3 và số 4 đã. Từ hai Hạt trí tuệ trở lên là có thể tạo thành một hệ thống cảm nhận thế giới vĩ mô nhờ một số hiệu ứng lượng tử. Lấy ví dụ thế này: giả thiết rằng bên trong một hạt nhân nguyên tử có hai proton, giữa bọn chúng sẽ tuân theo một nguyên tắc chuyển động nhất định, như là spin chẳng hạn, có thể hai proton có hướng spin ngược nhau. Khi hai hạt proton này bị tách ra khỏi hạt nhân nguyên tử, cho dù chúng có cách bao xa đi nữa, quy tắc này vẫn hữu hiệu; thay đổi hướng spin của một proton, hướng spin của proton còn lại cũng lập tức có thay đổi tương phản như một lẽ tất nhiên.

Khi hai hạt proton này đều được chế tạo thành Hạt trí tuệ, bọn chúng sẽ dựa trên hiệu ứng cơ sở này mà tạo thành một chỉnh thể cảm ứng lẫn nhau, nhiều Hạt trí tuệ hơn nữa liền có thể tạo thành một hệ thống cảm ứng, quy mô của hệ thống này có thể lớn nhỏ tùy ý, có thể tiếp nhận sóng điện từ trên mọi dải tần, cũng có thể cảm nhận được thế giới vĩ mô. Tất nhiên, hiệu ứng lượng tử để tạo thành hệ thống Hạt trí tuệ này cực kỳ phức tạp, tôi nói thế chỉ là để ví dụ thôi.”

Ba lần triển khai cấu trúc hai chiều của proton sau đó đều chỉ cần một lượt là thành công, thời gian chế tạo Hạt trí tuệ cũng chỉ bằng một nửa của số 1. Khi Hạt trí tuệ số 2, số 3 và số 4 hoàn thành, hệ thống cảm ứng do bốn Hạt trí tuệ tạo thành cũng được xây dựng thuận lợi.

Nguyên thủ và tất cả các quan chức lại một lần nữa đến bên dưới bia kỷ niệm hình con lắc đơn khổng lồ. Phía trên bọn họ, lơ lửng bốn Hạt trí tuệ đã thu lại thành cấu trúc sáu chiều, trong mỗi khối cầu có bề mặt gương óng ánh ấy, đều phản chiếu một vầng Mặt trời đang dâng lên, không khỏi khiến người ta nhớ đến những con mắt hình khối ba chiều từng xuất hiện trong không gian.

Hệ thống Hạt trí tuệ, liên tục thu nhỏ lại đến cấu trúc mười một chiều.

Mệnh lệnh được phát ra, bốn khối cầu bề mặt gương đều biến mất. Quan chức phụ trách khoa học nói: “Nguyên thủ, Hạt trí tuệ số 1 và số 2 sẽ bay đến Trái đất, dựa vào kho tri thức khổng lồ tồn trữ trong các mạch điện vi mô, Hạt trí tuệ nắm rõ tính chất của không gian như lòng bàn tay, bọn chúng có thể hấp thu năng lượng từ trong chân không, biến thành các hạt cao năng lượng trong gian cực ngắn để phi hành với vận tốc gần bằng vận tốc ánh sáng. Điều này trông thì có vẻ trái với định luật bảo toàn năng lượng, Hạt trí tuệ ‘mượn’ dùng năng lượng từ trong chân không, nhưng kỳ hạn hoàn trả lại thì rất xa xôi, phải đợi đến khi nào proton phân rã, mà lúc đó thì cũng chẳng còn mấy là đến ngày tàn của vũ trụ này rồi.

“Sau khi hai Hạt trí tuệ đến Trái đất, nhiệm vụ đầu tiên chính là định vị máy gia tốc hạt dùng trong nghiên cứu vật lý của loài người, sau đó ẩn nấp bên trong đó. Với trình độ khoa học của văn minh Trái đất, phương pháp cơ bản để nghiên cứu cấu trúc tầng sâu của vật chất chính là dùng các hạt cao năng lượng được gia tốc bắn phá các hạt đã lựa chọn làm bia ngắm, sau khi hạt mục tiêu bị bắn vỡ, sẽ dựa trên kết quả để tiến hành phân tích hòng tìm ra những thông tin phản ánh cấu trúc tầng sâu của vật chất. Trong thí nghiệm thục tế, bọn họ dùng vật chất có chứa hạt mục tiêu để làm bia bắn phá, bên trong vật chất gần như là rỗng không, nếu một nguyên tử to như một nhà hát, vậy thì hạt nhân nguyên tử chỉ là một hạt đào lơ lửng ở bên trong nhà hát đó mà thôi. Vì vậy, tỷ lệ bắn trúng là vô cùng nhỏ, phải bắn một số lượng lớn các hạt cao năng lượng trong thời gian dài vào vật liệu mục tiêu mới xảy ra một lần, thí nghiệm này cũng giống như là tìm ra một hạt mưa có màu sắc hơi khác trong cả một trận mưa rào mùa hạ vậy.

“Điều này tạo cho Hạt trí tuệ một cơ hội, khiến nó có thể thay thế hạt mục tiêu để đón nhận bắn phá. Vì nó có trí năng rất cao, thông qua hệ thống cảm ứng lượng tử, nó có thể phán đoán được quỹ tích của hạt bắn phá một cách chuẩn xác trong thời gian cực ngắn, sau đó di động đến vị trí tương ứng. Bởi thế, tỷ lệ bắn trúng Hạt trí tuệ cao hơn hạt mục tiêu bình thường gấp cả trăm triệu lần. Khi Hạt trí tuệ bị bắn phá, nó sẽ cố ý đưa ra các kết quả sai lầm và hỗn loạn, cho dù ngẫu nhiên có trường hợp bắn trúng vào hạt mục tiêu dự định, các nhà vật lý trên Trái đất cũng không thể nào phân biệt ra được kết quả chính xác từ một đống vô số các kết quả sai lầm đó.”

“Như vậy, Hạt trí tuệ không phải cũng bị tiêu diệt sao?” Quan chức phụ trách quân sự hỏi.

“Không, proton đã là cấu trúc cơ bản để tạo thành vật chất, nó khác với vật chất vĩ mô thông thường về mặt bản chất, nó có thể bị bắn vỡ nhưng không thể nào bị tiêu diệt. Trên thực tế, khi một Hạt trí tuệ bị bắn vỡ thành mấy phần thì sẽ sinh ra Hạt trí tuệ khác, vả lại giữa bọn chúng vẫn có liên kết lượng tử vô cùng chắc chắn. Tương tự như khi ông cắt đôi một thanh nam châm thì sẽ được hai thanh nam châm vậy. Tuy rằng công năng của mỗi Hại trí tuệ mới sẽ giảm đi đáng kể so với Hạt trí tuệ ban đầu, nhưng dưới sự điều khiển của phần mềm khôi phục, các mảnh vỡ có thể nhanh chóng tâp trung, tổ hợp lại thành một Hạt trí tuệ nguyên vẹn giống hệt như lúc trước khi bị bắn phá. Quá trình này sẽ diễn ra cuối cùng sau khi xảy ra va chạm, cả sau khi các mảnh vỡ của Hạt trí tuệ hiển thị kết quả sai lầm trong buồng bọt máy gia tốc hoặc các tấm phim cảm quang, chỉ tốn có 1/1.000.000 giây”

Lại có người hỏi: “Liệu có khả năng người Trái đất dùng phương thức nào đó để phân biệt được Hạt trí tuệ, sau đó dùng từ trường cực mạnh để bủa vây, giam cầm nó lại? Proton vốn dĩ là hạt có điện tích dương.”

“Điều này thì lại càng không thể. Muốn nhận ra được Hạt trí tuệ, thì loài người phải có đột phá trong nghiên cứu cấu trúc tầng sâu của vật chất, nhưng máy gia tốc hạt đều đã biến thành một đống sắt vụn, loại nghiên cứu này làm sao mà thực hiện nổi? Đôi mắt của thợ săn đã bị móng vuốt của con vật hắn muốn bắn trúng làm mù trước rồi.”

“Người Trái đất còn có một biện pháp thô thiển nữa.” Quan chức phụ trách công nghiệp nói, “Bọn họ có thể chế tạo một lượng lớn máy gia tốc, vượt qua tốc độ chế tạo Hạt trí tuệ của chúng ta, như vậy, trên Trái đất rồi sẽ có một máy gia tốc nào đó không có Hạt trí tuệ tiềm phục, sẽ có được kết quả chính xác”

“Đây chính là điểm thú vị nhất trong kế hoạch Hạt trí tuệ!” Câu hỏi này làm cho quan chức phụ trách khoa học hào hứng hẳn lên, “Thưa ngài phụ trách công nghiệp, ông không cần lo lắng việc chế tạo số lượng lớn Hạt trí tuệ sẽ khiến nền kinh tế của thế giới Tam Thể sụp đổ. Chúng ta không cần làm vậy, có lẽ sẽ chế tạo thêm mấy Hạt trí tuệ nữa, nhưng sẽ không nhiều hơn, trên thực tế, chỉ cần hai cái này là đã đủ rồi, vì mỗi Hạt trí tuệ này đều là chạy đa nhiệm.”

“Đa nhiệm?”

“Đây là một thuật ngữ máy tính xa xưa được dùng lại, thời đó, bộ xử lý trung tâm của máy tính mỗi thời điểm chỉ có thể vận hành một chương trình đơn nhất, nhưng vì tốc độ của nó rất nhanh, cộng với các quãng ngắt được điều khiển nên những người quan sát ở mức tốc độ thấp hơn như chúng ta, vẫn thấy máy tính đang vận hành nhiều chương trình cùng một lúc. Ông biết đấy, Hạt trí tuệ có thể di chuyển với vận tốc gần bằng vận tốc ánh sáng, với vận tốc ánh sáng thì thế giới trên Trái đất là một nơi rất nhỏ bé, nếu Hạt trí tuệ dùng tốc độ này di chuyển giữa các máy gia tốc khác nhau trên Trái đất, vậy thì đối với người Trái đất, nó giống như là cùng lúc tồn tại ở tất cả các cỗ máy đó vậy, có thể gần như cùng lúc tạo ra kết quả bắn phá sai lầm trong tất cả các máy gia tốc.

“Chúng ta đã tính toán, mỗi Hạt trí tuệ có thể kiểm soát mười nghìn máy gia tốc, mà người Trái đất phải mất từ bốn đến năm năm thời gian để chế tạo ra một máy gia tốc như vậy, xét từ mặt kinh tế và tài nguyên, bọn họ cũng không thể nào chế tạo số lượng lớn được. Tất nhiên, bọn họ có thể kéo dài khoảng cách giữa các máy gia tốc, chẳng hạn như lắp đặt trên các hành tinh khác nhau trong hệ hành tinh của bọn họ, như vậy quả thực là có thế phá hoại được thao tác đa nhiệm của Hạt trí tuệ, nhưng trong thời gian dài như vậy, thế giới Tam Thể chế tạo thêm mười Hạt trí tuệ hoặc nhiều hơn nữa cũng không khó khăn gì. Càng lúc sẽ càng có nhiều Hạt trí tuệ lơ lửng trong hệ hành tinh đó, bọn chúng hợp lại cũng chỉ lớn bằng một phần tỷ tỷ của một con vi khuẩn, nhưng lại khiến cho các nhà vật lý trên Trái đất vĩnh viễn không thể nào nhìn ra được bí mật ẩn giấu trong tầng sâu của vật chất, sự kiểm soát của người Trái đất đối với các chiều vi mô sẽ bị hạn chế ở mức năm chiều trở xuống, đừng nói là 450 vạn giờ, kể cả là 450 tỷ giờ, khoa học kỹ thuật của văn minh Trái đất cũng sẽ không có đột phá về mặt bản chất, bọn họ sẽ mãi mãi ở lại thời đại Nguyên tử mà thôi. Khoa học ở Trái đất đã bị khóa chết triệt để, cái khóa này kiên cố vô cùng, dựa vào lực lượng tự thân của loài người sẽ không bao giờ có thể thoát ra nổi.”

“Thật quá mức kỳ diệu! Xin hãy lượng thứ cho tôi vì trước đây đã coi thường dự án Hạt trí tuệ.” Quan chức phụ trách quân sự chân thành nói.

“Trên thực tế, hiện nay ở Trái đất chỉ có ba cỗ máy gia tốc hạt đạt đến mức độ năng lượng cần thiết để có khả năng có được thành quả nghiên cứu mang tính đột phá, sau khi đến Trái đất, Hạt trí tuệ số 1 và số 2 sẽ gần như ở trạng thái nhàn rỗi.

Để có thể khai thác trọn vẹn khả năng của chúng, ngoài việc tiến hành quấy nhiễu ba cỗ máy gia tốc hạt, chúng ta còn sắp хếр cho Hạt trí tuệ một công việc khác, bọn chúng sẽ trở thành phương tiện kỹ thuật chủ yếu để thực hiện kế hoạch tạo ra phép màu.”

“Hạt trí tuệ có thể tạo ra phép màu ư?”

“Phải, phép màu trong mắt người Trái đất. Mọi người đều biết, các hạt cao năng lượng có thể khiến các tấm phim cảm quang, đây cũng là một trong những phương pháp để hiển thị một hạt đơn nhất của các máy gia tốc nguyên thủy trên Trái đất. Khi ở trong trạng thái cao năng lượng, mỗi lần xuyên qua tấm phim, Hạt trí tuệ sẽ tạo ra một điểm cảm quang trên đó, bọn chúng xuyên qua xuyên lại liền có thể nối những điểm này thành một dãy chữ cái hoặc con số, thậm chí là hình ảnh, giống như là thêu hoa lên trên đó vậy. Τốc độ của quá trình này cực nhanh, vượt xa tốc độ cảm quang của phim lúc người Trái đất dùng máy ảnh chụp ảnh. Ngoài ra, võng mạc của người Trái đất tương tự với người Tam Thể, như thế, Hạt trí tuệ ở trạng thái cao năng lượng cũng có thể dùng phương thức tương tự để hiển thị chữ, số, hoặc hình vẽ lên võng mạc của bọn họ… Nếu nói những phép màu nhỏ vừa rồi có thể khiến người Trái đất mê hoặc và sợ hãi, vậy thì phép màu quy mô lớn dưới đây thừa sức để đám nhà khoa học sâu bọ ấy sợ chết khiếp: Hạt trí tuệ có thể khiến bức xạ nền vũ trụ nhấp nháy trong mắt bọn họ.”

“Điều này đối với các nhà khoa học của chúng ta cũng rất đáng sợ, làm được bằng cách nào?”

“Rất đơn giản, chúng tôi đã thiết kế một phần mềm khiến Hạt trí tuệ tự động triển khai cấu trúc hai chiều, sau khi hoàn thành, dùng mặt phẳng khổng lồ đó bao trọn lấy Trái đất, phần mềm này còn có thể khiến mặt phẳng sau khi triển khai trở nên trong suốt, nhưng độ trong suốt này có thể tiến hành điều tiết dải sóng của bức xạ vi sóng nền vũ trụ…

Đương nhiên, khi Hạt trí tuệ tiến hành triển khai cấu trúc các chiều khác nhau, sẽ có thể hiển thị ra những “phép màu” hùng vĩ hơn, phần mềm tương ứng cũng đang được phát triển. Những “phép màu” này sẽ tạo ra một bầu không khí đủ để dẫn tư tưởng khoa học của loài người đi vào đường rẽ, cứ vậy, chúng ta có thể dùng kế hoạch Phép Màu để kìm hãm các ngành khoa học khác ngoài ngành vật lý ở Trái đất.”

“Câu hỏi cuối cùng: Tại sao không đưa cả bốn Hạt trí tuệ hiện có đến Trái đất?”

“Cảm ứng lượng tử là siêu khoảng cách, cho dù bốn Hạt trí tuệ chia ra ở hai đầu vũ trụ, cảm ứng vẫn có thể truyền đi trong nháy mắt, hệ thống lượng tử do chúng cấu thành vẫn cứ tồn tại. Giữ Hạt trí tuệ số 3 và số 4 ở lại đây, bọn chúng có thể tiếp nhận thông tin do số 1 và số 2 ở Trái đất gửi về theo thời gian thực, thế giới Tam Thể có thể trực tiếp giám sát Trái đất. Đồng thời, hệ thống Hạt trí tuệ cũng khiến cho thế giới Tam Thể có thể tiến hành liên lạc thời gian thực với các phần tử đối lập trong văn minh Trái đất.”

“Ở đây có một bước chiến lược quan trọng.” Nguyên thủ chen vào nói, “Chúng ta sẽ thông qua hệ thống Hạt trí tuệ, nói cho người Trái đất biết ý đồ thật sự của thế giới Tam Thể đối với văn minh Trái đất.”

“Vậy tức là, chúng ta sẽ nói cho họ biết, hạm đội Tam Thể sẽ sử dụng biện pháp cấm người Trái đất sinh sản trong thời gian kéo dài để khiến cho giống loài này biến mất trên hành tinh của họ?”

“Đúng vậy, làm thế sẽ có thể dẫn đến hai loại kết quả: một là khiến người Trái đất vứt bỏ tất cả ảo tưởng quyết chiến một trận, thứ hai là xã hội của họ sẽ suy đồi, và sụp đổ trong tuyệt vọng và sợ hãi. Thông qua phân tích kỹ lưỡng các thông tin về văn minh Trái đất chúng ta đã nhận được, chúng tôi cho rằng kết quả thứ hai có khả năng xảy ra nhiều hơn.”

Không biết từ bao giờ, vầng Mặt trời mới nhú lên đã lại biến mất phía dưới đường chân trời, Mặt trời mọc biến thành Mặt trời lặn, một kỷ nguyên Hỗn loạn nữa của thế giới Tam Thể lại bắt đầu.

Trong khi Diệp Văn Khiết đọc các tài liệu về thế giới Tam Thể, ở trung tâm tác chiến đang tổ chức một cuộc họp quan trọng khác, tiến hành nghiên cứu sơ bộ các thông tin mà họ lấy được. Trước buổi họp, Thường Vĩ Tư nói: “Các vị hãy chú ý, cuộc họp của chúng ta lúc này có thể đang bị Hạt trí tuệ giám sát rồi. Sau này, bất cứ bí mật nào cũng không còn tồn tại nữa.”

Lúc ông nói câu này, xung quanh vẫn là hết thảy mọi thứ thân thuộc, bóng cây mùa hè đung đưa trên tấm rèm cửa sổ được kéo xuống, nhưng trong mắt những người dự họp, thế giới này đã không còn như trước đây nữa, họ cảm giác được có những đôi mắt ở khắp mọi nơi đang nhìn chằm chằm vào mình. Trước ánh mắt đó, cái thế giới này đã không còn nơi để lẩn trốn nữa. Cảm giác này sẽ quấn lấy họ suốt cả cuộc đời, đến cả con cháu đời sau của họ cũng không sao trốn thoát được. Loài người sẽ phải trải qua nhiều năm mới có thể khiến cho tinh thần thích ứng được với hoàn cảnh này.

Ba giây sau khi Thường Vĩ Tư nói dứt lời này, thế giới Tam Thể lần đầu tiên liên lạc với những con người không thuộc nhóm quân phản loạn trên Trái đất, sau lần này, họ đã cắt đứt liên lạc với phe đổ bộ của tổ chức Tam Thể ở Trái đất. Trong những năm còn lại của tất cả những người có mặt trong cuộc họp này, thế giới Tam Thể không còn gửi đến bất cứ thông điệp nào nữa.

Lúc này, cặp mắt của tất cả mọi người ở trung tâm tác chiến đều nhìn thấy thông điệp đó, hệt như khi Uông Diểu nhìn thấy bộ đếm giờ vậy, thông tin chỉ lóe lên chưa đến hai giây rồi biến mất. Nhưng tất cả mọi người đều đọc được nội dung của nó một cách chuẩn xác, chỉ có đúng năm chữ:

Các người là sâu bọ!