Chương 31 : Hai hạt proton

Tam Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Người thẩm vấn: Bây giờ bắt đầu cuộc điều tra của ngày hôm nay. Hy vọng bà có thể hợp tác giống như lần trước.
Diệp Văn Khiết: Những gì tôi biết các anh đều đã biết cả rồi, có nhiều chuyện ngược lại cần các anh nói cho tôi ấy chứ.
Người thẩm vấn: Không phải như thế, điều đầu tiên mà chúng tôi muốn biết là, trong các thông tin thế giới Tam Thể gửi đến Trái đất, nội dung của phần mà phe đổ bộ đã giữ lại là gì?

Diệp Văn Khiết: Không biết, tổ chức của họ rất nghiêm ngặt, tôi chỉ biết họ đã giữ lại thông tin thôi.
Người thẩm vấn: Chúng ta đổi chủ đề khác: sau khi việc liên lạc với thế giới Tam Thể bị phe đổ bộ lũng đoạn, có phải bà đã xây dựng căn cứ Hồng Ngạn số 3?
Diệp Văn Khiết: Có kế hoạch này, nhưng chỉ hoàn toàn được phần tiếp nhận, sau đó ngừng xây dựng, thiết bị và căn cứ đều đã được dỡ bỏ rồi.
Người thẩm vấn: Tại sao?
Diệp Văn Khiết nói: Vì từ phương hướng chòm sao Centaurus đã không còn bất cứ thông tin nào truyền đến, trên dải tần nào cũng không có. Tôi nghĩ các anh đã chứng thực được điểm này.
Người thẩm vấn: Đúng vậy, như vậy tức là, ít nhất từ bốn năm trước, thế giới Tam Thể đã ngừng liên hệ với Trái đất, điều này cũng khiến cho những thông tin bị phe đổ bộ giữ lại kia càng thêm quan trọng.
Diệp Văn Khiết: Đúng thế, về phương diện này tôi thật sự không có gì để nói nữa rồi.
Người thẩm vấn (ngừng lại khoảng vài giây): Vậy chúng ta tìm một chủ đề có thể nói được nhé: Mike Evans đã lừa dối bà, đúng không?
Diệp Văn Khiết: Có thể nói như vậy. Ông ta chưa bao giờ thổ lộ với tôi suy nghĩ thực sự mà ông ta chôn giấu trong nội tâm sâu thẳm nhất, chỉ bày tỏ khao khát muốn cứu vớt các giống loài khác trên Trái đất này mà thôi. Tôi cũng không ngờ được sự hận thù đối với loài người sản sinh ra từ sứ mệnh này lại đã phát triển đến mức độ cực đoan như thế, đến nỗi ông ta coi việc hủy diệt văn minh nhân loại là lý tưởng tối hậu của mình.
Người thẩm vấn: Hãy nhìn cục diện hiện nay của tổ chức Tam Thể trên Trái đất: phe đổ bộ muốn mượn sức mạnh ngoài Trái đất để hủy diệt loài người, phe cứu thế thì coi văn minh ngoài Trái đất như thần thánh để thờ phụng, lý tưởng của phe sống sót là bán đứng đồng loại để kéo dài kiếp sống tạm bợ, tất cả những điều này đều không giống với lý tưởng muốn mượn sức mạnh của văn minh ngoài Trái đất để cải tạo loài người của bà.
Diệp Văn Khiết: Tôi đã châm lửa, nhưng lại không khống chế được nó.
Người thẩm vấn: Bà có kế hoạch tiêu diệt phe đổ bộ trong nội bộ tổ chức Tam Thể, đồng thời bắt đầu thực hiện hành động với phe phái này. Nhưng con tàu Ngày Phán Xét là căn cứ hạt nhân và trung tâm chỉ huy của phe đổ bộ, các nhân vật chủ chốt của phe phái này như Evans cũng thường xuyên ở trên đó, tại sao các người không tấn công con tàu khổng lồ này trước? Hầu hết lực lượng vũ trang của phe cứu thế đều trung thành với bà, vậy là có đủ năng lực đánh chìm thậm chí là chiếm lĩnh được nó rồi.
Diệp Văn Khiết: Vì những thông tin của Chúa bị giữ lại kia. Những thông tin ấy đều được tồn trữ trong một máy tính nào đó ở căn cứ Hồng Ngạn số 2, cũng chính là con tàu Ngày Phán Xét, nếu tấn công con tàu ấy, vào thời điểm họ cho rằng là nguy cấp, phe đổ bộ sẽ xóa sạch tất cả mọi thông tin, những thông tin ấy quá đỗi quan trọng, chúng tôi không thể để mất được. Đối với phe cứu thế, để mất thông tin thì cũng như Cơ Đốc giáo bị mất Kinh Thánh, Hồi giáo mất đi kinh Koran vậy. Tôi nghĩ, các người cũng đang gặp phải vấn đề như vậy, phe đổ bộ dùng thông tin của Chúa làm “con tin”, đây cũng chính là nguyên nhân mà tàu Ngày Phán Xét đến nay vẫn có thể tồn tại.
Người thẩm vấn: Về phương diện này, bà có kiến nghị gì cho chúng tôi không?
Diệp Văn Khiết: Không.
Người thẩm vấn: Bà gọi thế giới Tam Thể là Chúa, phải chăng là bà cũng đã nảy sinh một thứ tình cảm tôn giáo đối với thế giới Tam Thể, giống như phe cứu thế? Hay là, bà đã đi theo Tam Thể giáo?
Diệp Văn Khiết: Không, chỉ là thói quen thôi… tôi không muốn nói về vấn đề này nữa.
Người thẩm vấn: Vậy chúng ta quay lại chủ đề những thông tin bị chặn lại đó nhé. Có lẽ bà thật sự không biết nội dung cụ thể, nhưng về phương diện nào, hay đại khái là gì, thì hẳn cũng có nghe nói chứ?
Diệp Văn Khiết: Có thể chỉ là tin đồn thôi.

Người thẩm vấn: Ví dụ? Diệp Văn Khiết:…
Người thẩm vấn: Có phải thế giới Tam Thể đã cung cấp cho phe đổ bộ kỹ thuật nào đó cao hơn trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay của loài người?
Diệp Văn Khiết: Khả năng này không lớn lắm, vì những kỹ thuật ấy rất có khả năng sẽ rơi vào tay các anh.
Người thẩm vấn: Câu hỏi cuối cùng, cũng là quan trọng nhất: cho đến nay, thế giới Tam Thể chỉ phát sóng điện từ đến Trái đất thôi phải không?
Diệp Văn Khiết: Gần như là vậy.

Người thẩm vấn: Gần như?
Diệp Văn Khiết: Ở nền văn minh Tam Thể hiện tại, tốc độ du hành vũ trụ đã đạt đến 1/10 vận tốc ánh sáng, bước nhảy vọt về kỹ thuật này xảy ra vào khoảng mấy chục năm Trái đất trước, trước đó, tốc độ du hành vũ trụ của họ luôn quanh quẩn ở khoảng một phần vài nghìn vận tốc ánh sáng, thiết bị thám trắc cỡ nhỏ mà họ gửi đến Trái đất giờ vẫn còn chưa đi hết 1% quãng đường từ chòm sao Centaurus đến Hệ Mặt trời.
Người thẩm vấn: Ở đây có một vấn đề: hạm đội Tam Thể đã xuất phát, nếu phi hành với vận tốc 1/10 vận tốc ánh sáng, thì 40 năm sau đã đến được Hệ Mặt trời rồi, nhưng tại sao các người lại nói cần đến 400 năm?
Diệp Văn Khiết: Đúng là như vậy. Hạm đội vũ trụ Tam Thể gồm các tàu không gian cỡ lớn có khối lượng khổng lồ, gia tốc rất chậm, 1/10 vận tốc ánh sáng chỉ là vận tốc tối đa mà chúng có thể đạt được, chỉ có thể phi hành ở vận động này trong một khoảng thời gian rất ngắn là phải bắt đầu giảm tốc. Ngoài ra, nguồn động năng của tàu vũ trụ Tam Thể lấy từ sự triệt tiêu lẫn nhau của vật chất và phản vật chất, phía trước tàu vũ trụ có một trường lực từ khổng lồ, hình thành nên một lồng từ trường hình phễu dùng để thu nhập các hạt phản vật chất trong vũ trụ, quá trình thu thập này rất chậm chạp, trải qua một thời gian tương đối dài mới có đủ lượng phản vật chất để tàu vũ trụ tiến hành gia tốc một lần, vì vậy sự gia tốc của hạm đội thường bị gián đoạn, sau một thời gian dài thu thập mới tiến hành một lần. Bởi thế, thời gian để hạm đội Tam Thể đến được Hệ Mặt trời tốn gấp mười lần so với thiết bị thám trắc cỡ nhỏ.
Người thẩm vấn: Vậy từ “gần như” mà bà vừa nói, là có ý gì?
Diệp Văn Khiết: Về vận tốc phi hành trong vũ trụ, chúng ta đang thảo luận trong phạm vi giới hạn, ra khỏi phạm vi này, cho dù là loài người lạc hậu chúng ta cũng đã có thể gia tốc cho một số thực thể vật chất đạt tới vận tốc gần bằng vận tốc ánh sáng rồi.
Người thẩm vấn (hơi ngừng lại một chút): Phạm vi giới hạn mà bà nói tới đó, có phải là chỉ phạm vi vĩ mô? Trên phương diện vi mô, loài người đã có thể sử dụng máy gia tốc hạt, gia tốc các hạt vi mô đạt đến vận tốc gần bằng vận tốc ánh sáng, các hạt vi mô chính là những thực thể vật chất mà bà ta nói tới đó phải không?
Diệp Văn Khiết: Anh rất thông minh.
Người thẩm vấn (chỉ vào tai nghe): Sau lưng tôi có những chuyên giá xuất sắc nhất thế giới.
Diệp Văn Khiết: Đúng vậy, là hạt vi mô. Sáu năm trước, ở chòm sao Centaurus xa xôi, thế giới Tam Thể từng gia tốc hai hạt nhân của nguyên tử hydro đạt đến vận tốc gần bằng vận tốc ánh sáng, bắn về phía Hệ Mặt trời, hai hạt nhân nguyên tử hydro này, cũng chính là hai proton đã đến hệ Mặt trời từ hai năm trước, sau đó đã tới Trái đất.
Người thẩm vấn: Hai proton? Họ chỉ gửi đến có hai proton? Thế này thì gần như là chẳng gửi gì cả rồi còn gì.
Diệp Văn Khiết (cười): Anh cũng nói “gần như” rồi. Thế giới Tam Thể chỉ có năng lực này, chỉ có khiến thứ nhỏ như hạt proton đạt đến vận tốc gần bằng vận tốc ánh sáng, vì vậy từ khoảng cách bốn năm ánh sáng, họ chỉ có thể gửi đến hai proton thôi.
Người thẩm vấn: Trong thế giới vĩ mô, hai proton thì cũng như là không gì cả… Dù là một cái lông của một con vi trùng, thì cũng gồm hàng mấy tỷ proton rồi. Thế thì có ý nghĩa gì đâu chứ?
Diệp Văn Khiết: Nó là một cái khóa.
Người thẩm vấn: Khóa? Khóa cái gì?
Diệp Văn Khiết: Khóa chết khoa học của nhân loại, trong bốn thế kỷ rưỡi trước khi hạm đội Tam Thể đến nơi, chính vì có sự tồn tại của hai hạt proton này, khoa học của loài người sẽ không thể có bất cứ tiến bộ lớn lao nào nữa. Nghe đồn, Evans đã từng nói một câu thế này: ngày mà hai proton đến Trái đất, chính là lúc mà khoa học của loài người tử vong.
Người thẩm vấn: Chuyện này không khỏi hơi quá ly kỳ rồi, sao mà làm thế được?
Diệp Văn Khiết: Không biết, tôi thật sự không biết. Đối với nền văn minh Tam Thể, có thể chúng ta còn chẳng được coi là đám người dã man mông muội, mà chỉ là một lũ sâu bọ cũng nên.

Lúc Uông Diểu và Đinh Nghị ra khỏi trung tâm tác chiến thì đã gần nửa đêm, hai người họ vừa mới nghe toàn bộ đối thoại kể trên.
“Anh tin lời Diệp Văn Khiết không?
Uông Diểu hỏi.
“Còn anh, có tin không?”
“Những chuyện gần đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà, dùng hai proton để khóa chết nền khoa học của toàn nhân loại? Chuyện này cũng…”
“Trước tiên cần phải chú ý điểm này: văn minh Tam Thể từ chòm sao Centaurus bắn tới về phía chúng ta hai hạt proton, không ngờ lại đều đến được Trái đất! Từ khoảng cách bốn năm ánh sáng? Ngắm cũng quá chuẩn rồi còn gì, trong quãng đường dài đằng đẳng ấy có vô số những tác nhân gây nhiễu, nào là bụi sao, rồi cả Hệ Mặt trời và Trái đất đều đang chuyển động, tức là còn chuẩn xác hơn từ sao Diêm Vương nổ súng bắn trúng một con muỗi ở chỗ này, thật đúng là một xạ thủ không tưởng.”
Nghe thấy từ “xạ thủ”, quả tim Uông Diểu bất giác giật thót lên một cái. “Điều này có ý nghĩa gì?”
“Không biết. Trong ấn tượng của anh, những hạt vi mô kiểu như proton, neutron và electron, có hình dạng như thế nào?”

“Gần như là một điểm, tất nhiên, cái điểm này có cấu trúc nội tại.”
“May mắn thay, hình ảnh trong ấn tượng của tôi chân thực hơn của anh một chút.” Đinh Nghị nói đoạn, vứt đầu mẩu thuốc lá trên tay ra xa, “Anh nhìn xem đó là gì?” Anh ta chỉ vào đầu mẩu thuốc lá rơi dưới đất và hỏi.
“Đầu lọc thuốc lá.”
“Tốt lắm, từ khoảng cách này nhìn vật nhỏ như thế, thì là gì?”
“Gần như cũng chỉ là một điểm.” “Đúng thế.” Đinh Nghị bước tới nhặt
cái đầu lọc thuốc lá lên, tách nó ra trước
mắt Uông Diểu, để lộ phần sợi bọt biển đã chuyển từ sắc trắng sang ngả vàng ở bên trong, Uông Diểu ngửi thấy mùi hắc ín bốc lên. Đinh Nghị lại nói tiếp, “Anh nhìn đi, cái miếng bé bằng ngần này, nhưng diện tích hấp thu của nó mà trải rộng ra thì to bằng cả gian phòng khách đấy.” Anh ta lại vung tay vứt cái đầu lọc thuốc ấy đi, “Có dùng tẩu thuốc không?”
“Tôi không hút thuốc.”
“Tẩu thuốc sử dụng một loại lõi lọc cao cấp hơn, ba tệ một cái, đường kính cũng tương đương với đầu lọc của điếu thuốc lá, nhưng dài hơn một chút, là một ống giấy nhỏ bên trong có than hoạt tính, đổ than hoạt tính trong đó ra thì cũng chỉ được một nắm bột than đen trông như viên cứt chuột, nhưng nếu trải rộng diện tích hấp thu tạo thành bởi các lỗ nhỏ bên trong ra thì phải rộng bằng cái sân tennis, đây chính là nguyên nhân khiến than hoạt tính có khả năng thấm hút siêu mạnh.”
“Anh muốn nói gì vậy?” Uông Diêu lắng nghe rất chăm chú.
“Bọt biển trong đầu lọc thuốc lá hay than hoạt tính là vật thể ba chiều, nhưng diện tích hấp thu của chúng lại là hai chiều, từ đây có thể thấy, một cấu trúc nhỏ bé có số chiều nhiều hơn có thể tồn trữ số lượng lớn chừng nào những cấu trúc số chiều ít hơn. Nhưng trong thế giới vĩ mô, khả năng dung nạp của không gian nhiều chiều đối với không gian ít chiều cũng chỉ đến vậy mà thôi, vì Thượng Đế rất keo kiệt, trong vụ nổ Sáng Thế chỉ cho vũ trụ vĩ mô có không gian ba chiều mà thôi. Nhưng điều này không có nghĩa là không tồn tại số chiều lớn hơn thế nữa, có đến tám chiều bị nhốt trong thế giới vi mô, cộng với ba chiều của thế giới vĩ mô, trong một hạt cơ bản, có tồn tại mười một chiều không gian.”
“Thế thì sao chứ?”
“Tôi chỉ muốn giải thích sự thực thế này: trong vũ trụ, một tiêu chí quan trọng về trình độ phát triển của một nền văn minh, là nó có thể chi phối và sử dụng các chiều không gian vi mô. Việc sử dụng chiều thứ nhất của hạt cơ bản đã bắt đầu từ khi những vị tổ tiên mọc lông dài của chúng ta nhóm lửa ở trong các hang núi, sự chi phối phản ứng hóa học, chính là điều khiển, thao túng các hạt vi mô ở chiều thứ nhất. Tất nhiên, sự chi phối này cũng đi từ cấp độ thấp lên đến cấp độ cao, từ đống lửa cho đến máy hơi nước sau này, rồi đến máy phát điện về sau nữa; hiện nay, trình độ chi phối hạt vi mô ở chiều thứ nhất của loài người đã đạt đến đỉnh cao, có máy tính, cũng có cả vật liệu nano của các anh. Nhưng tất cả những điều này, đều giới hạn ở mức độ chi phối một chiều của thế giới vi mô, đối với một nền văn minh cấp độ cao hơn trong vũ trụ, đống lửa và máy tính, vật liệu nano… về bản chất không có gì khác biệt, đều chỉ thuộc cùng một cấp, đây cũng chính là nguyên nhân bọn họ vẫn coi loài người như sâu bọ… Tiếc thay, bọn họ lại đúng.”
“Anh có thể nói cụ thể hơn một chút không, chuyện này thì liên quan gì đến hai hạt proton kia? Rốt cuộc, hai proton được đưa đến Trái Đất này có thể làm được gì chứ? Đúng như những gì người thẩm vấn nói khi nãy, trong một sợi lông của con vi trùng, cũng có thể chứa đến hàng mấy chục tỷ proton, cho dù hai proton này 100% biến thành năng lượng trên đầu ngón tay tôi, cùng lắm tôi cũng chỉ có thể cảm thấy như kim châm một cái thôi mà.”

“Không cảm giác được đâu, kể cả chúng có hoàn toàn chuyển hóa thành năng lượng trên đầu ngón tay của một con vi khuẩn, con vi khuẩn ấy cũng chưa chắc đã cảm nhận được điều gì.”
“Thế vừa rồi rốt cuộc anh muốn nói gì?”
“Chẳng muốn nói gì cả, tôi không biết gì hết, một con sâu bọ thì biết được gì đây?”
“Nhưng anh là nhà vật lý trong lũ sâu bọ, dẫu sao cũng biết nhiều hơn tôi, về chuyện này, ít nhất anh cũng không đến nỗi hoang mang như tôi. Coi như tôi xin anh đấy, nếu không tối nay tôi sẽ không thể ngủ yên được đâu.”

“Tôi mà nói nhiều hơn, sợ rằng anh càng không ngủ yên được. Thôi bỏ đi, phí tâm sức vào đây làm gì? Chúng ta nên học theo sự cởi mở của Ngụy Thành và Sử Cường, làm tốt việc của mình là được rồi. Đi thôi, đi uống chút gì đi, sau đó về ngủ một giấc ngon lành của loài sâu bọ.”