Chương 21 : Tam Thể: Viễn chinh

Tam Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mặt đất mênh mông trong buổi bình minh giá lạnh hoàn toàn trống trải, không có bất cứ thứ gì. Không có kim tự tháp, không có toà nhà Liên Hiệp Quốc, bia kỷ niệm con lắc đơn khổng lồ cũng không biết đã đâu mất, chỉ có sa mạc đen sì vươn dài ra tít tận chân trời, giống như thế giới lúc anh đăng nhập vào lần đầu tiên. Nhưng rồi, Uông Diểu nhanh chóng nhận ra đó chỉ là ảo giác của mình, những tảng đá nhỏ nằm chi chít trên bãi sa mạc ấy, không ngờ đều là đầu người! Thì ra, trên mặt đất toàn là người đang đứng. Uông Diểu đứng trên một quả đồi nhỏ cao hơn một chút nhìn xuống dưới,

biển người đông nghịt này trải dài ra ngút cả tầm mắt, anh thầm ước tính một con số đại khái, chỉ riêng trong tầm mắt nhìn thấy được cũng đã lên đến mấy trăm triệu người rồi! Anh biết, có thể toàn bộ người trong thế giới Tam Thể đều đã tập trung về đây. Một sự tĩnh lặng bao trùm lên hết thảy, sự tĩnh lặng tạo ra bởi mấy trăm triệu người này toát lên một vẻ kỳ dị khiến người ta tức thở, cả biển người trong buổi tinh mơ này đang đợi chờ một điều gì đó. Uông Diểu nhìn quanh, phát hiện tất cả đều đang ngước lên bầu không.
Uông Diểu ngẩng đầu nhìn theo, phát hiện bầu trời sao đã xuất hiện một thay đổi không thể tưởng tượng: tinh tú xếp

thành một hình vuông chằn chặn! Nhưng anh nhanh chóng nhận ra, những ngôi sao xếp thành hình vuông này có thể chỉ là đang nằm trên quỹ đạo đồng bộ với hành tinh, so với biển sao hệ Ngân Hà làm cảnh nền mờ nhạt phía đằng sau, hình vuông này có chuyển động rõ rệt. Trong hình vuông này, các ngôi sao ở mé gần phía ánh nắng là sáng nhất, ánh sáng màu bạc chúng toả ra có thể tạo thành bóng người hắt xuống đất, càng về phía sau, độ sáng càng giảm dần. Uông Diểu đếm thử, trên mỗi cạnh của hình vuông này có khoảng hơn ba mươi ngôi sao, vậy thì tổng số ngôi sao vào khoảng trên dưới một nghìn. Đội ngũ hiển nhiên do con người tạo ra này hình thành một chỉnh

thể, chầm chậm chuyển động trên nền trời sao, toát lên một cảm giác mạnh mẽ trang nghiêm.
Lúc này, một người đàn ông đứng bên cạnh khẽ đẩy vào anh, thấp giọng thì thào: “Ồ, Copernicus vĩ đại, sao anh đến muộn thế? Đã qua ba lượt văn minh rồi, anh đã bỏ qua cả một sự nghiệp vĩ đại nhường ấy!”
“Đó là gì thế?” Uông Diểu chỉ vào nhóm ngôi sao hình vuông trên bầu không vũ trụ.
“Đó là hạm đội vũ trụ Tam Thể vĩ đại, họ sắp khởi hành lên đường viễn chinh rồi.”

“Nói như vậy, văn minh Tam Thể đã có khả năng di chuyển giữa các hành tinh rồi?”
“Đúng thế, những phi thuyền lớn kia đều có thể đạt đến vận tốc 1/10 vận tốc ánh sáng.”
“1/10 vận tốc ánh sáng, ít nhất trong phạm vi tri thức của tôi, thì đó là một thành tựu vĩ đại, nhưng đối với di chuyển liên hành tinh thì vẫn hơi chậm.”
“Hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân.” Người đó nói, “Mấu chốt là phải tìm đúng mục tiêu.”
“Đích đến của hạm đội nằm ở đâu?” “Một ngôi sao có hành tinh cách đây

hơn bốn năm ánh sáng, đó là ngôi sao gần thế giới Tam Thể nhất.”
Uông Diểu thoáng kinh ngạc: “Ngôi sao gần chúng tôi nhất cũng cách bốn năm ánh sáng.”
“Các anh?”
“Địa cầu.”
“Ồ, chẳng có gì lạ cả, trong một khu vực lớn của hệ Ngân Hà, mật độ ngôi sao rất đều, đây là kết quả điều tiết dài lâu của lực hấp dẫn giữa các ngôi sao. Chiếm tỉ lệ tương đối lớn giữa các sao là khoảng ba đến sáu năm ánh sáng.”
Lúc này, tiếng hò reo hoan hô bùng nổ trong biển người. Uông Diểu ngẩng đầu

lên nhìn, độ sáng của mỗi ngôi sao trong thế trận hình vuông trên bầu không đang nhanh chóng tăng lên, hiển nhiên là bản thân chúng đang phát ra ánh sáng. Ánh sáng này nhanh chóng nhấn chìm cả ánh ban mai phía đường chân trời, một nghìn vì sao thoáng cái đã biến thành một nghìn Mặt trời nhỏ, thế giới Tam Thể nghênh đón một buổi ban mai huy hoàng rực rỡ. Những người trên mặt đất đều giơ cao hai tay lên trời, tạo nên một thảo nguyên cánh tay trải dài ngút cả tầm mắt. Hạm đội Tam Thể bắt đầu tăng tốc, trang nghiêm chuyển động băng ngang bầu trời, lướt qua phía trên vầng trăng khổng lồ mới nhú, chiếu lên những rặng núi và dải đồng bằng trên bề mặt mặt trăng một

quầng sáng màu xanh sẫm. Tiếng hò reo đã dứt, người của thế giới Tam Thể lặng nhìn hy vọng của mình dần dần xa khuất phía trời Tây, đời này họ sẽ không nhìn thấy kết cục, nhưng bốn năm trăm năm sau, con cháu họ sẽ nhận được tin tức từ thế giới mới, đó sẽ là cuộc đời mới của văn minh Tam Thể. Uông Diểu và họ cùng lặng lẽ nhìn về phía xa xăm, cho đến khi hình vuông tạo thành bởi một nghìn vì sao nhấp nháy kia thu lại thành một điểm sáng, cho tới khi điểm sáng ấy biến mất trên bầu trời đêm phía Tây. Hàng chữ xuất hiện:
Cuộc viễn chinh thế giới mới của văn minh Tam Thể

đã bắt đầu, hạm đội đang phi hành…
Trò chơi Tam Thể đã kết thúc, khi trở về hiện thực, nếu
trung thành với lời hứa của mình, bạn hãy theo địa chỉ
trong thư điện tử gửi đến ngay sau đây
để tham gia
buổi gặp mặt của tổ chức Tam Thể
Địa Cầu.