Chương 29 : Căn cứ Hồng Ngạn số 2

Tam Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lại ba năm nữa trôi qua, Evans hoàn toàn im hơi lặng tiếng, không có tin tức gì. Diệp Văn Khiết không biết anh ta liệu có thực sự đang ở nơi nào đó trên thế giới chứng thực những gì mình đã kể hay không, cũng không biết anh ta chứng thực bằng cách nào. Cho dù trên thang thước đo vũ trụ, bốn năm ánh sáng chỉ là khoảng cách gần trong gang tấc, nhưng đối với những sinh mệnh yếu ớt, đó lại là khoảng cách xa xôi không thể tưởng tượng nổi, ở đầu con sông và cuối con sông không gian, bất cứ liên hệ nào cũng chỉ mong manh như đường tơ sợi chỉ.

Mùa đông năm ấy, Diệp Văn Khiết đột nhiên nhận được lời mời của một trường đại học không nổi tiếng lắm ở Tây Âu, mời cô đến đó làm học giả khách mời trong nửa năm. Sau khi đến sân bay Heathrow ở London, một người trẻ tuổi đến đón cô, họ không ra ngoài đại sảnh sân bay mà quay ngược vào bãi đáp máy bay. Ở đó, người thanh niên ấy dẫn cô lên một chiếc trực thăng. Khi chiếc trực thăng ầm ầm bay lên bầu trời sương mù mờ mịt của London, thời gian tựa hồ quay ngược trở lại, Diệp Văn Khiết có cảm giác dường như đã gặp tất cả ở đâu đó vậy. Lần đầu tiên đi máy bay trực thăng nhiều năm trước, cô đã trải qua một khúc ngoặt của vận mệnh, lần

này, số phận sẽ lại đưa cô đến nơi nào?
“Chúng ta đang đến căn cứ Hồng Ngạn số 2.” Người thanh niên ấy nói.
Máy bay trực thăng bay qua đường bờ biển, tiến sâu vào Đại Tây Dương. Sau nửa giờ bay trên mặt biển, trực thăng hạ xuống một con tàu lớn. Vừa mới nhìn thấy con tàu lần đầu tiên, Diệp Văn Khiết đã nhớ ngay đến núi Radar, bấy giờ cô mới nghĩ ra hình dạng ngọn núi đó thật sự rất giống một con tàu khổng lồ, Đại Tây Dương ở xung quanh giống như rừng già ở dãy núi Đại Hưng An, nhưng thứ khiến cô liên tưởng đến căn cứ Hồng Ngạn chính là chiếc ăng ten parabol khổng lồ dựng sừng sững ở phần giữa

của con tàu, trông như thể một cánh buồm lớn hình tròn của con tàu lớn này vậy. Con tàu này được cải tạo lại từ một tàu chở dầu 60.000 tấn, trông như thể một hòn đảo nhỏ bằng sắt thép trôi nổi trên mặt biển. Evans xây dựng căn cứ của anh ta trên tàu có lẽ là vì muốn lúc nào cũng có thể ở vị trí giám thính và phát xạ tối ưu, cũng có thể vì muốn né tránh điều gì đó. Sau này, Diệp Văn Khiết biết được, con tàu khổng lồ này được đặt tên là “Ngày Phán Xét”.
Diệp Văn Khiết bước xuống trực thăng, nghe thấy những âm thanh rầm rầm quen thuộc, đó là tiếng chiếc ăng ten khổng lồ phát ra trong gió biển, âm thanh ấy lại kéo cảm giác của cô lún sâu thêm

vào quá khứ. Trên boong tàu rộng rãi phía dưới ăng ten, có gần hai nghìn con người đang đứng chen chúc. Evans bước lên phía trước, trang trọng nói với Diệp Văn Khiết: “Dựa theo tần số và phương vị cô cung cấp, chúng tôi đã thu được thông tin của thế giới Tam Thể, mọi điều cô nói đều đã được chứng thực rồi.”
Diệp Văn Khiết bình tĩnh gật đầu. “Đội tàu Tam Thể vĩ đại đã khởi
hành, mục tiêu là hệ Mặt trời, sẽ đến nơi
sau 450 năm nữa.”
Vẻ mặt Diệp Văn Khiết vẫn bình thản, lúc này, chẳng còn điều gì có thể khiến cô cảm thấy kinh ngạc nữa rồi.

Evans chỉ đám người đứng lúc nhúc sau lưng mình: “Trước mắt cô lúc này là những thành viên thuộc nhóm đầu tiên của tổ chức Tam Thể Địa Cầu, lý tưởng của chúng ta là nhờ văn minh Tam Thể cải tạo văn minh nhân loại, kiềm chế sự điên cuồng và ác độc của loài người, để Trái đất của chúng ta một lần nữa trở thành một thế giới hòa bình phồn vinh, không còn tội ác. Số người tán thành lý tưởng của chúng ta càng lúc càng nhiều hơn, tổ chức của chúng ta đang trong giai đoạn mở rộng nhanh chóng, thành viên có mặt trên khắp thế giới này.”
“Tôi có thể làm được gì?” Diệp Văn Khiết nhẹ giọng hỏi.

“Cô sẽ trở thành thủ lĩnh tối cao của cuộc cách mạng Tam Thể trên Trái Đất, các chiến sĩ của tổ chức Tam Thể Địa Cầu đều công nhận tư cách này của cô!”
Diệp Văn Khiết im lặng mấy giây, đoạn chầm chậm gật đầu, “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Evans giơ cao một nắm đấm, hét vang lên với đám người: “Tiêu diệt bạo chính loài người!”
Hòa cùng tiếng sóng và tiếng ầm ầm của ăng ten trong gió, các chiến sĩ Tam Thể đồng thanh hô vang: “Thế giới thuộc về Tam Thể!”
Ngày hôm đó, được công nhận là ngày

ra đời của phong trào Tam Thể trên Trái đất.