Chương 87: Võ tốt xông trận

Sở Hán Tranh Bá

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trên đường lớn, hơn vạn quân Hán đang hướng về phía đông tiến vội vàng.

Hơn năm mươi dặm hành quân gấp, thể lực tướng sĩ quân Hán rõ ràng đã chống đỡ hết nổi, đội ngũ hành quân cũng bắt đầu rời rạc, tướng sĩ thể lực cường tráng cũng đã chạy ngoài mười dặm, tướng sĩ thân thể gầy yếu còn cách xa xa lạc ở phía sau, Mai Quyên giục ngựa đi lại trung quân, trên mặt lộ vẻ lo âu.

Thật đúng là không so thì không biết, so rồi thì bị dọa đến sợ nhảy dựng!

Trước hôm nay, Mai Quyên đối với cái gọi là hành quân cấp tốc còn khuyết thiếu nhận thức, bởi vì trước kia chưa bao giờ trải qua.

Nhưng hôm nay, Mai Quyên nhận thức đã cực kỳ sâu sắc, hành quân cấp tốc thật đúng là tàn khốc đến khiến người không thể tưởng tượng!

Càng làm cho người không thể tưởng tượng, là quân Hán cùng quân Sở ở thể lực chênh lệch thật lớn, quân Sở đã liên tục hai ngày hai đêm không được nghỉ ngơi và chỉnh đốn qua, nhưng bọn họ hành quân tốc độ vẫn là khiến quân Hán khó có thể với tới, từ thời gian hừng đông đến hiện tại, quân Hán mới chạy hơn năm mươi dặm, nhưng quân Sở cũng rất khả năng đã chạy đến ngoài trăm dặm ngoại Cức Bồ!

Mai Quyên thấy quân Sở làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối năng lực hành quân cấp tốc, lại không biết quân Sở sao có thể làm được như thế, từ nơi hoang sơ tìm được đường sống trong chỗ chết, quân Sở liền luôn chạy trốn chết, chém giết, lại tiếp tục trốn chết, tái chém giết, tái trốn chết… Ở bên trong cuộc tàn khốc liên tục trốn chết và chém giết, thể chất yếu, ý chí không đủ kiên định, tất cả sẽ đều bị đào thải!

Hiện tại còn lại năm nghìn quân Sở, đó là những dũng sĩ trong những người dũng sĩ, tinh nhuệ trong những người tinh nhuệ!

hai vạn quân Hán của Mai Quyên nghĩ muốn cùng năm nghìn quân Sở so đấu sức của đôi bàn chân, đúng là cũng thật không biết tự lượng sức mình, mười mấy thuộc cấp của Mai Quyên còn đang liều mạng thúc giục các bước chân của chính mình, tuy nhiên căn bản đều vô dụng.

Mai Quyên cũng biết, tướng sĩ dưới trướng đã hết sức, bọn họ đích xác đã hết sức.

Mai Quyên hiện tại lo lắng nhất chính là, Tư Khấu Ly có thủ được Cức Bồ hay không? Một khi Tư Khấu Ly thủ không được Cức Bồ, khiến quân Sở ở trong lục lộ đại quân vây kín mà lướt qua Hoàn Thủy, vậy phải tốn không ít tay chân, bởi vì Hoàn Thủy đông ngạn(bờ đông) người ở rất thưa thớt, lửa báo động không thể vận dụng chuẩn xác và đúng lúc giống như Triệu quốc như vậy.

Cức Bồ, trải qua nửa canh giờ nghỉ ngơi và chỉnh đốn, quân Sở rốt cục lấy lại sức.

Đương nhiên, gần nửa canh giờ nghỉ ngơi và chỉnh đốn, không có khả năng khiến quân Sở hoàn toàn khôi phục thể lực, nhưng ít nhất, quân Sở đã có chiến lực!

– Ô ô ô…

Kèn tập kết rốt cục thổi lên.

Trong tiếng kèn kéo dài không thôi, quân Sở tướng sĩ đang tĩnh tọa nghỉ ngơi đều đứng dậy, Nộ Phong Doanh cung tiễn thủ bắt đầu sửa sang lại tiễn túi, vũ tiễn, Hãm Trận Doanh phụ trợ khinh binh thì vội vàng thay trọng giáp cho võ giáp, Tiên Đăng Doanh khinh binh tử sĩ nhàn nhã nhất, bọn họ vẫn đang ngồi dưới đất, hôm nay tấn công Cức Bồ ấp, không có chuyện cho bọn họ.

– Hãm Trận Doanh, trọng giáp tả bộ hữu khúc, xếp thành hàng tập kết!

– Nộ Phong Doanh, các bộ các khúc tiến lên, kiểm tra cung tiễn!

– Tiền quân tả bộ, đều đứng lên cho ta, xếp thành hàng!

Trong tiếng khiển trách liên tiếp, năm nghìn quân Sở rất nhanh liền xếp thành hàng cẩn thận, nghiêm túc công kích trận hình.

– Ngao…

Kinh Thiên tựa đầu khôi cài ở trên đầu, sau đó một tiếng hét dài, lại dơ cao hoành đao lên.

Trong chốc lát, năm trăm trọng giáp võ tốt liền rút đao ra khỏi vỏ, các đại thuẫn trên mặt đất cũng được cầm lên, Kinh Thiên tái lấy hoành đao đi phía trước dẫn đầu, năm trăm võ tốt liền giẫm lên chỉnh tề bước điểm, hô

– Rống, rống, rống, rống

Khẩu hiệu, tựa như bức tường sắt, đi theo Kinh Thiên, hướng về Cức Bồ ấp cuồn cuộn nghiền ép.

Trong Cức Bồ ấp, quân Hán xếp thành hàng mà đứng lập tức nổi lên một trận sao động rất nhỏ.

Hiển nhiên, năm trăm danh quân Sở thân khoác áo giáp, tay cầm hoàn đao đại thuẫn này mang đến cho quân Hán tâm lý áp lực thật lớn.

Hán binh này chưa bao giờ gặp qua đội hình chỉnh tề như thế, lạnh lùng, mặc trọng giáp bộ binh, quân Sở trọng giáp bộ binh tuy rằng chỉ có mấy trăm người, dáng mỗi người lại cường tráng cao lớn, áo giáp rất nặng gần như bao vây toàn thân, thậm chí trên mặt đều có lồng mặt giáp, chỉ có để lại hai mắt ngăm đen, có vẻ bí ẩn, vô cùng dữ tợn!

Có lẽ, chỉ có trong truyền thuyết võ tốt trọng giáp đại Ngụy mới có thanh thế như vậy ư?

Kinh Thiên một người đi trước,đi thẳng đến cách ấp Cức Bồ gần đủ trăm bước xa, mới dừng lại.

Ngay sau đó, Kinh Thiên lại giơ hoành đao lên, lại tà tà hạ xuống, sau đó ngửa mặt lên trời hét dài hào:

– Ngao… Cáp!

Ở trong tiếng ký hiệu vang dội của Kinh Thiên, năm trăm trọng giáp võ tốt đồng thời dừng lại bước chân, sau đó cầm trong tay đại thuẫn hướng trên mặt đất thật mạnh, lập tức liền ở trên hà nguyên trước sau kết thành ngũ đội thuẫn tường kiên cố.

Gần như là cùng một lúc, Nộ Phong Giáo Úy Cao Sơ đã rút hoành đao ra khỏi vỏ, ngửa mặt lên trời hét dài:

– Nộ Phong Doanh, xuất kích!

Ra lệnh một tiếng, Nộ Phong Doanh năm trăm cung tiễn thủ liền đi theo Cao Sơ, đề cung mang theo tiễn, nhất loạt chạy chậm, đi vào mặt sau thuẫn tường của trận địa võ tốt, lập tức lại đem túi tiễn cùng vũ tiễn rút ra, cắm ở trên cỏ gần chân phải.

– Chuẩn bị…

Cao Sơ xoay người đối mặt Cức Bồ ấp, hoành đao rét căm đã dơ lên cao.

Năm trăm trường cung thủ đều giơ trường cung trong tay lên, lại từ trên mặt đất rút một chi Lang Nha vũ tiễn cài vào huyền cung, sau đó ở trong một mảnh tiếng kéo mở dây cung, một mảnh tiễn phong lạnh lùng đã nhắm ngay hư không tiền phương, dưới sự huấn luyện gần như tàn khốc cùng với tiếng thúc giục của Cao Sơ, năm trăm trường cung thủ rốt cục miễn cưỡng thành quân.

– Bắn tên!

hoành đao trong tay Cao Sơ thản nhiên trảm lạc.

Năm trăm trường cung thủ gần như là cùng một lúc buông lỏng dây cung ra, chỉ trong chốc lát, năm trăm chiếc Lang Nha tiễn đã mang theo tiếng rít lạnh lùng lược khoảng không bay lên, lại trên không trung vẽ ra từng đường pa-ra-bôn, cuối cùng đan vào thành một mảnh dày đặc mưa tên, hướng vào quân Hán xếp thành hàng trong Cức Bồ ấp mà rơi xuống.

Trong Cức Bồ ấp, Tư Khấu Ly dương kích rống to:

– Dựng thẳng thuẫn, khẩn trương dựng thẳng thuẫn…

Bốn ngàn quân Hán phần lớn đều là kiếm thuẫn binh, lập tức đều dựng lên đại thuẫn, Tư Khấu Ly cũng giơ lên đại kiếm toàn lực múa may, đem tên bắn về phía mình đều đẩy ra, tuy nhiên, vẫn không hề ít tên xuyên thấu qua khe hở tấm chắn bắn trúng mục tiêu, chỉ trong chốc lát, quân Hán trong trận liền vang lên tiếng kêu rên kéo dài không thôi.

Không quá một lát, Nộ phong trường cung thủ liền bắn xong toàn bộ mười chiếc vũ tiễn, lập tức xoay người triệt thoái phía sau.

Nộ Phong Doanh chung quy binh ít, điểm ấy cường độ đả kích tự nhiên không có khả năng làm quân Hán bị thương nặng, mục đích duy nhất của bọn họ chính là dập nhuệ khí quân Hán, để giảm bớt áp lực cho Hãm Trận Doanh tiếp sau công kích.

Hãm Trận Giáo Úy Kinh Thiên lại giơ hoành đao lên, ngửa mặt lên trời rít gào:

– Hãm Trận Doanh… Đi tới!

– Rống! Rống! Rống!

Năm trăm trọng giáp võ tốt đều nhắc đại thuẫn lên, một bên lấy hoàn thủ đao vuốt tấm chắn mặt ngoài, một bên Ứng Hoà Kinh Thiên, ngửa mặt lên trời lớn tiếng rít gào,trong chốc lát, năm trăm trọng giáp võ tốt liền hội tụ thành trước sau ngũ đội thiết tường rất nặng, lấy thế không thể ngăn cản, hướng về Cức Bồ ấp cách hơn trăm bước mà đè ép.

Năm trăm danh trường kích võ tốt, còn có một ngàn danh phụ trợ khinh binh cũng nhanh chóng theo đi lên.

– Hãm Trận Doanh… Công kích đội hình!

Kinh Thiên hoành đao nhất dẫn, lại ngửa mặt lên trời rít gào.

Cuồn cuộn về phía trước Hãm Trận Doanh lập tức biến trận, võ tốt mang trọng giáp mở ra khe hở, năm trăm danh trường kích bên trong nhanh chóng tiến lên, toàn bộ công kích đội hình liền biến thành một đội trọng giáp võ tốt, một đội trường kích võ tốt, lại một đội trọng giáp võ tốt, lại một đội trường kích võ tốt, năm trăm chiếc trường kích sắc bén lướt qua đại thuẫn, tà tà về phía trước, tụ tập thành một mảnh rừng tử vong lạnh như băng.

Một ngàn danh phụ trợ khinh binh cũng chia thành hai luồng, năm trăm khinh binh khiêng một bó tiêu thương, mặt khác năm trăm khinh binh thì đi theo phía sau Hãm Trận doanh dào dạt mà vào, bắt đầu ném mạnh trước nhiệt thân.

– Ngao…

Kinh Thiên dơ cao hoành đao, lại ngửa mặt lên trời rít gào.

– Rống!

– Rống!

– Rống!

Một ngàn võ tốt gào lên hưởng ứng, ào ạt theo vào.

Làm người ta nghẹt thở không thông trong chờ đợi, khoảng cách hai quân càng ngày càng gần…

Rốt cục, khoảng cách hai quân đã không đủ năm mươi bước, võ tốt trọng giáp hàng trước thậm chí đã có thể nhìn đến Hán binh đối diện trên mặt kia lộ vẻ mặt hoảng sợ, còn có tiếng thở dốc ồ ồ của bọn họ, chỉ trong chốc lát, từng cái trọng giáp võ tốt khóe miệng liền nổi lên sát khí vô cùng dữ tợn, thằng nhóc, chuẩn bị chịu chết đi!

Bỗng nhiên, Kinh Thiên lại ngửa mặt lên trời rít gào:

– Hãm Trận Doanh, công…

Ngay sau đó, Kinh Thiên sớm hai tay cầm đao, đi nhanh nhằm đại tướng quân Hán phía đối diện.

– Giết giết giết giết…

Hãm Trận doanh võ tốt bước chân đều nhanh hơn, bắt đầu giống như thủy triều xung phong.

– Giết giết giết giết…

Võ tốt phía sau, năm trăm khinh binh cũng bắt đầu chạy lấy đà ném mạnh tiêu thương.

Ngoài mấy trăm bước chân, Hạng Trang dựng đứng hoành đao, yên lặng xem cuộc chiến.

Trả giá thật lớn kiến tạo Hãm Trận Doanh, hôm nay rốt cục cũng thấy thành quả!

Hãm Trận doanh vừa ra, ai cũng tranh lên trước?! Đối diện mặc kệ là ai, run rẩy, run rẩy đi, các ngươi sẽ vĩnh viễn không quên hôm nay một trận chiến này, Đại Sở Hãm Trận Doanh sắc bén sẽ cho các ngươi nằm mơ cũng thấy ác mộng!

Kinh Thiên đi nhanh như bay hướng phía trước!

Đại địa giống như thủy triều từ dưới chân rút lui, nhanh chóng tiếp cận tiền phương quân Hán.

Bỗng nhiên, trước mắt Kinh Thiên đã nhảy ra bóng dáng đại tướng quân Hán đối diện, ngay sau đó, bóng dáng đại tướng quân Hán lại nhanh chóng biến ảo thành hai luồng lửa cháy sâu kín thiêu đốt, Kinh Thiên chiến ý nóng rực thoáng chốc sung mãn xông ra, giờ khắc này, vừa đó là đối mặt triệu đại quân, Kinh Thiên cũng không chỗ nào sợ hãi!

Hai quân cách xa nhau đã không đủ mười bước.

– Sát!

Kinh Thiên đột nhiên giơ hoành đao lên, đi phía trước hung hăng dẫn đầu.

Chỉ trong chốc lát, năm trăm danh phụ trợ khinh binh đã hoàn thành bước cuối cùng chạy lấy đà đều ném tiêu thương trong tay, ước chừng năm trăm chi tiêu thương thoáng chốc lược khoảng không bay lên, lại trên không trung vẽ xuất từng đạo pa-ra-bôn lạnh như băng, lập tức mang theo tiếng rít chói tai, hướng về trận địa quân Hán đối diện mà rơi xuống.

– Đây là… Phi mâu? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Tư Khấu Ly đồng tử thoáng chốc kịch liệt co rút lại.

Ngay sau đó, Tư Khấu Ly lập tức vô cùng thê lương rít gào lên:

– Dựng thẳng thuẫn, khẩn trương dựng thẳng thuẫn!

Vừa dứt lời, toàn bộ ” Phi mâu ” dày đặc đã hung tợn hạ xuống, quân Hán dù đã dựng lên bao nhiêu viên thuẫn, vẫn đang không thể ngăn cản ngọn gió ” Phi mâu “, chỉ trong chốc lát, hàng trăm… Quân Hán sĩ tốt đã bị phi mâu xuyên thủng, đều kêu thảm ngã xuống bên trong vũng máu.

Không đợi quân Hán suyễn giọng, bức tường thuẫn của trọng giáp quân Sở liền hung tợn đánh lên binh trận quân Hán, hàng trước quân Hán lập tức bị đâm cho ngã trái ngã phải, trận cước đại loạn, gần như là cùng một lúc, một loạt trường kích lạnh lùng đã từ mặt sau bức tường thuẫn đột nhiên đâm ra, quân Hán chật chội ở phía trước tường thuẫn lập tức máu me bắn tung tóe, một loạt ngã xuống đất….