Chương 156: Danh tướng

Sở Hán Tranh Bá

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Buổi chiều ngày hôm sau, Hạng Trang dẫn theo trăm quân tinh nhuệ cấp tốc chạy đến ranh giới thành Cửu Nguyên.

Khi sắp tiến vào thành, vừa lúc gặp Do Uyên, lập tức Hạng Trang cho quân tìm chỗ khe núi sâu yên tĩnh, lệnh năm trăm quân tinh nhuệ ẩn núp kỹ, sau đó để Bàng Ngọc lưu lại lãnh binh, còn mình thì dẫn theo Hoàn Sở, Quý Bố, cùng với Tề Mãi và hơn mười người giả trang Hồ Thương mang theo hơn mười xe tơ lụa, vải vóc nghênh ngang tiến vào thành Cửu Nguyên.

Năm năm trước, Sở Hán hai quân đang ở Trung Nguyên đại địa hỗn chiến, thành Cửu Nguyên thì lại khá yên bình, cho nên thường xuyên có những thương nhân đến từ chính Quan Trung đến, thậm chí còn có người Hung Nô ở bắc Trường Thành, cho nên quân Tần gác cửa thành cũng không nghi ngờ, sau khi thu nửa xếp lụa, hai cuộn vải liền cho qua.

Vào buổi tối, Hạng Trang rốt cục cũng gặp được Bách Lý Hiền ở dịch quán.

Bách Lý Hiền lần lượt hành lễ với Hạng Trang, Hoàn Sở, Quý Bố, lại ra hiệu cho Do Uyên thủ ở ngoài cửa, sau đó hạ giọng nói nhỏ:

– Thượng Tướng Quân, xin hỏi ngài dẫn theo bao nhiêu quân tinh nhuệ đến?

– Năm trăm quân!

Hạng Trang nói.

– Không biết có đủ hay không?

Bách Lý Hiền lúc này mới thở phào một hơi dài, nói:

– Vậy là đủ rồi.

Hoàn Sở mất hứng buồn bực hừ một tiếng, chau mày hỏi:

– Bách Lý tiên sinh, thành Cửu Nguyên rốt cuộc sao lại hồi tranh vậy.

Bách Lý Hiền nói:

– Thành Cửu Nguyên hiện giờ tình hình khá phức tạp, cụ thể tại hạ liền không tiện nói nhiều, sẽ tóm tắt những điều quan trọng với Thượng Tướng Quân và hai vị tướng quân…

Sau đó Bách Lý Hiền liền nói hết về tình hình chung trong thành Cửu Nguyên cùng với tin tức mà hai ngày nay Bách Lý Y Thủy thám thính được từ phủ công chúa với ba người Hạng Trang.

Hạng Trang nghe xong lập tức trong lòng hơi trầm xuống, hỏi:

– Công chúa Doanh Trinh thật sẽ gả cho Lâu Phiền Vương?

– Chỉ sợ là thật.

Bách Lý Hiền gật gật đầu, lại nói tiếp:

– Hơn nữa, tại hạ phán đoán sẽ thành thân nội trong vài ngày tới.

– Phải ngăn cản cuộc hôn nhân này!

Hạng Trang nói không cần suy nghĩ.

– Nhất định không được để công chúa Doanh Trinh lấy Lâu Phiền Vương!

Hạng Trang thoáng ý thức được sự nguy hiểm trong đó, nếu chẳng may công chúa Doanh Trinh được gả Lâu Phiền Vương thật, vậy thì thế lực của Hà Sáo sẽ nối thành sợi dây lớn, quân Sở mà tiến vào đó liền lập tức sẽ trở thành mục tiêu công kích. BBawcj biệt là công chúa Doanh Trinh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho quân Sở mà yên giấc ngủ say?

Trong sâu thẳm con mắt của Bách Lý Hiền không khỏi thoáng qua sự cảm kích, lập tức chắp tay thi lễ nói:

– Thượng Tướng Quân minh giám.

Nhìn thấy vẻ mặt khác thường của Bách Lý Hiền, Hạng Trang không khỏi động lòng, mỉm cười nói:

– Tử Lương, có phải anh sớm đã bố trí tốt hết thảy mọi chuyện rồi không?

Bách Lý Hiền mỉm cười nói:

– Tại hạ chẳng qua chỉ mới có ý nghĩ sơ bộ mà thôi.

Hạng Trang lập tức vung áo ngồi vào chiếc ghế cấp cao nhất, lại đưa tay mời ba người Hoàn Sở, Quý Bố và Bách Lý Hiền ngồi, sau đó nói với Bách Lý Hiền:

– Tử Lương, ngồi xuống rồi bàn chuyện.

Bách Lý Hiền thản nhiên ngồi vào vị trí, nói:

– Việc cấp bách là phải biết rõ ngày thành thân!

Dừng lại một chút Bách Lý Hiền lại nói tiếp:

– Vào ngày thành thân, Lâu Phiền Vương nhất định sẽ cử quân tinh nhuệ đến đón dâu, đến lúc đó Thượng Tướng Quân có thể dẫn năm trăm quân tinh nhuệ theo mai phục giữa đường, đánh bất ngờ mới mong có thể tiêu diệt được đội quân đón dâu của bộ lạc Lâu Phiền, sau đó giả trang người Lâu Phiền cùng lão Tần nhân đưa công chúa điện hạ đi…

Hạng Trang nói tiếp:

– Như vậy, Lâu Phiền Vương nhất định sẽ khởi binh vấn tội!

– Đúng, Lâu Phiền Vương không có được công chúa Doanh Trinh nhất định sẽ khởi binh vấn tội!

Bách Lý Hiền mỉm cười nói. Mông Cước thấy hoài nghi trong lòng, có thể anh ta và lão Tần nhân không thể cứu được công chúa Doanh Trinh, hai ben một khi phát sinh xung đột, người Lâu Phiền nhất định còn tụ hợp người Bạch Dương và người Lâm Hồ lại vây khốn thành Cửu Nguyên!

Quý Bố nói:

– Cứ như vậy, thế cục thành Cửu Nguyên có thể sẽ phức tạp.

Hoàn Sở cũng nói:

– Đúng vậy, trước tiên chưa nói đến việc lão Tần nhân có liên kết cùng chúng ta hay không, cũng không chắc có đánh được người Lâu Phiền không, Bạch Dương nhân còn liên quân với người Lâm Hồ. Người Hồ khí giới tuy rằng không được tốt lắm, nhưng bọn họ ước chừng cũng phải có sáu vạn tráng đinh, hơn nữa di chuyển nhanh như gió, khí thế hừng hực.

Bách Lý Hiền phe phẩy quạt lông, cười nói:

– Thành Cửu Nguyên càng loạn, càng có lợi cho quân Sở ta, là người đứng ngoài, chỉ có làm thành Cửu Nguyên đổ nước vào ao, vậy thì quân ta mới có thể ngư ông đắc lợi từ trong đó.

– Ngư ông đắc lợi từ trong đó?

Quý Bố nhíu mày hỏi:

– Ngư ông đắc lợi là sao?

Bách Lý Hiền giơ ba ngón tay, mỉm cười nói:

– Đánh một, kéo một, dọa!

Dứt lời, Bách Lý Hiền lại bảo Bách Lý Mậu và Do Uyên treo bản đồ trên tấm bình phong, sau đó đứng dậy đi đến đó, dung chiếc quạt lông trong tay chỉ vào bản đồ mà nói với Hạng Trang, Hoàn Sở và Quý Bố:

– Thượng Tướng Quân, hai vị tướng quân, mời xem, nơi này là Hà Nam địa, doanh trại quân bộ lạc Bạch Dương ở đây!

– Bộ lạc Bạch Dương từng bước thoát khỏi cuộc sống du mục, hiện giờ đã biến thành một bộ lạc Hồ nhân bán canh tác. Bạch Dương Vương thậm chí còn cho dựng tường đất bốn phía doanh trại nhằm chống bầy sói xâm nhập, cho nên, một khi daonh trại quân Bạch Dương bị tấn công, Bạch Dương Vương nhất định sẽ điều quân trở về tự cứu. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

– Một khi Bạch Dương Vương điều quân về, quân ta lien có thể phục kích ở đây!

– Nơi đây là hẻm núi sâu, hai bên là rừng rậm, trong rừng lại có những cây cỏ dại mọc thành bụi, ngay cả mười vạn đại quân ẩn nấp trong đó cũng tuyệt đối không bị phát hiện. Chờ đại quân Bạch Dương tiến vào, có thể cho tinh binh chặn đường phía trước, rồi dung lửa đốt đoạn đường phía sau, như vậy đại quân Bạch Dương khó thoát khỏi kết cục diệt vong.

– Đây là một bộ đánh mà tại hạ đã nói.

– Còn một bộ kéo, vẫn còn bộ lạc Lâm Hồ.

– Theo tại hạ biết, Lâm Hồ Vương lòng tham không đáy, hơn nữa lại thích tơ lụa, bảo vật, châu báu, lá trà, gốm sứ và các hang xa xỉ của người Trung Nguyên. Thượng Tướng Quân chẳng phải mang theo hơn một ngàn xe hàng xa xỉ từ Hàm Dương đến sao? Sao không lấy ra mấy trăm xe tặng cho Lâm Hồ Vương? Khi tặng vật phẩm đồng thời phái quân tinh nhuệ ra, Lâm Hồ Vương tất phải lui binh!

– Bạch Dương vương bị giết, Lâm Hồ Vương lui binh, còn lại Lâu Phiền Vương cũng liền một mình khó kháng.

– Lúc này, Thượng Tướng Quân chỉ cần phái một sứ giả có thể ngôn thiện biện đi sứ sang Lâu Phiền, đưa ra những điều lợi, thể hiện sức mạnh, cũng có thể nói thẳng rằng toàn tinh binh của Đại Sở ta chẳng qua là mượn tạm quân của Hà Sáo, cũng không có ý ở lâu, thì Lâu Phiền Vương cũng sẽ hiểu, nhất định sẽ không đối kháng với thiên binh Đại Sở ta nữa.

– Dọa người Lâu Phiền phải đi, Thượng Tướng Quân có ơn giải vây thành Cửu Nguyên giúp lão Tần nhân, hơn nữa công chúa Doanh Trinh, ngọc tỷ Tần Vương đều ở trong tay người, thuyết phục lão Tần nhân cũng sẽ không khó.

Hoàn Sở, Quý Bố nghe xong lập tức đưa mắt nhìn nhau.

Những điều Bách Lý Hiền vừa nói dường như cũng không quá phức tạp?

Hạng Trang cũng thầm khen, thế cục Hà Sáo vốn tưởng rắc rối, vậy mà Bách Lý Hiền chỉ đánh một, kéo một, dọa một, ngay lập tức liền trở nên vô cùng đơn giản. Bởi vậy có thể gặp người tài như

Ngay lập tức Hạng Trang liền nói:

– Vấn đề là, xác định ngày nào sẽ thành thân?

Bách Lý Hiền gật đầu nói:

– Tại hạ đã bảo tiểu muội đi nghe ngóng, tin rằng sẽ nhanh chóng có tin.

Vừa nói xong, Bách Lý Y Thủy đã nhẹ nhàng như chim sơn ca bay vào phòng khách. Nhìn thấy Hạng Trang, Quỹ Sở và Quý Bố đang ngồi thì thè lưỡi, rồi hành lễ với nhóm người Hạng Trang, sau đó mới cung kính nói với Bách Lý Hiền:

– Đại ca, tiểu muội đã hỏi thăm được từ người Hồ, buổi sáng ngày mai Lâu Phiền Vương sẽ tới đón dâu.

– Cái gì? Sáng mai?!

Bách Lý Hiền hơi thất sắc.

– Gấp như vậy sao?

– Không sao, thời gian còn kịp.

Hạng Trang khoát tay áo, lại nói:

– Việc này không nên chậm trễ, vậy xin cáo từ.

Bách Lý Hiền cũng chắp tay thở dài nói:

– Thượng Tướng Quân yên tâm, tại hạ sẽ cử Tử Minh, Tử tiếp ứng trên đường, còn tiểu muội đi cùng công chúa, sẽ để lại ký hiệu trên đường.

Hạng Trang gật đầu, ngay sau đó liền dẫn theo Cự Sở và Quý Bố đi.

Nhìn theo dáng Hạng Trang đã đi xa, Bách Lý Y Thủy không kìm nổi nói với Bách Lý Hiền:

– Đại ca, Thượng Tướng Quân thật đúng là dám đến thành Cửu Nguyên ư. Hắn không sợ huynh cùng Mông Cức đại ca liên kết đánh úp hắn ở đây sao?

– Nữ nhi như muoji sao hiểu được Thượng Tướng Quân nghĩ gì?

Bách Lý Hiền phe phẩy chiếc quạt lông, thản nhiên nói.

– Thượng Tướng Quân nhìn xa trông rộng, trí dũng kiệt xuất, sao có thể so sánh với người bình thường? Nếu chuyện gì người cũng sợ này sợ nọ, e rằng sớm đã binh bại thân tử, vậy thì sao có thể dẫn mấy ngàn tàn quân kiên trì cho tới hôm nay?

Thành thật mà nói, Bách Lý Hiền cũng không nghĩ rằng Hạng Trang lại đích thân dẫn quân tinh nhuệ tới thành Cửu Nguyên.

Cùng với sự cảm kích sự tín nhiệm của Hạng Trang dành cho mình, Bách Lý Hiền cũng không thể không bội phục sự quyết đoán của Hạng Trang.

Bách Lý Y Thủy chớp chớp đôi mắt đẹp, lại cắn ngón tay út, hỏi:

– Thượng Tướng Quân nhìn cũng không có gì đặc biệt, nhưng như huyn vừa nói thì dường như thật sự lợi hại?

– Thượng Tướng Quân chỉ là lợi hại thôi sao?

Bách Lý Hiền mỉm cười nói:

– Mà là vô cùng lợi hại!

– Chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả Hạng Võ sao?

Bách Lý Y Thủy gãi đầu hỏi.

– Điều này không giống nhau, không thể so sánh.

Bách Lý Hiền như thoáng chút suy nghĩ nói:

– Luận về võ, Thượng Tướng Quân có lẽ không bằng Hạng Võ. Luận về tài lãnh binh, hai người ước chừng ngang tài ngang sức, không phân cao thấp, còn nói về tài dùng người, Hạng Võ đúng là thua xa Thượng Tướng Quân! Bên cạnh Hạng Võ chỉ mình Phạm Tăng mà không thể dung, nhưng còn Thượng Tướng Quân, muội nhìn xem, bên cạnh người đã tập hợp những người như thế nào?

– Ờ há. Bên cạnh Thượng Tướng Quân bây giờ không chỉ có người nước Sở, còn có người Điền Hoành của nước Tần, người nước Ngụy như Bàng Ngọc, Tấn Tương, có cả lão Tần nhân chúng ta. Hì hì, Thượng Tướng Quân quả nhiên là giỏi dung người hơn Hạng Võ.

Khi nói những lời này, đôi mắt đẹp của Bách Lý Y Thủy chợt sáng lên, dáng vẻ như đang tếu hài, vô cùng đáng yêu.

Nghĩ rồi lại nghĩ, Bách Lý Y Thủy bỗng nhiên nói chuyện lạc đề:

– Đại ca, công chúa tỷ tỷ gả cho Lâu Phiền Vương thật sự là đáng tiếc, tỷ ấy nếu có thể gả cho Thượng Tướng Quân thì thật tốt biết bao?

– Gả cho Thượng Tướng Quân sao?

Bách Lý Hiền lại chau mày.

Nói thực ra, Bách Lý Hiền cũng không hy vọng công chúa Doanh Trinh sẽ gả cho Thượng Tướng Quân, bởi vì việc này đối với lão Tần nhân mà nói, chưa chắc là phúc, tuy nhiên sự thật đúng là công chúa hơn phân nửa là muốn gả cho Thượng Tướng Quân!