Chương 295: Cần dùng binh với Ba Thục?

Sở Hán Tranh Bá

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Miếu thờ hoàn tổ, tiếp theo là thời gian đầu buổi thượng triều

Đại triều thời gian đầu, huyện lệnh, huyện trưởng của năm quận, sáu mươi tám huyện trị tại Giang Đông đều phải tham dự triều hội, tất cả huyện úy trở lên cũng muốn dự nghe, trên đại điện sở vương cung, chỉ có chỗ ngồi cho hai mươi văn võ đại thần, còn hơn hai trăm quan văn, võ tướng chỉ có thể đứng chầu tại hai bên triều hội.

Hai bên văn võ trái phải có không ít những gương mặt lạ.

Tuy nhiên, cũng có những gương mặt quen thuộc, sau Á Phụ Phạm Tăng, Ngô Quận Thái Thú Thúc Tôn Quán, Đan Dương Thái Thú Khuất Ý cùng với Hội Kê Thái Thú Ngũ Khởi cũng ốm chết, đến bây giờ, đảm nhiệm chức thái thú đều là những học sinh trẻ tuổi từ các trường thái học đào tạo ra, họ là những người được lợi từ luật mới, và cũng là những người kiên định ủng hộ luật mới.

Sau khi kết thúc buổi thượng triều, quốc yến long trọng được tổ chức.

Kỳ thực triều hội cũng giống như kỳ họp thường niên của các doanh nghiệp sau này, các quan văn, võ tướng tham sự thượng triều chính là những công nhân xí nghiệp, bọn họ vất vả suốt một năm, vì Đại Sở lập không ít công trạng, Hạng Trang là ông chủ, tốn chút tiền bạc mời mọi người tụ tập, cùng nhau ăn uống một bữa tiệc lớn, khích lệ công nhân sang năm càng cố gắng làm ăn hơn nữa.

Đợi cho yến tiệc được mang lên, quan văn quan võ đều đứng đó lớn tiếng quát.

Mười mấy năm trở lại đây, nhân khẩu Sở quốc mỗi năm một tăng, lương thực cũng thu hoạch nhiều hơn năm trước, thực lực quốc gia càng ngày càng hùng mạnh, quốc yến thì ngày càng phong phú. Tính đến năm nay, đến huyện lệnh, huyện úy và các tiểu quan đều có thể ăn sơn hào hải vị, uống rượu ủ cung đình, rượu trắng được cất năm năm.

Mười năm này, đại cục Sở quốc tuy rằng vững vàng, nhưng cũng không hẳn là gió yên sóng lặng.

Có hai lần, Sở quốc và Lương quốc vì vấn đề biên giới suýt chút nữa xảy ra chiến tranh, hai lần đó đều là do quân Hán đứng sau lưng tiếp tay, xét tới việc Sở quốc đang trong thời kì mấu chốt thay đổi luật pháp, phủ binh vẫn chưa luyện thành, nếu lúc này xảy ra chiến tranh toàn diện với lương quốc, thì khó tránh khỏi ảnh hưởng trong quá trình thay đổi này, bởi vậy, Hạng Trang lựa chọn thỏa hiệp.

Vì chuyện này, Hoàn Sở, Quý Bố, Cao Sơ, Bàng Ngọc và các đại tướng đã có thời gian tức giận, vì suy cho cùng sự tình rõ ràng là Lương quân khơi mào trước. Vả lại người chịu thiệt cũng là quân Sở. Nhưng cuối cùng lại là thượng đại phu Vũ Thiệp ra mặt, mang theo hơn nghìn ngựa tốt và năm trăm bình rượu ngon đi tới Định Đào để chịu tội với Lương vương Bành Việt.

Đương nhiên, trong mười năm này Hạng Trang cũng chẳng nhà rỗi, trước khi ngồi chờ luật mới có hiệu quả, Hạng Trang cũng lợi dụng “tường thụy chi triệu” của Ô Mộc Nhai, ý đồ xúi giục Hàn Tín xưng đế, Hàn Tín cũng có ý định, tuy nhiên cuối cùng lại được Lâu Kính khuyên bảo, đánh mất ý niệm xưng đế trong đầu.

Dưới dự cố gắng của Khuất Bất Tài, Ô Mộc Nhai còn thành công trong việc xâm nhập được vào Nam Việt quốc.

Sau khi chuẩn bị tỉ mỉ, Khuất Bất Tài xúi giục các tướng sĩ nhà Tần cũ ở Nam Việt quốc phát động binh biến. tuy rằng cuối cùng không thể lật đổ sự thống trị của Triệu Đà, nhưng cũng không phải không thu được thành quả, dẫn dắt hơn hai trăm nghìn tráng đinh Sở quốc đánh tan cửa Hoành Phổ trở về Giang Đông, hơn hai trăm nghìn tráng đinh trở về, góp sức lớn trong việc bổ sung lực lượng cho Giang Đông.

Phải biết rằng, vì cuối thời Tần liên tục xảy ra chiến loạn, tỉ lệ nam nữ ở Giang Đông đã vượt qua con số 1:2, sau khi hai trăm nghìn tráng đinh trở về, Sở quốc noi theo Hán quốc thi hành giao dịch quân, bình toán quốc sách, giảm bớt phần lớn gánh nặng cho dân chúng, phụ nữ ở Giang Đông sớm đã sinh đẻ.

Trong mười năm, gần ba triệu phụ nữ đến tuổi sinh đẻ ở Giang Đông đã sinh được ba triệu trẻ em, những đứa trẻ sống sót cũng vượt qua hai triệu, hơn nữa, với hơn hai trăm nghìn tráng đinh trở về, tổng nhân khẩu ở Sở quốc đã tăng từ hai triệu sáu trăm nghìn người trong mười năm trước lên gần năm triệu dân, tuy nhiên số tráng đinh cũng chỉ hơn triệu người. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn

Một triệu tráng đinh phải nuôi sống năm triệu dân, áp lực Sở quốc vẫn vô cùng lớn.

Điều đáng ăn mừng duy nhất là, công nghiệp và thương mại Sở quốc cũng song song phát triển, cho nên có thể thông qua mậu dịch từ các nước trung nguyên và Nam Việt quốc để lấy lương thực, bù số lương thực thiếu ở Giang Đông, cho tới bây giờ, nhà kho được xây dựng ở ngoại ô Tỷ Lăng đã tích trữ hơn triệu thạch gạo, cũng đủ chống đỡ trong một trận chiến rồi.

Ngoài ra, Hạng Trang còn thành công trong việc khơi mào chiến tranh giữa Hàn quốc và Triệu quốc, tuy nhiên sau khi Lưu Bang ra mặt can thiệp, hai nước rất nhanh liền ngưng chiến, bởi vậy có thể thấy, Lưu Bang vẫn rất có uy tín trong các lộ chư hầu, kể cả Hàn Tín, Lưu Bang còn chưa chết, y còn chưa dám xưng đế.

Bởi vì sự xuyên qua của Hạng Trang, lịch sử đã liên tiếp xảy ra những biến cố.

Trong lịch sử Lưu Bang chỉ sống có sáu mươi hai tuổi, nhưng lúc này Lưu Bang cũng đã sáu mươi chín tuổi, hơn nữa theo tin tình báo từ Ô Mộc Nhai, hiện tại Lưu Bang rất khỏe mạnh, ăn uống bình thường, không thấy có sự già yếu, Lưu Bang kia ít nhất cũng có thể sống thêm mười mấy năm nữa.

Trong mười năm này, Hán quốc cũng đang trong thời kỳ thay đổi luật pháp.

Cho nên Lưu Bang cũng không tìm Hạng Trang gây chiến, chỉ có việc nghe ý kiến của Trương Lương nhúng tay hai trận, khơi mào chiến tranh giữa Sở quốc và Lương quốc, cuối cùng vẫn không có kết quả gì.

Ngoài ra, trong mười năm, Hán quốc cũng không ngừng bị hung nô xâm nhập, oán hận Hán-Hung chất chứa lâu dài.

Mùa đông năm trước, Cửu Nguyên, Mạc Bắc gặp phải trận bão tuyết lớn nhất trong trăm năm trở lại, trâu và dê của người Hung Nô bị chết đông vô số.

Hôm qua Ô Mộc Nhai mới nghe tin tức truyền lại, nói Lưu Bang nghe đề nghị của Trương Lương, y quyết định xuân năm nay thừa dịp người Hung Nô chịu đại tang sẽ dụng binh Cửu Nguyên, Thượng tướng quân Đại Hán Chu Bột đã tập kết đại quân ở khu vực phụ cân Phu thi, tướng quân Lã Đài cũng đã ở bốn phía Hà Tây chiêu mộ binh ở Nguyệt Thị, Hưu Chư, Hồn Tà và bộ lạc người Hồ Kỵ

Xem ra, Lưu Bang chuẩn bị thu phục Cửu Nguyên, hoàn toàn giải trừ uy hiếp từ Hung Nô.

Điều này sẽ tạo cơ hội cho Sở quốc, một khi quân Hán và Hung Nô khơi chiến, quy mô trận chiến sẽ không nhỏ, cũng không thể chấm dứt trong một thời gian ngắn, như vậy, quân Hán sẽ không thể có sức lực bận tâm tới những phương hướng khác, hiện tại quá trình thay đổi pháp luật ở Sở quốc sắp hoàn thành, phủ binh các quận cũng cơ bản luyện thành, cũng là thời điểm hưng binh với bên ngoài.

Việc này khẩn cấp, Hạng Trang cũng nên bàn bạc cẩn thận với các đại thần tâm phúc.

Cho nên, Hạng Trang trong quốc yến chỉ lộ mặt một chút rồi thôi, hắn cũng biết, có hắn ở đây các quan văn, võ tướng sẽ không buông tha, mấy đại thần còn tỏ thái độ trước mặt hắn? Chẳng bằng cứ đi khỏi, để mấy quan văn đại thần vất vả bận rộn quanh năm uống cho thoải mái.

Phải biết rằng những quan văn đại thần đó rất khổ, thay đổi pháp luật cũng không phải dựa vào mồm nói có thể thành công, đại đa số quan thần phải tiến hành lượng lớn công việc, kể cả các trọng thần như Hạng Tha, Bách Lý Hiền, mỗi ngày cũng có vô số việc phải xử lí, nhất là Trung Lang tướng Tử Xa Xư, người cũng đã gầy đi hai vòng. Điều này làm phu nhân hắn rất đau lòng.

Hoàng cung đại điện và tiền sảnh trước đại điện có những âm thanh ồn ào, hơn hai trăm quan viên đang thoải mái uống rượu.

Phía sườn Tây điện không khí lại có chút ngưng trệ, kể cả Hạng Trang và các đại thần như Hạng Tha, Hạng Đà, Bách Lý Hiền, Tất Thư, Vũ Thiệp đều mang vẻ mặt âm u.

Ánh mắt Hạng Trang bỗng dừng nơi Tất Thư, nói:

-Học Kiếm, phủ binh đều luyện thành rồi chứ?

Phủ binh chính là tại các quận xây dựng một phủ Chiết Xung, phủ Chiết Xung sẽ chọn những tráng đinh tại các quận, sau đó phân làm bốn bộ theo từng mùa mà luyện tập.

Trong lúc phủ binh luyện tập, tất cả lương thực sẽ cho quốc khố thống nhất cung cấp, nhưng binh khí và áo giáp của phủ binh thì phải tự chuẩn bị. Những tráng binh được chọn tuy rằng mất một khoản để mua vũ khí và áo giáp, mỗi năm phải mất ba tháng tập huấn, cũng có một vài phủ binh càu nhàu, nhưng cũng chẳng ai có ý định rời khỏi.

Nguyên nhân rất đơn giản, đó là chế độ thưởng quân.

Chế độ thưởng quy định rõ rang, nếu giết được một tên giáp sĩ sẽ được thăng một bậc.

Dưới sự hấp dẫn của quân công và tước vị, tất cả nhóm phủ binh đều trông mong vào ngày ra trận.

Từ mười năm trước, Tất Thư cũng đã bắt tay vào cải cách quân chế, Sở quốc toàn diện đã thi hành chế độ phủ binh, vì thế chế độ phủ binh ở Sở quốc đã cơ bản hình thành.

Lập tức Tất Thư chắp tay đáp:

-Hồi bẩm đại vương, phủ binh các quận toàn bộ đã luyện thành, năm đại doanh tổng cộng có hai trăm nghìn quân, trong đó giáp binh có một trăm nghìn, trường giáo sáu mươi vạn, phi giáo hai mươi nghìn, cung thủ hai mươi nghìn, kỵ binh bốn mươi nghìn, chiến mã sáu mươi nghìn con, thủy binh hai mươi nghìn, chiến thuyền nhỏ hơn năm trăm cái.

Trong đó, phi giáo thủ là binh chủng đặc thù chỉ quân sở có, thật ra là lao binh của phương Tây.

Khi đối mặt với kỵ binh, lao binh không phát huy được hết sức mạnh, nhưng đôi bên chủ lực giao chiến đều là bộ binh, khi đại cục lâm vào giai đoạn giằng co, lao binh sẽ phát huy sức mạnh khó tưởng tượng được, nói sao đi nữa, lực sát thương gần của tiêu thương không thể so được với trường cung và nỏ cứng.

Hạng Trang tính đi tính lại, ba mươi nghìn cấm quân và hai trăm sáu mươi nghìn phủ binh, cũng tới ba trăm nghìn đại quân.

Ngoại trừ đóng quân tại các quận quan trọng, cũng có thể triệu tập tầm hai trăm năm mươi nghìn quân, số lượng này nhiều cũng không hẳn, ít cũng không hẳn, cần biết rằng, đây là quân chính quy được huấn luyện, chứ không phải dân cường tráng Lưu Bang, Hạng Võ lâm thời thu nhập lại, sức chiến đấu của đôi bên không thể cùng một cấp độ được.

Tất Thư vừa dứt lời, Hạng Tha liền lo lắng, hùng hổ nói:

-Đại vương, cho dù hai trăm nghìn phủ binh đã luyện thành, cho dù Thượng Đại Phu có thể thuyết phục được Lâm Giang Vương, Hoài Nam Vương dùng binh, nhưng đường vào Thục địa rất gian nguy, đại quân tiến lên không dễ, vận chuyển lương thảo lại càng khó hơn, trận đánh Ba Thục này, không hề dễ dàng chút nào.

Nghe lời này của Hạng Tha, Hạng Trang có lẽ đang có ý dùng binh với Ba thục?

Hạng Trang trầm ngâm một lát, lại hỏi Bách Lý Hiền:

-Tử Lương, ngươi cảm thấy sao?

Bách Lý Hiền lắc lắc quạt lông, thản nhiên nói:

-Nếu quân Hán quả nhiên khai chiến với Hung Nô, thần nghĩ đây chính là cơ hội tốt cho Đại Sở ta giành Ba Thục.

Dừng một chút, Bách Lý Hiền lại nói:

-Ba Thục phạm vi chừng ngàn dặm, ao hồ nhiều, đất đai phì nhiêu, có thể nói là nơi giàu tài nguyên thiên nhiên, lúc này không chiếm còn đợi bao giờ nữa?