Chương 40 : Ba Tuần Quỷ Đàn

Linh Phi Kinh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch giả: livan

Nguồn: https://lpktronbo.wordpress.com

Yến vương hứ một tiếng, chậm rãi nói: “Năm Hồng Vũ thứ hai mươi bốn, có người tố cáohuynh bàn mưu tính kế soán nghịch, phụ hoàng lệnh thái tử tiến hành điều tra. Thái tử tước hếtbinh quyền của huynh, tự tay điệu huynh về kinh thành, vì muốn giáo huấn huynh, đã ăn cùngmâm, ngủ cùng phòng, về sau, khi phụ hoàng định trừng phạt huynh, cũng là thái tử hết lòngbảo đảm, nhờ đó huynh mới thoát đại nạn.”Tấn vương nói: “Chuyện đã qua như mây khói, nhắc đến làm gì?”, ông ta nói mà ánh mắt láoliên, chừng như không mấy thoải mái lắm.Yến vương mặt hờ hững, ông nói tiếp: “Chỉ là sau đó không lâu, thái tử mắc bệnh, thoạt đầutưởng bị cảm mạo, chẳng dè bệnh đổ nặng, thái y trong triều đều bó tay. Khi ta đến thăm,xương cốt thái tử dần dà vỡ vụn mà chết, cái lạ là trên mình thái tử toát ra mùi đàn hương.””Cái đó thì có gì là lạ.”, Tấn vương cười cười, “Hoặc vì trong phòng xức quá nhiều đàn hương,hoặc là có túi chứa vụn gỗ đàn trên giường bệnh.””Không đúng!” Yến vương lắc đầu, “Thái tử chẳng ưa đàn hương, chỉ thích trầm hương cùnglong não.”Tấn vương nói: “Có khi vì bệnh nặng mà thay đổi ý thích?”Yến vương đáp: “Mới đầu ta cũng tưởng vậy, nhưng lần sau đến thăm, mùi đàn hương trênmình thái tử lại càng nồng hơn lên, vì sự nồng đậm đó mà khiến người ta thấy khó chịu hẳn.””Lão Tứ.” Tấn vương nhăn tít lông mày, “Ngươi nói chuyện này để làm gì?”Yến vương nói: “Khi đó trong lòng ta sinh nghi, về sau, ta hỏi Đạo Diễn, y bàn rằng, thái tử có lẽkhông phải mắc bệnh, mà bị trúng một loại kì độc.”Tấn vương a một tiếng, kinh ngạc hỏi: “Độc gì vậy?” Yến vương trả lời: “Ba Tuần Quỷ Đàn.” Tấn vương lắc đầu: “Chưa từng nghe qua.”

Yến vương chăm chú nhìn Tấn vương, khẽ cười gằn, “Đó là một loại độc vô sắc vô vị, bị trúngđộc, người hệt như mắc phong hàn, nếu không có giải dược đặc chế, có thể nói không thuốcnào trị cho khỏi. Người trúng độc bệnh tình ngày một nặng, kiệt sức dần mà chết, khám nghiệmtử thi, cũng không có chứng tích. Dấu hiệu duy nhất là người bịnh sẽ phát ra một làn hơi đànhương kỳ lạ, trúng độc càng sâu, mùi hương càng nồng nặc.”Tấn vương cười: “Trong độc ẩn chứa mùi hương, nghe thiệt rất có nét phong nhã.”Yến vương nói: “Theo chỗ ta biết, ‘Ba Tuần Quỷ Đàn’ xuất xứ từ một môn phái thần bí có tên‘Độc Vương tông’.””Nói vậy…” Tấn vương vuốt râu trầm ngâm, “Có kẻ xấu từ Độc vương tông hại chết thái tử?”Yến vương khẽ lắc đầu: “Ba Tuần Quỷ Đàn độc tính không mãnh liệt, phải phục độc nhiều lầnmới có thể làm trí mạng, cho nên phải liên tục hạ độc.Người hạ độc tất là kẻ chí thân kề cậnngười bị đánh độc.”Tấn vương dòm lom lom vô Yến vương, hai con mắt hẹp và dài trợn lên, loe loé hào quang:”Lão Tứ, đừng nói loạn rằng ta đánh độc chết thái tử?”Yến vương nói: “Trước khi thái tử trúng độc, vương huynh là người thân cận số một.””Nói bậy!” , mặt Tấn vương xanh lè, ông ta gằng giọng, “Ngoài ta, bên cạnh thái tử còn cónhiều nô bộc, nhiều cơ thiếp.”Yến vương nói: “Nô bộc, cơ thiếp nồi cơm trông vào thái tử, hại chết thái tử thì ăn cái gì?” Tấn vương lớn tiếng: “Ta hại chết thái tử thì được gì?”Yến vương thản nhiên đáp: “Thái tử mà chết, huynh tiến gần ngai vàng thêm một bước.””Hoang đường!” Tấn vương trợn mày trợn mắt, thần tình đầy tức giận, “Theo thứ tự, sau tháitử còn có Thái tôn, luận tuổi tác, trên ta còn có Tần vương.””Thật không?”, Yến vương lạnh lùng, “Tần vương lại đã chết như thế nào?”

— Hết chương 40 —