Chương 937: Bạn trai bị đàn ông cướp 04

Bia Đỡ Đạn Phản Công

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Căn nhà này  một phòng ngủ, một phòng khách, phòng bếp không có cửa, lúc Bách Hợp ra thì thấy phòng bếp ngổn ngang, nồi đều bị ném xuống đất, nước cô vừa đun cũng bị hắt đi.

Nguyên chủ hận Triệu Lâm mà Bách Hợp cũng không định đối xử khách sáo với Triệu Lâm, bây giờ thấy hắn trở về làm càn giận dữ, nhìn hắn thu dọn đồ đạc của cô muốn cô cút, Bách Hợp không để ý đến hắn, đi thẳng vào phòng ngủ.

Triệu lâm thấy vẻ mặt của cô như thế, trong lòng lửa giận bốc lên, đứng dậy chỉ tay vào Bách Hợp quát:

“ Đứng lại! tôi đã thu dọn đồ đạc của cô rồi, bây giờ cút đi!”

“ Dựa vào cái gì muốn tôi cút? Tiền thuê nhà tôi đã trả, cút cũng là anh cút đi.” Lúc nguyên chủ này nghe Triệu Lâm nổi giận muốn cô cút khỏi nhà thì sợ đến ngây người, tính tình Triệu Lâm nhã nhặn, lúc trước ở trường đại học tính tình Phạm Bách Hợp nóng nảy hắn cũng có thể bao dung. Nhưng ra xã hội, áp lực công việc quá lớn làm cho tính tình của hắn hơi nóng nảy, trước đây vì chuyện sính lễ hai người cãi nhau không vui, tuy lúc sau Chu Tư Phàm hòa giải nên hòa hợp nhưng hai người cũng không thân mật như trước kia nữa.

Theo nội dung thì lúc này Triệu Lâm muốn Phạm Bách Hợp rời khỏi nhà nên bị dọa sợ, chưa quen với cuộc sống ở Tân Hải, trên người cô ấy lại không có tiền, tìm không ra tìm để ra ngoài ở khách sạn, đến đường cùng chỉ có thể nhận lỗi với Triệu Lâm, có Chu Tư Phàm hòa giải thì chuyện này mới qua.

Nhưng bây giờ Triệu Lâm muốn Bách Hợp rời khỏi nhà thì không thể dễ dàng rồi, Bách Hợp vào phòng ngủ cầm túi xách đi ra, lấy ra một tấm thẻ ném xuống chân Triệu Lâm:

” Thẻ ngân hàng của anh, trả lại lại cho anh, nếu như anh muốn tôi rời khỏi nhà này thì ít nhất anh phải trả tiền sinh hoạt và tiền thuê nhà tháng này cho tôi, tôi mới rời đi, nếu anh không muốn nhìn thấy tôi thì có thể thu dọn đồ đạc rời khỏi đây.”

Lời này của cô làm Triệu Lâm lập tức tức giận, hắn nổi giận đứng dậy, đá đồ ăn bị vỡ thành hai nửa ở dưới đất, đạp đĩa thức ăn đụng vào tường, phát ra một tiếng ‘Bành’, rồi lớn tiếng nói:

” Cô đòi tiền thuê nhà gì? Trước đây tiền của tôi đều để chỗ cô. Loại người ích kỷ như cô, lòng dạ hẹp hòi, trong mắt chỉ thấy tiền, người không có tình cảm. Chu Tư Phàm tốt với cô như vậy mà hôm nay một cái điều hòa cô cũng tiếng không muốn mua. Còn nói với tôi gì mà tiền điện, tính tình kỳ lạ, tính cách khó ưa. Lúc người ta cho cô mượn một vạn đồng, lấy tiền thì rất nhanh, hiện tại bỏ ra một chút cho bạn bè cũng tiếc, mắt tôi trước kia bị mù mới thích người phụ nữ như cô!”

Triệu Lâm nén giận một ngày, hắn cũng không nên đuổi Bách Hợp đi, dù sao hai người có tình cảm hơn bốn năm nhưng ấn tượng về Chu Tư Phàm trong lòng hắn rất tốt, hai người không chỉ là bạn thân, cùng mình xem bóng đá, uống rượu nói chuyện tâm tình mà còn rất hiểu lòng hắn, hiểu rõ công việc của hắn không thuận lợi, an ủi làm cho hắn rất thoải mái.

Sau khi tốt nghiệp áp lực công việc ngày càng lớn, một mặt do hắn và Phạm Bách Hợp còn chưa ổn định ở thành phố lớn Tân Hải này, hiện tại hắn đang ở giai đoạn thực tập, tiền lương không cao, việc lại nhiều nhưng ở công ty cố gắng hêt sức lại không nịnh nọt nên luôn bị ức hiếp. Chuyện sính lễ một vạn lẻ một đồng của Phạm Bách Hợp không phải là hắn không hiểu nhưng hắn thực sự là không có số tiền đó, chẳng lẽ đưa tay xin tiền cha mẹ, việc này hắn để mặt mũi ở đâu?

Nuôi không nổi người phụ nữ của mình, ở công ty lại bị ức hiếp khắp nơi, hơn nữa còn không có tiền hiếu thảo với cha mẹ, làm cho trong lòng Triệu Lâm bị đè ép, Chu Tư Phàm giống như giun trong bụng hắn, mình khó chịu chỗ nào hắn đều biết, hơn nữa được hắn an ủi rất thoải mái làm cho Triệu Lâm xem hắn như tri kỉ.

Tính cách hợp nhau hơn nữa Chu Tư Phàm giúp đỡ hết mình, làm cho hắn vượt qua cửa ải sính lễ khó khăn mà bạn gái đòi hỏi, hắn và Chu Tư Phàm càng thân thiết hơn.

Khó có được người không chê mình nghèo, sẵn lòng qua lại cùng với hắn nhưng Phạm Bách Hợp lại tính toán chi li chút tiền đó, hắn cũng biết ở Tân Hải bạn gái không có chỗ đi, hắn không phải thật sự muốn đuổi Bách Hợp đi, chỉ muốn dùng biện pháp như vậy dọa cô sợ để thu lại tính tình mà thôi.

Chu Tư Phàm nói, phụ nữ phải vừa đánh vừa xoa, một mực nghe thì cô có thể chê anh không có khí phách đàn ông, dù sao vẫn phải ra oai phủ đầu để cho cô biết trong nhà ai làm chủ, nếu không trước khi kết hôn đã bị cô bắt chẹt như vậy thì sau khi kết hôn không phải sẽ bị cô quản sao? Triệu Lâm cảm thấy lời này rất có lý vì vậy sáng hôm nay sau khi cãi nhau với Phạm Bách Hợp, trong lòng càng nghĩ càng giận, thường ngày Phạm Bách Hợp làm cơm cho hắn để hắn mang đến công ty, hôm nay không hề để ý đến hắn, cả ngày không gọi một cuộc điện thoạt đừng nói là xin lỗi.

Hắn vừa về đến nhà thấy Bách Hợp nấu nước sôi chuẩn bị nấu mì ăn thực sự là giận không có chỗ đánh.

Ban ngày bản thân hắn không có tiền, giữa trưa cũng chỉ ở ngoài ăn hết một hộp lạnh ngắt ba đồng tiền, cô không gọi điện hỏi mình một tiếng ăn hay không ăn mà nấu mì ăn một mình, hắn càng nghĩ càng giận, tắt bếp hắt nước, quăng hành tây cô mua, quyết định hôm nay phải làm Bách Hợp cúi đầu xin lỗi, cũng xin lỗi Chu Tư Phàm nếu không lần sau cô càng quá đáng hơn.

“Suốt ngày ham mê vật chất, không phải nói đồng nghiệp mua cái này giống như đồng nghiệp mua cái kia hay sao,Chu Tư Phàm có tiền nhưng không tiêu tiền giống cô, còn nói gì mà sau này mua nhà ở Tân Hải rồi kết hôn, cô không thay đổi tính cách thì cả đời này đừng mong kết hôn!” Triệu Lâm nói xong, còn cảm thấy lại muốn nói tiếp,Bách Hợp không kiên nhận nghe cắt đứt lời hắn:

” Chu Tư Phàm tốt như thế thì anh lấy hắn đi, nói với tôi làm gì?” Một câu của cô chặn Triệu Lâm nói không ra lời,sau khi hiểu rõ ý của Bách Hợp, mặt hắn đang giận đến đỏ bừng thì lập tức tái nhợt, hiện tại trong lòng Triệu Lâm vẫn xem Chu Tư Phàm là một người bạn rất hợp ý mà thôi, mặc dù Chu Tư Phàm có ý muốn Triệu Lâm nhưng thủ đoạn của hắn lão luyện lại có tính nhẫn nại, biết dục tốc bátđạt nên mấy tháng này hắn chỉ tập trung làm bạn với Triệu Lâm mà thôi, về sau quan hệ giữa Triệu Lâm và bạn gái ngày càng bế tắc, Chu Tư Phàm cố ý châm ngòi làm cho Triệu Lâm cảm thấy xã hội này không công bằng với hắn nên lúc hắn càng thêm ỷ lại Chu Tư Phàm thì Chu Tư Phàm mới bắt đầu chạm vào Triệu Lâm.

Ngay từ đầu Triệu Lâm không hề quen với chuyện này, nhìn bộ dạng của Chu Tư Phàm giống như  vô ý nên chỉ coi là Chu Tư Phàm thân thiết với hắn mà thôi, về sau khi phát hiện ra thì hắn với Chu Tư Phàm đã tiếp xúc thân thể nhưng không buồn nôn như ban đầu,cuối cùng khi chia tay với bạn gái,hắn mới hoàn toàn ngã vào lồng ngực của Chu Tư Phàm.

Nhưng đó là chuyện sau này, hiện tại Triệu Lâm không nghĩ đến chuyện như vậy.

Đàn ông yêu đàn ông hắn đã từng nghe nhưng đối với Triệu Lâm, hắn không hề nghĩ đến phương diện đó, hơn nữa hắn là đàn ông thực thụ, sau này còn muốn cưới vợ sinh con nối dõi tông đường, không nghĩ đến Bách Hợp lại nói hắn như vậy, lập tức giận đến toàn thân run rẩy, cảm thấy trước kia mắt mình bị mù nên mới quen cô vài năm, chỉ vào cửa quát:

“Đi ra ngoài! Đi ra ngoài! Cút đi!”

Vẻ mặt Triệu Lâm kích động, Bách Hợp lại đứng đó không nhúc nhích:

“Tôi đã nói rồi, tiền thuê nhà tôi trả một nửa nên không phải anh nói tôi cút là tôi cút, tiền lương của anh thực sự là để chỗ tôi nhưng một tháng lương 2000, trừ tiền bảo hiểm nhiều lần thì thật sự anh chỉ có 1700 đồng mà thôi, phòng này thuê một tháng 2000, tiền thuê nhà anh cũng không đưa đủ, ăn uống đều là tôi cho anh biết không? Anh dựa vào cái gì mà muốn tôi cút? Còn muốn mua điều hòa, da mặt anh dày cỡ nào mà không biết xấu hổ như vậy? Còn hất mì của tôi?” Giọng nói Bách Hợp đều đều lại làm Triệu Lâm ngậm miệng, cô lại nói tiếp: “ Chu Tư Phàm thực sự cho mượn một vạn nhưng không phải là cho tôi mượn, liên quan gì đến tôi? Chính anh không có khả năng, không có một vạn đồng phải mượn bạn bè, tôi tốt bụng trả tiền cho anh chứ anh trả nổi một vạn kia chắc, Chu Tư Phàm có thể lấy thân thể anh để gán nợ! Luôn miệng nói anh ta đối với tôi có ân, có ân gì với tôi? Anh không có tiền thì nói sớm, anh không lấy ra nổi một vạn thì để tôi mượn mẹ một vạn, tôi lấy anh, anh ở rể có khác nhau sao,cái gì cũng tiết kiệm, cái gì tiện nghi anh đều lấy được, nhìn qua gương thử xem, dáng vẻ anh như gấu như thế này, không lấy được vợ thì gả cho đàn ông đi!”

Bách Hợp làm cho Triệu Lâm tức đến run rẩy rồi mới đem đồ mà Triệu Lâm đã xếp cho cô đổ ra ngoài, ném túi không ra:

” Tiền lương tháng này của anh đã đưa cho tôi nhưng mà anh mời Chu Tư Phàm đến ăn uống một thời gian hết số tiền đó rồi. Không phải là Thẩm Vạn Tam, không có Tụ Bảo Bồn thì đừng có nghĩ miệng anh là túi không đáy, có thể lấy ra vô số tiền, thu dọn đồ đạc của anh, anh mới là người phải rời khỏi đây”.

Vốn Triệu Lâm chỉ muốn ra oai phủ đầu với Bách Hợp, muốn cô cư xử biết điều, lại không nghĩ đến mình lớn tiếng không dọa được cô, ngược lại bị cô vê nắn.

Hắn mới đi làm, tiền lương thực sự không cao, muốn ở Tân Hải thuê một căn phòng như vậy thì đúng là phải dùng tiền lương của hai người.Phạm Bách Hợp bán hàng, mỗi tháng được 2000, cô tốt nghiệp đại học, lúc bán hàng hơi mất mặt nhưng cô không cần đóng tiền bảo hiểm nên tiền đến tay cao hơn Triệu Lâm một chút, trước đây Triệu Lâm không quan tâm đến tiền, cũng không rõ chuyện này,lúc này Bách Hợp nói rõ ra thì mới thảm hại phát hiện không giống như hắn nghĩ là hắn nuôi Phạm Bách Hợp, mà cho tới nay đều là cô nuôi hắn.

Bây giờ Bách Hợp mở miệng bảo hắn cút thì hắn bỗng ngẩn ra.