Chương 855: Cô nương muốn nói lời xin lỗi (24)

Bia Đỡ Đạn Phản Công

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Lúc này trong thi đấu chia làm bốn cấp bậc Hoàng, Huyền, Địa, Thiên. Trong đó cấp Hoàng tự nhiên là kém cỏi nhất, đệ tử nguyện ý tham dự trận đấu cấp thấp đều liệt kê ở cấp Hoàng trước tiên, đợi đến lúc chiến thắng đối thủ nhất định, ở một nơi phù hợp thắng được trận đấu, lại nhập cấp Huyền cấp. Bách Hợp tùy ý nhìn nhìn, cấp Hoàng tỷ thí tổng cộng chia làm mấy ngàn nơi, người trong từng nơi ước chừng ba mươi người, bởi vì nguyên nhân tỷ thí tiến hành hai ngày, lúc này ngược lại cũng không chen chúc, cô trước dùng danh nghĩa đệ tử Kiếm Tông Nhạc Bách Hợp ghi danh, gia nhập vào trận đấu.

Kim Đan kỳ trở lên cũng đã tiến vào trận đấu trước đó hai ngày, lúc này phần lớn đã tấn giai đến cấp Địa, thậm chí có người đã trổ hết tài năng ở cấp Địa, chờ đợi trận đấu cấp Thiên, Bách Hợp tiến vào thi đấu, phần lớn đệ tử còn lại tu vị cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ, cô thắng không tốn sức chút nào, nhẹ nhõm đánh vào cấp Huyền.

Quy tắc thi đấu cũng không phức tạp, nếu tự cho mình có năng lực, mà lại không phát huy tốt, một khi thua sau cũng không phải không có cơ hội lặp lại lần thứ hai chỉ cần đánh cẩn trọng, có thể lại đứng trên đài tỷ thí một lần nữa như trước.

Chính là vì cái quy tắc này, cho nên tại cấp Huyền thực lực đối thủ của Bách Hợp hơi mạnh một chút rồi, thậm chí có người đã tiến nhập Kim Đan kỳ, nhưng theo tu vị cô lúc này thì vẫn rất thuận lợi vượt qua cấp Huyền, một đường chém giết đến cấp Địa. Thực lực đối thủ ở bên trong cấp Địa đã mạnh chút ít, cơ hồ đều đã đạt đến ngoài Kim Đan trung kỳ, giai đoạn trước Trúc Cơ kỳ nếu là đệ tử vận khí nghịch thiên, lại có pháp bảo thượng phẩm tương trợ, có lẽ có thể bằng vận khí đánh vào cấp Huyền, có thể đến cấp Địa lại không thể thực hiện được, nhưng đến nước nà, đều là thế hệ thực lực cao thâm, cuối cùng một hồi sau thậm chí Bách Hợp gặp một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ viên mãn nửa chân đạp đến tu vi Nguyên Anh kỳ. Đáng tiếc vị thanh niên nam tử này dù là trong tay cầm bút Phán Quan kia cũng là vật phi phàm, pháp bảo linh dược cũng nhiều, thậm chí cuối cùng còn triệu hồi ra thú khôi lỗi của mình, đáng tiếc cuối cùng còn là vì đẳng cấp kém Bách Hợp một giai nên thất bại.

Đánh qua cấp Địa là đến cấp Thiên, lúc này tiến vào cấp Thiên cũng không có nhiều người, mấy trận đều đã đầy. Bách Hợp ghi danh, tìm nơi hẻo lánh ngồi xếp bằng xuống an tâm chờ đợi, một mặt bắt đầu nuốt đan dược khôi phục linh lực trong cơ thể mình, đợi thẳng đến năm ngày sau, cô báo danh trận đấu rốt cục mới mở.

Có thể đánh đến nước này, cơ hồ ai cũng không còn là nhân vật yếu đuối, hai đối thủ trước của Bách Hợp mặc dù chỉ là nửa bước Giả Anh, thế nhưng mà cực phẩm pháp bảo cũng rất nhiều. Đây cũng là có tông môn có chỗ dựa chỗ tốt, hai đợt đánh xong tuy thuận lợi đào thải đối thủ, nhưng linh lực trong cơ thể mình cũng đã tiêu hao hơn phân nửa.

Dựa theo quy định tỷ thí, nếu là sau khi tiến vào cấp Thiên, nếu như toàn thắng ba lần thì được nghỉ nửa ngày mới tiến hành tỷ thí. Bởi vì chính thức tỷ thí đến lúc giao thủ giữa đại tu sĩ, linh khí hao phí hơn giai đoạn trước nhiều. Mà một khi linh lực không tổn hại, liền có khả năng quyết định thắng bại mấu chốt, tuy tỷ thí có thể lặp lại nhưng nếu giày vò nhiều lần, đối với tu sĩ thì sức chịu đựng thể lực cùng linh khí tinh thần thử thách cũng tăng gấp bội, bởi vì nếu muốn ở trong thời gian ngắn lần tiêu phí đại lượng linh lực lại một lần nữa đánh tới, cũng không phải một chuyện dễ dàng,

Mà tình huống như vậy cũng chính là một trong những nguyên nhân nhân sĩ chính phái thi đấu định ra quy tắc như vậy, trong di chỉ Ngoại Vực nguy hiểm cùng kỳ ngộ cùng tồn tại, nếu là không có sức chịu đựng tuyệt hảo thể lực cùng với tinh thuần linh khí, sợ là may mắn tiến vào trong di chỉ. Khả năng cũng sống không được. Bên trong không chỉ có nguy cơ trùng trùng điệp điệp. Càng có khả năng quân tinh nhuệ đến từ Ma Đạo đánh lén, quan trọng nhất là vận khí như thể vô cùng tốt, được bảo vật, nhưng còn gặp phải ham muốn của người cùng nhóm. Dưới tình huống như vậy nếu không có đệ tử thực sự tinh nhuệ, nhất định không thể sống được.

Lúc này tỷ thí tàn khốc. Là vì sau này cơ hội có thể sống sót ở di chỉ trong càng nhiều.

Bách Hợp vừa xong hai đợt tỷ thí, pháp lực trong cơ thể cô không hơn phân nửa, những đối thủ này chỉ biết càng ngày sẽ càng mạnh mẽ, sẽ không một cái so một cái càng yếu, may mắn cô còn có đòn sát thủ, cô chưa có phóng xuất đám ong kia, bằng không tỷ thí như vậy cô thật không dám ở lại. Vừa xong đợt tỷ thí thứ hai, Bách Hợp cũng không có xuống đài, ngược lại tranh thủ thời gian ngồi xếp bằng ở giữa sân bắt đầu khôi phục linh lực, những năm gần đây bởi vì cô thường xuyên luyện tinh thần Luyện Thể Thuật, thân thể của cô đối với linh lực đã cực cao, linh khí Lôi Ẩn tự vốn nồng đậm, một thời gian uống cạn chung trà, đại lượng linh lực rót vào trong cơ thể cô, mặc dù không có bổ sung đến gần một nửa, thế nhưng tốt hơn trước rất nhiều.

Kèn tỷ thí bắt đầu tỷ vang lên, Bách Hợp chứng kiến người chậm rãi lên đài, không khỏi nở nụ cười khổ.

“Sư huynh, rốt cuộc là huynh.” Lúc này người lên đài là Tông Diễn, lúc vừa nhìn thấy Tông Diễn, trong lòng Bách Hợp muốn quay ngược trở lại đánh một lần nữa để chuẩn bị tâm lý rồi. Cô cũng không phải là đối thủ của Tông Diễn, mặc dù nói trên người mình có ong tím, thế nhưng mà dứt bỏ giao tình mà nói, lúc trước Tông Diễn có thể dùng tu vi Trúc Cơ kỳ lấy ong tím, cũng đủ để chứng minh hôm nay hắn sau Nguyên Anh kỳ, có thể lấy vật càng trân quý so với ong tím.

Hơn nữa sư tôn của hắn là một trong hai đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ ai cũng biết trong Hải vực Tinh Lan, bởi vì Tông Diễn thân là đệ tử duy nhất thì sẽ không keo kiệt, trong tay hắn khẳng định có thứ tốt, tuy mình có một đám ong tím tương đương với đã có được một đám trợ thủ Kim Đan hậu kỳ cộng thêm một cái ong chúa thực lực Nguyên Anh Đại viên mãn, nhưng ong tím Kim Đan hậu kỳ cùng Nguyên Anh kỳ thủy chung cách một giai, nhất định sẽ phải chịu áp chế, dù là những con ong này có thể mang đến phiền toái cho Tông Diễn, nhưng nếu đại sư cho hắn cực phẩm pháp bảo gì đó, như vậy mình thua không nghi ngờ.

Thay vì thụ thương chém giết cùng Tông Diễn một hồi lãng phí linh lực hắn, chẳng thà thức thời một ít, coi trọng quan hệ, như vậy mình có thể không cần bị thương, còn có thể giúp Tông Diễn thuận buồm xuôi gió.

Lúc này trong nhiệm vụ hắn giúp mình khá nhiều, mặc dù nói nếu là trở lại một lần nữa, khi tiến vào tỷ thí mấy ngày này, rất nhiều đệ tử tu vị thấp đã bất đắc dĩ rời khỏi, lưu lại cơ hồ tất cả đều là tinh nhuệ, lại đánh một lần nữa càng thêm khó khăn hơn trước, nhưng Bách Hợp như trước chuẩn bị mở miệng nhận thua. Nhưng cô còn chưa mở miệng nói, lúc Tông Diễn gặp cô thì đã mở miệng trước:

“Ta nhận thua.” Bách Hợp không ngờ hắn sẽ mở miệng nhận thua trước, tiếng nói hắn vừa ra thì người quay đầu đi xuống dưới đài, người chung quanh lập tức đều ngốc ngây ngẩn cả người.

Lần này thi đấu bởi vì là muốn đi vào bên trong di chỉ Ngoại Vực, tất cả cao thủ Đại tông phái cơ hồ đều tham gia, dĩ vãng người thực lực ẩn dấu, trong lần thi đấu này, cơ hồ đều không có nương tay, trong thời gian những ngày này tất cả Đại tông phái cũng thật sự là mở rộng tầm mắt, không ít người dĩ vãng không có danh tiếng gì, tại lần thi đấu này danh dương thiên hạ, mà Tông Diễn là một người xuất chúng nhất trong đó.

Lời hắn nói không nhiều lắm, nhưng một đường tỷ thí tới lại chưa bao giờ có bại, nhìn quần áo hắn rõ ràng cho thấy đệ tử thuộc về Lôi Ẩn tự, nhưng có người hướng Lôi Ẩn tự nghe ngóng thân phận của hắn, tuy nhiên cũng không có người có thể nói ra, chỉ là hắn ăn mặc, bộ dạng lại không quy y suy đoán hắn hẳn là đệ tử tọa hạ một vị trưởng lão, lúc này Bách Hợp ở bên trong thi đấu cũng lấy hết danh tiếng, đoạn đường này Tông Diễn đánh tới cùng với cô là hai người duy nhất không cần dùng tới pháp bảo trong thi đấu, toàn bộ bằng chính một thân tu vị mà đánh đến tình trạng bây giờ, nói thật đang nhìn đến hai người đối địch tỷ thí một vòng này, rất nhiều người đều là có chút kích động đấy, vốn tưởng rằng hai người này có thể phân ra thắng bại, thậm chí biết rõ một vòng này hai người gặp gỡ, không ít người đều vây tới quan sát, lại không nghĩ rằng kết quả sẽ là như thế này.

Thực lực hai người có lẽ không sai biệt nhiều, thậm chí đằng sau có ít người còn đánh chủ ý, nếu như hai người này tiêu hao thực lực, vô luận một người thắng, người lưu lại linh lực đều có chút tổn thất, người sau cũng có cơ hội hơn, lại không nghĩ rằng tu sĩ Tông Diễn này mọi người cho rằng lai lịch thần bí lại nhận thua trước.

Điều này cực kỳ ngoài dự liệu người vây xem, lúc này trong đám người vây xem, tông chủ Kiếm Tông Liễu Nhất Sơn âm trầm nhìn chằm chằm vào Bách Hợp trên đài, trong lòng giống như sóng to gió lớn đập tới.

Ngày đó lão định muốn mượn thi đấu này, đánh tan ý niệm Bách Hợp cầm di vật của Nhạc phu thê, lại không nghĩ rằng Bách Hợp một cái ngũ linh căn, mà đệ tử lại không có người chỉ đạo thiên tư bình thường đến phế vật, sẽ bằng chính bản lĩnh của mình, đi tới tình trạng bây giờ, hôm nay cô đánh tới cấp Thiên, hơn nữa năng lực áp hai tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nói không chừng cô đồng dạng là Kim Đan hậu kỳ, thậm chí có khả năng tiến nhập Nguyên Anh kỳ.

Nghĩ đến lời nói ngày ấy mình nói trước mặt mọi người, lúc này trong lòng Liễu Nhất Sơn vừa hối vừa hận, phía sau lưng đều bắt đầu tê dại.

Vậy mà trong lúc vô tình lão đã dựng lên một cái địch thủ như vậy, có thể dùng tư chất ngũ linh căn, mới trong thời gian trăm năm vươn đến Nguyên Anh kỳ, nếu thật cô tiến vào Nguyên Anh kỳ rồi, kế tiếp cô có hơn chín trăm năm thời gian trùng kích cửa khẩu kế tiếp, còn mình lại đắc tội cô, nếu như về sau cô cố ý trả thù, chẳng lẽ không phải mình nhiều ra một địch nhân như vậy?

Lúc này Liễu Nhất Sơn không muốn thừa nhận chính mình nhìn sai rồi, thiên tư này thậm chí còn trên Lạc Thần, đệ tử bị mình đuổi ra ngoài trước mặt mọi người, thẳng đến lúc này cô mới lộ ra thực lực chân chính, sự tình nơi đây, về sau hồi trở lại tông, chính mình có mắt không tròng, tất nhiên sẽ bị chúng trưởng lão trong tông cười nhạo, thậm chí bởi vì mình đắc tội với một người như thế, mọi người Kiếm Tông tất nhiên sẽ có phê bình kín đáo đối với hắn, uy tín tông chủ lão sẽ chịu ảnh hưởng, mình quản lý Kiếm Tông thời gian gần hai trăm năm, lão không thể làm tâm huyết cả đời mình hóa thành hư ảo.

Không thể để cho cô còn sống! Nếu như cô chết rồi, chuyện này thuận tiện xử lý, nếu là cô còn sống, sẽ tạo thành phiền toái cho mình, huống chi những vật kia của Nhạc phu thê hắn cũng không định giao đi. Chỉ tiếc tên kia hòa thượng gọi Tông Diễn kia không thể làm Bách Hợp trọng thương, Liễu Nhất Sơn nghĩ đến đây, trong mắt thấu ra trận sát cơ

“Liễu huynh, không nghĩ tới vậy mà hôm nay ở bên trong Kiếm Tông trăm năm sau có khả năng sẽ một đại tu sĩ, tuy nói Liễu huynh thọ nguyên sắp hết, nhưng hôm nay Kiếm Tông có người kế tục, Liễu huynh lúc này có thể thả lỏng trong lòng đi à nha?” Người nói chuyện là một chưởng môn tông phái bám vào dưới Lôi ẩn tự cùng Kiếm Tông, hắn nhắc tới lời này, mặt mũi tràn đầy ghen ghét, Liễu Nhất Sơn có khổ nói không nên lời, lại nghe được đối phương giống như là hàm ý châm biếm, trong lòng có một ổ lửa cháy, nói không ra lời.