Chương 655: Đại lục ma tôn.

Hỗn Nguyên Võ Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Sát Hoàng các hạ, chúng ta không có thù oán gì, ban nãy bọn tại hạ mạo phạm, thứ tội! Thứ tội.” Thấy Sát Hoàng khí thế kinh nhân, tứ thánh vội cười vuốt xin lỗi.

“Hừ! Không nghe rõ hả? Giao linh hồn ra, bản tôn sẽ cho người biết lai lịch, sẽ để các ngươi chết được thống khoái.” Sát Hoàng dấy lên sát ý, khí thế ép cho đối phương không thở nổi.

“Chạy.” Tứ tháhn nhìn nhau, lao về các hướng. Sát Hoàng chỉ có một mình, không thể đồng thời truy kích tất cả.

“Chấn hồn thuật!” Sát Hoàng phát ra làn sóng tim tím khuếch tán cực nhanh, tràn vào thể nội tứ thánh.

Bốn người cứng đơ như ngưng lại trên không, ngẩn người vì mất hết thần trí.

“Phệ thần hấp hồn!” Sát Hoàng vung tay, đột nhiên xuất hiện một luồng hấp lực hút tứ thánh đến gần. Ông ta đanh mặt, đặt tay lên đầu hai người, khẽ quát lên.

Hai người mềm nhũn lăn ra như bị rút hết linh hồn, từ trên không rớt xuống.

“Sát Hoàng tha mạng.” Hai người còn lại đã khôi phục ý thức, thấy cảnh đó đều kinh hãi, vội vàng cầu xin.

Nhưng Sát Hoàng đã bị tàn hồn khống chế lẽ nào lại tha cho chúng? Nên biết thánh giai linh hồn là bổ phẩm tốt nhất với ông ta, tuy chỉ là linh hồn sơ nhập hư giai nhưng hiệu quả vượt xa mấy chục La hồn quả.

Sát Hoàng bất động, lại đặt tay lên đầu nhị thánh, hút sạch linh hồn cả hai theo cách cũ.

Bốn hư giai linh hồn, dưới tác động của Phệ thần hấp hồn bí thuật, lập tức chuyển hóa thành hồn lực năng lượng hùng hậu, chảy vào thức hải Sát Hoàng. Kim sắc tàn hồn như được tưới nhuần, thể tích tăng cao. Hồi lâu Sát Hoàng mới thoải mái thở ra một ngụm trọc khí, tỏ vẻ vừa ý.

“Ha ha ha! Bổ phẩm không tệ.” Sát Hoàng cười vang, lẩm bẩm: “Hình như chúng còn một chút hồn lực, cống hiến cho bản tôn luôn đi.”

Sát Hoàng cúi xuống lấy hết La hồn quả trên mình tứ thánh rồi há miệng, hấp lực quỷ dị xuất hiện bức hết hồn lực từ La hồn quả ra, nuốt chửng. So với linh hồn của bốn hư giai, thì chút hồn lực này không bõ dính răng lão.

“À…” Tàn hồn hấp thu linh hồn cả bốn xong, bắt đầu lục lọi ký ức của họ.

Lão cần nhiều hồn lực hơn hoặc có thêm thánh giai linh hồn cũng được, chỉ thế mới nhanh chóng khôi phục cảnh giới, mới có tư cách tìm kẻ đó trả thù. Tứ thánh hiển nhiên cung cấp được tin tức hữu dụng.

“Thánh sơn… bốn nữ nhân?” Nhanh chóng, tàn hồn tìm được thông tin cần thiết.

“Chúng có tu vi hơn bốn tên này? Tức là linh hồn càng mạnh hơn…” Sát Hoàng trầm ngâm, tỏ vẻ e ngại: “Chúng tựa hồ biết cả địa giai thánh kỹ, thực lực vượt xa bốn tên này. Bản tôn muốn lấy linh hồn chúng e rằng phải phí công một chút.”

Tàn hồn dễ dàng chế phục tứ thánh vì sau khi khống chế thân thể Sát Hoàng, thực lực cua lão không kém gì đối phương, còn cảnh giới linh hồn cao hơn nhiều. Với tạo nghệ linh hồn kinh nhân, cộng thêm tứ thánh đã trọng thương từ trước nên không kịp chống cự đã lọt vào tay tàn hồn, lão muốn đối phó bọn Thẩm Lan sẽ không dễ dàng như thế.

“Xem ra còn phải lợi dụng thân thể chúng.” Sát Hoàng trầm tư hồi lâu, gom đủ thân thể tứ thánh, xếp thành hàng trước mặt mình.

“Khôi lỗi phân thần!” Trán Sát Hoàng bắn ra bốn tia hồn quang bé xíu, chui vào trán tứ thánh. Thoáng sau, tứ thánh vốn mất hết sinh mệnh khí tức lại mở mắt, nhưng ánh mắt trơ khấc, không còn thần thái.

Chúng đứng lên đầy máy móc, đến trước mặt Sát Hoàng, cung cung kính kính khom người. Sát Hoàng nở nụ cười tà quái: “Hắc hắc hắc! Tuy mấy con rối mất toàn bộ linh hồn, lúc giao chiến hơi cứng nhắc nhưng vẫn có thực lực hư giai, giúp rập được bản tôn.”

“Bốn nữ nhân nãy tựa hồ có quan hệ rất mật thiết với Diệp Phong mà Sát Hoàng muốn chiến thắng. Nhưng lạ lùng là Diệp Phong hình như không xuất hiện trong trận chiến ở thánh sơn…” Sát Hoàng lẩm bẩm: “Vậy cũng tốt, nữ nhân của y mà có hư giai tu vi thất tinh bát tinh thì ít nhất y cũng có tu vi này, trước mắt bản tôn e rằng không phải đối thủ. Đợi bản tôn hấp thu linh hồn nữ nhân của hắn, có lẽ sẽ tu bổ tàn hồn đến địa giai, lúc đó dù gặp Diệp Phong thì bản tôn cũng không e dè gì nữa.”

Sát Hoàng phất tay đằng không lao đi, bốn con rối tứ thánh cũng theo về thánh sơn.

oOo

Trong thánh sơn, vì Yêu vương tạm giải được vu chú, lại biết Diệp Phong không nguy hiểm, Yêu điện và các thế lực mình hữu đều hớn hở.

Lần này chúng nữ quay về đại lục, không chỉ mang theo tinh huyết giải chú mà còn rất nhiều hồn thạch.

Hồn lực là thứ quan trọng để tấn thăng thánh giai. Diệp Phong muốn họ mang hồn thạch về với mục đích bồi dưỡng ra thánh giai cường giả cho phe mình tại Võ Nguyên đại lục. Lúc gã và Vu võ nhất tộc liên thủ, cơ hồ nhận được lượng hồn thạch cực lớn, số hồn thạch chúng nữ mang về này trừ đi nhu cầu của họ thì đủ để bồi dưỡng ra nhiều thánh giai.

Dù để giữ mình hay sau này chính diện xung đột với Thánh điện, lực lượng thánh giai đều không thể thiếu. Diệp Phong dù lợi hại đến đâu cũng không thể một mình đối kháng Thánh điện.

Có tấm gương phản bội của ngũ thánh nên đích thân chúng nữ chủ trì, phân phát hồn thạch cực kỳ cẩn thận. Người được nhận nếu không từng cùng Diệp Phong vào sinh ra tử thì cũng qua nhiều năm khảo nghiệm, đáng để tín nhiệm. Rồi chúng yêu hoàng cũng nhận được cơ hội đột phá thánh giai.

Tuy vạn niên linh trì trong thánh sơn còn kém thánh địa về linh khí nhưng ở cấp thánh giai thì linh khí hiển nhiên không còn trọng yếu nữa. Quan trọng nhất là tu vi linh hồn cảnh giới! Không lâu sau, thánh sơn sẽ xuất hiện nhiều thánh giai cường giả!

“Báo cáo điện chủ! Tứ thánh đào tẩu mang theo một người rất quỷ dị đến ngoài thánh sơn.” Đang lúc chúng nữ tụ tập quanh Yêu vương, quan tâm tình trạng của ông thì một tuần vệ vào báo cáo.

“Bốn lão tặc này lớn gan thật, còn dám quay lại.” Mắt Thẩm Lan lạnh lại, định lao ra thì bị Yêu vương chặn lại.

“Đợi đã, tứ thánh đi cùng một người, là người thế nào?” Yêu vương cẩn thận hỏi, việc này có gì đó đáng ngờ, tứ thánh có ngu xuẩn hơn nữa cũng không quay lại tìm cái chết làm gì.

“Người này tự xưng đại lục ma tôn, thái độ cực kỳ huênh hoang, chỉ đích danh Lan tiểu thư, Hồng Diệp tiểu thư, Tử Thanh tiểu thư và Vũ Hân tiểu thư ra gặp.” Người đó phẫn hận: “Nếu không vì tứ thánh ở bên hắn thì mấy vị yêu hoàng đã xuất thủ giáo huấn hắn rồi.”

“Bảo họ không được khinh cử vọng động! Đại lục ma tôn… chưa từng nghe nói đến, tứ thánh dám dẫn hắn đến khiêu chiến bọn Lan nhi thì e sự tình không đơn giản.” Yêu vương nhíu mày, trong lòng thoát bất an.