Chương 398: Vạn niên linh trì

Hỗn Nguyên Võ Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Diệp Phong và Quỷ Vô Cực bình an quay về Mộ Dung gia, Mộ Dung Càn và thái thượng trưởng lão tất nhiên vui mừng hớn hở. Nghe nói Âu Dương Võ Quốc Diệp Phong bắn bị thương, mười mấy võ tông cường giả của Âu Dương đồng minh toàn bộ táng mệnh thì càng kinh hãi. Trong thời gian ngắn, Âu Dương gia không thể còn dư lực phát động công thế với Mộ Dung gia.

Tuy hiện giờ Mộ Dung gia có Diệp Phong tương trợ, giữ mình không thành vấn đề. Nhưng như gã nói, an nguy của một thế lực không nên trông vào người ngoài, Mộ Dung thế gia muốn thành tựu cơ nghiệp vạn thế truyền thừa phải dựa vào thực lực của mình.

Lúc này họ cần nhất là thời gian. Một khi Mộ Dung Càn đạt tới võ tôn cảnh giới thì dù Diệp Phong không xuất thủ, Âu Dương gia cũng khó lòng uy hiếp được họ nữa.

Trận chiến giữa hai nhà, sau rốt Mộ Dung gia toàn diện thắng lợi. Âu Dương gia tộc trưởng trọng thương, đại bộ phận thế lực phụ thuộc thực lực đại tổn. Mấy nhà vốn là nhị lưu thế lực hàng đầu Bộ châu, vì võ tông cường giả bị Diệp Phong giết mà rơi vào cảnh sa sút xuống tam lưu, tứ lưu, không thể trở thành trợ lực cho Âu Dương gia nữa.

Một vài thế lực còn có võ tông cũng nhận thức ra dựa vào Âu Dương gia không phải việc gì đáng mừng. Hiện tại Mộ Dung gia có Diệp Phong nên đang quật khởi, những người cầm quyền của các gia tộc này bắt đầu cân nhắc lại.

Đùa hả, diệt Mộ Dung gia thì đương nhiên Âu Dương gia có lợi lớn nhất, những nhị lưu thế lực như họ kiếm được chút lợi rơi lợi vãi đã tốt lắm rồi. Ai dám chắc khi Âu Dương gia độc bá sẽ thật sự giữ lời hứa, chia cho họ một miếng bánh? Vì sao mà họ phải xuất lực nhiều nhất, tổn thất lực lượng trong tay nhiều nhất? Vì tình thế biến ảo, Âu Dương đồng minh xuất hiện rạn nứt, nhiều thế lực vốn không có mâu thuẫn gì với Mộ Dung gia, bắt đầu rút khỏi…

Mộ Dung gia vui vẻ suốt mấy ngày. Bị Âu Dương gia áp chế quá lâu, họ quả thật cần một buổi yến tiệc mừng công để nâng cao sĩ khí và khí thế cho tộc nhân.

Mười ngày sau, nhân mã chủ lực của Vô Song môn lục tục vào Mộ Dung thành. Trong tình huống chưa có căn cơ và địa bàn, Lý Ngọc và Diệp Thừa Thiên lớn tiếng tuyên bố kết minh với Mộ Dung gia.

Có lẽ cái tên Vô Song môn còn lạ lẫm với võ giả Bộ châu nhưng đại danh Diệp Phong, vì hai lần liên tục cứu vãn nguy cơ cho Mộ Dung thế gia thì đã vang dội. Vậy thì Vô Song môn của gã tuyệt đối không thể tầm thường. Đồng thời, tam tộc thế gia liên minh cũng lớn tiếng tuyên bố tham dự vào đồng minh của Mộ Dung thế gia.

Trước đó Âu Dương gia vây khốn Mộ Dung thành, tam tộc liên minh nhận được tin thì tuân thủ ước định, phái võ tôn cường giả duy nhất đến tăng viện, vì hai thế lực cách nhau khá xa nên lúc ông ta tới nơi, nguy nan của Mộ Dung gia đã được Diệp Phong hóa giải. Cũng vì thế tam tộc thế gia liên minh nhận ra tiềm lực của gã, càng tin rằng Vô Song môn sẽ tạo ra kinh đào hãi lãng tại Bộ châu.

Nên họ rất thông minh đứng về phía Vô Song môn, thế lực của họ không có gì xung đột, dù kết thành đồng minh thì nhân mã của tam tộc liên minh cũng không cần giao tranh với Âu Dương gia. Thực tế là họ muốn tạo uy thế. Còn Diệp Phong cần thế lực lâu đời như thế để tạo ra dư luận rộng khắp cho Vô Song môn và Mộ Dung gia.

Hiện tại đã đủ hết, chỉ thiếu…

oOo

Trong mật thất của Mộ Dung phủ, mấy nhân vật có trọng lượng của Vô Song môn và Mộ Dung gia tộc tề tụ lại, thương lượng một việc quan trọng với tiền đồ phát triển của hai nhà.

“Cái gì! Ngươi muốn Mộ Dung gia hiến thiên niên linh trì?” Thái thượng trưởng lão kinh ngạc, tuy ông ta không ngạc chia cho Vô Song môn danh sách vào thiên niên linh trì tu luyện nhưng hiến ra để hai nhà chung hưởng thì tính chất đã khác.

Chia danh sách thì thiên niên linh trì vẫn thuộc về Mộ Dung gia, một khi tình thế biến đổi thì họ vẫn còn quyền sở hữu, Vô Song môn chỉ có một phần quyền lợi sử dụng. Giờ Diệp Phong yêu cầu là nửa quyền sở hữu thiên niên linh trì kia.

“Diệp Phong… tuy cậu có ơn với Mộ Dung gia, nhưng cậu cũng là nữ tế của bản tộc. Xuất lực một phần cho gia tộc cũng là việc nên làm.” Mộ Dung Càn hơi biến sắc, cố giữ giọng hòa hoãn: “Điều kiện cậu đề xuất có quá đáng không?”

“Mộ Dung tộc trưởng! Mỗ chưa nói xong, phản ứng của các vị có nhanh quá chăng?” Diệp Phong mỉm cười thản nhiên: “Kỳ thật cho đi một nửa thiên niên linh trì, Mộ Dung gia thu được lớn hơn nhiều.”

Nhân sĩ cao cấp của Mộ Dung gia đều hồ nghi, không hiểu gã định nói gì.

Diệp Phong hạ giọng, từ từ nói: “Tin rằng các vị đều biết thiên niên linh ngọc tinh hoa muốn trưởng thành không chỉ cần thời gian tẩy lễ mà cả giữ được thiên niên linh ngọc dịch mới có thể tiến hóa thành vạn niên linh ngọc tinh hoa! Nhưng nếu đặt thiên niên và vạn niên linh ngọc tinh hoa vào một chỗ, được linh ngọc tinh hoa thượng thặng tưới nhuần thì tốc độ tiến hóa sẽ gấp mấy chục lần.”

Gã ngừng một chốc rồi mỉm cười: “Nghe nói Mộ Dung gia thiên niên linh ngọc đã được sáu ngàn năm, nếu được vạn niên linh ngọc tưới nhuần thì tin rằng tối đa trăm năm sau sẽ hoàn thành tiến hóa. Không sai chứ?”

“Đúng vậy… nhưng có quan hệ gì với nội dung chúng ta thảo luận?” Người Mộ Dung gia chưa tỉnh lại, bởi họ không dám nghĩ đến việc có một khối vạn niên linh ngọc tinh hoa.

“Không có gì, trong tay Vô Song môn có một khối vạn niên linh ngọc!” Diệp Phong tung ra một quả tạc đạn.

“Cái gì!”

“Thật chứ hả?”

Mộ Dung gia chúng nhân kinh hãi nhao nhao đứng dậy, ánh mắt nhìn gã chằm chằm. Bọn Lý Ngọc cũng kinh ngạc phi thường, hiển nhiên lần đầu tiên biết tin này. Bất quá họ nhớ ra trong tay gã có linh dịch tưởng chừng vô cùng tận thì hiểu ngay.

Diệp Phong sờ lên mũi, từ từ gật đầu: “Mỗ định dùng vạn niên linh ngọc chuyển hóa thiên niên linh trì của Mộ Dung gia thành vạn niên linh trì. Linh ngọc của các vị trong vòng trăm năm nữa sẽ không cần sử dụng, cứ để được tưới nhuần trong vạn niên linh ngọc. Trong vòng trăm năm Vô Song môn và Mộ Dung gia chung hưởng vạn niên linh trì!”

Tuy Vô Song môn có thể một mình mở vạn niên linh trì nhưng như vậy quá gây chú ý, nếu bị cự đầu thế lực như Liệt Hỏa tông biết họ có dị bảo như thế thì khó lòng không nảy ý thèm muốn. Khi xưa Diệp Phong bị Thương gia bức phải bán linh dịch vẫn khiến gã vương vấn, trước khi có thực lực chống lại, có thể che giấu thì cứ che giấu. Lợi dụng thiên niên linh trì của Mộ Dung gia để che mắt xác thật là phương án tốt nhất mà gã nghĩ ra trong tình huống này.

“Đề nghị này, Mộ Dung gia không có ý kiến.” Mộ Dung Càn kích động, ông ta hiểu rõ ý nghĩa của vạn niên linh trì. “Nhưng sau trăm năm, thiên niên linh ngọc tiến hóa thành vạn niên linh ngọc rồi thì thuộc về ai?”

“Đơn giản lắm, vạn niên linh ngọc mới có một nửa thuộc về Vô Song môn. Còn vạn niên linh ngọc dịch mỗi nhà một nửa, không hiểu Mộ Dung tộc trưởng có ý kiến gì chăng?” Diệp Phong đã nắm chắc nên mỉm cười.

Mộ Dung Càn ngẫm nghĩ một chốc, đưa mắt ra hiệu với mấy nhân vật trọng yếu trong tộc rồi gật đầu: “Phương án này rất công bằng. Mộ Dung gia khả dĩ chấp nhận.”

“Vậy đi… Tuy hiện giờ hai nhà vì quan hệ giữa mỗ và Tử Thanh có thể tin tưởng nhau. Nhưng cứ lập khế ước vẫn hơn.” Vô Song môn không chỉ muốn trở thành nhất phương bá chủ của Bộ châu là vừa lòng, nên khi có thể tranh thủ lợi ích, Diệp Phong không dễ dàng bỏ qua, dù là với gia tộc của Tử Thanh.

Có một nửa quyền sử dụng vạn niên linh ngọc tinh hoa đủ cho Mộ Dung gia thành bá chủ một châu. Diệp Phong không hề chiếm tiện nghi của họ.

“Nên thế, nên thế.” Thái thượng trưởng lão vuốt râu cười ha hả, lấy một khối thiên niên linh ngọc không còn khả năng tiến hóa đổi lấy một nửa vạn niên linh ngọc, món giao dịch này Mộ Dung gia lời to. Hơn nữa nhờ vạn niên linh ngọc, Mộ Dung gia duy trì quan hệ tốt đẹp với Vô Song môn, điểm này còn quan trọng hơn một nửa vạn niên linh ngọc.

Ai cũng nhận ra, dưới sự lãnh đạo của Diệp Phong, tiền đồ của Vô Song môn không thể định lượng được. Có lẽ sẽ tái hiện lại hào quang năm xưa mà Mộ Dung võ hoàng tạo ra.

“Vạn niên linh ngọc sẽ được đưa đến Mộ Dung thành.” Diệp Phong nhanh chóng trở lại nghiêm túc: “Việc này tại hạ hy vọng chỉ có các vị ở đây biết, không thể đồn ra. Bằng không… di họa vô cùng!”

Những người thông minh đều biết việc này quan trọng, cùng gật đầu.

oOo

Mấy ngày sau, Quỷ Vô Cực mời Hỏa lân thú lặng lẽ đến Mộ Dung thành. Thấy gã lôi kéo được cả ngũ giai yêu thú khiến Mộ Dung gia một lần nữa kinh ngạc. Nhân vật cao cấp của hai nhà bắt đầu bận rộn bố trí suốt mấy tháng.

Đầu tiên công hiệu tụ tập linh lực của thiên niên linh ngọc không đáng gì so với vạn niên linh ngọc, nên ngũ hành tụ linh đại trận bố trí trong thiên niên linh trì phải được thăng cấp. Quá trình này cần một lượng lớn tinh thạch và nhiều linh vật quý giá nữa.

Diệp Phong định bố trí ngũ hành tụ linh đại trận cấp cao nhất, có thể nâng cao nồng độ linh khí gấp năm lầm. Dù một vùng đất bình thường, có đại trận này cũng sánh gần ngang với linh mạch, hà huống là trong đó có một khối vạn niên linh ngọc! Một khi đại trận bố trí hoàn tất, trung tâm vạn niên linh trì sẽ có nồng độ linh khí cao hơn bất kỳ động thiên linh địa nào ở đại lục. E rằng chỉ có những nơi tu luyện bí mật của thất tông tam bang ngũ thế gia có thể sánh được.

Có vạn niên linh trì, tiến độ tu luyện của Mộ Dung gia và Vô Song môn sẽ một ngày ngàn dặm.