Chương 432: Không gian thông đạo

Hỗn Nguyên Võ Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nghe Diệp Phong nhắc đến mẹ Thẩm Lan, Yêu vương chợt trầm mặc hồi lâu mới thỏe dài, từ từ ngẩng lên: “Đành vậy, thực lực hiện giờ của con có tư cách biết đến một phần lịch sử thật sự của Võ Nguyên đại lục. Tất cả… bắt đầu từ thượng cổ Vu võ nhất tộc.”

Gã lặng lẽ đứng bên sư phụ, nghe ông kể lại một đoạn kinh thiên bí mật của Võ Nguyên đại lục mà không còn ai biết.

“Con từng được Vu võ cường giả quán thể truyền thừa nên cũng biết Vu võ nhất tộc vào thời thượng cổ cách đấy mười mấy vạn năm là thế lực thống trị đại lục. Họ xưng là một tộc nhưng kỳ thật có cùng dòng máu với nhân loại. Khác biệt là võ công pháp cực trọng thiên phú nhục thân, yêu cầu rất hà khắc với người tu luyện. Thành ra số lượng của họ so với nhân loại ở đại lục thì rất hiếm, chỉ khoảng một phần trăm.”

Gã lặng lẽ gật đầu, võ giả tu luyện, kỳ thật có ngưỡng, nhưng so với Vu võ thì chưa là gì. Võ giả chí ít còn chiếm một phần người nhân khẩu đại lục, còn Vu võ khi xưa chỉ bằng một phần mười võ giả, đủ thấy yêu cầu tu luyện nhục thân hà khắc thế nào. Một khi tu thành Vu võ, thực lực vượt xa võ giả cùng cấp.

“Nhân loại không có tư chất tu luyện Vu võ công pháp, chỉ còn cách dựa vào thể nội khí hải tích tụ nguyên lực, tuy có chút thực lực nhưng so với Vu võ thì kém rất rất xa. Thành ra số lượng Vu võ tuy ít nhưng thống trị cả đại lục, cách thống trị của họ cực kỳ bá đạo, một vài nhân loại thiên phú khí hải thập phần trác việt, thực lực còn hơn cả Vu võ cấp thấp và trung bình nhưng đều bị coi là nô lệ, không có địa vị gì. Nhân loại càng có thực lực càng dễ bị Vu võ đàn áp, bởi số người này không chịu nghe lời như những người khác.”

“Thời gian qua đi, khí hải tu luyện giả dần tìm được đặc tính bản chất của ngũ hành nguyên lực, phát huy được uy lực hùng mạnh của nguyên lực, nhưng cường giả đỉnh nhọn thậm chí có thể sánh với cao giai Vu võ, bất quá so với Vu võ đỉnh nhọn thì còn kém xa. Hơn nữa tỷ lệ khí hải tu luyện giả trở thành cường giả tuyệt đỉnh rất ít… không thể sánh với Vu võ nhất tộc.”

“Khí hải tu luyện giả mạnh lên không khiến Vu võ nhất tộc chú ý. Họ đặt cho người tu luyện khí hải đến đỉnh cao danh xưng là võ giả. Đương thời, chí ít phải đạt tới tôn cấp mới được coi là võ giả.” Diệp Phong cười khổ, hóa ra mình vất vất vả vả đạt đến mức này, cùng chỉ mới chạm vào ngưỡng võ giả. Đủ thấy thượng cổ Vu võ nhất tộc cường thịnh đến mức nào.

“Có được thực lực mạnh mẽ, các võ giả tất nhiên không cam tâm bị Vu võ nô dịch, sau rốt cũng dấy lên tiếng nói phản kháng sự thống trị của Vu võ. Để dễ thống trị số khí hải tu luyện giả này, Vu võ đã đưa ra quyết định sai lầm trọng đại khiến họ khắc cốt minh tâm: khí hải tu luyện giả trở thành võ giả sẽ được đặc quyền và đãi ngộ tương đương với Vu võ sơ cấp cùng trung cấp.” Ngữ khí Yêu vương cao hơn mấy phần.

“Có đặc quyền của Vu võ tộc có nghĩa là họ có đất để thống trị, phạm vi thế lực cũng không bị ảnh hưởng nữa. Con đừng coi thường đặc quyền này, các võ giả lợi dụng nó để sau đó quật khởi.”

“Võ giả khi đó đoàn kết hơn nội bộ Vu võ nhất tộc nhiều, tuy mỗi võ giả có địa bàn riêng nhưng đều liên hợp lại. Họ nhân cơ hội chiêu thu nhiều nô lệ có thiên phú khí hải ưu dị, danh nghĩa là nô lệ nhưng thật ra số này trở thành môn đồ, thuộc hạ, thậm chí truyền nhân của họ… Khí hải tu luyện giả được võ giả bảo vệ, đương nhiên tốt hơn nhiều bị Vu võ đàn áp. Nên danh vọng của thế lực của võ giả rất cao, dù chỉnh thể còn nhược tiểu.”

“Tất cả những việc này diễn ra ngay dưới mắt Vu võ tộc nhưng không được họ trọng thị. Tình thế vì thế mà nghịch chuyển. Võ giả tụ lại, càng có lợi cho nghiên cứu uy năng của nguyên lực, phát huy tác dụng của khí hải lên mức cao nhất: cao giai võ kỹ, lĩnh vực… Trong hơn trăm năm, thực lực võ giả tiến bộ rất xa, không hề nói ngoa rằng, trừ năng lực tự chữa thương của Vu võ thì họ có thể đấu với Vu võ đỉnh nhọn.”

“Bất quá, lúc Vu võ cảm nhận được uy hiếp của võ giả và lúc đó họ còn có đủ thực lực dập tắt ngọn lửa sắp cháy lên đó… Thì việc nghiên cứu nguyên lực của võ giả đột phá quan trọng. Đó là lợi dụng quy luật tương sinh của ngũ hành nguyên lực sáng tạo ra trận pháp.”

“Một đấu một, võ giả khó chống nổi Vu võ cùng cấp, nhưng tổ thành các kiểu trận pháp thì khác. Lưỡng nghi trận pháp đủ khiến hai võ giả thắng được một Vu võ, Tam tài trận pháp sẽ thắng được ba Vu võ, Tứ tượng trận pháp khiến võ giả kích bại Vu võ cao hơn hai cấp, Ngũ hành đại trận càng uy lực vô cùng, hợp sức năm người đủ đấu với Vu võ cao hơn một đẳng cấp.”

“Trận pháp ra đời khiến võ giả hoàn toàn có đủ thủ đoạn đấu với Vu võ. Vu võ tuy mấy lần muốn diệt các cường giả đỉnh nhọn của võ giả nhưng họ không muốn chịu tổn thất quá lớn nên lần nào cũng bị võ giả liều mạng đẩy lùi. Vu võ nhất tộc cố nhiên có thực lực diệt võ giả nhưng cũng sẽ nguyên khí đại thương. Hơn nữa số lượng Vu võ rất ít, tất nhiên họ không muốn lưỡng bại câu thương. Võ giả chỉ có thể dựa vào số lượng tụ tập lại mới miễn cưỡng chống chọi được Vu võ tiến công. Song phương… giằng co như thế mấy ngàn năm.” Yêu vương chợt hơi ngừng lời.

Diệp Phong từ từ thở hắt ra, hóa ra năm xưa Vu võ tự nuôi hổ tạo thành họa, gây ra sai lầm không thể bù đắp, khiến võ giả triệt để quật khởi. Bất quá, trong ký ức truyền thừa mà Lý gia tiên tổ nhắc đến nguy cơ của đại lục là gì? Có phải như gã đoán là yêu thú xâm nhập đại lục? Gã biết sư phụ còn kể tiếp nên thầm liễm thần lắng nghe.

Yêu vương nói tiếp: “Vốn cục diện giằng co đó còn tiếp tục, e rằng đến hôm nay vẫn chưa phân thắng bại. Bất quá… một quyết định của võ giả đã thay đổi tất cả.”

“Địa bàn võ giả lập ra lúc đó là trung tâm Nguyên châu bây giờ. Tuy họ ở trung tâm đại lục, bị các phương Vu võ công kích, nhưng cũng vì thế khí hải tu luyện giả khắp nơi muốn theo họ cũng rất dễ dàng. Võ giả có ưu thế số lượng nên mới đứng vững được trước Vu võ.”

“Trung tâm Nguyên châu có một ngọn núi cao cả mấy vạn trượng, trước đó chưa ai leo lên đỉnh được, dù là cường giả đỉnh nhọn nhất của Vu võ tộc cũng khó chống chọi được năng lượng phong bạo quỷ dị trên đó. Nên không ai biết trên đó có bí mật gì đặc biệt. Võ giả khi đó bị Vu võ chèn ép không ngẩng đầu lên được, nên năm vị ngũ hành khí hải tu luyện giả thực lực mánh nhất quyết định dựa vào Ngũ hành đại trận, mạo hiểm leo lên.”

“Vi sư nghĩ họ phát giác ra năng lượng phong bạo trên đỉnh núi, vì linh khí quá dày nên mới có hiện tượng này. Họ muốn lật đổ thống trị của Vu võ thì phải có được sức mạnh mới, dù trên đỉnh có bí mật gì, mạo hiểm vẫn hơn là bó tay. Năm võ giả đi lần đó… mất đúng trăm năm.”

Gã không nén được, hỏi: “Đỉnh núi thật ra có gì?” sư phụ nói riêng việc này chứng tỏ năm vị võ giả không chết trong năng lượng phong bạo.

“Một chướng ngại không gian… hoặc đúng ra là không gian thông đạo!” Yêu vương nói: “Nơi đó là không gian thông đạo Võ Nguyên đại lục nối với địa vực khác, vì linh khí quá dày nên thông đạo mới có năng lượng phong bạo, năm võ giả đó cũng không dám lấy thân mạo hiểm tiến vào thăm dò.”

“Bất quá họ lợi dụng công hiệu đặc thù của Ngũ hành đại trận bày trong thông đạo, hấp thu linh khí từ năng lượng phong bạo trên đỉnh núi. Trăm năm sau, họ đều tu vi đại tiến, đạt tới thánh giai, cảnh giới hoàn toàn mới của tu luyện khí hải.”

Tâm niệm của gã máy động, buột miệng hỏi: “Họ là Ngũ hành thánh giả?”

“Không sai! Họ là Ngũ hành thánh giả vẫn được đại lục truyền tụng.” Yêu vương gật đầu: “Lúc đó võ giả cho rằng họ đã táng thân trong năng lượng phong bạo, nhưng trong một trận chiến quan trọng, họ đột nhiên xuất hiện, dựa vào uy lực của Ngũ hành trận mà đấu với thập đại điên phong cường giả của Vu võ tộc. Trận chiến đó xác định danh vọng tuyệt đối của họ với võ giả, trở thành lãnh tụ tối cao.”

“Võ giả có thể thông qua Ngũ hành đại trận lợi dụng năng lượng phong bạo, chẳng phải sẽ xuất hiện nhiều thánh giai cường giả? Như thế Vu võ nhất dịnh sẽ thất bại, không phải sao?” Diệp Phong lấy làm lạ, theo truyền thừa ký ức của gã thì Vu võ diệt vong không vì võ giả quá mạnh và vì hạo kiếp.

“Ha ha, con coi thường lòng riêng tư của nhân loại quá.” Yêu vương mỉm cười: “Họ có được sức mạnh mới, vì sao phải để võ giả khá cũng có? Dù Vu võ và võ giả thắng bại thế nào, với thực lực năm người thì tung hoành đại lục đều có thừa, hà tất cho võ giả khác cơ hội vượt qua mình?”

Ngữ khí Yêu vương chứa đầy khinh bỉ với Ngũ hành thánh giả: “Nhưng trên đời không có bí mật giấu được mãi. Ngũ hành thánh giả tuy bịa tạc một lý do rất đường hoàng giải thích vì sao họ tấn cấp nhưng đáng cười là vó giả vì muốn giúp họ bảo mật lý do dối trá đó mà không đồn đến tai Vu võ tộc. Thành ra Vu võ đoán ra một cách đơn giản rằng năng lượng phong bạo trên đỉnh núi nhất định có vấn đề.”