Chương 192: Tứ phẩm võ kỹ: Kinh cức thứ giáp.

Hỗn Nguyên Võ Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Giải quyết xong Tô Long, Diệp Phong lại khép mình ở học viện. Mọi nghi ngờ đều hướng vào gã, nếu không phải gã thâu long chuyển phượng được về khí hải thì giờ này đã bị tìm ra từ lâu rồi.

Tuy Võ Dung học viện không giao gã cho Lục Lâm bang khứ xử trí nhưng để lộ mình không phải là việc an toàn. Trong học viện có không ít nhân thủ Lục Lâm bang, vị trí của Tô Long cũng do một nhị cấp trưởng lão khác đến đảm nhiệm ngay. Có điều người này và Mộc Phong vô oán vô cừu, chắc không gây ra phiền hà gì cho gã.

Mục tiêu gã cần chú ý là thủ tịch sinh của công khai bảng, đội trưởng học viện tuần sát đội An Phan. Hắn độc ác, không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, ở Giả diện cạnh kỹ trường, hắn từng lợi dụng một tình huống bất ngờ để giết gã. Đối với địch nhân, gã xưa tay chưa bao giờ mềm lòng, chỉ là học viện quy củ sâm nghiêm, đối phương không rời khỏi cửa học viện nên muốn hạ thủ phải cân nhắc cẩn thận.

Qua được kỳ thi sơ cấp và trung cấp, gã được thưởng hai môn võ kỹ, phẩm cấp là nhị và tam phẩm. Bất quá gã có công vạch trần Tô Long lại thăng liền hai cấp trong thời gian kỷ lục nên học viện quyết định tăng phần thưởng thành võ kỹ tam phẩm và tứ phẩm.

Sau khi học viện xôn xao vì chuyện Tô Long bị giết yên tĩnh lại, sau rốt gã cũng chuẩn bị đón ngày chọn lựa võ kỹ.

Đẳng cấp của gã hiện giờ là võ sĩ tứ giai. Thể kỹ dung hợp với kim nguyên, đại khái thực lực khoảng võ sĩ lục giai, còn thể kỹ dung hợp với thổ nguyên, thực lực đại khái là võ sư nhất giai trở lên. Bất quá tại học viện, gã chỉ có thể để lộ thực lực về kim nguyên. Nếu An Phan đến gây phiền, mà không sử dụng võ kỹ thì gã miễn cưỡng ứng phó được, một khi hắn thi triển công pháp và võ kỹ thì với thực lực này, gã không phải đối thủ.

Nên phần thưởng chọn lựa hai môn võ kỹ này chính là cơ hội tốt để tăng sức chiến đấu trong giai đoạn hiện nay.

oOo

Diệp Phong lặng lẽ đứng trong đội ngũ học viên cao cấp, nhìn lầu các cao vút trước mắt, bất giác kinh thán.

Cửa giữa lâu các, một tấm biển lớn treo bên trên có ba đại tự “Võ kỹ các” khí thế bất phàm, không hiểu là bút tích của cao nhân nào.

Võ kỹ các là nơi Võ Dung học viện tích tụ công pháp và võ kỹ qua hàng trăm ngàn năm nay. Võ kỹ các chia làm sáu tầng, tầng thấp nhất bày ngũ hành công pháp, tầng hai là nhất phẩm võ kỹ, tầng ba nhị phẩm võ kỹ… Tầng cao nhất bày ngũ phẩm võ kỹ. Võ kỹ các bày toàn nguyên bản của bí cấp, tương đối quý giá.

Võ kỹ lục phẩm trở nên thông thường do đạo sư hoặc viên sư dùng thần niệm truyền thụ, không có bí cấp bản chữ. Cực hiếm học viên được thưởng lục phẩm võ kỹ.

Mỗi năm chỉ khi kết thúc kỳ thi tấn cấp mới đến cơ hội cho học viên thăng cấp được chọn võ kỹ một lần duy nhất.

“Chắc lão sư đã cho các ngươi biết quy củ vào Võ kỹ các, ta không cần nhắc lại nữa. Với huy chương mới giành được, các ngươi cứ chia nhóm vào tầng tương ứng chọn võ kỹ, mỗi người chỉ được chọn một môn rồi đăng ký số hiệu của môn đó với lão sư. Chúng ta sẽ căn cứ vào lựa chọn đó, sắp xếp thời gian đưa đến cho các nươi tu luyện.” Một lão giả mặt mũi nghiêm túc đang lớn tiếng dặn, ông ta là người phụ trách quản lý Võ kỹ các.

Một môn võ kỹ sẽ có tới mấy học viên cùng chọn nên học viện phải phân thời gian đưa bí kíp cho họ luyện, Võ kỹ có tính thực dụng trong chiến đấu là mục tiêu tranh đoạt của nhiều người, có khí phải mấy tháng mới đến lượt.

“Vâng,” chúng học viên hưng phấn hô to, ai nấy đầy khát vọng nhìn vào lầu các khổng lồ, ai cũng khát vọng có được võ kỹ, bởi như thế có nghĩa thực lực của họ sẽ tiến bộ hơn.

“Đã vậy thì khai các.” Lão giả phất tay, cửa lâu các từ từ mở ra, đội ngũ mấy ngàn người bên dưới chợt hơi kích động.

“Lớp tốt nghiệp chọn trước, mỗi lần vào năm trăm người. Chọn võ kỹ xong, sau một canh giờ phải ra ngay.” Lão giả chặn ở cửa, lúc số người vào trong đã đủ thì tạm thời ngăn đội ngũ còn lại ở ngoài.

Diệp Phong được tăng phần thưởng nên dù thuộc lớp cao cấp nhưng gã được cùng học viên lớp tốt nghiệp lên tầng thứ năm chọn võ kỹ. Lớp tốt nghiệp gồm những học viên chưa hết thời hạn sáu năm học nhưng đã qua được kỳ thi tốt nghiệp, vẫn ở lại học viện tiếp tục tu luyện cho đến hết thời hạn học tập. Yến Ny, Mộ Dung Tử Thanh, An Phan đều là học viên lớp tốt nghiệp.

Lên tầng năm, mấy trăm học sinh được vào trước vội vàng tản đi. Chỉ có mấy chục học viên được cho lên tầng sáu, cũng là nhóm ưu tú nhất của lớp tốt nghiệp. Diệp Phong cũng không nhàn hạ, gã phải chọn một môn tứ phẩm võ kỹ rồi thêm một môn tam phẩm võ kỹ, tránh phải đến đây thêm một lần.

Tầng lầu được chia thành năm khu vực theo ngũ hành thuộc tính. Diệp Phong đến khu võ kỹ kim thuộc tính.

Võ kỹ chia làm ba loại: Công kích, phòng ngự, thân pháp. Gã đi một vòng, hiểu được đại khái. Võ kỹ thuộc nhóm công kích được các học viên hoan nghênh nhất, quanh mỗi giá đựng đều đông nghịt người, náo nhiệt vô cùng. Võ kỹ phòng ngự gần như không ai nhóm ngó tới, chỉ có vài học viên đi qua rồi nhanh chóng khuất bóng. Võ kỹ nhóm thân pháp có tới mười mấy học viên hứng thú, đang dốc sức tìm kiếm.

“Ta được chọn hai môn, chọn loại nào nhỉ?” Gã trầm ngâm hồi lâu rồi lắc đầu: “Tứ phẩm công kích võ kỹ… Uy lực không mạnh lắm. Kim nguyên thể kỹ của ta cũng phát huy được lực công kích như thế, chọn võ kỹ công kích thì phải từ ngũ phẩm trở lên mới có hiệu quả.”

“Vậy chọn trong các võ kỹ thân pháp và phòng ngự vậy.” Gã xác định chủ ý, nếu chọn được thân pháp võ kỹ thì môn tam phẩm sẽ chọn trong nhóm phòng ngự, còn nếu chọn được tứ phẩm phòng ngự võ kỹ thì môn tam phẩm sẽ thuộc nhóm thân pháp, như thế tất nâng cao được thực lực lên mức cao nhất.

“Tuyết thượng phi – – tốc độ rất nhanh, nhưng không linh xảo khi xoay chuyển… không bằng cả Điệp động xung phong.” Gã bĩu môi.

“Lôi hành quỷ bộ – – nhanh như ánh chớp, thân pháp này thích hợp cho xuất kỳ bất ý phát động công kích trong lúc giao đấu nhưng không thể liên tục thi triển, sẽ tổn hao quá nhiều nguyên lực, được không bù nổi mất.” Gã vẫn lắc đầu.

Tìm kiếm hồi lâu ở khu thân pháp, gã lại vòng sang khu phòng ngự. Nắm trong tay hai môn thổ nguyên võ kỹ ngũ phẩm và thất phẩm, nên nhãn quang của gã khá cao. Tứ phẩm thân pháp đều có ít nhiều khuyết điểm nhưng với những học viên chưa từng thấy võ kỹ cao cấp thì khác nào lấy được chí bảo.

“Môn nay… lực phòng ngự không ra sao cả.”

“Môn này… cần thời gian tích lực quá dài.”

Gã có phần ủ rũ, bất cam lòng đi vòng thêm, sau cùng dừng ánh mắt ở một hàng chữ nhỏ: Kinh cức thứ giáp.

“Cục bộ hình thành kim nguyên phòng ngự như cương châm, nếu địch nhân công kích cận thân trúng nơi phòng ngự thì sẽ bị phản kích cực kỳ lăng lệ, uy lực không kém hơn tứ phẩm công kích võ kỹ. Nếu thực lực đạt đến võ sư cảnh giới, võ kỹ này luyện đến đại thành thì sẽ hình thành Kinh cức thứ giáp bên ngoài da khiến địch nhân không dám xáp lá cà. Năng lược phòng ngự của võ kỹ này không cao lắm.”

Gã đọc đi đọc lại hai lượt, trở nên trầm tư.

“Các hạ là Mộc Phong?” Một học viên không hiểu đến từ lúc nào, mỉm cười chào gã.

“…” Gã không biết đối phương nên đành gật đầu. Lúc thi tấn cấp, gã nhất chiến thành danh nên người khác nhận ra là bình thường.

“Ha ha, mỗi người đều có ba cơ hội chọn võ kỹ, các hạ ngay lần đầu đã chọn phòng ngự võ kỹ đầu tiên là đúng.” Học viên đó hảo tâm giải thích hộ gã: “Thông thường trong hai lần chọn đầu, chúng ta vẫn chọn một môn võ kỹ thân pháp hoặc phòng ngự, sau này rời khỏi học viện cũng có thứ để giữ mạng. Nhưng lần chọn sau cùng, nhất định phải chọn võ kỹ công kích, thế mới tôn thêm cho thực lực của mình.”

“Hóa ra vậy, đa tạ đã cho biết.” Gã mỉm cười hữu hảo, đối phương là người nhiệt tình.

“Không cần khách khí, ta nghe Lý Ngọc nói các hạ rất có bản lĩnh.” Người đó cười ha hả: “Tiếc là lúc các hạ đại chiến Mộ Dung Tử Thanh để thăng lên cao cấp, ta không được tận mắt chứng kiến, tiếc quá.”

Bọn Lý Ngọc về hùa? Gã tựa hồ hiểu ra, lần trước gã thể hiện lập trường, họ đã có ý lôi kéo, cộng thêm sau khi đại chiến với Mộ Dung Tử Thanh, lộ ra thực lực cao thâm, y thấy gã lần này liền chủ động bắt chuyện.

“Lý Ngọc năm nay cũng qua được kỳ thi tốt nghiệp rồi hả? Ta hình như không thấy y…”

“Ha ha, cũng nhờ các hạ cho Tô Long rớt đài, hắn không thể can thiệp vào thành tích thi của Lý Ngọc nên y tốt nghiệp được trong bốn năm, được phép lên tầng sáu chọn ngũ phẩm võ kỹ. Huynh muội y muốn đa tạ, lại sợ quấy nhiễu các hạ, chi bằng nếu rồi thì các hạ đến gặp họ? Bọn ta có không ít người muốn gặp các hạ để giao lưu võ kỹ.”

“Nhất định, nhất định!” Đích xác nên đến xem Lý Ngọc lôi kéo được số nhân mã đối kháng Lục Lâm bang đến mức nào.

“À, các hạ hứng thú với võ kỹ này hả?” Người đó nhìn thấy lớp lụa trắng giới thiệu về Kinh cức thứ giáp, tỏ vẻ kỳ quái.

“Hơi hơi…” Diệp Phong thấy đối phương tựa hồ có điều muốn nói nên gật đầu.

“Là một môn phòng ngự võ kỹ, khả năng chống lại công kích của nó không quá cao, dù phản ngược được người tấn công thì hiệu quả cũng không rõ rệt. Các hạ nghĩ mà xem, nếu đối phương dễ dàng khá được lớp gai này thì uy lực phản lại chắc không uy hiếp được gì. Còn đối phương không phá được chứng tỏ thực lực hữu hạn, dù không bị phản ngược thì cũng không phải đối thủ của các hạ. Nên mỗ khuyên rằng các hạ nên chuyển sang một môn võ kỹ đơn thuần phòng ngự, ít nhất cũng kháng cự được võ giả cao hơn các hạ một hai cấp.”

Những lời này cũng có lý nhưng gã có tính toán riêng.

Phân tích của người này là dành cho võ giả thông thường. Phòng ngự của Diệp Phong không chỉ dựa vào nguyên lực mà còn cả thể phách của gã, vốn cực kỳ mạnh mẽ, thực lực tứ giai võ sĩ trở xuống không uy hiếp nổi. Lực phòng ngự của Kinh cức thứ giáp không phải thức gã coi trọng mà là hiệu quả phản ngược trong phạm vi cục bộ của nó.

Với võ giả thông thường, thân thể chỉ có tác dụng hòa hợp với nguyên lực phát ra, uy lực công kích đến từ võ kỹ. Võ kỹ công kích và phòng ngự không thể đồng thời thi triển, một môn võ kỹ phòng ngự không quá mạnh thì chi bằng tự thi triển công kích võ kỹ chủ động xuất kích.

Nhưng với Diệp Phong, dù gã không sử dụng công kích võ kỹ, chỉ dựa vào thể kỹ dung hợp nguyên lực cũng phát ra được công kích có uy lực vượt cấp. Nếu gã có thể đồng thời có thêm một lớp Kinh cức thứ giáp ở điểm công kích, ví như quyền đầu, thì khác nào chủ động phản lực lại địch nhân, uy lực không kém gì gã tăng thêm một đạo nguyên lực công kích tương đương tứ phẩm võ kỹ.

Hà huống, Kinh cức thứ giáp còn hình thành được một lớp bảo vệ nhất định với gã, coi như lưỡng toàn kỳ mỹ. Hiệu quả này với gã là chỉ gặp được chứ không thể cầu.

Nhưng khí hải tu luyện giả đơn thuần khác không thể mô phỏng được, dù gì thì lợi dụng nguyên lực hình thành Kinh cức thứ giáp tất không thể đủ tốc độ và sức mạnh để công kích địch nhân?

“Chọn cái này đi.” Gã nhớ số hiệu của Kinh cức thứ giáp, mỉm cười nói với đối phương: “Ta còn phải chọn một môn tam phẩm võ kỹ, ngươi chọn tiếp đi.”

“Các hạ chọn môn võ kỹ vô dụng này? Không nên nói đùa.” Đối phương còn nóng lòng hơn gã.

“Yên tâm đi, ta biết rồi.” Gã vỗ vai đối phương: “Nếu có cơ hội, ta sẽ dùng môn võ kỹ này giao lưu với ngươi, ngươi sẽ biết lợi hại ngay thôi.”

“Vậy ta không lắm lời nữa, có thời gian sẽ lĩnh giáo.” Đối phương cũng là người thoải mái, thấy gã kiên trì thì không nói thêm, gật đầu rồi đi chọn võ kỹ.

Gã xuống tầng bốn, tạm thời chỉ có mình gã ở đây. Kinh cức thứ giáp là môn võ kỹ công thủ song toàn, vậy môn còn lại thì chọn thân pháp. Lúc sử dụng kim nguyên lực để chiến đấu thì gã cũng có thêm một con bài.

Một canh giờ qua cực nhanh.

Gã thấy ở tầng bốn không có võ kỹ nào lý tưởng nên tùy ý chọn một số hiệu ở khu thân pháp. Tốt hay xấu thì trông vào ý trời.