Chương - 630: Bí mật song thân

Chí Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tinh lịch ngày 10 tháng 10 năm 756, Thư Gia thành công lập quốc. Từ đó Chư Tinh Quần Đảo thống nhất trở thành Chư Tinh Quốc.

Đồng thời, tin tức hai Đế cùng xuất hiện, tranh phong với nhau tới lưỡng bại câu thương cũng được truyền ra. Cũng trong thời gian ngắn nhất, khiến toàn bộ Tinh Châu chấn động.

Tất cả các câu truyện trong Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng ở Thư Viện, gần như đều là lời đồn đãi chuyện có liên quan. Các loại tin tức bay đầy trời. Thí dụ như truyền thuyết về Cuồng Long Vương lại một lần nữa bị moi ra, quăng lên trời.

Về phần Dạ Đế, lại vẫn là thần bí khó lường. Những tin tức thực sự về hắn ít đến mức đáng thương. Nhưng cũng chính bởi vì vậy, khiến người ta có không gian rộng lớn để tưởng tượng, các loại tin tức lớn nhỏ xôn xao.

Ngay lúc cảm xúc của quần chúng trở nên kích động, ầm ĩ trở mình, đương sự là hai vị đại Đế lại nhất tề mất tích, không còn tin tức truyền đến.

– Đã hai tháng trôi qua, lấy tính tình cuồng ngạo của Long Đế, lại vẫn không có bất kỳ tiếng động gì. Xem ra hắn và Dạ Đế quyết liều mạng, thật sự đã bị thương rất nặng. Hiện nay còn đang tĩnh dưỡng. Một khi hắn đã như vậy, tình huống bên Dạ Đế tất nhiên sẽ cũng không tốt hơn được.

Xem xong tin tức trong tay, Sở Vân nhẹ nhàng thở dài, từ trong thư phòng đi ra.

Ngoài phòng, ánh mặt trời ấm áp, trời xanh mây trắng, chim hót líu lo. Cảnh tượng bừng bừng sức sống, yên bình.

Đây không phải là Thiếu chủ phủ của hắn, mà là thành chủ phủ.

Từ sau khi Thư Thiên Hào trọng thương, Sở Vân tiếp nhận binh quyền, xử lý tất cả những chuyện lớn nhỏ trong Chư Tinh quốc. Để thuận tiện, hắn cũng trực tiếp chuyển vào trong thành chủ phủ ở.

Đã là tháng mười hai, đã vào mùa đông, nhưng trong Hỏa Đức Thành lại không có cảm giác rét lạnh. Hỏa Đức Thành xây trên vùng đất có nham thạch nóng chảy, bản thân có khả năng điều hòa nhiệt độ trong không khí. Du Nha đại sư tự mình xây dựng thành trì, sao có thể đơn giản như vậy?

Mặc kệ là mùa nào, Hỏa Đức Thành đều là bốn mùa như mùa xuân, khí hậu hợp lòng người.

Bước chậm rãi trong hoa viên, chỉ thấy trăm hoa đua nở, cây cỏ hồng đỏ xanh, suối nước róc rách, đình đài hoa mỹ, lầu các cổ điển. Cảnh đẹp an tường bình thản, khiến tâm tình khẩn trương của Sở Vân liên tiếp hai tháng, cũng dần dần trầm tĩnh lại.

– Như vậy xem ra, hai vị đế vương này còn đang âm thầm tích tụ sức mạnh, cho ta thời gian nhiều hơn so với trong tưởng tượng một chút. Đã hai tháng, Chư Tinh Quốc hoàn toàn ổn định, các phương diện đều đi vào quỹ đạo. Ta cũng nên cân nhắc làm thế nào để tăng sức chiến đấu của mình lên…

Hắn trầm ngâm suy nghĩ.

Hai tháng trước, trải qua một cuộc đại chiến sinh tử, hắn có thể nói là cửu tử nhất sinh, vô cùng mạo hiểm, tổn thất cũng tương đối nghiêm trọng.

Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải của Sở Bá Vương đã hoàn toàn bị hủy diệt. Sau khi các Cực Nhạc Tiên Phi kiểm tra lại Luân Hồi Kính, phát hiện rốt cuộc không thể chữa trị đến trạng thái đỉnh phong, tu vi chỉ có thể vướng ở bình cảnh Kiếp Yêu mười một vạn năm. Nếu thật sự muốn quyết tâm chữa trị, hao phí số vật tư lớn, hoàn toàn đủ để có thể lại tạo ra một yêu binh hoàn toàn mới. Quan trọng nhất chính là, dù chữa trị tốt như

vậy Luân Hồi Kính cũng hoàn toàn thay đổi, thành một yêu binh khác.

Tu vi của Kiến Mộc, ban đầu là một trăm hai mươi vạn năm, tụt xuống năm mươi bảy vạn năm. Tu vi của Vạn Lý Độc Hành Ngoa cũng giảm dữ dội đến bảy mươi vạn năm.

Bạch Nhãn Lang đoạt được do giết chết Tham Lang Vương, trực tiếp chết trận nơi sa trường.

Còn có một tổn thất trọng đại, chính là một tiên nang thượng đẳng bị hủy hoại.

Để mời Tiên Nang Vương ra tay, Sở Vân đã dùng tiên nang Thế Ngoại Đào Nguyên, Tinh Hải Long Cung, đổi lấy hai kiện tiên nang thượng đẳng trong tay Tiên Nang Vương.

Nhưng trong cuộc chiến đấu kịch liệt với Lục Kình Vương, bị Lục Kình Vương trực tiếp phá hủy một cái.

Hiện nay trong tay Sở Vân, chỉ còn lại có tiên nang thượng đẳng Tiên Huyết Bình Nguyên, cùng với tiên nang thượng đẳng Thôn Thiên Đại lấy được từ Tham Lang Vương.

Tuy nhiên có tổn thất, cũng có thu hoạch.

Thu hoạch Lớn nhất, chính là yêu binh đệ nhất Tiên Thiên Túy Tuyết Đao của Sở Vân. Nó không thẹn có Tiên Thiên chi chất. Từ lúc bắt đầu chiến đấu, vẫn kiên trì đến lúc cuộc chiến đấu chấm dứt, tạo thành thương tổn rất lớn đối với yêu vật trong tay Lục Kình Vương.

Sau khi Sở Vân thu dọn chiến trường, thu được hơn mười khối Kiếp Yêu tinh cực lớn.

Để Túy Tuyết Đao hấp thụ, nó có thể hút được bộ phận yêu tinh. Tu vi của Túy Tuyết Đao liền từ bảy trăm hai mươi vạn nnăm ban đầu, tăng vọt đến một nghìn ba trăm tám mươi vạn năm!

Kiếp Yêu binh nghìn vạn năm!

Đây vẫn là lần đầu tiên Sở Vân nhìn thấy, cũng lần đầu tiên có được chiến lực lớn như vậy.

Với cảnh giới Vương giả, chỉ có thể nắm giữ yêu vật trăm vạn năm. Nhưng Sở Vân có được các loại linh quang khế ước, cũng có thể đủ khống chế được Kiếp Yêu nghìn vạn năm.

Hơn nữa hắn lại có hai đại đạo pháp thần thông

“Thiên Tịch”

,

“Phách Binh”

. Chiến lực của Túy Tuyết Đao đã kinh khủng đến mức Sở Vân không dám tùy ý thử nghiệm trong Chư Tinh Quần Đảo.

Ngoài Túy Tuyết Đao ra, tu vi của Yêu vật chủ lực như Thiên Hồ, Hồng Yêu không màu, Lục Dục Tâm Ma Hạt vân vân, đều tăng lên trên diện rộng.

Thiên Hồ trực tiếp tấn chức đến chín trăm vạn năm. Lục Dục Tâm Ma Hạt cái sau vượt cái trước, nuốt hút yêu tinh thuộc hệ của nó, tu vi tăng lên tám trăm chín mươi vạn năm.

Thêm đó, theo thứ tự chính là Thông Linh Xà, Nguyệt Thỏ và Hồng Yêu không màu, tu vi đều vượt qua năm trăm vạn năm.

Cuối cùng là Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi bắt đầu từ Linh yêu đỉnh phong, tấn chức đi lên, tuy rằng chỉ có tu vi mười tám vạn năm, nhưng là công thần lớn trong việc giúp Sở Vân thoát hiểm lần này.

Những yêu vật chủ lực này đều đi theo Sở Vân, trưởng thành cùng Sở Vân, lại là ký kết khế ước chủ tớ, liên hệ vô cùng chặt chẽ.

Sau đó chính là yêu vật ký kết khế ước minh hữu. Vân Sí Hổ, Hủ Độc Bích Hổ, Ma Thiên Tử Thứu, Bích Lạc Tinh Đình, Cửu Sắc Lộc, Mộng Thận Loa Văn Bối, Bạo Động Viên, Nộ Hỏa Minh Vương, Thao Thiết, tu vi của tất cả

đều tăng lên.

Nhất là Bạo Động Viên, giết rất nhiều địch, biên độ tăng trưởng lớn nhất, đã thành gần Kiếp Yêu thú gần năm nghìn vạn năm.

Ngoài ra, Sở Vân còn có hai thu hoạch rất lớn.

Một là Yêu thú Hỗn Độn trúng phải Hỗn Độn Lôi Kiếp rơi xuống hải lý, ngất đi. Sau khi Sở Vân cứu nó, trực tiếp ký kết khế ước chủ tớ với nó. Con Yêu thú hùng mạnh này là yêu thú chủ lực của Lục Kình Vương. Biểu hiện của nó xuyên qua toàn bộ cuộc chiến đấu, vẫn kiên trì đến phút cuối cùng. Sở Vân có ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Một con khác chính là Lục Kình Tiên Thiên Kiếp Yêu đã thành danh của Lục Kình Vương. Lục Kình có tính tình vô cùng ôn hòa, trong cơ thể tự tạo thành thế giới, là Yêu thú có hình thể lớn nhất trong Tinh Châu. Gần như toàn bộ chiến trường đều tiến hành trên lưng nó. Nó vẫn yên lặng, không hề phản ứng.

Yêu thú đã thành danh như nó, lại giống như một khối đại lục, yên lặng chấp nhận, yên lặng tự mình khôi phục.

Sau khi Lục Kình Vương chết, nó cũng không có chạy đi, vẫn đứng ở chỗ cũ. Khi Sở Vân vận dụng khế ước minh hữu, dễ dàng thu phục vào tay.

Xét tổng thể, Sở Vân vẫn nhận được lợi ích còn vượt xa hơn so với tổn thất của hắn.

Trải qua trận đại chiến này, hắn không chỉ đột phá tới Vương cấp sơ đoạn, hơn nữa đội hình yêu vật của bản thân cũng khổng lồ lên, tu vi của các Yêu vật gần như đều tăng vọt.

Hơn nữa cảnh giới Vương cấp trung đoạn của hắn, mấy đạo pháp thần thông lớn bên người, khả năng chiến đấu của hắn đã hoàn toàn có thể chống đỡ được với Vương giả đỉnh phong.

Coi như thêm một Lục Kình Vương, hắn cũng có thể áp chế, thắng một cách đường hoàng.

– Cho dù là tu vi yêu vật tăng vọt, gánh nặng linh quang tăng thêm, nhưng linh quang trong cơ thể ta đã đột phá tới Vương cấp. Hiện tại, linh quang vẫn còn dư, có thể ký kết khế ước chủ tớ với Kiếp Yêu hai trăm vạn năm. Không biết khi nào Song Đế lại nổi phong vân. Ta chắc chắn phải mau chóng tăng thực lực. Ít nhất, chắc chắn phải có một áo giáp phòng ngự.

Khi Sở Vân bước chậm trong hoa viên, âm thầm suy tính, lão quản gia vội vàng chạy lại:

– Thiếu quốc chủ, quốc chủ đã tỉnh, gọi người qua. Nói là muốn nói cho người chuyện người muốn biết nhất.

– Hả?

Sở Vân nghe vậy, không khỏi rướn mày. Chuyện mình muốn biết nhất, chỉ có một, đó là bí mật về song thân mình.

Hắn vỗ cái trán, cố nhớ lại: lúc trước khi mình hỏi nghĩa phụ về bí mật này, nghĩa phụ nói rõ với mình, phải chờ tới khi hắn tấn chức thành Vương giả mới có đủ tư cách biết được chân tướng này.

Hiện nay hắn đã đạt tới Vương giả, tất nhiên nghĩa phụ Thư Thiên Hào sẽ thực hiện lời hứa lúc trước.

– Song Đế tranh phong, gây cho ta một áp lực quá lớn. Mấy ngày qua, ta cũng quá bận việc công vụ, quản lý cao thấp. Đồng thời một lòng muốn tăng thực lực của chính mình. Nếu nghĩa phụ không đề cập tới chuyện này, thiếu chút nữa ta cũng đã quên mất.

Thư Thiên Hào được Sở Vân an bài dưỡng thương ở hậu viện thành chủ phủ. Sở Vân xuyên qua hoa viên, đi qua một đoạn hành lang gấp khúc, xuyên qua cổng vòm, đi tới nơi.

Rõ ràng, khí sắc Thư Thiên Hào đã có chuyển biến tốt. Sắc mặt cũng hồng hào trở lại, so với lúc vừa mới bắt đầu chuyển vào chỗ này đã tốt hơn nhiều lắm.

Tuy nhiên, cũng bởi hắn bị thương quá nặng, chân tay đều không có lực, chỉ có thể tiếp tục nằm tĩnh dưỡng nghỉ ngơi trên giường.

Thấy Sở Vân đã đến, Thư Thiên Hào lộ ra vẻ vui mừng, chỉ vào ghế bên giường nói:

– Con ta tới rồi. Nào, ngồi ở đây.

Sau khi Sở Vân ngồi xuống, hắn lại cười khẽ:

– Mấy ngày này con làm tương đối tốt. Cao thấp trong triều đều khen ngợi. Thật ra so với ta, con càng thích hợp đảm nhiệm vị trí quốc chủ này. Tuy nhiên, đã tới thời điểm để con rời khỏi đây.

Nói tới đây, Thư Thiên Hào thở dài một tiếng thật sâu.

– Rời khỏi? Quan hệ với song thân của con sao?

Nhất thời thần sắc Sở Vân cứng lại.

– Không sai, phụ thân của con là Cổ Đan Vương, mẫu thân của ngươi là Nguyệt Sương Vương. Nhất định là con cảm thấy tên tuổi bọn họ vô cùng xa lạ. Đây là điều

tất nhiên. Bởi vì bọn họ cũng không phải là người trong Tinh Châu, mà là đến từ Đan Châu.

Thư Thiên Hào tiết lộ một bí mật kinh người.

Bạn đang đọc truyện được lấy tại

Truyenyy

chấm cơm.

– Đan Châu?

Trong mắt Sở Vân lộ ra vẻ kinh sợ. Cửu Châu trong thiên hạ, hắn đều biết đến. Bởi vì thuyết pháp sớm nhất này là từ trong miệng Tinh Thánh lưu truyền tới nay. Theo ghi chép Thượng cổ ghi lại, Tinh Thánh ngôn xuất pháp tùy. Mỗi một câu đều là chân lý.

Cho dù hắn nói dối, nhưng bởi vì hắn là Tinh Thánh, lời nói dối cũng trở thành thật sự.

Tinh Thánh đã nói, tất nhiên là không sai.

Nhưng không thể qua lại Cửu Châu. Ngoại trừ Tinh Châu ra, Sở Vân chưa bao giờ nghe nói có người thuộc lục địa khác. Người đời cũng chỉ biết có một cách nói như vậy.

– Khó trách con tìm trong Tinh Châu vẫn không thấy song thân. Thì ra phụ mẫu con không phải là người trong Tinh Châu, mà đến từ Đan Châu!

Sở Vân chợt hiểu ra, đồng thời cũng nghĩ tới trước kia, thậm chí hắn từng hoài nghi là Sở Bá Vương. Hắn lập tức bật cười.

Vấn đề khó khăn vẫn đè nặng trong lòng hắn, hiện nay đã được giải. Nhưng ngay sau đó, nghi hoặc mới lại hiện lên trong lòng Sở Vân.

Nếu phụ mẫu của mình đều là cường giả Vương cấp, vì sao không mang mình theo bên người, đưa về Đan Châu, lại phải dứt bỏ mình ở đây?

Nếu bọn họ là Vương giả Đan Châu, sao lại tới Tinh Châu?

– Trong ngọc giản này, ghi lại một bí cảnh, ở nơi này có một Thông Thiên Mật Môn Thượng cổ, là thông đạo từ Tinh Châu xuyên qua Đan Châu. Con đã có thực lực Vương cấp, có tư cách vượt qua đạo mật môn kia. Đi Đan Châu đi. Đi tìm phụ mẫu của con, thay ta vấn an bọn họ.

Nói xong, Thư Thiên Hào liền từ trong người ra một phần ngọc giản, đưa tới tay Sở Vân.

Sở Vân lộ vẻ kích động. Chính là ngọc giản này, ghi lại bản đồ bí cảnh. Dựa theo bản đồ này, có thể xâm nhập bí cảnh, tìm được Thông Thiên Mật Môn.

Mà Thông Thiên Mật Môn chính là cửa thông từ Tinh Châu tới Đan Châu.

Sở Vân nhận ngọc giản từ trong tay Thư Thiên Hào. Ngón tay vuốt ve, cảm thụ sự lạnh lẽo trơn bóng trên mặt ngọc, trong lòng cảm thán:

“Đây là manh mối duy nhất để ta tìm song thân.”

– Con phải giữ gìn ngọc giản này thật tốt. Bởi vì bí cảnh thông thiên vô cùng cổ quái, dù chỉ thay đổi một vết trên nó sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đồng thời, bản đồ trong ngọc giản cũng sẽ vì biến hóa này mà biến hóa theo.

Thư Thiên Hào lại căn dặn thêm.

Sở Vân gật đầu:

– Cha, cha nói thêm một chút về chuyện phụ mẫu của hài nhi đi.

Thư Thiên Hào thở dài một hơi:

– Cho dù con không nhắc tới, ta cũng muốn nói. Tuy rằng Phụ thân và mẫu thân con là cường giả Vương cấp, nhưng ở Đan Châu thân lại ở hai phe đối địch, đau khổ mến nhau, lại thân bất do kỷ. Mẫu thân con lén lút mang thai con, cũng không dám sinh dưỡng ở Đan Châu. Cùng với phụ thân con nhân cơ hội thuận tiện dùng ngọc giản này, thông qua mật môn, tới Tinh Châu.

– Pháp tắc Tinh Châu và Đan Châu khác nhau rất lớn. Phụ mẫu con là Vương giả ở Đan Châu, nhưng tới Tinh Châu, thực lực bị áp chế rất lớn, chỉ có thể phát huy ra sức mạnh cấp số Tuấn Kiệt. Đồng thời yêu vật Đan Châu cũng không thể sử dụng ở Tinh Châu, chỉ có thể giữ trong tiên nang. Một khi xuất hiện bên ngoài sẽ gặp phải Thiên Kiếp vô lượng.