Chương - 246: Giết đại địch, hạm đội gặp tai vạ

Chí Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lúc này kiếp vân tăng mạnh ôm lấy toàn bộ hải vực, thật giống như màn đêm đột ngột phủ xuống. Từ phía xa xa nhìn lại, trên mặt biển chỉ còn lưu lại một chút ánh sáng.

– Mau tấn công, tấn công cho ta!

Viêm gia đảo chủ lại hét lớn. Trước tiên hắn muốn lôi kiếp phủ xuống đánh nổ Túy Tuyết Đao. Cứ như vậy, lôi kiếp có thể tiêu tán vô hình.

Các loại đạo pháp tới, quả thực khiến cho Sở Vân gặp phiền phức nhất định. Thế nhưng cũng không quá lớn.

Mục tiêu của Sở Vân quá nhỏ, chỉ là đuổi theo Trữ Phàm Trần vòng quanh trên thân thuyền. Đại quân Viêm gia tuy nhiều, thế nhưng đích xác rất có ít người có cơ hội

ra tay. Thậm chí có không ít đạo pháp ngộ thương cả chiến hạm.

– Mau đánh, đánh chết hắn!

– Con bà nó, kẻ nào ném đạo pháp trên đầu ta?

– Mẹ ơi, mau nhìn lên bầu trời.

Toàn bộ hạm đội một mảnh hỗn loạn.

Cảm thụ được một luồng yêu khí ngầm sôi trào, Linh Yêu kiếp trên bầu trời lại tiếp tục khuếch tán. Bầu trời nặng như sắt giống như một cái bát tô cái kín đáo chụp xuống mặt đất.

– Tiêu diệt!

Trong lòng Viêm gia đảo chủ bỗng nhiên cảm thấy tim đập nhanh, trước mắt điện quang lóe ra sáng như tuyết đột nhiên khuếch tán trải rộng khắp bầu trời.

Rắc rắc rắc…

Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, lôi kiếp mạnh mẽ từ trước đến nay chưa từng có đột nhiên phủ xuống.

Truyện Tiên Hiệp

Lôi điện sáng như tuyết giống như vạn thanh lợi kiếm cắt ngang tấm màn đen nặng nề đánh xuống, bao phủ toàn bộ hạm đội của Viêm gia.

Ầm ầm ầm…

Tiếng nổ mạnh liên hồi không dứt, liên tiếp vang lên. Trong nháy mắt, hạm đội Viêm gia thương vong thảm hại. Phong diễm bốc lên, điện quang dày đặc bắn phá lên khoang thuyền khiến cho vô số kẻ gãy chân cụt tay. Phần lớn đều là sĩ tốt bình thường, làm sao có thể chống lại Linh Yêu kiếp đây?

Trữ Phàm Trần ở gần Sở Vân nhất, liền bị vài đạo lôi điện đánh trúng. Mặc Linh Châu trên đỉnh đầu hắn run lẩy bẩy, hai mắt trợn trừng đầy phẫn nộ, mạnh mẽ quay đầu lại muốn trông thấy bộ dáng thảm hại của Sở Vân, nói:

– Ngươi đi chết đi! Kiếp vân tản rộng, lôi điện càng lúc càng cường thịnh, người điên mau đi chết đi!

Một đạo thiểm điện mạnh mẽ như thác nước, tập trung tại Túy Tuyết Đao, rắc rắc một tiếng xé tan trời đất, hung hăng đánh xuống.

– Hóa Lôi!

Sở Vân khẽ quát một tiếng, thúc dục đạo pháp rất xa lạ. Giơ Túy Tuyết Đao lên cao đón nhận sấm sét.

Thân đao được bao phủ một tầng quang vực mỏng. Từng đạo thiểm điện hung mãnh chạm tầng quang vực này đều lặng lẽ tiêu tán.

– Tại sao lại có thể như vậy?

Trong lúc này, Trữ Phàm Trần thiếu chút nữa trừng mắt mà gục xuống.

– Đây là đạo pháp quái đản gì vậy?

Phụ tử Viêm gia vô cùng hoảng sợ.

– Cái quái gì thế!

Vô số người đang đợi sét đánh chết Sở Vân, thật không ngờ lôi điện lại bỗng nhiên biến mất.

Đạo pháp Hóa Lôi chính là Sở Vân trông thấy trên ngọc giản trong lăng mộ Thiên La Hậu, đây cũng là đạo pháp duy nhất được ghi lại. Tuy rằng chỉ là đạo pháp thượng đẳng nhưng lại có thể tiêu tán sấm sét không tiếng động, hóa điện quang thành vô hình.

Mấy ngày Sở Vân ở đây đều tập trung nghiên cứu môn đạo pháp này. Mới hiểu được, đạo pháp Hóa Lôi mới là bộ mặt thực sự của Thiên La Tán.

Trước kia, Thiên La Hậu chống đỡ trời xanh, chặn ngang Thiên La Tán khắc chế sấm sét điện quang. Bởi vậy thường được người ta mời đến trợ giúp độ yêu kiếp. Tâm tư Thiên La Hậu nhanh nhẹn hoạt bát hiểu rõ nhân tâm. Biết rằng sẽ gây lên tai vạ lớn cho nên để giảm đi ham muốn của kẻ khác đành phải nói dối đó là công hiệu của Thiên La Tán.

Nếu như đạo pháp Hóa Lôi phô bày, ai cũng muốn sử dụng, tất nhiên sẽ gây lên tranh chấp.

Mà Thiên La Tán lại chỉ có một, người khác đoạt đi cũng chỉ là một món đồ vật không thể tự do sử dụng.

Lời nói dối này khiến hắn làm giảm bớt đi vô số phiền phức. Cũng để người đời ngộ nhận Thiên La Tán giống như một bảo bối.

Sở Vân có được đạo pháp Hóa Lôi, chân tướng cũng được sáng tỏ. Tâm tư hắn linh động hoạt bát, chợt nghĩ tới Linh Yêu kiếp mạo hiểm sử dụng chiến thuật. Trên thực tế, chiến thuật này cũng không chỉ có hắn nghĩ ra, mà trong lịch sử Tinh Châu đã xuất hiện rất nhiều lần. Đây cũng chỉ là thí dụ đặc biệt, có thể giúp ngự yêu sư hoành hành ngang dọc trong lôi kiếp.

Không sai, chính là Sở Vân dựa vào đạo pháp Hóa Lôi.

– Trữ Phàm Trần, ngươi không muốn đến giết ta nữa sao?

Sở Vân cầm Túy Tuyết Đao trong tay, tiếp tục truy sát Trữ Phàm Trần.

– Sở Vân, ta coi thường ngươi, đã tính toán sai về ngươi! Vậy vừa nãy là đạo pháp gì?

Trữ Phàm Trần chẳng khác gì con thỏ đang trốn chạy. Trong lúc đó trên chiến hạm đang hỗn loạn, ý đồ muốn lợi dụng tầm mắt của Sở Vân bị che khuất mà thoát thân.

– Ngươi thử đoán xem?

Sở Vân cười nói, bắm chặt lấy Trữ Phàm Trần không lúc nào buông lỏng. Hiện nay, Trữ Phàm Trần cũng đã như vậy. Nếu như ngày sau số mệnh bộc phát, kỳ ngộ liên tục càng không thể khống chế được. Nhất định phải giết chết!

Rắc rắc!

Lại lần nữa lôi kiếp đánh xuống.

Ầm ầm ầm…

Rất nhiều chiến hạm bùng cháy, gỗ vụn trộn với chân tay gãy nát bắn tung tóe. Khói đặc cuồn cuộn, làm cho bầu trời càm thêm u ám. Tiếng kinh hô, tiếng kêu rên rỉ, tiếng động viên ghép thành một mảnh. Thỉnh thoảng có cột buồm sập xuống giống như cây gỗ lớn bị chặt đứt.

Hỏa quang chiếu rọi vào mặt phụ tử Viêm gia, làm lộ ra vẻ mặt bi thương tới cực điểm.

Tuy rằng Viêm gia là thế lực nhất lưu, là một trong năm đại tộc từ thời thượng cổ lưu lại đến nay. Thế nhưng có rất ít hạm đội, toàn bộ chỉ có hai hạm đội.

Một hạm đội phụ trợ, một hạm đội chiến đấu. Đặc biệt là hạm đội chiến đấu, trang bị đầy đủ, chiến hạm tiên tiến, quân sĩ đều là lính tinh nhuệ trải qua trăm trận. Đây chính là hạm đội trải nhiều thế hệ Viêm gia tận tâm tận lực chế tạo mà thành.

Tiếp đến lần thứ ba lôi kiếp đánh xuống.

Vô số chiến hạm bị bổ nát, bắt đầu chìm xuống biển. Quân đội thương vong thảm hại, từng mảnh xác chết trôi nổi trên mặt biển. Máu tản ra ngoài biển tạo thành một mảnh hổn loạn. Cho dù hạm đội này được huấn luyện bài bản, thế nhưng cũng không đủ sức đối phó với Linh Yêu kiếp. Trước uy thế của thiên địa, nhân số cũng không có tác dụng gì.

– Đây chính là đại pháp tuyệt phẩm Hóa Đạo đã từng có trong truyền thuyết.

Nhãn thần Viêm gia đảo chủ lóe ra, nghiến răng nghiến lợi nói.

– Hóa Đạo Chi Pháp?

Thiếu chủ Viêm gia đứng sờ sững, ngạc nhiên nói.

– Không phải nói đạo pháp tuyệt phẩm này đi quá giới hạn. Thiên địa không dung, đã thất truyền rồi sao?