Chương - 465: Đại chiến

Chí Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Rốt cục Cuồng Sư đã chết.

Toàn bộ đã bị Đạo Pháp Hồng Lưu rửa sạch, ngay cả một hạt bụi nhỏ cũng không còn lưu lại.

Kim Long Thôn Nhật Đao của hắn đã bị tan tành khối yêu tinh, kim mang xáng lạn, lặng lẽ trôi nổi giữa không trung. Thế nhưng Ngũ Hành Thiên Luân vẫn còn y như cũ. Vừa nãy, Đạo Pháp Hồng Lưu rõ ràng không thể tiêu hủy nó.

Sức mạnh tổng thể của một tổ hợp yêu binh, quả thực không phải một ngọn cơ đơn độc, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người. Nhất là loại Ngũ Hành Thiên Luân này, được phối hợp bởi năm loại đạo pháp kim mộc thủy hỏa thổ, tổng lực công thủ, thương tổn được chia đều.

Chiêu đạo pháp Thiên Vũ Bảo Luân kia nhất định là đạo pháp tuyệt phẩm, tạo nên lực phòng thủ cường đại. Vận dụng ngũ hành tương sinh tương khắc, để phòng ngự đối với đạo pháp công kích nó.

Bất quá, bốn Đạo Pháp Hồng Lưu nhất tề đánh xuống, hiện tại trên Ngũ Hành Thiên Luân cũng đã bị rạn nứt, tu vi giảm xuống không phanh, trực tiếp bị giảm xuống cấp Tiểu Yêu, gần như đã bị tan biến.

Bấy giờ Sở Vân cẩn thận thu hồi Ngũ Hành Thiên Luân. Hắn đang cần một yêu vật phòng ngự, mà Ngũ Hành Thiên Luân này rất hợp với tâm ý của hắn. Còn tu vi có thể đề thăng, vết rạn nứt đã có Du Nha Đại Sư, vậy có gì phải lo?

Về phần khối yêu tinh của Kim Long Thôn Nhật Đao, Sở Vân đành phải bất lực. Bởi vì tám đầu Linh Yêu của hắn đều đã tới tới cấp đỉnh phong, tiến thêm bước nữa là trở thành Kiếp Yêu.

Cho nên không thể nào hấp thụ khối yêu tinh này, khiến hắn có phần tiếc nuối, thế nhưng cũng không thể làm gì khác. Kiếp Yêu kiếp vô cùng kinh khủng, hiện tại hắn vẫn chưa có đủ tự tin để vượt qua.

Ngoài khối yêu tinh này ra, tất nhiên còn vài khối yêu tinh khác. Tuy rằng Cuồng Sư dùng Ngũ Hành Thiên Luân và Kim Long Thôn Nhật Đao là yêu binh chính, thế nhưng cũng không thể thiếu đi yêu vật phụ trợ. Nguyên bản những yêu vật này đều được cất trong Tiên Nang, bị Đạo Pháp Hồng Lưu trực tiếp đánh xuống hóa thành từng khối yêu tinh.

Những khối yêu tinh này, tám đầu Linh Yêu của Sở Vân không thể hấp thụ, đành phải bỏ đi.

– Sở Vân, ngay cả Cuồng Sư cũng phải chết dưới đao của ngươi…

Hồng Thường Tiên Tử từ từ bay đến, ánh mắt lóe sáng, trong lời nói cảm khái còn kèm thêm một chút do dự.

Sở Vân hiểu thấu tâm tư của nàng, liền cười nói:

– Nàng yêu tâm, ta không giống như Cuồng Sư.

– Ta có thể tin ngươi?

Thân thể mềm mại của Hồng Thường Tiên Tử liền run lên, chăm chú nhìn vào đôi mắt của Sở Vân.

Sở Vân nhún vai:

– Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đó, ta cũng đã đoán ra, quả thực khiến ta phải kinh ngạc.

– Ngươi cũng biết Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền… Nếu như có được bảy mươi hai vị Linh Yêu, sẽ có thể trường sinh bất tử, quả thực ngươi không động lòng sao?

Hồng Thường Tiên Tử dò hỏi.

– Tại sao phải động tâm? Bảy mươi hai vị Linh Yêu, đối với Thư gia mà nói chính là sự trợ giúp đúng lúc. Bất tử, ai mà không muốn đây? Ha ha, bất quá chúng ta là bằng hữu, Sở Vân ta chưa bao giờ xuất thủ với bằng hữu.

Nguồn truyện:

Truyện FULL

Sở Vân thu hồi tám đầu Linh Yêu, hắn thẳng thắn nói, dùng hành động thực tế để biều hiện thiện ý.

– Bằng hữu…

Hồng Thường Tiên Tử lặp đi lặp lại những lời này, bỗng nhiên cười rộ lên, tười tĩnh nói:

– Thực sự hai chữ này khiến lòng ta ấm áp. Lần này ngươi cứu ta, khiến ta nợ ngươi một ân tình. Sớm muộn gì Thư gia và Thủy gia sẽ có một trận quyết chiến, hãy cho Hồng Thường Tiên Tử ta góp chút công sức.

– Ha ha ha, ta mong còn chẳng được!

Sở Vân cười một tiếng.

– Bất quá, chỗ này không thể ở lâu, sắp có cường địch tới đây, chúng ta hãy mau chóng rời khỏi nơi này.

Cơ hồ bọn họ vừa mới dời đi, lập tức Cuồng Nho Tướng Quân dẫn theo một đội quân đi tới.

– Chúng ta đã đến chậm một bước!

Cảm nhận được huyết khí và ánh đao vẫn còn lưu lại trong không khí, sắc mặt Cuồng Nho Tướng Quân đã hiện lên vẻ thiếu may mắn.

– Tại sao có thể như vậy? Chúng ta đi với tốc độ tối đa, không ngừng nghỉ tới đây. Tại sao lại có kẻ nhanh chân tới cướp mất?

Trinh Hữu Tài cảm thấy khó hiều nói.

Ngừng lại một chút, hắn lại lắc đầu thở dài nói:

– Chính là toán sư của Thư gia đã tính ra chúng ta, bọn họ cách nơi này tám ngàn hải lý, còn chúng ta cách nơi này chín ngàn hải lý, chênh lệch một ngàn hải lý, tính ra cũng không hơn là bao…

– Ngươi đã quên rằng, trong thời gian chúng ta tìm kiếm Mê Tung Ám Tiều. Trước kia Sở Vân đã tìm kiếm được Tinh Hải Long Cung của Hải Long Vương và mật tàng truyền thừa của Vạn Thú Vương, hiện nay đã được giới khảo cổ công nhận là tài năng mới trong lĩnh vực khai quật. Tiến độ của hắn trong việc truy tìm tung tích của Mê Tung Ám Tiều nhất định sẽ nhanh hơn chúng ta.

Ngữ khí của Cuồng Nho Tướng Quân trầm xuống, càng lúc càng phát hiện ra ưu thế của Sở Vân, sát khí của hắn lại càng bốc lên. Hiện tại hắn cảm thấy rất hối hận, hận rằng trước kia không xuất thủ diệt trừ mối họa này.

– Rốt cục đây là cơ duyên gì, có ảnh hưởng như thế nào đến trận quyết chiến của hai bên? Trinh quân sư, ngươi có thể tính ra không?

Cuồng Nho Tướng Quân lại hỏi.

– Ai, quả thực rất khó. Chỉ thoáng tính đến, đã có liên quan tới Đường Cẩm Quốc năm xưa.

Trinh Hữu Tài thở dài một tiếng.

– Đường Cẩm Quốc… Hừ! Mà thôi, bọn chúng có được cơ duyên, chúng ta cũng có viện quân. Quốc chủ đã bí mật phái cấm vệ quân tới đây tương trợ, ba mươi người bọn họ đều có chiến lực cấp Linh Yêu, dũng mãnh thiện chiến, đặc biệt rất trung thành.

Cuồng Nho Tướng Quân cảm thấy sĩ khí của thuộc hạ trầm xuống, không còn cách nào khác đành phải nói ra bí mật quân sự, để kích thích lòng quân.

– Cái gì? Quốc chủ phái cấm vệ quân tới đây?

Bí mật này, ngay cả Trinh Hữu Tài cũng nghe thấy lần đầu. Nguyên bản biểu tình của hắn rất u tối, nhất thời sáng lạn, hai mắt tỏa quang mang.

– Cấm vệ quân chính là con át chủ bài của Giang Hán Quốc, mỗi người đều là dũng sĩ hung mãnh thiện chiến. Ba mươi người? Nếu như có gấp đôi, khả năng thống nhất Chư Tinh Quần Đảo còn có thể có biến số gì nữa?

– Ba mươi người đã là quá nhiều, số mệnh Chư Tinh Quần Đảo đã quá nồng đậm. Ngươi thử nghĩ xem, tuy chúng ta là người sinh sống tại Giang Hán Quốc, thế nhưng đã làm được gì cho Giang Hán Quốc, ngay cả nắm giữ ba đầu yêu vật số mệnh thời thượng cổ cũng không chắc chắn, nhiều lần bị địch nhân công kích. Huống hồ cấm vệ quân được đào tạo có giới hạn, hiện nay toàn bộ đội ngũ cũng chỉ có một trăm người. Ba mươi người đã là lực lượng quá cường đại, ta tính sẽ sử dụng bọn họ như một đội kỳ binh.

Cuồng Nho Tướng Quân giải thích nói.

– Ha ha ha, ta sẽ đợi thu hoạch của ba mươi vị cấm vệ quân này trong trận đại chiến sắp tới. Quân địch nhất định sẽ vô cùng kinh hãi!

Trinh Hữu Tài xóa tan mọi chiến trường, cười ha hả.

– Đi qua phiến hải vực này, chính là doanh trại tiền quân của ta. Bất quá Hồng Thường, nàng thực sự muốn xuất hiện với thân phận Phi Hổ sao?

Trong đêm trăng, trên biển sóng gió cuồn cuộn, trên mũi hoa thuyền Sở Vân đang đứng sánh vai cùng Hồng Thường Tiên Tử.

– Thân phận Phi Hổ này, chẳng qua là vì muốn thu thập bảy mươi hai yêu binh tiên phi mới sử dụng mà thôi. Thân phận này công bố ra cũng có thể thu hồi lại. Hơn nữa chuyện này, ta còn cần có người trợ giúp. Bây giờ, ta đã thu thập được hai mươi lăm kiện yêu binh, thế

nhưng muốn đánh thức các nàng tỉnh lại, nhất định phải tạo nên nền móng Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Ta chỉ là tiên phi đứng đầu, cũng không phải đại sư luyện binh. Ta biết Thư gia ngươi có một vị Du Nha Đại Sư là Tông Sư luyện binh.

Hồng Thường Tiên Tử mở miệng nói.

– Chuyện này không thành vấn đề.

Sở Vân nghe vậy vui mừng nói.

– Bỗng nhiên có thêm hai mươi lăm chiến lực cấp Linh Yêu, ta vui mừng còn không hết. Huồng hồ tất cả đều là kiều nữ, ắt đều am hiểu thứ gì đó. Nếu như thức tỉnh, cho dù không trực tiếp chiến đấu, cũng là luyện đan sư, luyện binh sư. Lúc này, chúng ta cũng đang rất cần luyện binh sư để xây dựng thiên đàn.

– Chuyện cũng vừa khéo, trong hai mươi lăm vị tỷ muội của ta, có một vị Phi Dương Tiên Tử cũng là đại sư luyện binh.

Khóe miệng Hồng Thường Tiên Tử chúm chím cười, toát ra vẻ vui sướng.

Quả thực đại nạn không chết, tất có được hạnh phúc. Không chỉ có được sự trợ giúp, lại còn có hy vọng giải quyết vấn đề phiền phức lớn nhất của chính mình.

Từ trước tới nay, điều khiến Hồng Thường Tiên Tử khổ tâm nhất chính là làm sao giúp các tỷ muội khác của chính mình tỉnh lại. Nàng không phải luyện binh sư, bởi vậy không thể lắp ráp được Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Thế nhưng, thực sự muốn người khác giúp đỡ, nhất định phải tiết lộ thân phận của chính mình.

Đến lúc đó, nếu như luyện binh sư này có ý đồ bất chính, tiếp xúc gần gũi, lén lút dùng thủ đoạn, ép nàng nhận chủ nhân cũng không phải là chuyện không thể.

Coi như là đề phòng luyện binh sư, nhưng một khi thân phận của chính mình bị tiết lộ ra ngoài, nhất định mọi người trong thiên hạ sẽ ùn ùn kéo đến, cướp đoạt chính mình.

Có thể nói Hồng Thường Tiên Tử đã thoát khỏi nguy nan.

Thế nhưng hiện tại, tiền đồ rất sáng lạn, nỗi phiền muội chất chứa trong lòng chính mình, tất cả đều đã tiêu tan.

Tất cả điều này đều đến từ thiếu niên trước mắt chính mình.

Hồng Thường Tiên Tử nghĩ tới đây, không khỏi lén lút nhìn Sở Vân.

Trong khoảng thời gian ngắn, vốn là một thiếu niên gầy yếu, đã trở nên uy vũ oai phong như vậy, ***g ngực vạm vỡ giống như ngọn núi, cánh tay tráng kiện tựa hồ ẩn chứa một lực lượng vô cùng vô tận.

– Đúng là một tài tử mấy trăm năm mới có.

Trong lòng Hồng Thường Tiên Tử tán thưởng.

– Không cần phải bàn cãi, Sở Vân chính là một thủ lĩnh hơn người, dựa vào nền tàng và tư chất của hắn, nếu như lớn lên chí ít có thể trấn áp Tinh Châu.

Tinh Lịch, tháng 11 năm 754.

Sở Vân cứu được Hồng Thường Tiên Tử, triệu hồi Du Nha Đại Sư, bắt đầu lắp ráp Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền.

Mỗi lần lắp ráp một kiện Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đều nghênh đón một lần Thiên Kiếp. Mỗi lần Thiên Kiếp đánh xuống, uy lực đều tăng lên. May mà Sở Vân có thể tự mình bảo vệ, tuy quá trình lắp ráp rất khó khăn, thế nhưng cũng không có nguy hiểm gì.

Tới giữa tháng 11, trên Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đã có trên hai mươi lăm vị tiên tử cấp Linh Yêu. Trong những người này có một vị Phi Dương Tiên Tử là đại sư luyện binh, còn có chín người cũng rất am hiểu luyện chế yêu binh. Có sự giúp đỡ của các nàng, nhất thời tiến độ xây dựng thiên đàn của Du Nha Đại Sư tăng lên gấp bội.

Tháng 12.

Năm tòa thiên đàn đã được xây dựng xong. Sở Vân đạt được năm đầu Kiếp Yêu, tiếp đến vào Hỏa Hải dung động cưỡng bức Nộ Hỏa Minh Vương có tu vi trăm vạn năm ký kết khế ước.

Dưới sự tính toán của Trinh Hữu Tài, Thủy gia nhiều lần phát động chiến dịch nhỏ, hoặc là tấn công, hoặc là chủ động lui lại, tình thế chậm rãi được thúc đẩy, dần dần dựng lên cuộc quyết chiến.

Ba gia đảo đều biết, khó tránh khỏi một trận quyết chiến, bởi vậy đều khẩn trương chuẩn bị các loại vật liệu, và các chiến hạm chuyên chở đến tiền tuyến. Hậu phương dốc toàn lực đào tạo quân dự bị.

Tinh Lịch, tháng 1 năm 755.

Khi đó những trận chiến nhỏ của ba gia đảo đã ít dần. Hầu như toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo đều được bao phủ bầu không khí của trận đại chiến.

Bất luận là Thiết gia, Thư gia hay Thủy gia đều tận dụng mọi khả năng có thể để thu thập lực lượng, ứng phó với trận quyết chiến.

Các thế lực trên Tinh Châu cũng đều tỉ mỉ xem xét tới tình hình tại Chư Tinh Quần Đảo.

Ngày 9 tháng 1.

Bỗng nhiên Giang Hán Quốc Chủ tập kết hai mươi vạn đại quân, tiến thẳng tới Chư Tinh Quân Đảo.

Ngày 12 tháng 1.

Đại quân Giang Hán Quốc gặp phải hạm đội của liên quân Thúy Vân Quốc và Huyền Băng Quốc chặn lại.

Đồng thời Mông Nguyên Quốc cũng phát động tấn công, huy động hơn mười vạn đại quân uy hiếp biên giới Giang Hán Quốc.

Giang Hán Quốc chủ đành phải lui binh phòng thủ, đồng thời kêu gọi không ít quần đảo liên minh. Song phương dây dưa cùng một chỗ, mấy chục hạm đội dừng trên hải vực, tương hỗ lẫn nhau. Lúc này, tràng cảnh rơi vào thế giằng co.

Nhưng tất cả mọi người đều biết rằng, nhân tố quan trọng chính là Chư Tinh Quần Đảo.

Ngày 15 tháng 1.

Vốn Cuồng Nho Tướng Quân gửi chiến thư quyết chiến, sau đó liên quân Thư gia và Thiết gia hồi âm, bị ép phải quyết chiến.

– Trận chiến này, quả thực chính là trận hải chiến lớn nhất trên Chư Tinh Quân Đảo trong mười vạn năm qua. Trận chiến này, ta sẽ thống nhất Chư Tinh Quần Đảo, dương danh khắp Tinh Châu! Tiểu Bá Vương gì đó sẽ trở thành đống xương trắng lạnh lẽo dưới chân ta.

Cuồng Nho Tướng Quân ngồi trên ghế viết thư hồi âm, hai mắt hắn nheo lại, tựa hồ đã quan sát được toàn bộ hải vực Chư Tinh Quần Đảo.

Tinh Lịch, ngày 18 tháng 1 năm 755.

Thủy gia lấy Cuồng Nho Tướng Quân làm thống lĩnh, Trinh Hữu Tài làm quân sư, thống lĩnh tám vạn đại quân, hơn một ngàn chiến thuyền, thế quân cuồn cuộn, trải dài mấy trăm hải lý, chủ động tấn công.

Liên quân Thiết gia và Thư gia có toàn bộ hơn bốn vạn đại quân, hơn năm trăm chiến hạm, bị ép phải nghênh chiến.

Sáng sớm, ánh bình minh như lửa, mặt trời từ từ mọc lên. Trên mặt biển sóng gió quay cuồng, kim quang lấp lánh. Đại quân song phương trải rộng, hoàn toàn đối lập nhau.

– Trận chiến ngày hôm nay, chính là trận chiến quyết định quyết làm chủ Chư Tinh Quần Đảo. Nhất định phải thắng!

Sở Vân đứng trên mũi thuyền, sắc mặt ngưng trọng, nhìn về phía xa, trong tầm mắt đều đều là quân địch, như lang như hổ.