Chương - 340: Đại náo Vũ Đảo (hạ)

Chí Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bốn đầu Đại Yêu này không ngờ lại đều là Thâm Hải Cửu Đầu Xà. Loại yêu thú này không chỉ cùng loại với Yêu Hồ, có chín loại thuộc tính Hỏa, Thổ, Kim, Mộc, Thủy, Lôi, Phong, Độc, Huyết, hơn nữa còn có năng lực khôi phục siêu việt, ngược lại có chút khó chơi.

Nhất là Địa Đàn có thể điều động nguyên khí xung quanh, tiến hành tiếp tế, tiếp viện, tạo cho Thâm Hải Cửu Đầu Xà ưu thế tác chiến sân nhà.

Bốn đầu yêu thú Cửu Đầu Xà vây bắt Hỏa Cự Nhân, tiến hành chiến đấu kịch liệt. Các loại đạo pháp thay nhau tuôn ra, giống như pháo hoa đại hạ giá vậy. Chiến hỏa lan tràn, lan đến thành trì của Thủy gia. Vô số kiến trúc đều bị hư hại, không phải bị Sở Vân trong lúc vô tình đạp nát, cũng là bị thân rắn đâm cháy, hoặc là có thể bị các loại đạo pháp cao thâm thôn phệ.

– Đây quả thực là quái thú chiến đấu a.

Tộc nhân Thủy gia đều phát ra tiếng hô kinh hãi.

– Cửa hàng của ta a…

Không ít người đưa tay ôm ngực. Trận ác chiến này khiến kinh tế của bọn họ tổn thất trầm trọng.

– Không ngờ Sở Vân lại mạnh mẽ như vậy. Đàn yêu thú của chúng ta căn bản là không ngăn trở được hắn.

Rất nhiều người đều tỏ ra lo lắng nói.

– Vì sao Sở Vân muốn giết sạch Vũ Đảo ta? Đây quả thực là không có đạo lý! Sao có thể đối đãi bá đạo như vậy?

Vô số người phẫn uất, bất bình, cũng không biết nguyên nhân vì sao, chỉ càm thấy Sở Vân quả thật quá bá đạo, ghê tởm.

Số tướng lĩnh còn sống sót đều nghiến răng ken két, nhìn chằm chằm vào Hỏa Cự Nhân, trong tâm phẫn nộ như thiếu như đốt. Thế nhưng thực lực của mình hết lần này tới lần khác đều không thể làm gì được Sở Vân.

– Cửu Đầu Xà chống chọi không được bao lâu. Tổ chức tộc nhân thông qua mật đạo, tiến nhập vào sâu trong đảo tránh họa.

Tộc trưởng Thủy gia cắn chặt răng, chịu đựng nỗi đau đớn kéo đến từng đợt từng đợt, bao quát toàn cảnh hỗn loạn.

– Nội đảo là cái gì?

– Thủy gia chúng ta còn có nội đảo? Tại sao ta không biết?

Không chỉ có tộc nhân bình thường, ngay cả một vài nhân vật cao tầng, cũng không biết bên trong đảo, lại có thêm một tòa nữa.

– Bên trong Vũ Đảo là một hồ nước được phong kín, bên trong còn có một đảo nhỏ, xưng là nội đảo. Nơi đó dễ thủ khó công, vô cùng bí mật. Mau vào trong mật đạo, không còn thời gian nói nhiều.

Tộc trưởng Thủy gia thúc giục nói. Tất cả Thâm Hải Cửu Đầu Xà lần lượt gục ngã dưới tay Sở Vân khiến nàng lo lắng vạn phần.

“Thủy gia không hổ là một trong năm tộc thượng cổ. Địa Đàn này cũng có môn đạo. Thảo nào Thâm Hải Cửu Đầu Xà khôi phục sức khỏe cực đoan kinh khủng, đều là nhờ hiệu quả của Địa Đàn này.”

Sở Vân đại náo Vũ Đảo, giết chết yêu thú Cửu Đầu Xà, khi phá hủy Địa Đàn này mới phát hiện tinh diệu trong đó.

Đa số tộc nhân Thủy gia đều đã rút lui vào trong nội đảo, sức chống cự trên Vũ Đảo càng lúc càng yếu. Sở Vân cũng dần dần phát hiện ra điểm không thích hợp. Cuối cùng, khi hắn tìm được mật đạo, lại phát hiện mật đạo đã bị người Thủy gia phá hủy.

Bạn đang đọc truyện tại

Truyện YY

– http://truyenfull.vn

– Thủy gia thực sự là biết nhẫn nhịn. Bị ta giết đến cửa, vô cùng nhục nhã, vậy mà vẫn có thể nhịn xuống. Mật đạo này không biết thông đi đâu, bị bọn họ hủy diệt triệt để như vậy…

Sở Vân thấy mật đạo này, cũng cảm thụ được sự quyết đoán của tộc trưởng Thủy gia, trong lòng không khỏi bội phục. Nếu hắn muốn một lần nữa oanh khai mật đạo này cũng không phải là không thể được.

Nhưng lại mất khá nhiều thời gian, tộc trưởng Thủy gia nhất định thừa dịp khoảng thời gian đó tiến hành tu dưỡng, khôi phục chiến lực. Đến lúc đó có sức lực chiến đấu, nhất định sẽ chính diện liều mạng với mình.

“Thủy gia nội tình thâm hậu, lần này ta chỉ là gặp may, có thể đánh cho họ trở tay không kịp mà thôi. Huống hồ bọn họ còn có sát thủ Dạ Vũ. Ta không quen địa hình, không thể ở lâu.”

Hai mắt Sở Vân híp lại. Hắn tuyệt không phải là kẻ lỗ mãng chỉ dùng cơ bắp để suy nghĩ.

“So với phí công vô ích đi phá mở mật đạo, còn không bằng nhân cơ hội này vơ vét tài sản trong kho của Thủy gia. Thủy Phương Văn Thư chắc không thể lấy được. Loại đồ vật trọng yếu này nhất định phải cất ở một nơi bí ẩn, rất có thể chính là trong mật đạo này.”

Trong lòng nghĩ như vậy, Sở Vân quả quyết thu tay lại.

Hắn giành giật từng giây, dốc hết toàn lực cướp đoạt kho báu của Thủy gia.

Tuy rằng hắn không phải đại sư thiết kế, nhưng lại có ánh mắt nhạy cảm nhất lưu trong đạo tìm kiếm. Mặc dù nhìn không ra bố cục kiến trúc, nhưng đối với các nơi cất giấu lại có trực giác nhạy cảm như đã dưỡng thành tính vậy.

Phanh!

Đầu tiên hắn tìm được một kho giấu binh khí, một cước đá văng cửa, nhất thời thấy yêu binh rực rỡ muôn màu. Đao thương, kiếm kích, búa rìu… Không gì là không có, so với Trữ gia, Viêm gia đều phong phú hơn.

Sở Vân vừa vui lại buồn:

– Thủy gia khổ tâm tổ chức nhiều năm như vậy, dã tâm khá lớn, lại có thể âm thầm tích lũy nhiều yêu binh như vậy. Đáng tiếc ta mặc dù có Tinh Hải Long Cung Tiên Nang trong tay, nhưng cũng không thể đồng thời chứa nhiều yêu binh thế này a.

– Ồ? Kia là cái gì?

Trước mắt hắn bỗng nhiên sáng ngời, thấy trong một góc của kho yêu binh, có một cái bàn đơn độc, trên mặt bàn đặt một cái quyển trục.

– Những đại yêu binh này đều tùy ý xếp thành một đống hoặc là trực tiếp vứt trên mặt đất. Vì sao có một quyển trục lại có vị trí đặc thù, đặc biệt đặt riêng một góc thế này?

Trong lòng Sở Vân vô cùng hiếu kỳ, cẩn thận từng li từng tí đi tới phía trước, giải khai các cơ quan bẫy rập bí mật, chiếm được quyển trục này.

– Đây là một kiện Đại Yêu binh.

Trong lòng hắn khẽ động, mở ra nhìn, lại phát hiện trong khung quyển trục hoàn toàn trống không, không hề có chữ hay tranh như trong tưởng tượng.

Nhưng ở phía trên quyển trục, hắn lại thấy một dòng chữ cổ vàng óng ánh:

“Bạch Tiểu Thánh Binh khí phổ”

,

Hắn ngây ra một lúc, ngay sau đó trên mặt lại tràn đầy kinh hỷ:

– Không ngờ đây lại chính là Bạch Tiểu Thánh binh khí phổ!

Bạch Tiểu Thánh mấy vạn năm trước là Tông Sư luyện khí nổi danh, nổi tiếng hậu thế về chế tạo các công cụ tồn trữ yêu binh. Binh khí phổ này chính là tác phẩm của hắn.

Sở Vân thu binh khí phổ, biến thành của mình, lập tức mở rộng quyển trục, đặt yêu binh ngay trước mặt.

Nhất thời chỉ thấy bạch quang trên quyển trục dần tiêu tan, mỗi lần mất đi một kiện yêu binh trong kho, lại có thêm một bức tranh yêu binh trên quyển trục, cực kỳ hình tượng, trông rất sống động.

Sở Vân thu mấy trăm kiện yêu binh, rốt cuộc đạt đến cực hạn, trang bị đầy đủ các loại binh khí phổ. Kho binh khí vốn đầy ắp, hiện tại chỉ còn lại một vài mặt hàng thứ phẩm.