Chương - 592: Đề nghị của Tiên Nang Vương

Chí Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Tham gia đại hội Thư Viện, ngoại trừ hợp tung liên hoành, vì chuẩn bị làm khai quốc đại điển, nếu ta có thể giành được người xuất sắc, hỏi Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương, không những có thể thông qua nó tìm hiểu tin tức của kẻ địch, hơn nữa lại có thể thỉnh giáo, đâu mới là hệ thống chiến thuật thích hợp với ta nhất.

Sở Vân suy tư trong nháy mắt, nhanh chóng đưa ra quyết định, tiến đến tham gia đại hội Thư Viện.

Tuy nhiên, thăm quan đại hội Thư Viện thì dễ dàng, nhưng muốn tham gia giao lưu trong đó, lại cần có lá thư tiến cử.

Lá thư Tiến cử, có thể thu được từ bất kỳ một viện trưởng Thư viện nào đó ở Tinh Châu. Lúc trước viện trưởng Mạn Sa Thư Viện, có cho Sở Vân một lá thư tiến cử.

Nếu không có lá thư tiến cử, chỉ có thể với thân phận du khách, đi thăm đại hội. Có lá thư tiến cử, mới có thể tham gia giao lưu trong đó. Chỉ có giao lưu trong đó mới có thể nhận được xuất sắc, mới có tư cách tiếp xúc Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương, thông qua nó hỏi một vài chân lý.

Qua ký ức của kiếp trước, Sở Vân biết rất rõ về những tình huống này.

– Tuy nhiên, trong khi giao lưu lại phân ra các phương diện như Luyện đan, Luyện binh, Giám đản, Đạo pháp vân vân. Nhận được xuất sắc về một phương diện, chỉ có cơ hội được hỏi một lần. Rất rõ ràng, chỉ dựa vào một mình ta, không bằng đi dựa vào sức mạnh của mọi người.

Sở Vân nghĩ tới Du Nha, hắn chính là luyện binh đại sư, nếu có thể lấy được xuất sắc, mình có cơ hội hỏi thêm một lần.

Hắn lại nghĩ tới Thụy Lão Nhân. Thụy Lão Nhân chính là Toán sư. Trong khi giao lưu cũng có phần đo lường tính toán suy diễn.

– Xem ra phải trở về một chuyến.

Sở Vân quyết định.

– Trước khi giải quyết Lục Kình Vương, để ta đi cùng với ngươi.

Nhị Lang Thiên Quân nói.

– Không tồi, trên đường cũng có thể chiếu cố lẫn nhau.

Tửu Hào Vương cũng gật đầu.

Cứ như vậy, ba người cùng về tới Chư Tinh Quần Đảo.

– Đại hội giao lưu của Thư viện?

Du Nha nghe Sở Vân nói xong, giọng điệu cũng run nhè nhẹ, vẻ mặt kích động.

– Giấc mộng của Chung Thất huynh chính là muốn trở thành luyện binh sư đứng đầu thiên hạ, thu được đỉnh phong luyện binh. Hắn vì ta mà chết, ta đã sớm muốn tham gia đại hội giao lưu Thư Viện, cướp lấy danh hiệu người đứng đầu, thay Chung Thất hoàn thành giấc mộng của hắn! Chỉ vì đang đối đầu kẻ địch mạnh, đành phải tạm thời bỏ qua ý tưởng này. Hiện tại được tham ngộ, thật sự là quá tốt!

Bản thân Du Nha chính là luyện binh đại sư. Sau được Sở Vân vui lòng bồi dưỡng, không hề giữ lại, đều đem các loại thu hoạch có liên quan trong Vương tàng, trong Đế tàng giao cho Du Nha.

Có thể nói, hiện nay Du Nha đã có được tầm nhìn cấp số Đế vương, năng lực luyện binh khó có thể phỏng đoán.

– Đại hội Thư viện?

Thụy Lão Nhân nghe xong, có chút chần chừ.

Sở Vân liền cười:

– Ta có biết về những phiền phức của tiền bối. Yêu vật khí vận của ngươi, còn đang được săn sóc hồi phục, một khi đi ra khỏi Chư Tinh Quần Đảo, không có khí vận ngũ hành che chở, sẽ gặp Thiên Kiếp. Điểm ấy ta cũng cân nhắc tới. Ta cho tiền bối thuê Cửu Sắc Lộc. Nó từng là khí vận Kiếp Yêu của Vạn Thú Vương, đủ để bảo vệ cho tiền bối.

Thụy Lão Nhân thật sự khiếp sợ trước các loại linh quang khế ước của Sở Vân. Cuối cùng hắn khoanh tay lĩnh mệnh:

– Một khi đã như vậy, vậy cung kính không bằng tuân mệnh.

Nhưng vừa khởi hành, còn chưa kịp rời khỏi đảo, một vị khách không tưởng tượng được, cố ý tới thăm Sở Vân.

– Tiên Nang Vương, ngài đến tìm ta, có chuyện gì sao?

Sở Vân hỏi.

– Ái chà, Tửu Hào Vương ngươi đã ở đây.

Tiên Nang Vương chào hỏi xong, sau đó quay đầu nhìn về phía Sở Vân, cười tủm tỉm nói.

– Nghe nói ngươi gặp phiền phức, lão phu đặc biệt vội tới giải quyết phiền phức cho ngươi.

Tiên Nang Vương lại chủ động tìm đến Sở Vân, tình huống này quả thật nằm ngoài dự đoán của mọi người.

– Lục Kình Vương chính là cường giả Vương cấp, chiến lực mạnh, không cần lão phu phải nhiều lời. Hắn thống lĩnh Đông Hải Phái, lại càng không đơn giản. Từ trước đến nay không phát triển trong ở quốc đảo Tinh Châu, mà là tung hoành đại trong hải dương mênh mông, đã chiến là thắng, đều là đội quân bách chiến tinh nhuệ. Thực lực chân chính, ai cũng không thể nói được chính xác. Tuy nhiên những năm gần đây, đã mơ hồ được gọi

là thế lực du hiệp đứng đầu.

Tiên Nang Vương chậm rãi nói.

– Nếu muốn Tiên Nang Vương đại nhân ra tay, tại hạ cần trả giá điều gì vậy?

Sở Vân hỏi.

Lúc này hắn đã phản ứng lại. Quan hệ giữa mình và Tiên Nang Vương cũng không thân thiết. Trên thực tế chỉ gặp một lần trong thế giới Long Môn. Đối phương thể hiện sự nhiệt tình như thế, chắc phải có mưu đồ.

– Đâu có, đâu có.

Tiên Nang Vương thấy Sở Vân nói như thế, trong lòng không khỏi thầm khen một tiếng.

– Lão phu nghe nói ngươi có ba tiên nang thượng đẳng, nếu ngươi có thể nhường cho lão phu, lão phu nhất định sẽ dốc hết khả năng, giúp ngươi ngăn cản Lục Kình Vương.

Hắn nói ra mục đích của chính mình, rõ ràng là coi trọng ba tiên nang thượng đẳng trong tay Sở Vân.

Sở Vân sửng sốt, chợt trong đầu chợt hiện ra một phần ký ức nào đó.

Ở kiếp trước, hình như Tiên Nang Vương từng có một thời gian như vậy, giống như mê muội đi khắp Tinh Châu thu thập tiên nang thượng đẳng, giống như đang nghiên cứu điều gì. Tiên Nang Vương chính là đại sư chế nang được công nhận đứng đầu Tinh Châu. Từ danh hiệu Vương giả của hắn cũng có thể thấy được điều này.

Lúc ấy, rất nhiều thế lực đều ngại mặt mũi của Vương giả, không muốn cầm tiên nang trong tay đổi cho Tiên Nang Vương, cũng phải tạm thời cho hắn mượn, giành lấy sự hữu nghị của Vương giả.

Đang lúc mọi người chờ mong thành quả nghiên cứu của Tiên Nang Vương, bỗng nhiên truyền đến tin tức hắn chết bất đắc kỳ tử. Trong lúc nhất thời, thiên hạ ồn ào, tất cả những Ngự yêu sư liên quan đến việc này đều bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng, kêu khổ không ngừng.

Lại nói tiếp, trong kiếp trước, Vương giả ở thế hệ mới đều sinh ra, Vương giả thế hệ cũ đều ngã xuống. Trong đó không ít người bị chết rất kỳ quái. Tiên Nang Vương chính là đại biểu trong đó.

Mới thay cũ như vậy, trong thế lực diễn ra sự thay thế kịch liệt. Vô số cường giả có danh tiếng ngã xuống, đồng thời cũng có rất nhiều người mới gặp kỳ ngộ. Tại đây, trong sự rung chuyển của lịch sử Tinh Châu, nghênh đón sự xuất hiện của rất nhiều Hào Hùng, thế kỷ số mệnh sôi trào, rộng lớn mạnh mẽ.

Nhớ lại đến đây, Sở Vân liền cảm thấy có chút buồn cười, không thể tưởng tượng được trong kiếp này Tiên Nang Vương lại chú ý tới mình.

Cũng đúng, tuy rằng mình chỉ cường giả Hầu cấp, nhưng số tiên nang thượng đẳng trong tay lại tới ba cái. Số lượng này, khiến cường giả Vương cấp bình thường cũng thua chị kém em. Khó trách Tiên Nang Vương muốn tìm đến mình.

– Tiên nang thượng đẳng đều là bảo vật có tiền cũng không mua được. Tiên Nang Vương đại nhân ngài không phát hiện yêu cầu này có chút quá đáng sao?

Sở Vân còn chưa nói chuyện, Thụy Lão Nhân ở bên cạnh dã mở miệng nói.

Tiên Nang Vương không khỏi liếc mắt nhìn Thụy Lão Nhân một cái. Ban đầu còn lơ đãng không để ý, bỗng nhiên trở nên thận trọng:

– Hả, hóa ra Thụy Lão Nhân sao. Vừa rồi không nhận ra ngươi.

Thái độ hắn liền thay đổi, giọng điệu cũng trở nên khách khí hơn.

Thụy Lão Nhân chính là một trong bốn đại Toán sư hiện nay, tinh thông đo lường tính toán suy diễn. Tuy rằng sống ẩn dật, nhưng những Ngự yêu sư hàng đầu đã sớm biết rõ người này. Cho dù Tiên Nang Vương là cường giả Vương cấp, không chừng sẽ có một ngày nào đó phải nhờ Toán sư như Thụy Lão Nhân hỗ trợ, cho nên giọng điệu không khỏi thay đổi.

Thụy Lão Nhân thoáng mỉm cười. Hắn biết nguyên nhân khiến Tiên Nang Vương không nhận ra mình, giải thích:

– Lão hủ đã gia nhập Thư Gia, mới nhậm chức thủ hạ của Thiếu đảo chủ.

Tiên Nang Vương nghe xong, không khỏi giật mình kinh hãi.

Hắn biết bản tính của Thụy Lão Nhân, khinh vương hầu ngạo công khanh. Cũng biết ý tứ của Toán sư, cần khí vận hộ thể, càng nổi danh càng khiến thiên chú ý. Hắn không ngờ bị tiểu tử Sở Vân tuổi còn trẻ mời chào, hơn nữa giọng điệu kính cẩn, bộ dạng cam tâm tình nguyện!

Vừa nãy, Thụy Lão Nhân cúi đầu cúi mặt, đi theo phía sau Sở Vân. Với dáng dấp như vậy, thật sự khó có thể khiến Tiên Nang Vương liên hệ với thân phận thật sự của hắn.

Cho nên Tiên Nang Vương vội vàng liếc mắt một cái, cũng không nhận ra được.

“Tiểu tử này, rốt cuộc hắn đã dùng linh đan diệu kế gì, không ngờ ngay cả thiên tài như Thụy Lão Nhân, đều bán mạng cho hắn!”

Tiên Nang Vương không khỏi nhìn lại Sở Vân, trong lòng hắn bỗng nhiên dâng lên một loại cảm xúc không ổn.

Hắn nhân cơ hội Lục Kình Vương khiêu chiến, tìm Sở Vân để giao dịch một hồi. Nếu Sở Vân đưa ra tiên nang thượng đẳng, hắn sẽ xuất lực ngăn cản Lục Kình Vương. Đối với giao dịch này, hắn vốn rất tự tin.

Nhưng vừa mới bắt đầu, hắn đã nhìn thấy Tửu Hào Vương, mười thành tự tin lập tức đã mất năm thành. Khi hắn phát hiện thân phận thực sự của Thụy Lão Nhân, năm thành tự tin chỉ còn lại có ba thành.

Quả nhiên, Tiên Nang Vương chợt nghe thấy Sở Vân mở miệng nói:

– Tiên nang thượng đẳng rất trân quý. Trong lòng chúng ta đều biết rõ ràng. Tiên Nang Vương tiền bối, đề nghị này khiến lòng ta cảm thấy rất khó xử. Hiện tại, số tiên nang thượng đẳng ta đang giữ, nhất định bảo lưu là một Tinh Hải Long Cung. Ngoài ra còn có hai cái khác. Thật ra có thể bán cho tiền bối. Chỉ có điều trong chuyện này ta thấy còn cần cân nhắc một phen. Mong tiền bối lưu cho ta một chút thời gian.

Tiên Nang Vương nghe hắn nói vậy, vẻ vui mừng lộ rõ trên nét mặt:

– Có thể, có thể. Thật ra lão phu còn có thể dùng bảo vật khác trao trổi với ngươi. Ngươi ước chừng cần bao lâu thời gian, có thể cho ta một đáp án thuyết phục?

Sở Vân nhẹ nhàng lắc đầu. Thật ra hắn cũng không muốn giao dịch. Ba tiên nang thượng đẳng đều cực kỳ trân quý. Hắn cũng không nghĩ buông tha bất kỳ cái nào.

Nhưng nếu từ chối dứt khoát, có khả năng rất lớn sẽ khiến Tiên Nang Vương có tâm tư khác. Dù sao cũng không có khả năng trao đổi.

Để một vị cường giả Vương cấp có tâm tư khác thật sự rất đáng sợ. Nếu chẳng may Tiên Nang Vương trái lại, ủng hộ Lục Kình Vương. Nếu vậy sẽ không xong. Cho nên Sở Vân cố ý nói có thể buông tha cho hai tiên nang.

Nếu hắn nói buông tha cho ba cái, Tiên Nang Vương có trí tuệ cao thâm, đặt mình vào hoàn cảnh người khác để suy nghĩ, sẽ cảm thấy không ổn. Giữ lại một cái để mình sử dụng, bán ra hai cái khác, lại càng có vẻ hợp tình hợp lý. Thoáng cái đã tạm thời ổn định được Tiên Nang Vương.

“Thực lực a, thực lực. Nếu ta có thực lực Vương cấp, có thể có địa vị ngang với Lục Kình Vương, sẽ không bị động giống như bây giờ.”

Trong lòng Sở Vân không khỏi dâng lên một khát vọng đối với thực lực. Ngự yêu sư càng đến thời kỳ sau, càng khó có thể tăng lên. Nhất là với tình huống của hắn, đã phải nhờ đến kinh nghiệm kiếp trước, cùng tới tất cả kỳ ngộ kiếp này mới có thể tấn chức đến Hầu cấp sơ đoạn. Hắn cần tích lũy nhiều hơn nữa.

Nhưng tích lũy cũng cần một một quá trình, cần một thời gian. Mà Sở Vân đối đầu kẻ địch mạnh, điều hắn thiếu nhất chính là thời gian.

– Lão phu cũng muốn tham gia đại hội Thư viện lần này, vậy ta cùng nhau hành động đi.

Sau khi biết Sở Vân chuẩn bị đi, Tiên Nang Vương lập tức mở miệng nói. Đi một mình đương nhiên là tiêu dao tự do, nhưng hắn lại quá sốt ruột vì ba tiên nang thượng đẳng trong tay Sở Vân, hận không thể cầm được ngay lúc đó.

Tính thời gian cũng không còn nhiều lắm. Năm ngày sau sẽ tới ngày tổ chức đại hội Thư viện. Thế lực khắp nơi gió nổi mây phun, đều tiến tới hội tụ tại một nơi. Lần này thật sự rầm rộ chẳng khác nào thế giới Long Môn mở ra.

Điều đầu tiên Sở Vân làm là đi tới Thiên Ca Thư Viện, nhờ viện trưởng viết vài lá thư tiến cử.

Danh sách đề cử của mỗi một Thư Viện cũng có giới hạn. Ngay cả viện chủ Thiên Ca Thư Viện – Phong Bá Nhạc, cũng chỉ có bốn người.

Sở Vân muốn toàn bộ, hai cái dành cho Thụy Lão Nhân và Du Nha, còn hai cái còn lại thì bị Tửu Hào Vương và Tiên Nang Vương không khách khí lấy mất.

May mắn trong tay Sở Vân có một lá thư tiến cử của Viện chủ Mạn Sa, nếu không thật sự là không đủ dùng.

Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Tiếp theo, bọn họ còn ba ngày, dọc đường đi qua năm, sáu bảo thạch mật môn, không ngừng truyền tống lại phi hành cực nhanh, rốt cục cũng tới hội trường đúng lúc.

Khác với các bang phái du hiệp không tập trung, trong liên minh Thư viện có vẻ càng thêm chặt chẽ, có Tổng bộ liên minh.

Tổng bộ Liên minh, rộng mấy vạn mẫu, phạm vi cực kỳ rộng. Đây là một địa phương rất nổi tiếng, gồm vô số kiến trúc, đình đài lầu các, cổ kính vững trãi.

Trăm nghìn ngôi nhà giống như trên bàn cờ vây. Mười hai phố bán toàn đồ ăn. Kết cấu chặt chẽ cẩn thận. Bố cục tỉ mỉ khéo léo. Hình dạng và cấu tạo to lớn khí phách, cũng không có vẻ hoa lệ khí thế. Rừng cây thấp thoáng, dòng suối uốn lượn, tường trắng bụi tro, là một phần hoàn chỉnh của tự nhiên, tao nhã yên lặng.

Ngự yêu sư tới nơi đây cũng muôn hình muôn vẻ. Cả dòng người chen chúc tuôn về đây. Tiếng người huyên náo, cũng không lấn át cược linh vận ở nơi này.

Đi trên đường phố rộn ràng nhốn nháo, Sở Vân âm thầm so sánh.