Chương 507: Băng linh giả đan

Thế Giới Tiên Hiệp

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đã lâu rồi Tiểu Hấp Tinh Quyết đã không phát huy được công dụng, theo tu vi tăng lên của Diệp Vân, tốc độ hấp thu Linh khí đã tăng lên rất nhiều, nếu không phải gặp tình huống đặc thù, công hiệu của Tiểu Hấp Tinh Quyết cũng không quá lớn như trong tưởng tượng.

Bất quá, giờ phút này lực lượng Bắc Hải huyền băng trong căn phòng băng hàn đã hùng hồn đến cực hạn, mênh mông tràn đầy, giống như thủy triều cuồn cuộn mà đến, với tốc độ bình thường của Diệp Vân, cho dù tại nơi đây tu hành nửa năm một năm cũng khó có khả năng hấp thu được bao nhiêu băng hàn chi ý tại nơi này, bất quá giờ phút này có Tiên Ma Chi Tâm trợ giúp, hấp thu băng hàn chi ý nhiều hơn nữa cũng không thành vấn đề, huống hồ Diệp Vân cũng chỉ có thời gian là mười lăm ngày, nếu đã như vậy thì cứ hấp thu cho tốt để tu luyện một phen, Tiên Ma Chi Tâm hấp thu càng nhiều, như vậy linh khí chuyển ngược đi ra lại càng tinh khiết hùng hồn.

Sau khi Tiểu Hấp Tinh Quyết được tung ra, tốc độ hấp thu nhanh gấp mười lần tả hữu. Tiên Ma Chi Tâm vốn hấp thu đã cực kỳ nhanh rồi, kể từ đó đã đem băng hàn chi ý trong căn phòng nhỏ huyền băng điều động mãnh liệt, hóa thành từng sợi dây nhỏ kết nối đến từng lỗ chân lông trên người của Diệp Vân, hàn ý cuồn cuộn mà vào.

Tiểu Hấp Tinh Quyết chỉ cần vận chuyển sau đó chẳng cần phải quản lý, Tiên Ma Chi Tâm thì lại càng không cần đến sự quan tâm của Diệp Vân, nhiệm vụ của Diệp Vân giờ phút này chính là dùng thân thể cùng chân khí ngăn cản băng hàn vô cùng vô tận kia, làm cho băng hàn chi ý này ngưng luyện thân thể, khiến cho Đại Ma Chi Thể càng thêm kiên cường dẻo dai.

Trong khoảnh khắc, Diệp Vân đã tiến nhập vào cảnh giới vật ngã lưỡng vong, hàn ý linh khí trong căn phòng băng không ngừng rót vào thân thể của hắn, từ thân thể theo kinh mạch trong ngũ tạng lục phủ chảy qua, cuối cùng hội tụ nơi mi tâm, được Tiên Ma Chi Tâm hấp thu sạch sẽ.

Một ngày, hai ngày, ba ngày…

Thời gian cực nhanh, Diệp Vân cũng không có nửa điểm khái niệm thời gian, hắn đã hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện.

Giờ phút này nếu như Thư An Thạch trở về tất nhiên sẽ chấn động “đứng hình” tại chỗ, nguyên bản băng hàn chi ý trong căn phòng băng lúc đầu tràn đầy, đệ tử Kim Đan cảnh bình thường hầu như không cách nào tiến vào thì bây giờ rõ ràng đã trở nên loãng hơn rất nhiều, vách tường lạnh như băng kia sờ lên có lẽ cũng không còn lạnh như băng giống như trước kia nữa.

Chẳng qua là hắn chưa trở về, nên chưa nhìn thấy được “hiện trạng” của căn phòng nhỏ chứa Bắc Hải huyền băng dùng để trợ lực giúp cho tu vi Diệp Vân tăng lên mạnh mẽ.

Mười lăm ngày nói dài cũng không quá dài, nhưng cũng không quá ngắn.

Khi Diệp Vân tu luyện tới thời điểm ngày thứ mười ba, thân thể của hắn hơi khẽ chấn động, lập tức tỉnh táo lại. Hắn đưa mắt nhìn vào bên trong cơ thể, nhìn thấy nơi đan điền xuất hiện một đoàn vầng sáng, hơi hơi rung động, tản mát ra luồng khí lạnh như băng.

Cái này là linh khí ngưng kết tới mức độ nhất định có dấu hiệu bắt đầu hoá lỏng, lúc linh khí hoá lỏng sau đó hội tụ thành đoàn, lập tức từ từ ngưng tụ thành giả đan, đợi đến lúc giả đan vỡ tan, thời điểm đan dược tràn ra, lập tức có cơ hội kết thành Kim Đan.

Diệp Vân trong lòng có chút kinh hỉ, hắn rõ ràng không hấp thu quá nhiều băng hàn chi ý, nhưng băng linh khí này lại có thể có dấu hiệu ngưng kết hoá lỏng, phải biết rằng đây còn chưa phải là tình huống Tiên Ma Chi Tâm chuyển ngược ra, nếu Tiên Ma Chi Tâm phun ra một đạo băng linh khí tinh khiết đến mức tận cùng, cùng quang đoàn băng hàn này dung hợp mà nói, sẽ xuất hiện tình huống thế nào đây?

Ngay tại thời điểm Diệp Vân đang suy đoán, vòng xoáy hắc bạch chỗ mi tâm trong lúc đó chợt chậm dần, sau đó đình chỉ chuyển động, băng hàn chi ý không còn có nửa phần có thể tiến vào bên trong cơ thể nữa.

HƯU…U…U!

Một đạo linh khí lạnh như băng nhưng có thể tiếp nhận từ bên trong vòng xoáy hắc bạch bắn nhanh ra, lập tức bao trùm lấy đầu của Diệp Vân, sau đó là lồng ngực, tứ chi, hạ bàn, bao trùm trên toàn bộ thân thể khắp mọi chỗ.

Diệp Vân chỉ cảm thấy một cỗ khí tức mát lạnh như băng lưu chuyển trong người, những nơi nó đi qua cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Linh khí lạnh buốt sau khi quét qua lục phủ ngũ tạng thân thể tứ chi, sau đó hội tụ đến vùng đan điền, lập tức bao lấy đoàn băng hàn chi ý kia, hơi hơi nhúc nhích.

Chỉ một lát công phu sau đó, đoàn băng hàn chi ý kia bỗng nhiên trở nên trong suốt, sau đó hóa thành một tinh cầu trong suốt lớn bằng quả trứng chim câu có ánh sáng long lanh, bên trong tinh cầu giống như có chất lỏng ẩn chứa lưu chuyển, chậm chạp xoay tròn.

Giả đan, cái này chính là một quả giả đan.

Băng linh khí ngưng tụ thành giả đan, rõ ràng dưới sự trợ giúp của Tiên Ma Chi Tâm chỉ trong hơn mười ngày ngắn ngủi đã ngưng tụ thành. Phải biết rằng Diệp thường ngày đều tu hành Lôi linh khí, tìm hiểu Không Gian Pháp Tắc, đối với hai đạo linh khí băng hỏa cũng không hề tu hành, thậm chí ngay cả Kiếm Ý cũng không có tìm hiểu tinh tế.

Nhưng mà, ai có thể dám nghĩ đến ngưng tụ thành giả đan đầu tiên lại là băng linh khí. Coi như là Diệp Vân tại Lạc Lôi Cốc hấp thu luyện hóa hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, hơn nữa hấp thu Lôi linh khí trong hai quả Lôi Mộc, cũng chỉ là đem Lôi linh khí luyện thành một đoàn quang ảnh tại huyệt Thiên Trung, có dấu hiệu ngưng tụ thành giả đan, nhưng cuối cùng lại còn thiếu nửa bước.

Lúc đầu Diệp Vân nghĩ mình trước tiên phải ngưng tụ Lôi linh khí thành giả đan, sau đó lại nghĩ biện pháp ngưng tụ những linh khí còn lại, từng bước một trùng kích Kim Đan cảnh.

Tuy lúc đầu nghĩ vậy nhưng không ngờ băng phòng được tạo thành từ Bắc Hải huyền băng lại có công hiệu như thế, chẳng qua là ngắn ngủi không đến mười lăm ngày công phu, rõ ràng làm cho băng linh khí trong cơ thể hắn nguyên bản cũng không phải là hùng hồn chẳng qua chỉ được coi là tinh khiết dưới sự trợ giúp của Tiên Ma Chi Tâm cùng Tiểu Hấp Tinh Quyết một lần hành động ngưng tụ thành giả đan, quả thực đã vượt ra ngoài ý định.

Diệp Vân chậm rãi mở hai mắt ra, tinh mang hiện lên, đã gần như thực chất.

Kỳ thật đạo tinh mang này nếu như là đảo qua đồ vật bên ngoài căn phòng nhỏ Bắc Hải huyền băng này, chỉ sợ lập tức đóng băng nó lại, chẳng qua là nơi đây chính là thế giới băng tuyết, căn bản nhìn không ra.

Diệp Vân thử điều khiển băng linh khí trong cơ thể, chỉ cảm thấy cái miếng Băng Linh giả đan óng ánh sáng long lanh kia hơi hơi chuyển một cái, băng linh khí tinh khiết đến mức tận cùng cuồn cuộn tuôn ra, lúc bắt đầu giống như tia nước nhỏ, trong chớp mắt đã hóa thành sông lớn cuồn cuộn, nhét đầy vào tất cả mọi chỗ của kinh mạch.

Chỉ cần Diệp Vân muốn thì giơ tay nhấc chân sẽ có băng linh khí phá không mà ra, đóng băng bốn phía.

Diệp Vân trong lòng vừa mừng vừa sợ, hắn nhảy dựng lên, sau đó dùng một chưởng vỗ vào lối vào, lập tức nghe được một tiếng cọt kẹt..t..tttt, cánh cửa băng chậm rãi mở ra, một luồng ánh sáng từ bên ngoài phóng tới, nhưng khi tiến vào căn phòng nhỏ huyền băng lập tức hơi chậm lại, dường như bị băng hàn ảnh hưởng tới tốc độ.

Diệp Vân vừa sải bước ra, lập tức xuất hiện ở bên ngoài căn phòng nhỏ huyền băng, cánh cửa băng cọt kẹt..t..tttt một tiếng, chậm rãi đóng lại.

Hai mắt Diệp Vân khép hờ, trong giây lát trong từng lỗ chân lông trên thân thể đều nổi lên một vòng băng sương màu lam nhàn nhạt, lập tức đột nhiên run lên, ngưng tụ thành thực chất, hóa thành một bức tường băng ngăn cách vắt ngang ở trước người Diệp Vân.

Băng Linh Chướng!

Đây mới thực sự là Băng Linh Chướng, Diệp Vân có thể cảm thụ được sức phòng ngự của Băng Linh Chướng này, chỉ sợ một kích toàn lực của cao thủ Kim Đan cảnh ngũ trọng lục trọng, cũng chưa chắc có thể phá vỡ được nó.

Cao thủ đối chiến, thắng bại vốn chỉ trong một ý niệm, nếu Băng Linh Chướng này có thể ngăn cản dù chỉ trong một cái chớp mắt, như vậy Diệp Vân có thể thi triển Lôi Thần Chi Kiếm có uy lực tuyệt luân mà không hề cố kỵ.

Băng Linh Chướng cùng thân thể là phòng ngự lớn nhất của hắn, như vậy Lôi Thần Chi Kiếm chính là công kích mạnh nhất. Lúc trước hắn tuy rằng thân thể cường hãn, nhưng mà gặp gỡ cao thủ dù sao vẫn là có chút giật gấu vá vai, nghèo rớt mồng tơi, giờ phút này Băng Linh Chướng tu luyện thành công, như vậy có thể toàn lực ra tay, không có nỗi lo về sau.

Giờ khắc này nhìn thoáng qua thì cảnh giới tu vi của Diệp Vân cũng chẳng phải thuộc loại “hổ báo” gì, nhưng mà năng lực chiến đấu chân chính của hắn cũng đã tăng lên rất nhiều.

Trong lòng Diệp Vân mừng rỡ, băng linh khí trong người lưu chuyển, hắn nhịn không được thét lên một tiếng thét dài, quang ảnh lập loè trong tay, băng linh khí đột nhiên xuất hiện, hướng về bốn phía khẽ rung lên.

“Băng Phong Thiên Lý!”

Chỉ thấy băng hàn chi ý điên cuồng dũng mãnh lao tới, chẳng qua chỉ trong chốc lát đã đóng băng phạm vi trăm trượng xung quanh, hóa thành một vùng băng tuyết, dưới ánh mặt trời lóng lánh sáng lên, sáng chói đẹp mắt.

Uy lực của Băng Phong Thiên Lý, rốt cuộc đã thể hiện được một chút!