Chương 506: Huyền băng động phủ

Thế Giới Tiên Hiệp

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Rét lạnh, rét lạnh khó nói lên lời!

Diệp Vân bước vào chỗ tu luyện của Thư An Thạch, một cỗ hàn ý xuyên vào cốt tủy đập vào mặt, không có trở ngại chút nào đã chui vào trong cơ thể.

Dù là Diệp Vân đồng dạng tu luyện băng linh khí, khí lực cũng cực kỳ cường tráng, thậm chí tu luyện Đại Ma Chi Thể sơ thành. Nhưng mà khí lạnh băng hàn vẫn chui vào trong cơ thể, làm hắn nhịn không được khẽ run lên.

Bất quá, cũng chỉ là do vừa mới tới thôi, đợi đến lúc Diệp Vân kịp phản ứng, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn chạy, băng linh khí ngay lập tức trải rộng toàn thân, đem cổ hàn ý này hấp thu sạch sẽ.

“Đại sư huynh, động phủ này của ngươi thật thần kỳ, bên ngoài xem ra cũng bình thường không có dấu hiệu gì, đâu ngờ bên trong rõ ràng băng hàn đã đến cực hạn.” Diệp Vân thở sâu, luyện hóa băng linh khí trong cơ thể, chậm rãi nói ra.

Thư An Thạch mỉm cười, nói: “Cái này không coi là một tòa động phủ, lúc đầu là một khối huyền băng cực lớn từ Bắc Hải, sư tôn lợi dụng bí pháp điêu khắc giúp ta mà thành, chuyên môn dùng để tu luyện băng linh khí.”

Diệp Vân nhíu mày, hiếu kỳ hỏi: “Huyền băng Bắc Hải? Bắc Hải ở nơi nào?”

Thư An Thạch tựa hồ biết rõ Diệp Vân chắc chắn sẽ hỏi điều này, nói: “Bắc Hải ở vào cực bắc của đại lục, ở đó không có cái gì khác, chỉ có một mảnh đại dương mênh mông, đại dương mênh mông quanh năm tuyết bay, nhiệt độ cực thấp, cho dù tu sĩ Kim Đan cảnh tiến vào, cũng sẽ lập tức bị đông thành băng tinh, bị đại dương mênh mông trùng kích, hóa thành băng vụn.”

Diệp Vân khẽ giật mình, vô thức mà hỏi thăm: “Quanh năm tuyết bay, nơi mà tu sĩ Kim Đan cảnh có thể lập tức bị đóng băng, đại dương thì lại không có đóng băng?”

Thư An Thạch cười nói: “Nước của đại dương này cũng không phải là nước bình thường, chính là Huyền Minh thủy từ Cửu U chi địa chảy ngược mà lên, nước này lạnh như băng nhưng tuyệt đối sẽ không đông lại. Mà cục huyền băng Bắc Hải này chính là một khối băng lớn trôi nổi ở trong biển rộng Huyền Minh, sau khi được lấy về, sư tôn điêu khắc thành hình dáng động phủ đưa cho ta.”

Diệp Vân đưa tay sờ soạng thoáng một phát băng tinh ngưng tụ thành vách tường, chạm vào tay lạnh như băng, hàn ý căn bản không cách nào ngăn cách, thẳng tắp chui vào trong cơ thể.

” Một khối huyền băng lớn như thế, cường giả có tu vi bực nào mới có thể từ Bắc Hải thu giữ, cảnh giới này chỉ sợ đã vượt ra khỏi phạm trù Nguyên Anh cảnh.”

“Tiểu sư đệ ngươi thật sự là quá coi thường Nguyên Anh cảnh lão tổ rồi. Tu vi đã đến Nguyên Anh cảnh sự huyền diệu trong đó căn bản khó có thể tưởng tượng, Kim Đan cảnh cường giả có thể dùng băng hàn chi ý để làm đông mọi vật, trong mắt Nguyên Anh cảnh hậu kỳ lão tổ, cũng chẳng là “cái đinh” gì. Khối huyền băng cực lớn này chính là do ba gã Nguyên Anh cảnh lão tổ chém vỡ nó chia làm ba phần để thu hồi, sau đó bán ra tại thị trường, được sư tôn mua lại, hao tốn trọn vẹn năm trăm vạn miếng cực phẩm Linh Thạch.” Thư An Thạch cười nhạt một tiếng, giọng nói nhẹ nhàng.

Con mắt Diệp Vân híp lại, tinh mang hiện lên, thực lực của Nguyên Anh cảnh quả nhiên vô cùng cường đại, ngay cả âm phong bắc hải mà Kim Đan cảnh cũng không chịu nổi, rõ ràng cũng không cách nào tạo thành bất cứ tổn thương gì cho bọn hắn. Quả nhiên theo tu vi tăng lên, một cảnh giới một tầng trời, Kim Đan cảnh cùng Nguyên Anh cảnh hoàn toàn là hai cái khái niệm bất đồng, căn bản không thể dùng bất cứ từ ngữ nào để so sánh.

“Huyền băng này có thể không thay đổi ở trong Bắc Hải, tất nhiên băng hàn đã đến cực hạn, bởi vậy băng phòng này được tạo thành từ tám năm qua, nhưng vẫn như cũ không có bất kỳ dấu hiệu bị tan chảy hay hòa tan, chẳng qua là băng hàn chi khí trong đó so với lúc trước bị yếu đi rất nhiều, dù sao đã bị sư huynh ta hấp thu trọn vẹn tám năm.” Thư An Thạch thò tay vỗ nhẹ nhẹ thoáng một phát vách tường, trong mắt hiện lên một tia cảm khái.

Diệp Vân lần nữa đưa tay sờ soạng vào vách tường lần nữa, hàn ý lạnh như băng chui thẳng nhập vào trong cơ thể, với khí lực của bản thân Diệp Vân mà có chút chống đỡ không nổi, dù cho hắn tu luyện băng linh khí thành công, có thể luyện hóa hấp thu cỗ băng hàn chi ý này, thực sự cũng chống đỡ không được bao lâu. Thư An Thạch có thể tu luyện tám năm bên trong tòa băng phòng này, có thể thấy được nhục thể của hắn cũng cực kỳ cường đại, lĩnh ngộ đối với băng linh khí lại càng vượt xa Diệp Vân.

“Băng linh khí trong cơ thể ngươi tuy rằng chưa đủ hùng hồn, nhưng mà hơn ở sự tinh khiết, nếu có thể ở tại đây căn phòng huyền băng này hảo hảo tu luyện một đoạn thời gian, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với sự tăng lên của băng linh khí. Kim Đan cảnh kỳ thật cũng không phải là quá khó khăn, băng hàn chi ý trong căn phòng nhỏ huyền băng này mới chỉ có thể đủ giúp cho ngươi ngưng kết Băng Linh giả đan, đợi đến lúc ngươi ngưng kết hai loại giả đan khác, sau đó chân khí hóa thành chân cương chi hỏa, đến lúc đó lập tức có thể trùng kích Kim Đan cảnh. Bất quá, bởi vì cần phải có linh khí cực kỳ khổng lồ, chỉ sợ tối thiểu cũng phải hơn mấy trăm vạn, chỉ dùng cực phẩm Linh Thạch có lẽ không cách nào giúp đỡ cho sự tu luyện của ngươi, cho nên bắt buộc phải đi Uẩn Linh Đàm.” Thư An Thạch chậm rãi nói ra, trong tiếng nói lại mang theo một tia ngưng trọng.

Diệp Vân khẽ gật đầu, trong lòng của hắn tuy rằng có chút không rõ Thiên Vận Tử vì sao lại vội vã muốn cho tu vi của hắn tăng lên tới Kim Đan cảnh như thế. Bất quá cho dù hắn có âm mưu gì hoặc là ý định nào khác, Diệp Vân cũng không thể lãng phí cơ hội này, chỉ có thực lực chính thức tăng lên, mới đảm bảo cho hắn có thể sinh tồn ở Đại Tần đế quốc, dù sao ở Tấn quốc xa xôi còn có Tô Linh tại Thiên Kiếm Tông vẫn còn chờ hắn trở về, mà muốn đi vào bí tàng Thánh Nhân của Thiên Kiếm Tông, tu vi tối thiểu phải là Kim Đan cảnh.

“Dị chủng linh khí toàn bộ nhờ cảm ngộ, cũng không có sự thần kỳ gì quá mức. Tiểu sư đệ nếu như tu luyện ra băng linh khí, như vậy chỉ cần lấy băng hàn chi ý nơi đây hấp thu luyện hóa, tự nhiên sẽ chuyển thành băng linh khí, ta cho ngươi thời gian là mười lăm ngày, nhìn xem có thể hấp thu đến mức nào, nếu như có thể ngưng tụ thành Băng Linh giả đan, đó là chuyện không còn gì tốt hơn, nếu như không được cũng không sao, vào trong Uẩn Linh Đàm cùng nhau tu luyện cũng được.” Trong mắt Thư An Thạch hiện lên một tia cổ vũ, vỗ vỗ bả vai Diệp Vân.

Diệp Vân gật đầu nói: “Đa tạ Đại sư huynh chỉ điểm, ta sẽ cố gắng đấy.”

Thư An Thạch nói: “Như thế tốt lắm, ta đi ra ngoài trước, ngươi cứ an tâm tu luyện, nhớ kỹ lấy mười lăm ngày làm hạn định.”

Thư An Thạch nói xong bỏ đi ra khỏi căn phòng huyền băng, để lại một mình Diệp Vân.
Diệp Vân nhìn chung quanh, thần niệm tràn ra cảm thụ thoáng một phát.

Trong căn phòng nhỏ huyền băng này trừ hắn ra thì cũng không có những sinh vật khác, xung quanh cũng không có bất kỳ vật gì, chính là một căn phòng băng nhỏ thuần túy.

Diệp Vân cũng không khách sáo gì, khoanh chân ngồi xuống, hàn ý lạnh như băng từ dưới thân vọt tới, dường như như thủy triều bao phủ lấy hắn.

Băng linh khí trong cơ thể Diệp Vân vận chuyển, có thể chống cự lại cổ hàn ý này, chẳng qua là tốc độ hấp thu luyện hóa hơi có chút chậm chạp, dựa theo cái tốc độ này, chỉ sợ hắn tối đa cũng có thể chèo chống ba đến năm ngày, căn bản không cần nghĩ đến cái gì là mười lăm ngày.

Bỗng nhiên, Linh quang trong đầu Diệp Vân hiện lên, khi đó đang ẩn nấp tại chỗ sâu trong mi tâm, khi thì lại xuất hiện ở huyệt Thiên Trung Hắc Bạch quang ảnh Tiên Ma Chi Tâm nhưng là đứng hàng công dụng lúc sau.

Tiên Ma Chi Tâm có thể hấp thu hết thảy linh khí, nó dường như chính là cái động không đáy, có thể điên cuồng hấp thu, đợi hấp thu tới một lúc nào đó sẽ lại chuyển ngược ra một đạo linh khí tinh khiết đến khó có thể tin cung cấp cho Diệp Vân hấp thu, hầu như căn bản không cần luyện hóa cũng sẽ tự động dung nhập, đơn giản đến cực hạn.

Tâm niệm hơi đổi, Tiên Ma Chi Tâm quả nhiên xuất hiện ở chỗ mi tâm, Hắc Bạch quang ảnh hơi hơi lập loè, xuyên thấu qua đầu Diệp Vân như ẩn như hiện ở chỗ mi tâm của hắn.

Diệp Vân đột nhiên buông ra thể xác và tinh thần, để mặc hàn ý như thủy triều dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, sau đó theo sự dẫn dắt của hắn hướng về phía chỗ mi tâm bay thẳng đến.

Tiên Ma Chi Tâm dường như đã sớm biết Diệp Vân sẽ dẫn hàn ý nhập vào cơ thể, lập tức bay nhanh xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy.

Trong khoảnh khắc, băng hàn chi khí hóa thành sông lớn Trường Hà cuồn cuộn, dũng mãnh tiến nhập vào bên trong Tiên Ma Chi Tâm.

Tiên Ma Chi Tâm phảng phất là cá kình hút nước, hút toàn bộ hàn khí, hoàn toàn nhìn không thấy nó có chút thỏa mãn nào cả.

Một ngày, hai ngày, ba ngày…

Diệp Vân an thân tĩnh tọa, dốc lòng tu hành, hàn ý trong phòng nhỏ huyền băng theo thời gian dần dần giảm bớt một ít, bất quá vẫn như trước đang điên cuồng dũng mãnh trút vào trong cơ thể Diệp Vân.

Tiên Ma Chi Tâm vẫn giống như ba ngày trước đây, không dừng lại chút nào, điên cuồng hấp thu.

Ngược lại Diệp Vân tựa hồ biến thành người ngoài cuộc, thân thể của hắn chỉ là một cái vật dẫn, băng hàn chi ý từ từng cái lỗ chân lông chui vào, sau đó tiến vào huyết mạch cốt cách, chui vào kinh mạch, cuối cùng hội tụ đến mi tâm, trở thành thức ăn cho Tiên Ma Chi Tâm.

Bất quá, tuy nói Diệp Vân cũng không có cố gắng quá nhiều, nhưng mà từng cái lỗ chân lông, mỗi một khối huyết nhục cùng cốt cách, mỗi một đường kinh mạch cùng lục phủ ngũ tạng thời gian dài được băng hàn chi ý bao trùm, thực sự khiến chúng trở nên càng ngày càng trở nên kiên cường dẻo dai, ít nhất đối với băng hàn thì sự chống cự đã được tăng cường.

“Chưa đủ, hình như vẫn còn chưa đủ, tốc độ này vẫn chưa đủ.”

Tiên Ma Chi Tâm hấp thu trọn vẹn ba ngày cũng không có phút giây nào ngưng nghĩ, đây là chuyện chưa từng xảy ra. Diệp Vân không có bất kỳ lo lắng gì bởi vì chủ nhân đời trước của Tiên Ma Chi Tâm có tu vi khó có thể tin, Tiên Ma Chi Tâm tất nhiên cực kỳ cường đại, chỉ là băng hàn chi ý tuyệt đối sẽ không khiến nó có nửa phần tổn thương.
Diệp Vân tựa hồ cảm giác được tốc độ hấp thu này vẫn còn chưa đủ, không khỏi lông mày chau lên, trong lòng đột nhiên đưa ra một quyết định kinh người.

Tiểu Hấp Tinh Quyết!

Không hề do dự chút nào, Diệp Vân đột nhiên xuất ra Tiểu Hấp Tinh Quyết, theo quyết pháp vận chuyển, băng hàn chi ý từ bốn phía dường như đã tìm được chỗ tháo nước lớn hơn, nhắm về phía Diệp Vân điên cuồng vọt tới.

Diệp Vân chỉ cảm thấy toàn thân lạnh như băng, như rớt vào hầm băng, trên hàm răng đánh bò cạp phát ra tiếng lách cách.

Bất quá khuôn mặt hắn kiên nghị, toát ra một tia kiên quyết, tốc độ vận chuyển băng linh khí trong cơ thể nhanh hơn, xua tan hàn khí trên thân thể đi một ít.

“Hấp thu nhanh lên!”

Trong cổ họng Diệp Vân phát ra một tiếng gầm rú nghe không rõ, chỉ thấy cả tòa băng phòng tựa hồ cùng hắn đã có liên hệ trực tiếp với nhau, trong không khí từng đạo băng hàn chi ý màu trắng ngưng tụ thành dây nhỏ, thắt quanh trên người của hắn, kết nối lấy từng cái lỗ chân lông của hắn.

Tốc độ hấp thu băng hàn chi ý, trong lúc đó trở nên nhanh gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần!