Chương 952: Nước Mắt Lan Nguyện Cổ Sâm. (2)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hơn nữa Cửu Linh Tụ Khí Trận chỉ bao trùm bốn phần sơn cốc, về phần một phần năm của động phủ, không có bao nhiêu phần, Kiệt Sâm cũng có thể mang theo đối phương tiến vào phạm vi bao trùm của Cửu Linh Tụ Khí Trận.

Sau khi mời Lam Nguyệt Cổ Sâm đi vào, Kiệt Sâm đem ánh mắt nhìn qua Tạp Tắc Nỗ Tư, biểu hiện của Tạp Tắc Nỗ Tư những ngày này, đặc biệt khi đối mặt với Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng không có biểu hiện quá mức, đã đạt được Kiệt Sâm nhận động.

– Ha ha, Kiệt Sâm huynh đệ, hai người các ngươi trò chuyện đi, ta sẽ không quấy rầy, tu luyện vẫn thích hợp với ta hơn.

Cảm nhận ánh mắt của Kiệt Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư lại cười cự tuyệt, nói:

– Đương nhiên, nếu như có cần cái gì, tùy thời bảo ta.

Lấy, Tạp Tắc Nỗ Tư nhìn qua Lam Nguyệt Cổ Sâm thật sâu, trong đôi mắt mang theo một tia cảnh cáo, lập tức quay người lại, bay vút về vách núi trước đó của mình.

– Chúng ta đi thôi.

Lam Nguyệt Cổ Sâm làm như không thấy ánh mắt cảnh cáo của Tạp Tắc Nỗ Tư, dưới sự dẫn dắt của Kiệt Sâm, cùng bay về sơn cốc.

Vừa tiến vào trong sơn cốc, cảm thụ được thân thể linh khí gấp mười lần chung quanh hóa thành sương mù, Lam Nguyệt Cổ Sâm hoàn có chút để ý, ánh mắt ngược lại nhìn vào một nơi khác của sơn cốc, nơi đó là Cửu Linh Tụ Khí Trận.

– Quả nhiên, quả nhiên…

Lam Nguyệt Cổ Sâm thì thào tự nói, sau đó trực tiếp đi vào trong sơn cốc.

– Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ, nơi đó là ta gieo trồng linh thảo địa phương, không có gì hay xem, sư tỷ không bằng theo ta nhìn xem ta dong phủ a.

Một bên, Kiệt Sâm cười lên tiếng.

Lam Nguyệt Cổ Sâm làm như không nghe, trực tiếp đi vào trong Cửu Linh Tụ Khí Trận, qua một lát, Kiệt Sâm cảm giác được thân thể của Lam Nguyệt Cổ Sâm rung động một cái.

Kiệt Sâm bước nhanh theo sau.

Cả sơn cốc bị Kiệt Sâm phân thành rất nhiều khu vực khác nhau, ước chừng có mấy chục gốc tài liệu, bị Kiệt Sâm gieo trồng trong sơn cốc, những thứ này, tuyệt đại đa số đều là những linh dược Kiệt Sâm giao dịch trong Tụ Bảo Các, từ trong tay của các đệ tử hạch tâm khác hối đoái được, còn có một chút, chính là các tài liệu Kiệt Sâm kiếm được, còn có thể gieo trồng, không có mất đi sức sống, cũng bị Kiệt Sâm gieo trồng ở trong đó.

Tuy thời gian Cửu Linh Tụ Khí Trận hoàn thành mới hai ngày ngắn ngủi, trong sơn cốc tràn ngập sinh cơ bừng bừng, các loại linh dược sinh trưởng phấn chấn, tràn ngập sức sống cùng sinh cơ.

Lam Nguyệt Cổ Sâm dừng bước trước một gốc linh dược, nàng ngồi xổm xuống, trường bào màu xanh, thân thể uyển chuyển nổi bật lên, tràn ngập khí tức thành thục và mị lực.

Tay phải Lam Nguyệt Cổ Sâm nhu hòa vuốt ve gốc tài liệu kia, giống như mẫu thân vuốt ve con gái, trong biểu lộ tràn ngập yêu thương.

Không biết tại sao, giờ khắc này, Kiệt Sâm đứng ở sau lưng của Lam Nguyệt Cổ Sâm, từ trên người của Lam Nguyệt Cổ Sâm cảm nhận được khí tức không hiểu, viên cầu màu xanh trong đầu của hắn xoay tròn, tán dật linh lực mộc hệ đậm đặc, ý chí hoảng hốt.

– Cảm giác rất quen thuộc, hương vị rất quen thuộc, thực sự rất quen thuộc…

Lẩm bẩm trầm thấp, đột nhiên truyền vào trong tai của Kiệt Sâm, làm cho thân thể của Kiệt Sâm chấn động một cái, tỉnh táo lại.

– Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ.

Kiệt Sâm không khỏi lên tiếng.

– Kiệt Sâm…

Trong lúc này, Lam Nguyệt Cổ Sâm quay đầu lại, hai mắt của nàng mơ hồ, hai hàng nước mắt, từ trong khóe mắt của nàng chảy xuống.

Một cổ khí tức nhàn nhạt trên người của nàng tản ra, giờ khắc này, nàng giống như một thiếu nữ u sầu tang thương, trong đôi mắt mang theo đau thương nồng đậm.

Loại đau thương này vô cùng đậm đặc, làm cho nội tâm của Kiệt Sâm run lên.

Đôi mắt của nàng lúc này, giống như một tiểu hài tử, khát vọng nhìn qua phía trước, nhìn không thấy chút hy vọng nào, có, chỉ có vô tận bi thương cùng mờ mịt.

Con mắt là cửa sổ tâm linh, nội tâm của nàng như thế nào, mới có được đôi mắt như thế này?

Nhìn không thấy hy vọng, nhìn không thấy bình minh, như một tiểu hài tử cô độc, đi trong bóng tối, cô tịch, bi thương…

– Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ…

Kiệt Sâm ngơ ngác lên tiếng, hắn không biết Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ trong truyền thuyết của Hạch Tâm Điện vì sao lại có bộ dáng như thế này.

Càng làm cho Kiệt Sâm giật mình là, linh dược trong cả sơn cốc, giờ khắc này, dường như linh dược trong sơn cốc cảm nhận được Lam Nguyệt Cổ Sâm đau thương, tất cả tản ra khí tức đặc biệt, giống như đang gào thét.

Trong linh hồn của Kiệt Sâm, linh dược trong sơn cốc đang khóc, cảm giác đau thương tràn ngập trong nội tâm của hắn.

– Cái này…

Cho dù Kiệt Sâm lúc trước là cửu giai linh dược thánh sư, đây là lần đầu tiên có cảm giác như vậy, trong lòng của hắn chấn động mạnh mẽ.