Chương 193: Lại Gặp Mặt.

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Tuyệt đối không để cho Kiệt Sâm bị đám người trong nha môn kia khi nhục, tuyệt đối không thể!”

Cơ Lạp mím môi, ánh mắt đầy kiên nghị, nhanh chóng chạy như bay trên đường, toàn bộ thực lực Linh Sĩ hậu kỳ của hắn lúc này bộc phát hoàn toàn.

Tổng bộ thành vệ quân cách đó cũng không xa nên rất nhanh Cơ Lạp đã tới đại môn của tổng hộ. Lòng đang lo lắng nên hắn không chút nào dừng lại, trực tiếp chạy tới phòng của thống lĩnh.

Nếu tiểu đội trưởng của thành vệ quân bình thường xông vào như vậy sớm đã bị hộ vệ ngăn bên ngoài nhưng đám hộ vệ ở đây biết Cơ Lạp là đệ tử của gia tộc Thác Đức, mà thống lĩnh Á Bá cũng là người của gia tộc Thác Đức nên cũng không tiến lên ngăn trở.

– Á Bá đại nhân, có người của gia tộc bị đội trưởng Khắc Lạc Y của bên nha môn còng tay mang đi.

Vì nóng lòng nên sau khi chạy vào phòng thoáng thi lễ với Á Bá thống lĩnh, Cơ Lạp lập tức nói louon.

Á Bá lập tức đứng bật dậy nói:

– Ngươi bình tĩnh một chút, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

– Chuyện là như vầy …

Cơ Lạp đem tình huống bản thân biết nhất mực nói cho Á Bá nghe toàn bộ.

– Kiệt Sâm?

Á Bá vốn đang nôn nóng nhưng khi nghe Cơ Lạp nói người bị mang đi là Kiệt Sâm thì vẻ khẩn trương trên mặt hắn lập tức đổi thành tươi cười, toàn thân đang căng cứng cũng thả lỏng lại rồi chậm rãi ngồi xuống.

– Được rồi, chuyện này ta đã biết, ngươi lui ra đi!

Sau khi nghe Cơ Lạp kể xong, Á Bá cũng không tỏ thái độ gì nhiều chỉ khoát khoát tay bảo Cơ Lạp lui ra ngoài.

– HỪ, cái tên Kiệt Sâm này luôn ở trong gia tộc càn rỡ, chỉ sợ cũng không ngờ bản thân sẽ có ngày hôm nay a. Để cho hắn bị Lạp Đế Căn gia tộc giáo huấn một chút cũng tốt, muốn ta đi bảo vệ hắn? Nằm mơ!

Á Bá thầm nói một tiếng, đối với phụ tử Lôi Nặc và Kiệt Sâm hắn đầy oán hận chỉ ước gì hai phụ tử họ gặp chuyện mà thôi, làm sao có thể di cứu Kiệt Sâm?

– Á Bá đại nhân, cái này … Kiệt Sâm chính là người của gia tộc chúng ta, chúng ta …

Thấy Á Bá chỉ khoát khoát tay như không để ý, cũng không nhúc nhích gì, Cơ Lạp đang lo lắng cũng có chút sửng sốt.

– Là người của gia tộc thì thế nào? Ta tự có chừng mực, chẳng lẽ còn cần ngươi phải dạy ta?

Thấy Cơ Lạp còn chưa lui ra ngoài, ngược lại còn truy vấn mình, Á Bá không khỏi nhíu mày:

– Sao? Ngươi còn có việc gì? Không có thì đi ra ngoài cho ta!

– Vâng, đại nhân!

Cơ Lạp thi lễ rồi lập tức rời khỏi phòng Á Bá.

Là đệ tử bên chi thứ nhưng Cơ Lạp cũng từng nghe nói Khắc Lao Đức trưởng lão cùng với Lôi Áo tộc trưởng không mấy hoà thuận thường cạnh tranh với nhau, mà Cơ Lạp chỉ là một đệ tử bình thường nên chỉ cố gắng làm tốt việc của mình, không để trong lòng mấy chuyện như vậy.

Trong lòng Cơ Lạp, mặc kệ là Lôi Áo tộc trưởng hay Khắc Lao Đức trưởng lão, cho dù có mâu thuẫn thì cũng là thành viên trong gia tộc, nếu gặp phải vấn đề nhất định sẽ đồng tâm đối ngoại, cho nên khi thấy Kiệt Sâm bị bắt đi hắn mới lập tức nghĩ tới thủ lĩnh của mình là Á Bá.

Nhưng hiện tại, Cơ Lạp đối với Á Bá đã hoàn toàn thất vọng.

“Không được, tuyệt đối không thể để cho người của gia tộc ta bị uỷ khuất! Xem ra phải trở về gia tộc xin giúp đỡ rồi!” Cơ Lạp thầm nghĩ một chút rồi lập tức bước nhanh về phía gia tộc.

Không nói đến Cơ Lạp vì Kiệt Sâm mà đang nhọc lòng nữa. Bên này Kiệt Sâm rất nhanh đã bị Khắc Lạc Y dẫn về nha môn.

Sau khi nhốt Kiệt Sâm vào trong một phòng giam riêng, Khắc Lạc Y liền đi tới phòng làm việc của sở trưởng Y Tư Mạn bá tước.

– Ồ Khắc Nhĩ Phỉ Đức, ngọn gió nào đưa ngươi tới đây vậy?

Khắc Lạc Y vừa bước vào cửa thì thấy Khắc Nhĩ Phỉ Đức cũng ở đó thì liền cười nói.

– Ha ha, ta đương nhiên là đến thăm Y Tư Mạn thúc thúc thân ái của ra rồi, thuận tiện cũng thăm đai ca Khắc Lạc Y a.

Khắc Nhĩ Phỉ Đức khi thấy Khắc Lạc Y cũng cười nói.

Biết Khắc Lạc Y vừa mới ra ngoài phá án về nên Y Tư Mạn ngẩng đầu lên tuỳ ý hỏi:

– Khắc Lạc Y, có chuyện gì sao?

– Y Tư Mạn thúc thúc, không có chuyện gì, chỉ là một tên tiểu tử của gia tộc Thác Đức bị người ta ám sát, ở hiện trường có hai người chết, còn có một tên thích khách và một tên hộ vệ của gia tộc Thác Đức bị thương. Hiện tại đang nhờ y sư của nha môn trị liệu, còn tên tiểu tử của gia tộc Thác Đức thì không có chuện gì, nhưng ta cũng đã bắt hắn mang về, đợi cho gia tộc Thác Đức đến đón người!

Khắc Lạc Y hời hợt nói.

Y Tư Mạn không khỏi nhíu mày:

– Một tiểu tử của gia tộc Thác Đức? Bị ám sát? Chuyện này là sao?

Nếu là chuyện ẩu đả bình thường, Khắc Lạc Y tuỳ tiện bắt đối phương mang về sau đó để gia tộc Thác Đức tới chuộc người cũng không vấn đề gì. Nhưng lần này lại là sự kiện ám sát nên có chút không bình thường. Nếu như mục tiêu của thích khách là đệ tử dòng chính của gia tộc Thác Đức thì chắc chắn gia tộc Thác Đức sẽ nổi trân lôi đình mà bên này lại hết lần này tới lần khác bắt đệ tử người ta mang về, chỉ sợ sẽ mang tới phiền toái cho gia tộc a!

Mặc dù nói hai bên gia tộc cũng có mâu thuẫn nhưng cũng chỉ là do tầng trên của hai gia tộc đánh cờ mà thôi, hơn nữa Y Tư Mạn cũng biết Lai Sâm Đặc bệ hạ rất vui vẻ khi thấy hai gia tộc tranh đấu cừu thị như vậy. Nếu thật sự bởi vì hành động của mình lúc này là triệt để làm cho gia tộc Thác Đức nổi giận thì không xong rồi.

– Tên tiểu tử kia hình như gọi là Kiệt Sâm, tự bảo là người của gia tộc Thác Đức, bất quá cái tên này ở trong gia tộc Thác Đức ta chưa từng nghe qua, nhưng trên đường về đây có gặp tiểu tử Cơ Lạp của gia tộc Thác Đức có nhận thức hắn, đoán chừng hắn cũng là một đệ tử dòng thứ của Thác Đức gia tộc.

– Ừm!

Y Tư Mạn khẽ gật đầu, nếu chỉ là một tiểu tử dòng thứ thì cũng không sao cả.

– Cái gì? Kiệt Sâm? Khắc Lạc Y đại ca, ngươi xác định tiểu tử của gia tộc Thác Đức mà ngươi bắt về tên là Kiệt Sâm?

Khắc Nhĩ Phỉ Đức đang ở một bên lắng nghe thì đột nhiện đứng bật dậy hỏi Khắc Lạc Y.

Khắc Lạc Y kinh ngạc nhìn mặt mũi đầy hưng phấn của Khắc Nhĩ Phỉ Đức, có chút nghi hoặc nói:

– Đúng là Kiệt Sâm, thế nào? Khắc Nhĩ Phỉ Đức ngươi chẳng lẽ biết tiểu tử đó?

– Ha ha, Khắc Lạc Y đại ca, thật sự rất cảm tạ ngươi!

Khắc Nhĩ Phỉ Đức lập tức cười lớn lên, trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn:

– Há chỉ có nhận thức? Cái tên Kiệt Sâm kia ta sớm đã muốn tìm hắn tính sổ, lần này thì tốt rồi, không ngờ hắn bị đại ca bắt về đây. Ha ha, đi, chúng ta đi nhìn xem cái tên Kiệt Sâm kia một chút ha ha ha ha …

Khắc Nhĩ Phỉ Đức vô cùng hưng phấn cười lớn, nhưng trong lòng lại nói thầm: “Tên Kiệt Sâm đáng chết, lần trước hại ta ở trên đường đắc tội Lỗ Đạo Phu đại sư, về nhà còn bị phụ thân mắng cho một trận, lần này để xem ta làm sao thu thập ngươi!”