Chương 768: Triệu Hoán Khó Hiểu. (1)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hơn nữa tinh quáng thạch trong tầng mười, cũng không dùng linh tệ bán ra, chỉ lấy vật đổi vật, ít nhất cũng phải lấy bảo vật thất giai ra đổi, mặc kệ cắt ra cái gì, Thánh Vương đổ tinh phường đều kiếm lớn, không có gì phải lo lắng.

Chỉ có điều trở ngại Kiệt Sâm lúc trước biểu hiện quá nghịch thiên, vẫn làm cho sắc mặt người của Thánh Vương đổ tinh phường khẽ biến, cảm giác được một tia không tự nhiên.

– Cái gì, tên Kiệt Sâm này còn muốn đi tầng thứ mười?

– Chí Tôn thạch viên, đây chính là Chí Tôn thạch viên, mỗi một tảng đá đều là chí bảo.

– Muốn giải thạch căn bản không cách nào dùng giá cả mua sắm, chỉ có thể dùng bảo vật thất giai hoái đối!

– Đi, chúng ta cũng nhìn xem!

Nghe được Kiệt Sâm còn muốn đi tầng thứ mười, tất cả mọi người đều sôi trào, nhao nhao đi theo sau lưng Kiệt Sâm, hướng về tầng mười của thạch viên.

Chỗ sâu nhất tầng mười của đổ tinh phường, bình thường cực ít có người xuất hiện, lúc này đây, phi thường náo nhiệt, đại lượng cường giả đều tràn vào.

Đây là một phiến tịnh thổ, là thế ngoại đào viên, tràn ngập yên lặng cùng an nhàn, trong không khí có hương hoa nhàn nhạt, trừ một gã lão giả tóc hoa bạch đang ngồi tu luyện, cả thạch viên vô cùng yên tĩnh.

Nhưng mà hôm nay đám người tiến vào, đã lặng yên đánh tan yên tĩnh.

Đối với chuyện này, Kiệt Sâm cũng bất đắc dĩ, hắn dẫn đầu nhân viên công tác đi vào bên trong, đánh giá tất cả các nơi chung quanh.

Thạch viên này rất lớn, thảm cỏ xanh miết, sơn thủy vờn quanh, nhưng mà kỳ thạch trong đây không nhiều, chỉ có hơn mười khối, phân bố các nơi trong thạch viên.

Đi qua một bóng cây, bọn người Kiệt Sâm nhìn thấy khối kỳ thạch đầu tiên.

– Quá không thể tưởng tượng nổi, tảng đá nay do tự nhiên hình thành? Không phải là phỏng chế a?

Nhìn thấy thứ đầu tiên, trong miệng Dong Thánh kinh hô thành tiếng.

Đây chỉ là khối thạch đầu kỳ lạ, giống như một cái ma bàn, nước sơn đen như mực, từ trên xuống dưới lại có quáng điểm vờn quanh, không ngừng lóe ra, giống như bầu trời mùa hè.

Khối vật liệu đá này không giống như tinh thạch, trong nội tâm Dong Thánh hoài nghi, có phải đây là đồ đổ tinh phường phỏng chế hay không.

– Tiểu huynh đệ ngươi không nên nói loạn, những tảng đá này đổ tinh phường chúng ta phí công sức thật lớn mới có được, vận chuyển từ trong thái cổ linh quáng ra ngoài đấy.

Nhân viên công tác của đổ tinh phường không vui.

– Tảng đá kia tên là Tinh Quang thạch, thời điểm ban đêm mỗi ngày, có thể hấp thu Tinh Quang chi lực, đợi đến lúc ban ngày, sẽ tỏa sáng chung quanh nó, thần kỳ đến cực điểm.

– Có một vị tinh thuật đại sư đã từng suy đoán, mỗi ngày khỏa Tinh Quang thạch này hấp thu tinh hoa của trăng, ban ngày bài xuất phế tạp khí, không mấy năm nữa trong đó sẽ có linh khí thiên địa chống chất tiến vào, nhất định sẽ có thần vật kinh thiên xuất thế.

– Nếu không phải khỏa tinh quáng này có giá trị quá cao, Thánh Vương đổ tinh phường quy định ít nhất phải có thất giai Hoàng cấp linh dược tề thành phẩm, hoặc bảo vật mới có thể hối đoái, chỉ sợ đã sớm bị người của đại gia tộc mang đi rồi.

Một lão giả cảm khái lên tiếng, rất hiển nhiên đối với khối Tinh Quang thạch này vô cùng động tâm, nhưng giá cả của nó, làm cho không ít người chùn bước.

Bảo vật, cũng phân cao thấp đấy, nếu như chỉ là một quả thất giai linh hạch, tuy cũng có bảo vật thất giai, cũng không phải Vân Vụ linh quả là bảo vật thất giai cấp thấp có thể so sánh, tuy Vân Vụ linh quả trân quý, nhưng nếu như dùng nó để phối chế thành thất giai Hoàng cấp dược tề ―― Tái Sinh dược tề, so sánh với nhau đúng là kém xa.

Linh dược tề là bảo vật quý hiếm nhất trên đại lục, mà thất giai Hoàng cấp dược tề, cơ hồ tương đương với bảo vật thất giai trân quý nhất, nếu như Tinh Quang thạch có thể dùng bảo vật thất giai bình thường hối đoái, như vậy đoán chừng đã sớm bị người của đại gia tộc mang đi, nhưng Thánh Vương đổ tinh phường lại muốn dùng một lọ thất giai Hoàng cấp dược tề, tính đánh bạc thật sự quá lớn, không có ai nguyện ý làm.

Nghe người chung quanh giới thiệu, Kiệt Sâm đi đến trước, tinh tế quan sát, hắn đoán được, khối quáng thạch này, cũng không phải con người phỏng chế làm ra.

– Tiểu huynh đệ, như thế nào đây?

Một ít lão giả mang trên mặt chờ đợi lên tiếng hỏi thăm, rất muốn nghe xem phán đoán của hắn về đồ vật này.

Kiệt Sâm không có trả lời, chỉ khẽ lắc dầu, cuối cùng, hắn đứng lại chỗ Tinh Quang thạch thật lâu, bất đắc dĩ rời đi.

Tuy hắn từ trên Tinh Quang thạch này, nhìn ra những thứ mà người khác không biết được, nhưng theo lời trước đó, một lọ thất giai Hoàng cấp dược tề cái giá thật lớn, Kiệt Sâm còn không cách nào phán đoán, bên trong Tinh Quang thạch ẩn chứa đồ vật giá trị như thế nào, phải chăng đáng giá một lọi thất giai dược tề không.

– Tiểu huynh đệ, mau đến xem khối kỳ thạch này.

Không đợi Kiệt Sâm đi ra hai bước, một vị lão giả lại lên tiếng.

Ánh mắt của Kiệt Sâm nhìn qua, đó là khối tinh quáng mượt mà, trên tinh quáng, có hoa văn rất phức tạp, giống như bản phác thảo của một bức tranh.

– Tảng đá kia…

Kiệt Sâm chấn động, trong nội tâm rất không bình tĩnh.

Từ phía trên tảng đá, hắn cảm thấy được một loại đạo vận đặc biệt, cực kỳ đầm đặc, hơi trọng yếu hơn, hoa văn trên tảng đá, cũng không lăng loạn, mà là theo quy luật nào đó, giống như phác thảo trận văn phức tạp.

Một bên, thân là luyện kim đại sư, Dong Thánh đã sớm kinh ngạc đến ngây người, nói:

– Những linh vân này là người ta khắc lên sao?

– Đây là trời sinh!

Ngón tay của Kiệt Sâm quẹt qua trận vân này một cái, đối với phân biệt tinh chi thuật hắn vô cùng rõ ràng, liếc qua là nhìn ra được, những đường vân này tuyệt đối là do trời sinh hình thành, thụ thiên địa nuôi dưỡng, mà không phải do con người điêu khắc ra.

– Tiểu huynh đệ, như thế nào đây? Có hứng thú với tảng đá này không?

Một đám lão giả lên tiếng, cực lực giựt giây hắn giải thạch.

Kiệt Sâm đứng im sau nửa ngày, cuối cùng vẫn rời đi, hắn thực sự cảm thấy không đúng.

Tinh quáng thạch ở đây, nếu như giống với tầng chín, giá cả một lượng ức linh tệ, nói không chừng hắn sẽ mua xuống, dù sao đối với Kiệt Sâm mà nói, linh tệ không đáng kể chút nào, huống chi lúc trước hắn từ trong tay của Lôi Áo Lợi Âu, lấy được một ức linh tệ.

Đáng tiếc tinh quáng thạch tại đây, mỗi một khỏa đều lấy vật đổi vật, bảo vật thất giai đối với Kiệt Sâm mà nói, cũng vô cùng trọng yếu, đương nhiên không muốn tiêu hao trong quá trình đổ tinh.

– Sư phụ, ngươi mau xem tảng đá kia kìa!

Không đợi Kiệt Sâm rời khỏi Linh Vân Thạch, Dong Thánh ở bên cạnh kêu to lên.

Kiệt Sâm chậm rãi đi đến, sừng sững trước mặt của Dong Thánh, là một khối tinh quáng thạch lòng bàn chân, linh lực đậm đặc từ phía trên nó tản mát ra ngoài, làm cho người ta giật mình không thôi.

– Đây là?

Ánh mắt của Kiệt Sâm ngưng tụ, đi đến trước.

Nếu như các tinh quáng thạch khác, căn bản không có linh lực ba động mạnh mẽ, cho nên mới khó phán đoán, nhưng linh lực ba động trên quáng thạch này, lại rất mạnh mẽ, cho dù là Linh Sư bình thường cũng cảm nhận được, chứ đừng nói cấp bậc như Kiệt Sâm hiện giờ.