Chương 552: Ca Đốn Kiêu Ngạo. (2)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cười hơn nửa ngày, Ca Đốn mới trì hoãn, hắn khinh thường hét lên với Kiệt Sâm, trong giọng nói thậm chí còn mang theo chút tức giận, khinh thường nói:

– Tam giai thượng phẩm Hoạt Dược dược tề? Ta biết rõ, là dùng để thúc đẩy linh lực bên trong cơ thể Linh sư, ừ công bằng mà nói, Hoạt Dược dược tề vẫn là một linh dược tề có công hiệu tốt, bất quá ngươi xác định, bình tam giai linh dược tề sẽ có tác dụng với một bát giai đế Linh Sư như A Lỗ Địch Ba đại nhân.

Ca Đốn lắc đầu, bộ dáng vô cùng đau đớn :

– Ngươi căn bản là không phải đến tặng lễ, đây chính là ngươi đang quấy rồi, là vũ nhục A Lỗ Địch Ba đại nhân.

Lời lẽ của Ca Đốn rất nghiêm khắc, trong đại sảnh, chỉ còn lại thanh âm của hắn vang quanh quẩn.

Ca Đốn nói đến mức này, mọi người trong đại sảnh đều trầm mặc, tuy bọn hắn không ưa tính cách của Ca Đốn, nhưng mà xem xét lại, lễ vật của gia tộc Mạc Lý, cũng có hơi chút khó coi.

Mọi người đều biết gia cảnh của nhà ngươi không bằng người khác, nhưng ngươi cũng nên có mấy bình ngũ giai thượng phẩm linh dược tề để chống đỡ chứ? bây giờ lại còn mang theo hai bình tam giai và tứ giai linh dược tề, định tính toán làm cái gì vậy?

Trong đại sảnh, đối mặt với sự chỉ trích của Ca ĐỐn, toàn thân Khải Tư Đặc toát mồ hôi như mưa, sắc mặt trắng bệch, môi của hắn mấp máy, không biết nói gì để giúp Kiệt Sâm.

– Hừ!

Ca Đốn nhìn Khải Tư Đặc đang run sợ trong lòng, rồi nhìn A Lỗ Địch Ba đại nhân sắc mặt âm trầm, trong lòng hắn hưng phấn muốn kêu to :

– Gia tộc Mạc Lý ngươi dám đoạt danh tiếng của ta, không nghĩ tới ngươi lại tặng đồ vật bỏ đi như vậy, cho ta cơ hội, xem ta dìm chết ngươi.

– Ca Đốn đại nhân, đừng nói như vậy đi!

Tộc trưởng Tư Nặc Khắc của Tháp Lợi Ban gia tộc nở nụ cười nói với Ca ĐỐn, trong giọng mang theo chút nịnh nọt.

Ý tứ của nụ cười kia rất hàm xúc, mọi người đều có thể nhìn ra được đó là ý tứ khinh thường.

– Vị tiểu huynh đệ này tặng lễ vậy, đã là biết điều rồi, bất quá lễ nhẹ tình nặng, vẫn là rất không tệ a!

Ai cũng nghe được trong miệng tộc trưởng Tư Nặc Khắc hương vị châm chọc, chỉ có điều, hắn xuất hiện nói như vậy, ngược lại lộ ra ý tứ làm “người tốt”.

Lúc này, mọi người trong đại sảnh trong lòng đều giơ ngón tay cái, thán phục tộc trưởng Tư Nặc Khắc, trào phúng người, cũng có thể đường hoàng như vậy, không hổ là nhất gia chi chủ.

– Tam giai linh dược tề, đây cũng quá keo kiệt đi à nha? Ha ha ha, không phải là gia tộc Mạc Lý không có tiền à? Loại vật này cũng có ý tứ đưa tặng sao?

– Đây quả thực là một loại vũ nhục đối với A Lỗ Địch Ba đại nhân.

– Đúng, tiểu tử ngươi không thức thời rồi. Đồ vật như vậy mà cũng đưa tặng cho A Lỗ Địch Ba đại nhân… , ách…

Sự tình đánh chó mù đường ai cũng nguyện ý làm, một ít người muốn nịnh bợ Ca Đốn đệ tử của đại sư Ba Liên Đạt Nhân, lại mở miệng chửi bới, giống như con chó không dọ mõm vậy. Bất quá nghĩ đến ba bình linh dược tặng cho A Lỗ Địch Ba đại nhân, vội vàng bưng chặt miệng của mình.

Đương nhiên, cũng có không ít khách mới không có mở miệng cười nhạo, nhưng đều âm thầm lắc đầu, thở dài không thôi.

Theo lý thuyết, tất cả mọi người cười nhạo như thế Kiệt Sâm có lẽ xấu hổ vô cùng, mặt mũi tràn đầy xấu hổ, thế nhưng là hắn vẫn có bộ dạng lạnh nhạt, phảng phất như ngọn núi từ cổ chí kim đều không đổi, chẳng qua chỉ mỉm cười.

Đương nhiên, nếu nhìn kỹ, ngươi sẽ thấy trong ánh mắt của hắn có một ý tứ miệt thị, đó là cảm giác cực kỳ siêu nhiên mọi người đều say mình ta tỉnh.

Hắn đưa tặng đồ vật bỏ đi sao?

Cho dù tất cả mọi người đều cho rằng Kiệt Sâm đưa tặng linh dược tề là bình thường. nhưng vẫn có một hai người ngoại lệ, đó chính là Đế Quốc Tái Luân cung đình linh dược sư đại sư Ba Liên Đạt Nhân .

– Hoạt Dược dược tề, nhu hòa dược tề, dung hợp dược tề, sao ta lại cảm giác ba loại linh dược tề này, có chỗ liên hệ đặc biệt nào đó…

Trong miệng của hắn lên tiếng thì thào tinh mang trong hai mắt lập loè.

Trong tràng cuộc, ngoại trừ Kiệt Sâm ra, chỉ còn Ba Liên Đạt Nhân là nhân vật có tạo nghệ linh dược học cao nhất, hắn thân là thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, tuy không thể nhìn ra công dụng của ba loại linh dược tề mà Kiệt Sâm đưa tặng, nhưng thân mang tạo nghệ linh dược học cường đại lại để cho bản năng của hắn cảm giác được một tia không đúng.

Từ màu sắc mà nhìn, ba bình linh dược tề mà Kiệt Sâm đưa tặng đích xác là cực kỳ bình thường, nhưng từ trong bình dược tề ngẫu nhiên phát ra một tia linh lực chấn động cường đại nhưng rất mơ hồ, hoàn toàn không thể có được từ tam giai, tứ giai linh dược tề có thể có được.

Dựa theo đạo lý, một gia tộc có thể tham gia yến hội của A Lỗ Địch Ba đại nhân, há lại ngốc nghếch như vậy, coi như là tài lực kém, lại có thể đưa ra một bình ngũ giai thượng phẩm dung hợp dược tề, căn bản không cần thiết phải lấy ra thêm một bình tam giai thượng phẩm và một bình tứ giai thượng phẩm linh dược tề, hai bình linh dược tề tam giai thượng phẩm và tứ giai thượng phẩm kia khiến cho trong nội tâm Ba Liên Đạt Nhân có chút hoài nghi.

Mà ngoài đại sư Ba Liên Đạt Nhân, một người khác không tin tưởng điều đó, chính là đệ tử của Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân. Tuy hắn không có tạo nghệ cao sâu và thực lực như đại sư Ba Liên Đạt Nhân, nhưng hắn đối với sư phụ Kiệt Sâm của mình lại có lòng tin tưởng mù quáng, hắn tuyệt đối không tin, sư phụ đã tốn cả đêm chuẩn bị lễ vật, lại chỉ là ba bình linh dược tề bình thường, người khác tin, nhưng đánh chết hắn cũng không tin.

– A Lỗ Địch Ba đại nhân…

Đúng lúc này, Kiệt Sâm tiến một bước, lạnh nhạt lên tiếng, hắn muốn nói rõ công hiệu và phương pháp sử dụng của ba bình linh dược tề này cho A Lỗ Địch Ba biết.

Nhưng không đợi Kiệt Sâm nói ra, Ca ĐỐn đột nhiên đứng dậy, cường thế cắt đứt lời nói của Kiệt Sâm.

– A Lỗ Địch Ba đại nhân!

Ca Đốn khinh thường nhìn Kiệt Sâm, sau đó cao giọng nói :

– Trước đó không lâu, tại hạ biết được qua lão sư muốn tới tham gia yến hội sinh nhật của đại nhân, trong nội tâm tại hạ đã sợ hãi nhưng cũng cực kỳ mừng rỡ.

Ca Đốn nói giọng vô cùng thành khẩn miêu tả tâm tình của mình :

– A Lỗ Địch Ba đại nhân là hình tượng mà tại hạ vẫn kính nể, tại hạ mặc dù chỉ là một gã tùy tùng dưới trướng lão sư và Hoàng Tử Đề Da Lợi Á, nhưng tại hạ cũng chuẩn bị một kiện lễ vật tặng cho A Lỗ Địch Ba đại nhân, đương nhiên, lễ vật tại hạ chuẩn bị đương nhiên sẽ không giống những người khác, không tùy tiện như vậy.

Nói đến đây, Ca Đốn đưa tay vào trong trường bào, lúc lấy tay ra thì trong tay của hắn đã cầm đi ra một bình linh dược tề màu đỏ lửa.

Đây là một lọ linh dược tề giống như hồng bảo thạch, chất lỏng màu đỏ trong bình sáng long lanh óng ánh, dưới chiếu sáng của ngọn đèn nó đỏ tươi như máu, tạo ra một vầng sáng nhiều màu, đem tất cả khuôn mặt mọi người trong đại sảnh đều ánh lên một màu đỏ.