Chương 1109: Thánh Địa Cảnh Cáo (2)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Đệ tử hạch tâm Linh Dược Sư Tháp, hừ, song tháp vẫn luôn được xưng là thế lực mạnh nhất đại lục, ta thật muốn biết đệ tử trong đó đi ra thực lực rốt cục mạnh tới bao nhiêu? Rốt cục có tương xứng với thanh danh của họ hay không!

Nam tử khôi ngô chính là đệ tam thánh tử Thánh Địa Tái Luân đế quốc, đế linh sư bát giai cao cấp Đạt Mông.

– Oanh long…

Nhưng khi đại hán kia vừa nói hết lời, một đạo uy áp khủng bố đột nhiên từ trên đỉnh núi giáng xuống trên người toàn bộ thánh tử có mặt trên quảng trường.

– Toàn bộ thánh tử trong Thánh Địa hãy lắng nghe, không được vô cớ đi tìm đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp gây phiền toái, không được tiến đến khiêu chiến, tỷ thí, nếu dám vi phạm mệnh lệnh sẽ nghiêm trị không tha!

Một thanh âm rung động tâm linh từ trên đỉnh núi truyền xuống, không ngừng vang vọng bên trong Thánh Địa.

Trên quảng trường thật nhiều thánh tử đang nghị luận bàn tán định chuẩn bị đi tìm Kiệt Sâm khiêu chiến vừa nghe được mệnh lệnh trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.

– Cỗ khí tức này…chính là thánh uy, là vị nào mở miệng cảnh cáo?

– Không ngờ lại không cho phép chúng ta khiêu chiến Kiệt Sâm kia, vì sao vậy chứ?

Trong lòng rất nhiều người đều lộ ra nghi hoặc, lên tiếng nghị luận.

– Được rồi, mọi người tản ra đi, xem ra không còn trò hay để nhìn!

Một thánh tử lên tiếng nói.

– Sao vậy? Vị đại nhân kia không phải nói không được vô cớ đi tìm Kiệt Sâm gây phiền toái sao? Nói cách khác nếu như có lý do cũng không phải là không được…

Một thánh tử khác chợt lên tiếng.

– Hừ, vậy ngươi đi khiêu chiến là được rồi, ai biết thế nào mới gọi là vô cớ, thế nào mới gọi là có lý do? Nếu như giáng xuống trừng phạt, ngươi đảm đương nổi sao?

– Mà thôi, dù sao hơn một năm nữa đã tới ngày thi đấu thí luyện các thiên tài của toàn bộ thế lực trên đại lục, nếu như Kiệt Sâm kia có thực lực cũng sẽ xuất hiện bên trong những đệ tử của Linh Dược Sư Tháp, không cần vội vã trong nhất thời làm gì, bây giờ ta quay trở về tu luyện…

Đạt Mông hừ lạnh nói tiếp:

– Tạp Tư Ốc Nhĩ, ngươi thì sao?

– Về nhà!

Trong miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ lạnh nhạt lên tiếng, nhìn lên ngọn núi xuyên trong mây mù, ngay lập tức toàn thân hóa thành một đạo lưu quang bay vút theo phương hướng đế đô, trong khoảnh khắc đã biến mất phía chân trời.

Đế đô, khu thành tây.

Nếu như nói phía thành đông đế đô là khu quý tộc, như vậy khu thành tây là khu vực xa hoa nhất của đế đô, rất nhiều nơi đóng quân của các thế lực đến từ bên ngoài lại ưa thích thành lập chỗ trú đóng tại khu thành tây, mà tổng hội của Linh Dược Sư công hội tại đế đô Tái Luân đế quốc cũng được xây dựng tại nơi này.

Bên trong sân viện Linh Dược Sư công hội, hai người Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân đang ngồi, ngồi chung với họ còn có một lão giả tóc bạc trắng.

– Ha ha, Kiệt Sâm, dù sao ta cũng là tổng hội hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Tái Luân đế quốc, ngươi là hội trưởng Linh Dược Sư công hội Luân Đa hành tỉnh đi tới đế đô lại không tới chào ta trước, thật sự không thể nào nói nổi đi!

Lão giả tóc bạc cười ha ha nói.

Vị này là hội trưởng tổng hội Linh Dược Sư công hội được Linh Dược Sư Tháp phái tới trú đóng tại Tái Luân đế quốc, thực lực đạt tới đế linh sư bát giai cao cấp, linh dược đế sư bát giai đê cấp Kha Nhĩ Sâm.

Có thể đảm nhiệm chức hội trưởng tổng hội tại Tái Luân đế quốc đều là nhân vật có thực lực vô cùng cường đại, tựa như Kha Nhĩ Sâm, thực lực cùng tạo nghệ trong linh dược học ở trong Linh Dược Sư Tháp đủ sức đảm nhiệm chức điện chủ của một điện.

Nhưng ở trước mặt Kiệt Sâm, Kha Nhĩ Sâm không hề có chút cái giá kiêu ngạo nào, bởi vì với địa vị của Kha Nhĩ Sâm trong Linh Dược Sư Tháp, tự nhiên hiểu được đệ tử hạch tâm như Kiệt Sâm đã được phóng ra ngoài đại biểu cho ý nghĩa gì.

Phải biết rằng mặc dù Kiệt Sâm chỉ là một đệ tử hạch tâm trong Linh Dược Sư Tháp, tương đương với thánh tử của Thánh Địa Tái Luân đế quốc, nhưng đó chỉ là giảng theo thực lực, theo địa vị đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp vẫn có khác nhau rất lớn với thánh tử của Thánh Địa trong tứ đại đế quốc.

Bởi vì vô luận thánh tử của Thánh Địa có thực lực mạnh bao nhiêu, sau khi đi ra nhiều nhất trở thành hộ pháp của đế quốc, hưởng thụ vạn người kính ngưỡng, nhưng cũng chỉ là thủ hộ giả mà thôi, mà đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp lại có được tư cách kế thừa đạo thống của Linh Dược Sư Tháp.

Đặc biệt là dạng đệ tử hạch tâm được phóng ra ngoài như Kiệt Sâm, nếu như đem Linh Dược Sư Tháp so sánh như một đế quốc, như vậy Kiệt Sâm tương đương với mấy thánh tử cùng hoàng tử kết hợp, địa vị không tầm thường, mà Kha Nhĩ Sâm nhiều nhất chỉ được xem như một vị thần tử có địa vị cao thượng.

Hơn nữa khi Kiệt Sâm đến nhậm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội ở Luân Đa hành tỉnh, Linh Dược Sư Tháp đã báo với Kha Nhĩ Sâm, hơn nữa còn dặn Kha Nhĩ Sâm lúc cần thiết phải trợ giúp cho Kiệt Sâm.

Ở tình huống như vậy, Kha Nhĩ Sâm đương nhiên sẽ không bày ra cái giá của một hội trưởng tổng hội.

– Ha ha, Kha Nhĩ Sâm hội trưởng nói đùa, tình huống của ta không phải là đặc thù sao? Không phải đã vội vàng xử lý xong sự vụ khẩn cấp, đã lập tức tới tìm ngài rồi, còn cần hội trưởng giúp đỡ thu lưu nhiều hơn đâu!

Kiệt Sâm cũng cười lên tiếng.

Sau khi cuộc quyết đấu chấm dứt, Lạc Khố Ân quay về Linh Vũ học viện hoàng gia, cử hành buổi lễ tốt nghiệp sau đó liền đi theo Kiệt Sâm tới Linh Dược Sư công hội tại đế đô.

– Kiệt Sâm, những việc ngươi làm tại Luân Đa hành tỉnh ta cũng đã nhận được tin báo, nói thật ra khi Linh Dược Sư Tháp chuẩn bị đem ngươi an bài tới Luân Đa hành tỉnh, ta còn có chút lo lắng, sợ ngươi làm không tốt nên chuẩn bị trợ giúp cho ngươi, nhưng không nghĩ tới kết quả lại làm cho ta thật chấn động, không hổ là đệ tử kiệt xuất nhất trong tháp, nhớ năm đó khi ta cỡ tuổi như ngươi vẫn chỉ là một đệ tử cao cấp mà thôi đâu…

Kha Nhĩ Sâm nhìn Kiệt Sâm, ngữ khí vô cùng thổn thức, phảng phất như thấy được bóng dáng của mình năm xưa.

– Hội trưởng đại nhân!

Một thị vệ chạy vào cung kính bẩm báo:

– Hội trưởng đại nhân, Hi Mông Tư đại sư của Linh Dược Sư Viện đế quốc đang ở bên ngoài, nói muốn bái phỏng Kiệt Sâm đại nhân!

– Hi Mông Tư đại sư?

Đôi mắt Kiệt Sâm sáng ngời.

– Ha ha, xem ra là bằng hữu cũ của ngươi tới thăm ngươi rồi!

Kha Nhĩ Sâm cũng nở nụ cười:

– Mau mau mời Hi Mông Tư đại sư vào đây!

Biết rõ những hành động của Kiệt Sâm tại Luân Đa hành tỉnh, Kha Nhĩ Sâm đương nhiên cũng hiểu rõ quan hệ giữa Kiệt Sâm cùng Hi Mông Tư.

Đồng thời Kiệt Sâm cùng Kha Nhĩ Sâm đều đứng lên đi về phía trước đình viện, mà Lạc Khố Ân cũng đứng lên đi theo sau lưng Kiệt Sâm.

– Ha ha, Kiệt Sâm đại sư, thật sự là…ngươi đến đế đô khi nào vậy? Vậy mà còn chưa tới tìm ta, nếu không phải ta nghe nói chuyện trong trận quyết đấu, ta còn chưa biết ngươi đã tới đế đô rồi!