Chương 651: A Đức Kim Tư, Ngươi Đây Là Muốn Chết!(1)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Thực lực của bọn họ, ngay Tư Lý Lan Tạp mạnh nhất cũng chỉ thuộc về trung đẳng trong trăm người, bị loại bỏ là việc rất bình thường, thế nhưng ta vẫn cảm thấy thật uất ức!

Gương mặt Áo Tạp Tác đầy phẫn nộ.

– Cho mời tổ tinh anh số hai đến đại sảnh chuẩn bị, lập tức bắt đầu trận đấu vòng loại tiếp theo!

Nữ tử tóc đỏ khi trước đi tới trung ương đấu võ trường, trong miệng kêu lớn, đồng thời một đoàn vệ binh nhanh chóng chạy vào trong sân quét dọn chiến trường khi nãy.

Máu tươi, chân cụt tay đứt, vũ khí gãy vỡ rơi lả tả đầy đất.

Cuộc chiến trước đó tuy có thể đầu hàng nhưng vẫn chết hơn hai mươi tuyển thủ, đều là những người không kịp hô to đầu hàng liền bị đánh chết lập tức, trong chiến đấu bất cứ sự tình gì đều có thể phát sinh.

– Chúng ta đi thôi, tuyển thủ Lý Duy đồng minh sao? Trận thứ hai cũng có tới năm người đi!

Khóe miệng Kiệt Sâm hiện lên tia cười lạnh, sau đó dẫn đầu đi tới đại sảnh chuẩn bị vào đấu võ trường.

Toàn bộ tuyển thủ cùng đám hộ vệ chư quốc tây bắc đều bình tĩnh nhìn theo, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cổ vũ, đó là sự ủng hộ trong vô hình.

– Kiệt Sâm, cố gắng lên!

Trên bàn tiệc Lôi Nặc cười nhẹ lên tiếng, không hề có chút vẻ khẩn trương, mà nhóm người Đế Lâm trên đài hội nghị cũng đưa mắt tràn ngập vẻ ân cần ủng hộ nhìn tới.

Kiệt Sâm vẻ mặt bình tĩnh, cùng ba người Khắc Lôi Nhã đi vào đại sảnh chuẩn bị.

– Lát nữa sau khi bắt đầu chiến đấu, các ngươi tận lực dựa sát vào bên cạnh ta, khi gặp phải cao thủ các ngươi không đối phó được thì giao cho ta.

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.

Ba người Áo Tạp Tác gật đầu.

Bên trong đại sảnh chuẩn bị, tuyển thủ tham gia cuộc đấu thứ hai không ngừng xuất hiện, tất cả mọi người đều điều chỉnh tâm tình đem trạng thái thân thể mình duy trì tới độ tốt nhất.

– Xem, đó là Kiệt Sâm đã đánh chết mấy tinh anh thiên tài có cấp bậc tôn linh sư lục giai cao cấp thuộc Lý Duy đồng minh, lát nữa trong cuộc đấu phải tận lực tránh xa hắn!

– Thiếu nữ tóc vàng bên cạnh hắn tên là Khắc Lôi Nhã, bài danh 14 trong cuộc thí luyện sinh tồn, thực lực đã tương đương cấp bậc tôn linh sư lục giai cao cấp, ngoại hiệu Ngân Nhãn ma nữ, các ngươi phải chú ý!

Mấy người Kiệt Sâm vừa đi vào đại sảnh chuẩn bị đã có những cao thủ các thế lực cảnh giác nhìn qua bọn họ, không ngừng nhắc nhở tuyển thủ của thế lực mình.

– A Đức Kim Tư!

– Là A Đức Kim Tư, bài danh thứ 2 trong thí luyện sinh tồn, khi nào bắt đầu đấu vòng loại mọi người có thể trốn bao xa thì trốn ba xa a!

Bên trong đại sảnh đột nhiên ồn ào một trận, Kiệt Sâm mở mắt nhìn lại chỉ thấy một thanh niên trên trán có ấn ký hình thanh kiếm chậm rãi đi vào, thần sắc lạnh như băng, làm mọi người vừa liếc nhìn trong lòng liền sinh ra rét lạnh.

A Đức Kim Tư vừa đi vào trong đại sảnh, liền đem ánh mắt rơi lên trên người Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã, trong đầu vang vọng lời nói của sư phụ Địch Uy Nhĩ khi ở trong phòng.

– A Đức Kim Tư, trong cuộc đấu vòng loại việc tấn cấp đối với ngươi căn bản không là vấn đề gì, ngươi cần làm là phải dùng tốc độ nhanh nhất đánh chết Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã của chư quốc tây bắc, ngàn vạn lần không thể để cho hai người bọn hắn có cơ hội đầu hàng, ngươi hiểu chứ?

– Vì đánh chết hai người này, Lý Duy đồng minh Long Ba Đức đã đáp ứng cho ta một bình hoàng cấp linh dược tề là loại Dung Kim dược tề thất giai, đã có được linh dược tề này việc lĩnh ngộ kim hệ pháp tắc của ngươi càng thêm tự nhiên, đến lúc đó cho dù tấn cấp đế linh sư bát giai cũng sẽ tăng thêm một phần hi vọng.

– Hoàng cấp dung kim dược tề thất giai, trên đại lục cũng cực kỳ thưa thớt, cơ hội tốt như vậy ta hi vọng ngươi cẩn thận nắm chắc!

Giờ phút này trong tai A Đức Kim Tư vẫn quanh quẩn lời nói của sư phụ Địch Uy Nhĩ.

– Là hai người này đã giá trị một bình hoàng cấp dược tề thất giai sao?

Khóe miệng A Đức Kim Tư không khỏi hiện lên tia cười lạnh:

– Giao dịch không tệ đâu!

Trong cặp mắt hắn lơ đãng toát ra một tia sát ý nhàn nhạt!

Mẫn cảm cảm giác được tia sát ý mơ hồ từ người A Đức Kim Tư, chân mày Kiệt Sâm không khỏi nhíu lại.

– A Đức Kim Tư đang xảy ra chuyện gì?

Trong nội tâm Kiệt Sâm âm thầm cảnh giác, nhưng hắn cũng không quá mức để trong lòng.

Bỗng nhiên thanh âm bên ngoài đấu võ trường chợt truyền vào trong đại sảnh.

– Các vị khán giả, hiện tại sắp cử hành cuộc thi đấu vòng loại quần chiến của tổ hai, cho mời một trăm tinh anh tuyển thủ tổ hai ra sân đấu!

Lời trong miệng thiếu nữ vừa rơi xuống, các tuyển thủ theo nhân viên an bài đều từ trong mười lối đi ra ngoài đấu võ trường.

Theo đám tuyển thủ xuất hiện, toàn bộ thính phòng truyền ra tiếng hoan hô như nước thủy triều.

– Hiện tại để cho ta giới thiệu một trăm tuyển thủ này, đầu tiên, đệ nhất vị, A Đức Kim Tư đến từ Bách Việt vương quốc, trong vòng thí luyện sinh tồn thứ nhất đã bài danh thứ hai!

Thanh âm tiếng hoan hô cuồn cuộn như tiếng sấm giống như muốn làm bầu trời vỡ nát.

– Người đó là Bách Việt vương quốc A Đức Kim Tư?

– Đúng, chính là hắn, công kích của hắn phi thường ác liệt lăng lệ, đối mặt với tuyển thủ cường thịnh thường thường chỉ dùng một chiêu là có thể định thắng bại!

– Thi đấu tuyển bạt lần này A Đức Kim Tư là một trong ba hoàng linh sư cao thủ, hoàn toàn đứng đầu, bất luận kẻ nào muốn chống lại đều chỉ nuốt hận mà thua bại đó thôi!

Bên trong thính phòng truyền ra thanh âm nghị luận xôn xao.

– Vị thứ hai, Kiệt Sâm, đến từ chư quốc tây bắc, trong vòng thí luyện sinh tồn thứ nhất bài danh thứ tư!

– Kiệt Sâm…

– Kiệt Sâm…

Bên phía khán đài chư quốc tây bắc, toàn bộ tuyển thủ cùng hộ vệ đều rống to, vẻn vẹn chỉ gần ngàn người mà thanh âm nổ vang chẳng khác gì tiếng sấm.

Với tư cách là tuyển thủ cường đại nhất chư quốc tây bắc lần này, toàn bộ các tuyển thủ chư quốc tây bắc đều dùng hết sức lực lớn tiếng hoan hô hắn.

– Người đó gọi là Kiệt Sâm? Thoạt nhìn còn rất trẻ đi!

– Nghe nói Kiệt Sâm kia trong cuộc thi đấu thí luyện sinh tồn, dùng lực lượng một người đem hai cao thủ đứng đầu của Lý Duy đồng minh đều có cảnh giới tôn linh sư lục giai cao cấp là Vi Tư Đặc và Mạc Nhĩ La đánh chết tại chỗ, thực lực vô cùng khủng bố!

– Trong nhiều tuyển thủ ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có A Đức Kim Tư có khả năng dễ dàng thắng được Kiệt Sâm một bậc rồi, những tuyển thủ còn lại đều gặp nguy hiểm ah!

Khán giả trong thính phòng đều nhao nhao nghị luận.

Trên đài chủ tịch, Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc đến từ song tháp, lĩnh đội các thế lực đều đang ngồi bên trên quan sát tình hình phía dưới.

– Đế Lâm, lần này chư quốc tây bắc đúng là không tệ, xuất hiện hai gã tuyển thủ thực lực thật khá, Kiệt Sâm xếp hạng thứ tư, khá lắm, khá lắm!

Sau khi Kiệt Sâm xuất hiện, trên đài chủ tịch quốc vương Nã Mạt của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc cười lên tiếng.

Chương 676: A Đức Kim Tư, ngươi đây là muốn chết!(2)

– Ha ha, Nã Mạt bệ hạ, may mắn thôi, chỉ là may mắn!

Đế Lâm khiêm tốn lên tiếng.

Ở một bên trên đài chủ tịch, Lý Duy đồng minh Long Ba Đức cùng Bách Việt vương quốc Địch Uy Nhĩ lại âm thầm liếc nhìn nhau.

– Bài danh thứ tư trong thí luyện sinh tồn, thật không tệ, chỉ đáng tiếc hắn lập tức phải chết. Đế Lâm, để nhìn xem đến lúc đó ngươi khóc thế nào đi!

Trong nội tâm Long Ba Đức âm thầm cười lạnh, nhưng trên mặt không biểu hiện chút nào.

Ở tình hình hiện tại, cho dù hắn có thù hận lớn thế nào với Kiệt Sâm cũng phải che giấu tốt vô cùng.

– Đế Lâm, nghe nói Kiệt Sâm còn là một gã linh dược đại sư, sau khi đấu vòng loại chấm dứt nếu ngươi có thời gian rảnh thì dẫn hắn đến hoàng cung đi lại nhiều một chút, Địch Ni Toa cũng là một linh dược sư, chỉ có điều thiên phú bình thường, hai người tuổi trẻ giao lưu trao đổi tóm lại sẽ có lợi!

Đúng lúc này một đạo thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên trên đài chủ tịch, thanh âm cực kỳ bình thản, mang theo một cỗ uy nghiêm nhàn nhạt, tất cả mọi người có mặt vừa nghe được thanh âm này trong nội tâm nhịn không được rùng mình.

Người nói chuyện chính là thủ hộ thần của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, đang ngồi cùng một chỗ với cường giả song tháp, người mạnh nhất ở khu tây bắc đại lục, đế linh sư bát giai cao cấp Phong Đế Tốn Phượng.

– Kiệt Sâm kia có địa vị gì mà được Tốn Phượng đại nhân mở lời mời?

Trong lòng các cường giả có mặt đều toát ra tia nghi hoặc, chau mày, phải biết rằng cho dù là khi Thiết Mộc Chân cùng A Đức Kim Tư xuất hiện cũng không nghe vị đại nhân kia mở miệng thỉnh mời.

Tất cả mọi người không nhịn được suy đoán, về phần lý do Tốn Phượng nói cho Kiệt Sâm cùng Địch Ni Toa giao lưu trao đổi, người ngu ngốc cũng biết đó chỉ là Tốn Phượng viện cớ mà thôi.

Trong lúc nhất thời ngoại trừ Long Ba Đức cùng Địch Uy Nhĩ, toàn bộ lĩnh đội các thế lực đều đem ánh mắt hâm mộ nhìn lên trên người Đế Lâm cùng Tạp Khoa Lý bọn họ.

Thần sắc Đế Lâm cũng có chút ít khẩn trương, trong giọng nói mang theo một tia cung kính:

– Dạ, Tốn Phượng đại nhân, nếu có thời gian rảnh tại hạ nhất định mang Kiệt Sâm đến hoàng cung tham quan một chút!

Uy vọng của Tốn Phượng tại tây bắc đại lục cực cao, bản thân là tây bắc đệ nhất cao thủ, Đế Lâm ở trước mặt hắn chỉ được xem như là một vãn bối.

Nếu Tốn Phượng nói tới người bình thường, Đế Lâm khẳng định liên tục đáp ứng không ngừng, nhưng hắn mời chính là Kiệt Sâm, trước khi cùng Kiệt Sâm câu thông hắn cũng không dám tự tiện đáp ứng.

Nhưng vừa nghe được lời nói của Đế Lâm, trên mặt các lĩnh đội đều mang theo vẻ kinh ngạc, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc liếc qua Đế Lâm.

– Đầu óc Đế Lâm bị cháy hỏng rồi phải không, Tốn Phượng đại nhân nói nếu có thời gian rảnh chỉ là cho ngươi một lý do thoái thác có mặt mũi mà thôi, không ngờ Đế Lâm ngươi lại xem là thật sự!

Nhìn thấy Đế Lâm nghe lời mời của Tốn Phượng đại nhân nhưng không lập tức đáp ứng, những lĩnh đội các thế lực đều âm thầm cười Đế Lâm không hiểu chuyện. Rất nhanh, một trăm tuyển thủ trên sân đã được giới thiệu xong xuôi, mà nhóm người Kiệt Sâm cũng căn cứ theo số thứ tự của mình rải rác đứng trên đấu võ trường.

Hết thảy vào chỗ, thiếu nữ tóc đỏ vội vàng rời đi sân đấu võ.

Trên đấu võ trường, ánh mắt Kiệt Sâm rất nhanh lướt qua toàn sân, thật nhanh hắn đã đem vị trí của Khắc Lôi Nhã và Áo Tạp Tác tìm được, mà ngay khi Kiệt Sâm đang sưu tầm người, một ít tuyển thủ đứng gần bên cạnh hắn lại vẻ mặt khẩn trương nhìn Kiệt Sâm, chuẩn bị ngay lúc ban đầu cuộc chiến sẽ lập tức thoát khỏi nơi đây.

Yên tĩnh!

Bên trong đấu võ trường hoàn toàn yên tĩnh, toàn bộ tuyển thủ đều cảnh giác đánh giá khắp bốn phía, mà toàn bộ người xem cũng bị hào khí căng thẳng bao phủ, tất cả mọi người đều nín thở gắt gao nhìn chằm chằm vào tuyển thủ trên sân.

– Chiến đấu, bắt đầu!

Thanh âm trầm thấp vang vọng trên toàn bộ đấu võ trường.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Thanh âm vừa dứt, giống như núi lửa bộc phát, linh lực khí lưu trong sân mạnh mẽ bộc phát, toàn bộ tuyển thủ đều đem lực chiến đấu của mình nâng lên đến cao nhất.

Đúng lúc này, đột nhiên…

– Oanh!

Một đạo kim sắc quang mang bỗng dưng bay lên trong đấu võ trường, khí tức khủng bố lan ra, giống như ngày tận thế tiến đến ngay lập tức bao phủ trên thân mọi người trong sân đấu.

Toàn bộ tuyển thủ đang chuẩn bị tham gia cuộc chém giết đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, đem ánh mắt đặt lên chỗ kim sắc quang mang chiếu sáng, nơi đó cả người A Đức Kim Tư phảng phất như vị thần từ trên trời giáng xuống, toàn thân tản ra kim mang chói mắt.

– A Đức Kim Tư đang định làm gì?

Toàn bộ các tuyển thủ đều giật mình nhìn A Đức Kim Tư, đối thủ như hắn cũng giống như Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân, căn bản không cần chiến đấu đã có thể đi vào danh ngạch mười người, nhưng cuộc chiến lần này ngay từ đầu A Đức Kim Tư đột nhiên bộc phát ra uy thế khủng bố như vậy, ngay lập tức làm cho toàn bộ các tuyển thủ đều phát mộng.

Không cần phải làm như thế!

– Hẳn là A Đức Kim Tư muốn đem toàn bộ các tuyển thủ đều đào thải, để cho tuyển thủ Bách Việt vương quốc tiến vào trong danh ngạch mười người?

Có người suy đoán trong lòng, sắc mặt kịch biến.

Bên trong kim mang, ánh mắt A Đức Kim Tư rơi lên trên người Khắc Lôi Nhã cách đó không xa, khóe miệng nổi lên tia cười lạnh.

– Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã sao? Trước tiên đem Khắc Lôi Nhã đánh chết đi!

– Oanh!

Hai tay A Đức Kim Tư giơ lên cao, kim sắc huyễn ảnh ngưng tụ ở trên bầu trời tạo thành một thanh kim sắc cự kiếm, ngay sau đó nhắm ngay Khắc Lôi Nhã mạnh mẽ chém xuống.

Kim sắc linh lực lan ra, không khí lập tức bạo liệt.

– Khắc Lôi Nhã, mau tránh ra!

Xa xa, Kiệt Sâm vừa nhìn thấy ánh mắt A Đức Kim Tư nhìn về phía Khắc Lôi Nhã trong lòng lập tức cảm thấy không đúng, trong miệng thoáng chốc gào to.

– Xuyên!

Một đạo kim sắc linh hoàn từ đỉnh đầu Kiệt Sâm mạnh mẽ bốc lên, linh hoàn chấn rung, một đạo tinh thần ba động từ trong hai mắt Kiệt Sâm bắn thẳng về hướng A Đức Kim Tư, thân hình hắn hóa thành một đạo hắc sắc tàn ảnh bay vút về hướng Khắc Lôi Nhã.

Tinh thần ba động trong suốt phá toái hư không, ngay lập tức đi tới trước mặt A Đức Kim Tư, nhưng quỷ dị là đúng lúc này một kim sắc viên tráo đột nhiên hiển lộ bên ngoài thân thể A Đức Kim Tư, đem linh hồn chấn nhiếp của Kiệt Sâm lập tức đánh xơ xác.

Kim sắc cự kiếm trong tay A Đức Kim Tư tiếp tục chém xuống, ngay lập tức đi tới trước mặt Khắc Lôi Nhã, trong vội vàng nàng chỉ kịp huy động cự kiếm ngăn cản trước mặt mình.

Tốc độ của Kiệt Sâm càng nhanh, muốn ngăn cản nhưng A Đức Kim Tư đã cách Khắc Lôi Nhã quá gần, mà cự ly giữa Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã lại quá xa, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn cự kiếm trong tay A Đức Kim Tư bổ lên trên cự kiếm trên tay Khắc Lôi Nhã.

– Không…

Hai mắt Kiệt Sâm trợn trừng, khóe mắt như nứt ra.

Giờ khắc này thời gian như dừng lại!