Chương 670: Linh Dược Học Đại Sư Kiệt Xuất Nhất Linh Thần Lịch [1]

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Qua chuyện lần này, mọi người đều nhìn Kiệt Sâm với ánh mắt khác.

Kiệt Sâm làm náo động lớn như thế ở lần thi đấu tuyển bạt đã làm cho các lĩnh đội chú ý, dĩ nhiên cũng biết thêm hắn từng đạt quán quân ở đại hội Linh Dược Sư.

Nhưng trong lòng bọn họ, cũng chỉ coi trọng thực lực Linh Sư của hắn mà thôi, không quá mức coi trọng tạo nghệ linh dược học của hắn.

Kiệt Sâm tuy là quán quân đại hội các Linh Dược Sư vùng Tây Bắc nhưng dù sao cũng chỉ giới hạn ở đây. Nước nào cũng có đệ nhất linh dược học thiên tài của mình mà chỉnh thể linh dược học các nước Tây Bắc yếu hơn các nước khác không ít. Ngay cả Tây Nhĩ Đốn đại sư, là đệ nhất linh dược đại sư ở các nước Tây Bắc cũng mới chỉ là lục giai trung cấp linh dược tôn sư mà thôi.

Hắn có được thực lực này còn là nhờ vào dược tề mà Kiệt Sâm dùng để đổi lấy Băng Linh Thánh quả tại đại hội năm đó. Nếu như không có Linh Tôn dược tề, chỉ sợ lúc này Tây Nhĩ Đốn vẫn chỉ là lục giai cấp thấp linh dược tôn sư.

Vì vậy, tuy các lĩnh đội đều nghe nói tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm nhưng cũng không quá để ý. Tuy nhiên biểu hiện vừa rồi của hắn lại khiến cho tất cả sợ ngây người.

Tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm không phải là một thiên tài như bọn họ tưởng tượng, mà đã đạt tới mức độ khủng bố. Dù hiện giờ, Kiệt Sâm mới là lục giai trung cấp Tôn Linh Sư, nhưng trong lòng mọi người không chút nào hoài nghi, tạo nghệ linh dược học lúc này của hắn cũng đã đạt đến lục giai trung cấp linh dược tôn sư, ở phương diện khác càng vượt xa cấp bậc hiện có.

Một lục giai trung cấp Tôn Linh Sư có thể đánh chết thất giai cấp thấp cấp Hoàng Linh Sư A Đức Kim Tư, một lục giai trung cấp linh dược tôn sư có thể làm cho hai thất giai thấp cấp Linh Dược Hoàng Sư như Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư á khẩu.

Hai loại thiên phú có thể nói Tây Bắc đệ nhất lại kết hợp vào cùng một người, hơn nữa mới là một thanh niên hai mươi tuổi.

Ý nghĩ này vừa lướt qua đầu mọi người thì một cảm giác chấn động dấy lên.

Bọn họ đều không tự chủ nhìn Kiệt Sâm, đồng thời bắt đầu suy nghĩ thái độ đối xử với hắn.

– Kiệt Sâm đại sư, được đại sư chỉ điểm thật khiến cho tại hạ được lợi ích không nhỏ ah!

Bổn Kiệt Minh đại sư trầm mặc hồi lâu rồi cảm khái.

Hắn áy náy nhìn Kiệt Sâm, rồi sau đó đi tới trước mặt, đồng dạng khom người hành lễ như Tốn Phượng.

– Kiệt Sâm đại sư, nếu như không có lời của ngươi, chỉ sợ ta còn sai lầm, không cách nào tự biết, thật sự là rất cảm tạ ngươi rồi!

Giọng Bổn Kiệt Minh thành khẩn, tràn đầy cảm kích.

Nếu như không có Kiệt Sâm, có lẽ hắn vẫn còn dạy bảo Địch Ni Toa theo đường sai. Tuy nhờ vào thiên phú của Địch Ni Toa, tương lai vẫn có thể lĩnh ngộ chân lý phong hệ, thành công tấn cấp, nhưng Bổn Kiệt Minh cũng biết, sai lầm dạy bảo của mình có ảnh hưởng cực lớn thế nào với Địch Ni Toa, đối với toàn bộ Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc.

Hắn tiêu phí mấy năm thanh xuân nhất, có tiềm lực nhất của Địch Ni Toa, đây là tổn thất không thể nào đền bù. Nhưng khi Kiệt Sâm đại sư nói ra thì hắn vẫn còn không tin.

Là một linh dược đại sư chân chính, Bổn Kiệt Minh tuyệt đối không thể tha thứ cho hành vi này của mình, trong lòng tràn ngập cảm kích Kiệt Sâm. Tuy Kiệt Sâm chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi nhưng chênh lệch tuổi tác cũng không thể xóa đi công lao.

– Bổn Kiệt Minh đại sư, ngươi quá khách khí.

Thấy hành động của Bổn Kiệt Minh đại sư, Kiệt Sâm vội vàng khoát tay, trong lòng không khỏi cười khổ.

Tuy vừa rồi xác thực là hắn giúp Địch Ni Toa nhưng để một lão giả cung kính hành lễ với mình thì hắn vẫn thấy xấu hổ. Đồng thời trong lòng càng thêm kính nể với phẩm cách của Bổn Kiệt Minh đại sư.

Đây mới là một linh dược đại sư chân chính, không vì mặt mũi của mình mà không dám dám thừa nhận sai lầm. Nghe người khác dạy bảo, mặc kệ thân phận, địa vị, tuổi của đối phương, không có phân biệt, đây mới là linh dược đại sư chân chính, là phẩm đức cao quý mà linh dược đại sư cần phải có.

– Đúng rồi, Kiệt Sâm đại sư, nếu như có thể thì tại hạ hỏi ngươi một vấn đề được không?

Sau khi hành lễ, Bổn Kiệt Minh đại sư lại nói.

– Bổn Kiệt Minh đại sư, ngươi quá khách khí, xin cứ hỏi.

Kiệt Sâm đáp.

– Kiệt Sâm đại sư, ngươi có thể nói cho ta biết, sao vừa rồi ngươi biết Địch Ni Toa gần đây học tập phối chế ba loại linh dược tề kia?

Bổn Kiệt Minh đại sư hỏi vẻ hiếu kỳ. Hắn vừa hỏi thì khiến Ngõa Đặc đại sư cùng với mọi người ở đây đều dỏng tai lên nghe.

Trong lòng bọn họ cũng rất muốn biết tại sao Kiệt Sâm lại biết Địch Ni Toa gần đây phối chế ba loại dược tề kia.

Địch Ni Toa là người trong cuộc, càng nhìn chằm chằm vào hắn.

– Bổn Kiệt Minh đại sư…………

Kiệt Sâm cười cười:

– Kỳ thật cái này rất đơn giản, đầu tiên là ngũ giai thượng phẩm trọng lực dược tề. Lúc phối chế trọng lực dược tề thì cần Linh Dược Sư ở trong điều kiện trọng lực nặng hơn bình thường. Địch Ni Toa công chúa khi tham gia đấu vòng loại, mỗi một lần xuất kiếm đều vô thức nhếch lên, lúc hành tẩu lại phân tán trọng tâm, đây là phương thức kỳ quái, thường chỉ thường xuyên tiến hành dưới điều kiện huấn luyện gia tăng trọng lực, cho nên ta đoán được Địch Ni Toa gần đây phối chế ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, trong đó có rọng lực dược tề!

Nghe Kiệt Sâm nói xong, mọi người đều nhìn cả vào Địch Ni Toa.

– Quả nhiên, tư thế đứng thẳng của Địch Ni Toa công chúa không giống bình thường!

– Trọng lực toàn thân của nàng phân bố cực kỳ cân đối, người bình thường thì đều tập trung vào hai gót chân, khó trách khi ta nhìn thấy Địch Ni Toa công chúa vẫn có cảm giác tư thế của nàng rất không thích hợp.

Lập tức có người lên tiếng, ở đây tuyệt đại đa số mọi người là thất giai Hoàng Linh Sư, dĩ nhiên chỉ cần liếc cũng thấy tình huống của Địch Ni Toa. Từ đầu họ cũng đã chú ý tới điểm này, chỉ là không nghĩ tiếp, Kiệt Sâm vừa nói như vậy khiến bọn họ đều giật mình.

Kiệt Sâm thường xuyên luyện tập trong không gian gia cường trọng lực nên rất hiểu tình huống này. Bởi vậy lần đầu nhìn thấy Địch Ni Toa đã đoán ra gần đây nàng thường xuyên luyện tập trong không gian gia cường trọng lực.

Bị nhiều người nhìn vào như vậy, Địch Ni Toa khẽ cắn môi, nàng cũng cảm thấy thế đứng của mình không đúng, lập tức thả lỏng toàn thân, giống như người bình thường.

– Cái này…

Bổn Kiệt Minh đại sư nghi hoặc nhìn qua Kiệt Sâm:

– Kiệt Sâm đại sư, tuy có thể từ tư thế của Địch Ni Toa nhìn ra được nàng nhiều lần ở trong trạng thái trọng lực gia cường, nhưng tình huống này cũng có nhiều nguyên nhân. Biết đâu lại là do Địch Ni Toa thường xuyên huấn luyện trong không gian gia cường trọng lực?

Kiệt Sâm cười nhẹ:

– Bổn Kiệt Minh đại sư, ngươi nói đúng, dĩ nhiên cũng có tình huống này. Bất quá ngươi nhìn vào cạnh giày của Địch Ni Toa sẽ hiểu.

– Cạnh giày Địch Ni Toa?

Bổn Kiệt Minh đại sư lập tức nhìn vào giày của Địch Ni Toa thấy có một số viên bi đen cực nhỏ.

– Cái này…… đây là……… Thì ra là thế thì ra là thế!

Bổn Kiệt Minh đại sư bất giác cũng mỉm cười.

– Thường xuyên ở trong hoàn cảnh gia cường trọng lực, cạnh giày lại có mảnh vụn sắt đá chỉ khi phối chế trọng lực dược tề. Hơn nữa Địch Ni Toa công chúa lại đang nghiên cứu chế tạo ngũ giai thượng phẩm linh dược tề, như vậy ngoại trừ trọng lực dược tề, còn có loại khác sao?

Kiệt Sâm hỏi lại.

– Về phần Thiểm Quang dược tề, vậy thì càng đơn giản, màu sắc da tay Địch Ni Toa công chúa không đều, có chỗ trắng tinh, có chỗ hơi nhạt. Chỉ có phối chế ngũ giai thượng phẩm Thiểm Quang dược tề mới có thể tạo thành.

Nghe Kiệt Sâm nói, mọi người nhìn cả vào tay của Địch Ni Toa khiến nàng cực kỳ xấu hổ.