Chương 265: Bạo Viêm Dược Tề. (1)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Hô… Ta cũng thành công rồi!

Ngay sau đó, Cát Mễ ở vị trí thứ 2 cũng hét lớn lên, đặt một lọ Linh dược màu đỏ nhạt lên mặt bàn thấp trước mặt mình.

Ngay tại lúc trận đấu chỉ còn lại khoảng hơn mười phút, Mã Đế, Cát Mễ và Ngả Lệ Ti đều đã phối chế xong Linh dược của mình, mà Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân cũng đang tiến hành công đoạn cuối cùng trong quá trình luyện chế của mình.

Mà lúc này, Kiệt Sâm đang một mực nhắm mắt cảm nhận tình huống thân thể hộ vệ kia rốt cục đã mở mắt ra, một đạo quang mang lóe lên từ đáy ngọn nguồn hai mắt hắn.

Trầm ngâm một chút, Kiệt Sâm đi đến trước bàn thấp, ánh mắt nhìn qua tất cả tài liệu trên bàn.

Cuối cùng, sau hơn mười phút, rốt cục Kiệt Sâm đã bắt đầu phối chế Linh dược của mình rồi!

– Kiệt Sâm đã động rồi!

Khán giả dưới đài chú ý tới cử động của Kiệt Sâm, nguyên bản mọi người đang quan tâm Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân chợt thoáng cái tập trung lên người Kiệt Sâm.

– Ha ha, Kiệt Sâm kia không phải muốn phối chế Linh Dược tề vào lúc này chứ? Chờ tới lúc bỉ tái kết thúc còn hơn mười khắc nữa, đùa cái gì vậy!

– Chuyện này không thể nào, hơn mười phần chung thời gian, một ít Linh Dược sư cường đại có thể phối chế ra Linh Dược tề trong vài phần chung..

– Vài phần chung? Thật không biết nói ngươi kiến thức rộng rãi hay nói ngươi ngu xuẩn đây vài phần chung mà có thể phối chế ra chỉ toàn là Linh Dược tề đê giai, cho dù Kiệt Sâm có thể phối chế thành công, chẳng lẽ hắn nghĩ bằng vào một lọ Linh Dược tề đê giai mà thu được quán quân lần đại hội này sao? Buồn cười, thật sự quá buồn cười.

Một ít người xem không nhịn được cười thành tiếng, nguyên bản Kiệt Sâm khiến cho bọn họ cảm giác vô cùng kinh diễm cuối cùng lại để bọn họ thất vọng tột cùng, sớm bài trừ khả năng đạt được quán quân.

– Tuổi còn trẻ a, tuổi vẫn còn trẻ a!

Khán giả thổn thức!

– Thiếu gia hắn là lợi hại nhất, nhất định sẽ thành công, thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên!

Hầu như tất cả khán giả vừa mất đi lòng tin đối với Kiệt Sâm thì đám người Khắc Lôi Nhã cũng yên lặng nhìn hắn. Hai tay khẩn trương giao cùng một chõ, trong miệng thì thào cầu khẩn cho Kiệt Sâm.

Vi Ân thân là bát giai Đế Linh sư ở bên cạnh nghe được thanh âm cầu khẩn yếu ớt của Khắc Lôi Nhã vào trong tai, nhìn dáng vóc tiều tụy của nàng, khóe miệng không khỏi lộ ra một tia tươi cười hiểu ý.

Đối với Kiệt Sâm, trong lòng Vi Ân tràn ngập tin tưởng, đối với hắn mà nói, đừng nói mấy tiểu bối trên đài, cho dù bất kỳ đại sư hay quý khách nào cũng không thể so sánh cùng với hắn.

Kiệt Sâm ở dưới đài đã đầu nhập toàn bộ tâm thần vào phối chế Linh Dược tề, tỏng nháy mắt trên bàn Kiệt Sâm đã xuất hiện một đám tài liệu.

Chính vào lúc này, Lạc Khố Ân và Tư Lý Lan Tạp đã hoàn thành xong phần Linh Dược tề của chính mình, sau khí phối chế Linh Dược tề xong. Tư Lý Lan Tạp chờ các tuyển thủ khác, ánh mắt rơi lên đám tài liệu của Kiệt Sâm.

– Vân Vụ thảo?

– Hỏa Tuyến Nhung?

– Hoàng Mộc Tinh?

– …

– Đây là phối phương gì? Tài liệu Kiệt Sâm chọn cũng…

Thấy đám tài liệu của Kiệt Sâm ở trên bàn, đám người Tư Lý Lan Tạp đều lộ một tia kinh ngạc trên khuôn mặt.

Không nói đến những tài liệu tổ hợp thành phối phương của Kiệt Sâm bọn họ chưa từng nghe qua, càng khiến cho bọn họ khiếp sợ chính là những tài liệu Kiệt Sâm chọn thật sự quá bình thường, quá thông thường, hơn nữa đều là một ít tài liệu để phối chế Linh Dược tề đê giai.

Giống như Vân Vụ thảo và Hỏa Tuyến Nhung, tất cả thứ này đều chỉ cần vài linh tệ là mua được, mà Hoàng Mộc Tinh tuy rằng quý hơn một chút nhưng cũng không cần nhiều. So sánh với những tài liệu giá trị mấy vạn linh tệ của bọn họ mà nói, căn bản là một trời một vực.

Không chỉ đám Tư Lý Lan Tạp mà đám Tây Nhĩ Đốn đại sư phía trên cũng vô cùng ngạc nhiên, vốn bọn họ thấy Kiệt Sâm động đậy còn tưởng hắn sẽ làm ra cử chỉ kinh người nào. Dù sao bốn trận trước biểu hiện của Kiệt Sâm thật sự quá chói mắt, bọn họ không tin Kiệt Sâm sẽ dễ dàng thất bại.

Thế nhưng vừa nhìn thấy những tài liệu này, bọn họ đều không khỏi trợn tròn mắt lên,… những tài liệu này cũng quá mức bình thường đi?

Không phải nói tài liệu càng quý trọng càng tốt sao, thế nhưng trong một trăm năm mươi loại tài liệu ngoài kia, có loại tài liệu rõ ràng không khách với công hiệu Kiệt Sâm cần lắm, phối chế có hiệu quả tốt hơn nhiều. Nhưng hết lần này tới lần khác Kiệt Sâm lại không chọn mà tuyển những thứ bình thường nhất như Vân Vụ thảo.

Dùng những tài liệu bình thường này, đừng nói đến Linh Dược sư bình thường, cho dù là đại sư Tây Nhĩ Đốn tự mình lên đài cũng không làm được sóng gió gì a, không bột đố gột được hồ, một Linh Dược sư lựa chọn tài liệu quý hiếm đến đâu sẽ quyết định phẩm cấp của Linh Dược tề.

– Kiệt Sâm này, thật sự là … ai !

Ngay cả Lỗ Đạo Phu tràn ngập tin tưởng đối với Kiệt Sâm cũng không khỏi chán nản, có chút đau đầu.

Đối mặt với đủ các loại ánh mắt, Kiệt Sâm cũng không chút gợn sóng trong lòng, hắn chuyên chú xử lý từng loại tài liệu vô cùng cẩn thận, tựa như những tài liệu này trong tay hắn đều vô cùng quý hiếm, không có chút sai lầm nào.

Mắt thấy từng giây thời gian trôi qua, động tác Kiệt Sâm thủy chung không vội vàng, mỗi một bước đều vô cùng vững vàng vững chắc, trên mặt cũng không có vẻ gấp gáp gì.

Nhìn đám tài liệu bị phân giải từ từ, bài tạp chất, hỗn hợp, phản ứng, mỗi một bước Kiệt Sâm phối chế đều vô cùng bình thàn, không giống như đám người Tư Lý Lan Tạp phối chế hoa cả mắt, thế nhưng không biết vì sao, trong lòng người xem lại cảm giác Kiệt Sâm phối chế có chút đẹp hơn. Tuy rằng không huyễn ảo nhưng mỗi một động tác đều vô cùng tự nhiên, tràn ngập tính mỹ cảm hồn nhiên.

Trong bất tri bất giác, tất cả người xem đều dung nhập vào quá trình phối chế của hắn, nguyên bản cả đám đang xôn xao chợt trả lại vẻ yên lặng vốn có trong trường.

Lúc này, tất cả người xem đều đã dung nhập tinh thần vào trong quá trình phối chế của Kiệt Sâm, phảng phất như tỷ thí ở trên lôi đài chính là bọn họ chứ không phải Kiệt Sâm.

Dễ chịu, nhẹ nhàng không cách gì sánh bằng, mọi người đều say sưa, mặt lộ vẻ mỉm cười.

Trên toàn bộ khoảng sân rộng, mọi âm thanh đều tắt, lặng im không tiếng động.

– Đại Âm Hi Thanh, đại đạo tự nhiên!

Trên khu khách quý, đám người Tây Nhĩ Đốn đại sư liếc nhìn nhau, ai nấy đều không khỏi chấn động thật sâu.

– Không ngờ tạo nghệ trên Linh Dược học của Kiệt Sâm lại đạt tới cảnh giới như vậy…

– Không… không có khả năng… nhất định chuyện này là ảo giác.

– Loại phối chế này, nhìn thì như bình thường nhưng lại có thể chấn động sâu vào trong tâm linh, không ngờ lại lĩnh ngộ được chân lý của linh dược, thiên tài xuất chúng a. Có thể giáo dục ra đệ tử như vậy, không biết đạo sư của hắn đến tột cùng là…

Đám người Tây Nhĩ Đốn chấn động trong lòng, lập tức quay đầu gắt gao nhìn hai tay Kiệt Sâm đang phối chế, không muốn bỏ qua một động tác rất nhỏ nào.