Chương 813: Song Sát(1)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhưng hắn đang tâm hoảng ý loạn vội vàng kêu la, vì vậy để cho đầu Nham Giáp Long Hạt đang tấn công hắn bắt được cơ hội, thổ hệ linh lực đáng sợ giống như một thanh kiếm sắc bén hung hăng kích trúng eo của hắn.

Trong tiếng nổ vang cực lớn, vô số mảnh vỡ nham thạch văng tung tóe, áo giáp thổ nguyên tố phần eo của Phúc Khắc Nạp trực tiếp nứt vỡ ra một khối lớn, máu thịt bị đánh vỡ bay tứ tung, nhìn thấy mà giật mình.

Không chỉ có Phúc Khắc Nạp, ngay cả Bối Đế cùng Tháp Nhĩ Nặc Tư cũng hét lớn, cho dù bọn họ không hài lòng với thực lực của Kiệt Sâm, trước đó cũng có một hồi so đấu tốc độ không thoải mái, nhưng dù sao mọi người đều là thành viên của Linh Dược Sư Tháp, còn ở chung một tiểu đội, nếu trơ mắt nhìn Kiệt Sâm chết trong tay Nham Giáp Long Hạt thì trong lòng tràn đầy không cam lòng cùng đắng chát.

Nhưng với thực lực của hai người bọn họ, bị Nham Giáp Long Hạt công kích ngay cả bản thân còn khó thể bảo vệ, làm sao còn dư lực đi cứu Kiệt Sâm.

Ở xa xa hai mắt Âu Văn cũng đỏ bừng, đôi mắt trợn trừng, cự kiếm trong tay dốc sức chém ra muốn đánh khai hai đầu Nham Giáp Long Hạt xông qua cứu viện.

Nhưng cự ly giữa hắn cùng Kiệt Sâm thật sự là quá xa, căn bản không cách nào kịp thời đuổi tới, chỉ đành trơ mắt nhìn móc câu của Nham Giáp Long Hạt trực tiếp đâm vào đầu Kiệt Sâm.

– Không…

– Kiệt Sâm, tránh mau…

Thanh âm gầm rú thê lương vang lên bên trong khu núi rừng tràn đầy vẻ vô lực, bọn họ đều cũng biết công kích của Nham Giáp Long Hạt thật sự là quá nhanh, dù là hoàng linh sư thất giai cao cấp như Âu Văn cũng không cách nào né tránh chỉ có thể lấy cứng chọi cứng, một tôn linh sư lục giai cao cấp như Kiệt Sâm làm sao có thể tránh kịp.

Chỉ sợ giờ khắc này đối phương đã sớm sợ đến ngây người đi!

Trong ánh mắt của bọn họ, Kiệt Sâm giống như hoàn toàn ngây dại, ngây ngốc nhìn tới móc câu kia đang đánh tới.

Trong lòng bọn họ đều đã tưởng tượng kết cục kế tiếp của Kiệt Sâm chính là biến thành vô số mảnh vỡ huyết nhục, không còn khả năng thứ hai.

Nhưng ngay trong tích tắc móc câu của Nham Giáp Long Hạt sắp đánh trúng Kiệt Sâm, nhóm người Âu Văn đều biểu lộ vẻ thống khổ không dám nhìn xem kết cục của hắn…

Thân hình đang đứng yên của Kiệt Sâm bỗng dưng động, đôi mắt hắn tuôn ra một đoàn tinh mang, hắc sắc trọng kiếm trong tay nhảy lên, hóa thành một đạo ô quang bay thẳng vào móc câu của Nham Giáp Long Hạt…

Thời gian giống như ngừng lại trong giây phút này!

– Oanh!

Trong tiếng nổ vang cực lớn, thân hình Kiệt Sâm mạnh mẽ bật lùi lại, mà Nham Giáp Long Hạt cũng thu hồi chiếc đuôi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, bị một kích của Kiệt Sâm đánh trúng, lân phiến trên móc câu của nó vỡ tan ra, máu tươi đầm đìa.

– Sưu!

Nham Giáp Long Hạt hoảng sợ muốn bay lên…

– Ông!

Một đạo ba động vô hình từ trong mắt Kiệt Sâm bắn mạnh ra, nhanh như thiểm điện chui vào trong thân thể Nham Giáp Long Hạt.

Trong con ngươi vốn tràn đầy vẻ khát máu, điên cuồng lẫn hoảng sợ của Nham Giáp Long Hạt lập tức biến thành một mảnh ngây ngốc, lâm vào trong thất thần, mà linh lực ba động ngoài thân của nó lập tức yếu xuống dưới.

Toàn thân Kiệt Sâm phóng lên trời, đôi mắt như điện, linh lực lục giai đỉnh phong theo Linh Thần Quyết vận chuyển điên cuồng, ngay sau đó tụ tập lại, đồng thời lam sắc viên cầu trong đầu hắn cũng xoay tròn cực nhanh, một cỗ mộc hệ linh lực nồng đặc không cách nào tưởng tượng nhanh chóng lan tràn truyền vào bên trong hắc sắc cự kiếm trong tay Kiệt Sâm.

– Trí Mệnh Nhất Kích!

– Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!

Trong âm thầm hét vang, hắc sắc trọng kiếm như một đạo thiên lôi từ trời giáng xuống hung hăng bổ lên thân thể Nham Giáp Long Hạt bên dưới.

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, giáp xác mà cả Bối Đế lẫn Thái Nhĩ Nặc Tư cũng không cách công phá được khi nãy, hiện tại bị một kiếm của Kiệt Sâm từ đầu tới đuôi hoàn toàn chém thành hai nửa!

Máu tươi từ trên không trung rơi vãi xuống, khu núi rừng hào khí vô cùng thảm thiết giờ khắc này lập tức biến thành một mảnh tĩnh mịch!

Kiệt Sâm kia không phải chỉ có cảnh giới tôn linh sư lục giai cao cấp thôi hay sao, thế nhưng vì sao…

Trên mặt mọi người tràn ngập vẻ khiếp sợ, vẻ mặt không sao tưởng tượng nổi, nhìn tới Kiệt Sâm, mùi vị máu tanh phiêu đãng trong rừng, hào khí chiến đấu thảm thiết khi nãy ở thời khắc này biến thành vô cùng quỷ dị.

Giờ phút này trong lòng mọi người giống như nhấc lên sóng to gió lớn, đối với một kích khủng bố vừa rồi của Kiệt Sâm cảm thấy sự không thể tin nổi.

Dù sao tốc độ công kích của Nham Giáp Long Hạt tuy kém hơn Thiết Bối Đao Đường kim hệ, nhưng nó là thổ hệ linh thú, mạnh nhất chính là phòng ngự, cho dù Âu Văn là hoàng linh sư thất giai hỏa hệ cao cấp bổ trúng đối phương một kiếm tối đa cũng chỉ bổ ra được một lỗ thủng mà thôi, nhưng mà Kiệt Sâm…

Cảnh tượng vừa rồi diễn ra cho dù là nhóm người Âu Văn đầy kinh nghiệm chiến đấu cũng phải ngây người, cũng may chẳng những là bốn người bọn họ mà ngay cả năm đầu Nham Giáp Long Hạt còn lại cũng bị thực lực khủng bố của Kiệt Sâm làm hoảng sợ không kịp thừa cơ công kích, nếu không chỉ cần mọi người ngây người một khắc cũng đủ tạo thành thương vong thật lớn.

– Hống! Hống! Hống!

Bởi vì đồng bạn tử vong, năm đầu Nham Giáp Long Hạt còn lại lập tức điên cuồng lên, khí tức kinh người lan tràn, tiếng gầm rú tức giận vang lên bên trong khu núi rừng, lại lần nữa phát động tấn công mãnh liệt với mọi người.

Hào khí quỷ dị chỉ thoáng qua liền biến mất, cuộc chiến đấu thảm thiết tiếp tục bộc phát, nhưng trong lòng mọi người đã không còn giống như khi trước.

– Ha ha, Kiệt Sâm ngươi…

Cự kiếm trong tay Phúc Khắc Nạp liên tục huy động thành vòi rồng, không ngừng va chạm cùng đầu Nham Giáp Long Hạt đang tấn công hắn, linh lực khủng bố lan tràn, đại thụ chung quanh liên tục ầm ầm sụp đổ.

Phúc Khắc Nạp là hoàng linh sư thổ hệ trung cấp, nếu liều mạng đối chiến với Nham Giáp Long Hạt thì thực lực cũng ngang nhau, trước đó phần eo của hắn chảy đầy máu tươi, miệng vết thương bị xé nứt hiện tại đã ngưng tụ thổ hệ linh nguyên tố bao bọc lại, tuy lúc chiến đấu vẫn còn rỉ máu nhưng hắn không chút lưu ý, miệng cười ha ha, hiển nhiên tâm tình cực kỳ thoải mái.

Trong lòng ba người Âu Văn cũng thật sự mừng rỡ.

– Kiệt Sâm, ngươi qua giúp Thái Nhĩ Nặc Tư trước!

Âu Văn một mình đối địch hai đầu Nham Giáp Long Hạt, không chút hạ phong, trong miệng quát lớn.

– Kiệt Sâm, cứu ta!

Trong miệng Thái Nhĩ Nặc Tư cũng lo lắng hô to.

Bản thân là hoàng linh sư thất giai đê cấp, dưới công kích của Nham Giáp Long Hạt giờ phút này hắn chỉ có thể không ngừng thối lui về phía sau, vai cùng eo bụng của hắn bị Nham Giáp Long Hạt đánh trúng máu thịt bay tứ tung, máu tươi đầm đìa, trường bào tổn hại lộ vẻ vô cùng chật vật.

Nếu không phải mộc hệ thuộc tính của hắn vừa lúc khắc chế được thổ hệ thuộc tính của Nham Giáp Long Hạt, chỉ sợ với thực lực của hắn giờ phút này đã sớm chết trong tay Nham Giáp Long Hạt mất rồi.