Chương 851: Tấn Cấp Trung Cấp Hoàng Linh Sư. (2)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dưới lớp nguyên tố kết giới đang vây quanh, Kiệt Sâm mới có thể ngăn cản được các công kích đáng sợ.

– Đáng giận!

Nhìn thấy bản thân mình trong công kích khủng bố như vậy, Kiệt Sâm vẫn kiên trì, trong nội tâm Mạt Nhĩ Đặc La vô cùng tức giận, trong miệng gầm lên một tiếng.

– Ầm ầm!

Mái tóc dài màu vàng của Mạt Nhĩ Đặc La bay múa, thúc dục bí pháp, từng đạo kim sắc quang mang từ trong thân thẻ của hắn hiện ra ngoài, tất cả kim hệ nguyên tố trong không khí như điên cuồng, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn.

– Kim hệ áo nghĩa, Hư Không Trảm!

Thiên vạn đạo công kích không ngừng đánh tới Kiệt Sâm, kiêm quang màu vàng chớp động.

– Ông ông…

Trong run rẩy, dưới sự khống chế của Mạt Nhĩ Đặc La lập tức ngưng tụ cùng một chỗ, tạo thành một thanh cự kiếm màu vàng cực lớn.

– Chết đi!

Khóe miệng của Mạt Nhĩ Đặc La xuất hiện sát ý vô cùng u lãnh, trong miệng gào thét lên tiếng, cự kiếm màu vàng cao tới hơn mười trượng, rộng một trượng, giống như cột trụ chống trời, nhắm ngay Kiệt Sâm mà chém mạnh xuống.

Thanh cự kiếm này to tới mức, hư không đều sụp đổ, lộ ra vết nứt không gian màu đen, hình thành một cổ năng lượng phong bạo, bao phủ Kiệt Sâm.

Linh lực trong cơ thể của Kiệt Sâm sôi trào, vận chuyển Diệt Thần Sát Quyết, chiến lực gấp ba lần đánh ra, hắc sắc trọng kiếm trong tay cùng cự kiếm màu vàng đụng vào nhau.

– Ầm ầm!

Trong tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, linh lực đáng sợ tràn ra ngoài, bao phủ cả lôi đài, hủy diệt tất cả tồn tại vô hình, trong kim sắc quang mang này, toàn thân của Kiệt Sâm bắn ra ngoài như đạn pháo, trùng trùng điệp điệp ném bay ra ngoài, hung hăng nện vào lôi đài.

– Phanh!

Bụi mù tràn ngập, gạch lát lôi đài là đá đen tạo thành, thất giai Hoàng Linh Sư cũng không dễ dàng phá hủy, nhưng dưới công kích này bị đánh nát như đậu hủ.

– Ha ha, xú tiểu tử, đây là thực lực của ngươi sao?

Trên bầu trời, Mạt Nhĩ Đặc La ngửa mặt lên trời cười to, tràn ngập ý tức điên cuồng.

– Vèo!

Nham thạch vẩy ra, một đạo thân ảnh từ trong hố sâu bay ra ngoài, áo bào tan vỡ, Kiệt Sâm có chút chật vật.

– Chỉ bằng ngươi, cũng dám đấu với ta, hôm nay, ta muốn cho ngươi kiến thức một chút, kết cục đắc tội Mạt Nhĩ Đặc La ta.

Mạt Nhĩ Đặc La hăng hái, linh lực trong cơ thể chấn động, cự kiếm màu vàng lại ngưng tụ, nhắm ngay Kiệt Sâm không ngừng oanh kích.

– Oanh!

– Oanh!

– Oanh!

Trong thiên địa không ngừng vang lên tiếng bạo tạc nổ tung, Kiệt Sâm dưới công kích của Mạt Nhĩ Đặc La, thân thể không ngừng tiến nhập vào trong lôi đài, lại không ngừng đứng lên, rồi sau đó lại bị đánh lún xuống mặt đất, lưu lại một cái hố sâu cực lớn, thân thể vô cùng chật vật, chỉ có lực chống đỡ.

– Sư phụ!

– Kiệt Sâm!

Trên khán đài, bọn người Dong Thánh kinh hô, nhìn thấy tràng diện Kiệt Sâm không ngừng bị đập, trên mặt tràn ngập lo lắng, nhưng bọn họ lại bất đắc dĩ, chỉ có thể trơ mắt nhìn một màn này diễn ra.

– Ha ha, xú tiểu tử, chết đi!

Mạt Nhĩ Đặc La ngửa mặt lên trời gào thét, cự kiếm trong tay chém không biết là lần thứ mấy.

– Oanh!

Kiệt Sâm lại trúng một kích mạnh mẽ này, trầm xuống mặt đất, nhưng trên mặt của hắn không có chút sợ hãi nào, ngược lại con toát ra biểu lộ vô cùng hưng phấn, giờ khắc này, linh lực thất giai của hắn không ngừng sôi trào cuồn cuộn.

– Ầm ầm!

Một đạo lực lượng ngũ hành vô cùng cường đại tiến vào trong thân thể của Kiệt Sâm.

Một cổ linh mạnh mẽ chấn động, lấy thân thể của Kiệt Sâm làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.

Một màn này, kinh động tất cả mọi người ở đây.

Giờ khắc này, cả lôi đài lập tức biến thành biển linh lực cuồn cuộn.

Một đạo linh lực mạnh mẽ từ trong thân thể của Kiệt Sâm truyền ra ngoài, đạo linh lực chấn động này giống như khói báo động, phóng lên trời, tiến vào tầng mây, đồng thời, thiên địa linh nguyên tố chung quanh lôi đài bắt đầu cuồn cuộn, vô số đạo ngũ sắc hào quang biến hóa trên lôi đài, giống như cực quang sáng lạn, rung động nhân tâm.

Một cổ khí tức ngũ sắc linh lực không ngừng phóng lên trời, ở trên không hình thành một biển linh nguyên tố vô cùng cường đại, linh nguyên tố trong thiên địa vô cùng cuồn bạo mạnh mẽ, hình thành một vòng xoáy khổng lồ, điên cuồng phóng về phía Kiệt Sâm ở trung tâm, sau đó bị Kiệt Sâm hấp thu vào trong thân thể.

Uy áp không hiểu lan ra, linh lực chấn động trong thiên địa khuếch tán ra ngoài, lấy thân thể của Kiệt Sâm làm trung tâm tràn ra ngoài.

Mà vào thời khắc này, linh lực thất giai trong thân thể của Kiệt Sâm cũng cuồng bạo, phá tan bình cảnh kinh mạch thất giai trung cấp, dưới vô số quán thâu của ngũ hành linh lực, chuyển hóa thành linh lực thất giai trung cấp.

Một cổ thiên địa chi uy từ trên trời áp xuống, áp bách người ở chung quanh lôi đài, làm cho người ta hít thở không thông.

Đột nhiên xuất hiện màn này, lập tức làm cho mọi người kinh ngạc tới ngẩn ngơ.

– Kiệt Sâm này, không ngờ tấn cấp trong chiến đấu!

– Sư phụ hắn tấn cấp?

Tất cả mọi ngườ há hốc mồm, không thể tin được một màn ở trước mặt.

– Ha ha, ha ha ha!

Trên bầu trời, Kiệt Sâm nhịn không được cười ha hả, dưới quán thâu của linh lực vô tận, linh lực chấn động của hắn không ngừng tăng cao, đạt tới một trình độ kinh người.

Trong bí cảnh, Kiệt Sâm phục dụng dược tề ngũ hành, đã trực tiếp tấn cấp đến thất giai cấp thấp đỉnh phong, khoảng cách thất giai trung cấp, cũng chỉ còn một bước ngắn, mà ở trong bí cánh đã tu luyện Diệt Thần Sát Quyết cùng với săn giết linh thú, linh lực trong cơ thể của Kiệt Sâm không ngừng tăng lên, chỉ có điều kẹt ở cửa khẩu thất giai cấp thấp đỉnh phong ma thôi, chưa từng đột phá.

Hôm nay trong công kích cuồng bạo của Mạt Nhĩ Đặc La, rốt cuộc Kiệt Sâm cũng có cơ hội đột phá, thành công tấn cấp đến thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư.

Cảm nhận được linh lực cường hãn trong thân thể, khóe miệng của Kiệt Sâm xuất hiện nụ cười sáng lạn, lập tức, hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng, giống như lưỡi đao sắc bén, nhìn chằm chằm vào trên người của Mạt Nhĩ Đặc La.

Ánh mắt kia, giống như một con sư tử khủng bố nhìn chằm chằm vào con cừu non, trong ánh mắt mang theo hương vị giết chóc không chút che dấu.

– Ngươi đã công kích đủ rồi, hôm nay, phải tới phiên của ta, hy vọng ngươi đừng có bị dánh vài cái, sẽ chết đi, vậy thì không có chút ý nghĩa nào!

Âm thanh của Kiệt Sâm lạnh như băng, làm cho người ta đang ở trong thời tiết tháng bảy nóng bức, thoáng cái tiến vào trong trời đông giá rét, làm lòng người sinh run rẩy.

Đôi má của Mạt Nhĩ Đặc La run rẩy vài cái, ánh mắt phẫn nộ, khóe miệng nở nụ cười lạnh, hắn đã nổi giận thật sự, thẹn quá hoá giận nói:

– Xú tiểu tử, không phải là tấn cấp thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư sao, mặc kệ ngươi tăng lên thế nào, hôm nay cũng khó trốn kết cục bị ta giết.

Trong lời nói, cự kiếm màu vàng trong tay của Mạt Nhĩ Đặc La lại ngưng tụ, nhắm ngay chỗ của Kiệt Sâm chém rụng ra, diện mục dữ tợn.

– Đi chết đi!

Trong tiếng gào thét tức giận, vô tận linh lực bộc phát ra ngoài, đến mức cự kiếm, hư không xuất hiện một vết nứt không gian màu đen.