Chương 664: Thất Giai Linh Dược Hoàng Sư(2)

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một thiên tài khủng bố như vậy, dù cường đại như Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc cũng nên đánh tốt quan hệ.

Hàn huyên cùng Lôi Nặc vài câu, Nã Mạt lại đưa mắt lên người Kiệt Sâm.

– Kiệt Sâm đại sư, biểu hiện của ngươi trong cuộc thi đấu vòng loại làm ta thật ngạc nhiên, thật sự thích hợp với danh hiệu đệ nhất thiên tài tây bắc. Nghe nói tạo nghệ trong linh dược học của các hạ cũng cực kỳ thâm hậu, đây là nữ nhi của ta Địch Ni Toa, có lẽ đại sư không biết nàng ngoại trừ là hoàng linh sư thất giai đê cấp còn là linh dược tông sư ngũ giai trung cấp, nếu như có thể hai người cung nên giao lưu trao đổi lẫn nhau, đương nhiên nếu như Kiệt Sâm đại sư nguyện ý cũng có thể chỉ điểm cho nàng được một chút!

Nã Mạt vô cùng nhiệt tình nói, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười.

Lần này mọi người càng thêm cảm thấy khó hiểu với hành động của Nã Mạt, theo như lời nói của Nã Mạt, tuy khoa trương Kiệt Sâm nhưng rất rõ ràng sẽ đắc tội với Bách Việt vương quốc, đây căn bản là lời mà một vị quốc vương không nên nói ra.

Càng làm cho mọi người cảm thấy nghi hoặc hơn chính là Nã Mạt lại để cho Địch Ni Toa cùng Kiệt Sâm quen biết trao đổi lẫn nhau, bọn họ nghe nói Địch Ni Toa còn chưa kết hôn, chẳng lẽ Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc lại có ý nguyện này?

Trong lúc nhất thời trong lòng mọi người đều tràn ngập nghi hoặc, suy đoán không thôi.

Toàn bộ đại sảnh đột nhiên yên tĩnh, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp đưa mắt nhìn lên Kiệt Sâm cùng Địch Ni Toa, không hề chớp mắt.

Ý tứ của Nã Mạt bệ hạ biểu đạt ra ngoài thật sự làm tân khách không thể không lâm vào trong trầm tư suy nghĩ, nếu như Nã Mạt thật sự nguyện ý tác hợp cho Địch Ni Toa với Kiệt Sâm, như vậy đối với thế cục đại lục tây bắc sẽ có dạng ảnh hưởng như thế nào.

Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc cùng chư quốc tây bắc, một có được vũ lực mạnh nhất tây bắc, một có được địa vực bao la nhất tây bắc, cả hai kết hợp sẽ sinh ra trùng kích thật lớn đối với tây bắc, đây là một việc mà các thế lực tây bắc không thể không cân nhắc.

Trong hào khí cổ quái bên trong đại điện, dù là những tuyển thủ của các thế lực cũng ẩn ẩn hiểu được chút gì đó.

Thậm chí bọn họ đã bắt đầu cảm thấy đố kỵ với vận may của Kiệt Sâm lúc này.

Một câu nói kia cơ hồ cũng mang theo ý nghĩa Nã Mạt bệ hạ đã động lòng ái tài, muốn để cho Địch Ni Toa công chúa cùng Kiệt Sâm tự nhiên phát triển quan hệ, tìm hiểu lẫn nhau.

Hãy ngẫm lại, Địch Ni Toa là vị công chúa được sủng ái nhất của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, đồng dạng cũng là đệ nhất thiên tài của vương quốc, mà tạo nghệ trong linh sư cùng linh dược học của Kiệt Sâm cũng thật sự cường đại làm người thật thấy giận, nếu như hai người kết hợp chung một chỗ, mặc dù Địch Ni Toa chỉ là công chúa nhưng tương lai muốn chấp chưởng Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc cũng tuyệt không phải là chuyện không thể nào.

Ở bên cạnh Nã Mạt bệ hạ, trên gương mặt lạnh băng cao quý của Địch Ni Toa vẫn mang theo vẻ mỉm cười thản nhiên, đôi mắt nhàn nhạt nhìn chăm chú lên mặt Kiệt Sâm.

Mái tóc dài màu vàng gợn sóng xõa trên vai nàng, giáp da màu xanh, đem dáng người uyển chuyển hoàn mỹ thể hiện ra, tản mát ra một loại hấp dẫn mị hoặc người.

Trong dĩ vãng tất cả mọi người đều đem lực chú ý lên thiên phú kinh người của Địch Ni Toa, nhưng giờ khắc này mọi người mới phát hiện Địch Ni Toa cũng là một vị công chúa, một thiếu nữ hơn nữa còn là một đại mỹ nữ.

Khắc Lôi Nhã im lặng đứng bên cạnh Kiệt Sâm, tuy nàng không hiểu rõ rốt cục đang xảy ra chuyện gì, nhưng nàng cảm nhận được hào khí quỷ dị trong đại điện theo bản năng nàng nhích lại gần bên cạnh Kiệt Sâm đứng yên.

Trong đại sảnh yên tĩnh có chút dọa người, ánh mắt mọi người đều hạ xuống trên mặt Kiệt Sâm, bọn họ rất muốn nhìn xem ở trước mặt loại kỳ ngộ như vậy vị thiên tài trẻ tuổi kia còn có thể giữ được tỉnh táo hay không. Nã Mạt đã mở lời bật đèn xanh, Địch Ni Toa công chúa là linh dược tông sư ngũ giai trung cấp đương nhiên tạo nghệ trong linh dược học phải thật sự thâm hậu đi?

Kiệt Sâm cười cười, cười vô cùng khiêm tốn nhưng lời nói lại làm toàn trường không cách nào tưởng tượng được:

– Nếu như sau này Địch Ni Toa công chúa ở trong vấn đề linh dược học có vấn đề khó khăn gì cần ta chỉ điểm thì tại hạ tất nhiên nghĩa bất dung từ, chỉ có điều nếu như có thể, ta hi vọng công chúa không nên hao phí quá nhiều thời gian trên linh dược học, nếu không đối với việc tu luyện linh sư ngày sau của nàng sẽ tạo thành không ít trở ngại cùng phiền toái, với thiên phú linh sư của công chúa sẽ đạt được không bù đắp nổi mất mát mà thôi.

Những lời này của Kiệt Sâm vừa thốt ra, mọi người hầu như muốn té xỉu.

Toàn bộ ánh mắt của mọi người nhìn về phía hắn giống như đang nhìn một kẻ ngu ngốc, rất nhiều người bắt đầu mắng to trong lòng, vì sao chư quốc tây bắc lại xuất hiện một kẻ ngu ngốc đến như vậy? Cơ hội tốt như thế không biết tranh thủ đáp ứng Nã Mạt bệ hạ, lại còn dám nghĩ muốn chỉ điểm Địch Ni Toa công chúa, càng kỳ quái hơn là yêu cầu Địch Ni Toa ngày sau đừng nên tốn nhiều thời gian trong linh dược học, nói là sẽ ảnh hưởng sự tu luyện linh sư của nàng, ảnh hưởng cái đầu của ngươi…

Ngay từ đầu mọi người còn vạn phần bội phục đối với thiên phú của Kiệt Sâm, lại cảm thấy vạn phần ghen ghét với vận may của hắn, hiện tại xem ra Kiệt Sâm kia nhìn qua có vẻ như thật thông minh nhưng vì sao khi nói chuyện lại ngu ngốc đến như vậy?

Chẳng những trong lòng các tân khách có mặt đều mắng to, dù là Nã Mạt bệ hạ cùng Địch Ni Toa cũng hoàn toàn ngây người.

Trước khi Kiệt Sâm trả lời trong lòng họ đều có thật nhiều loại suy đoán với ý tứ của hắn, nhưng thật hiển nhiên họ không nghĩ tới Kiệt Sâm sẽ trả lời như vậy.

– Việc này…

Nã Mạt bệ hạ sững sờ nhìn Kiệt Sâm, rất hiển nhiên nghe được lời của hắn làm ngài cũng không biết làm sao trả lời, nhưng dù sao Nã Mạt vẫn là quốc vương Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, tuy nội tâm xấu hổ nhưng trên mặt không hề lộ ra dị sắc.

– Kiệt Sâm đại sư, xin chỉ giáo?

Hắn nhìn Kiệt Sâm hồi lâu mới tìm ra được một câu nói phù hợp tràng cảnh hiện tại.

Mà Địch Ni Toa cũng dùng ánh mắt cổ quái nhìn Kiệt Sâm, trong đôi mắt lướt qua tia khinh thường nhàn nhạt.

Mấy ngày trước trong cuộc thi đấu loại nàng còn bị thực lực cường hãn của Kiệt Sâm làm giật mình cùng rung động, nhưng hiện tại hảo cảm của nàng đối với hắn đã kịch liệt giảm thấp.

Kiệt Sâm lắc đầu, lên tiếng nói:

– Nã Mạt bệ hạ, linh dược học cùng linh lực học tuy là hỗ trợ lẫn nhau, nhiều khi lẫn nhau đều có thể xúc tiến đề cao, nhưng có chút tình huống đặc thù, một linh sư đồng thời nghiên tập linh dược học đối với họ không mang đến trợ giúp, ngược lại còn có chỗ hại!

Kiệt Sâm vừa nói ra lời này, không ít lĩnh đội có mặt đều nhịn không được muốn bật cười thành tiếng.

Nghiên tập linh dược học sẽ tạo thành tổn hại cho linh sư? Kiệt Sâm này đang nói cái rắm gì vậy!