Chương 213: Tổ Chức Ám Dạ.

Dược Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vi Ân vẻ mặt mê hoặc, nguyên bản hắn tưởng rằng Linh Dược tề do Kiệt Sâm chế ra là một loại Linh Dược tề dằn vặt con người cực độ, sau đó Thiên Linh sư kia không chịu đựng được nữa phải nói ra đáp án chân chính, thế nhưng hiện giờ xem bộ dáng của Thiên Linh sư khiến Vi Ân tràn ngập nghi hoặc trong lòng.

Hiện giờ thấy dáng dấp của Thiên Linh sư trông không giống như đang rất khó chịu gì cả?

– Ngươi tên là gì?

Không để ý tới ánh mắt nghi hoặc của Vi Ân, Kiệt Sâm nhàn nhạt hỏi.

Thiên Linh sư bình tĩnh, hai mắt vô thần, máy móc đáp:

– Bố Lan Tạp!

Vi Ân ở bên cạnh khó tin nhìn về phía Kiệt Sâm, Kiệt Sâm đã làm như thế nào? Linh Dược tề vừa rồi…

Kiệt Sâm gật đầu, tiếp tục hỏi:

– Là ai phái ngươi tới? Vì sao muốn giết ta?

– Mệnh lệnh của tổ chức, ngươi phá hủy kế hoạch của tổ chức.

– Tổ chức?

Kiệt Sâm không khỏi nhíu lông mày lại:

– Cái gì tổ chức? Gây trở ngại cho kế hoạch của các ngươi?

Đột nhiên thân thể Thiên Linh sư vô ý co giật một chút, tựa hồ muốn thoát khỏi trạng thái này, đáng tiếc không thành công, trong miệng lại tiếp tục máy móc đáp:

– Ám Dạ tổ chức, ta là sát thủ của tổ chức, ngươi cứu đại vương tử, phá hủy kế hoạch của tổ chức.

– Tổ chức Ám Dạ!

Vi Ân lộ vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt.

– Vì sao các ngươi muốn giết chết đại vương tử?

Kiệt Sâm nhìn sang Vi Ân rồi tiếp tục hỏi.

– Không biết, tổ chức nói trong vương quốc Áo Lan Đa có thứ gì trọng yếu, thứ này bắt buộc tổ chức phải có được.

– Vật gì?

– Không biết. …

– Tổng cộng tổ chức các ngươi phái bao nhiêu người tới vương thành? Bọn họ ở chỗ nào?

– Vi Ân, tổ chức Ám Dạ này ngươi đã nghe qua?

Kiệt Sâm xác định không hỏi thêm được gì, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Vi Ân.

– Đúng vậy.

Vi Ân nói:

– Tổ chức Ám Dạ này là một tổ chức sát thủ, năm đó ta du lịch đại lục cũng đã từng nghe qua, phạm vi hoạt động của bọn họ ở trong Khai Lôi Áo đế quốc và những vương quốc phía Tây bắc, nghe nói người sáng lập tổ chức là một Hoàng linh sư.

– Nếu như thực lực của ta không bị phong ấn thì không lo, chỉ là hiện giờ ….

Vi Ân lộ một tia lo lắng trên khuôn mặt.

Kiệt Sâm gật đầu, cầm tờ giấy ghi chép trong tay đưa cho Vi Ân:

– Ngươi lập tức gọi hai hộ vệ tới áp thích khách này đi theo ngươi vào vương cung, ngươi giúp ta chuyển tờ giấy này cho Lai Sâm Đặc bệ hạ, chuyện này để cho hắn xử trí đi.

Vi Ân bị thương không nhẹ, tuy rằng đã trải qua trị liệu thế nhưng dù sao vẫn chưa tốt, Kiệt Sâm cũng không muốn cho hắn đi làm chuyện này, chỉ là chuyện này quả thật quá mức trọng yếu, mà bên người Kiệt Sâm lại không có người đủ tin cậy.

Vi Ân trịnh trọng tiếp nhận giấy, để vào trong lòng, ra ngoài gọi hộ vệ.

– Tổ chức Ám Dạ? Thứ gì trọng yếu?

Kiệt Sâm chau mày, trong mắt lộ ra một tia nghi hoặc.

Chuyện tình quả nhiên giống như hắn suy nghĩ, bởi vì đại vương tử cho nên hắn mới bị ám sát, thế nhưng nguyên bản trong tưởng tượng của Kiệt Sâm, đơn giản do vương tử tranh đoạt vương vị nên mới có chuyện tình này, nhiều nhất dính dáng tới mấy đại thần quý tộc của vương quốc mà thôi, thế nhưng kết quả lại nằm ngoài dự liệu của hắn, sự tình trở nên khó bề phân biệt.

– Mặc kệ!

Kiệt Sâm lắc đầu:

– Hiện giờ việc quan trọng nhất của ta là gia tăng thực lực của chính mình, chỉ là ở đây đi tàng thư các tầng năm xem một chút, lực lượng thần bí cổ quái kia đến tột cùng có vấn đề gì giữa ta và đệ tử Thác Đức gia tộc.

Kiệt Sâm lắc đầu, đi ra khỏi phòng.

Ngoài phòng, không gian bao la rộng lớn, ánh dương tà trầm xuống phía tây, tới gần hoàng hôn, ánh sáng nhu hòa soi sang đình viện mềm mại vô cùng.

Đêm tối đã đến, một ngày còn được bao lâu?

Thiên điện vương quốc Áo Lan Đa.

Một đội vệ sĩ cầm trường kích trong tay, thân mặc áo giáp đứng thẳng ở trong thiên điện, nhìn không chớp mắt.

… những vệ sĩ gác cửa thiên điện này đều là tinh anh do vương quốc bồi dưỡng ra, bọn chúng đều nhân vật trong đám đại nội ngự tiền thị vệ, trong đó yếu nhất cũng là Linh sư tam giai, một vài đội trưởng là Thiên Linh sư tứ giai, thậm chí là tồn tại cấp bậc ngũ giai Tông Linh sư.

Ở trên long ỷ của thiên điện, quốc vương Lai Sâm Đặc đang lẳng lặng ngồi, nhìn Lôi Áo, Lôi Nặc cùng với Áo Bố Lý của gia tộc Lạp Đế Căn phía dưới, không nói một lời, không nhìn ra chút biểu tình nào.

Đệ nhất cao thủ của vương quốc Đế Lâm thì đứng ở cách long ỷ không xa, yên lặng thủ hộ an toàn cho Lai Sâm Đặc.

– Rốt cuộc ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì, vì sao hai gia tộc các ngươi lại xảy ra xung đột, thậm chí điều động Cuồng Sư quân đoàn và Cận Vệ quân đệ nhị sư đoàn, ai cho các ngươi quyền lợi này? Các ngươi có thể nói cho trẫm biết không?

Sau một lát, rốt cục Lai Sâm Đặc mở mắt ra, nói rõ ràng rành rọt, thế nhưng ai cũng có thể nghe được lửa giận trong lời nói của hắn.

– Bệ hạ, người cần phải làm chủ giúp Lạp Đế Căn gia tộc của ta a.

Lai Sâm Đặc vừa mới dứt lời, Áo Bố Lý tóc hoa râm khẩn cấp quỳ hai gối xuống mặt đất, hai mắt rung rưng, khóc vang khắp thiên điện, đồng thời đầu dập liên tục xuống nền gạch của điện phủ, tiếng dập đầu như tiếng trống không ngừng vang vọng khắp nơi.

Áo Bố Lý này là một trưởng lão của gia tộc Lạp Đế Căn, tu vi từ lâu đã đạt đến Tông Linh sư cao cấp, thế nhưng khi dập đầu không phát ra linh lực phòng hộ, chỉ trong chốc lát, cái trán của lão đã chảy một đống máu.

– Áo Bố Lý, ngươi có chuyện gì? Cứ việc nói.

Áo Bố Lý dập đầu như không muốn sống cũng khiến cho Lai Sâm Đặc cảm giác trán hơi tê dại.

– Bệ hạ, Thác Đức gia tộc quả thật không thèm nhìn vương pháp, vô pháp vô thiên a.

Áo Bố Lý nức nở nói:

– Ngày hôm qua không biết Lôi Áo bị vấn đề gì, đột nhiên xông vào Trị An sở, lôi thiếu gia Khắc Nhĩ Phỉ Đức của Lạp Đế Căn gia tộc chúng ta ra đánh chết, sau đó còn dẫn theo một đám người hung ác tới Lạp Đế Căn phủ đệ hành hung… dĩ nhiên cả Ba Tư Tháp Đức tộc trưởng Thác Đức gia tộc và La Bỉ Ni Áo tướng quân cũng tham gia sát hại, thật sự … thật sự quá hung tàn, vô pháp vô thiên, bệ hạ, người cần phải làm chủ cho gia tộc Lạp Đế Căn của chúng ta a.

Áo Bố Lý khóc lớn thành tiếng, cũng không có vẻ giả bộ. thử nghĩ một chút, một tộc trưởng của gia tộc, hai cây trụ cột của gia tộc lại bị đẩy ngã, cho dù sau này gia tộc không lo bại vong thì cũng không còn khả năng huy hoàng nữa.

Từ hôm nay, Lạp Đế Căn gia tộc đừng nói áp chế Thác Đức gia tộc để thành võ huân gia tộc, cho dù so sánh với gia tộc nhất lưu mười tám năm trước chỉ sợ cũng không bằng.

– Lôi Áo, ngươi thân là Quân vụ đại thần của vương quốc lại dám không kiêng nể gì, công khai sát hại quý tộc của vương quốc, ngươi còn gì để nói!

Lai Sâm Đặc phẫn nộ nhìn về phía Lôi Nặc ở dưới đại điện, lúc này trong lời nói của hắn tràn ngập lửa giận.